Búp Bê Tóc Đen

Chương 53


Bạn đang đọc Búp Bê Tóc Đen – Chương 53


QUYẾT ĐỊNH MỚI
Không có gì phải sợ hãi khi anh là chính mình.
Đó là cách duy nhất để anh có thể gặp em.
Mặc kệ những người xung quanh nói gì hay làm gì…
Anh vui vì anh biết mình đang cố gắng vì niềm vui của bản thân.
* * * * * * *
Tổng Công ty Nero.
Phòng họp của các cổ đông được xây trên tầng 32, nơi được bao trong một khung toàn cửa sổ bằng kính kéo dài từ mặt đất đến trần. Ở chính giữa căn phòng là chiếc bàn gỗ dài ba mét với những chiếc ghế có tay vịn được xếp cẩn thận, đối diện với mỗi ghế ở trên bàn là một chai nước khoáng và tập hồ sơ được bọc trong chiếc phong bì màu trắng.
” Cuộc họp sắp bắt đầu ! ” – Tiếng loa phóng thanh phát to cho toàn thể Công ty biết – ” Yêu cầu các cổ đông dự cuộc họp tập trung trong phòng…”
Khoảng năm phút sau, người tới dự họp đã ngồi đủ vào các chiếc ghế có tay vịn màu trà và thoải mái xì xào với nhau đủ thứ chuyện. Hình như họ đang bàn tán về việc gì đó liên quan tới người mẫu mới nổi của Công ty Nero: Yul !
Mặt khác, ở phòng Tổng giám đốc Mike Kintaru trên tầng 37:
– Cậu định đối phó sao với chuyện này đây?
Thư kí Takara bực tức phi tập tài liệu đã được mở một cách thô bạo lên bàn. Trong tập tài liệu ấy rơi ra đầy những ảnh là ảnh: những tấm ảnh thể hiện sự thân mật giữa người mẫu nam tên Yul của Công ty Nero và một cô gái người Việt Nam – tập ảnh được gửi liên tiếp đến văn phòng Tổng giám đốc trong một tuần qua. Dĩ nhiên báo giới nói họ không cần tiền , mà họ cần một lời giải thích đúng đắn cho sự việc này:
– Cậu biết chúng ta đang chiêu mộ người mẫu nữ ở khắp nơi cho bộ ảnh của Yul trong hè này … – Takara ôm đầu chán nản – Giờ sự việc thế này đã làm phản tác dụng hoàn toàn việc đưa tên tuổi của Yul lên cao, hơn thế nữa, nó còn ảnh hưởng tới hình ảnh của cậu ấy …
– Bình tĩnh đi ! – Mike nhăn mày – Chúng ta xuống họp thôi !

– Họp? – Takara nhại lại – Giờ này mà cậu còn họp được hay sao? Xuống đó chỉ để ấy lão già bụng to ấy thêm phần thích thú mà thôi , họ sẽ nói cậu không có khả năng chọn người cũng như kinh doanh…
Chưa đợi Takara kịp nói hết câu , Mike đã đứng lên chỉnh lại áo và cravate của mình. Rồi anh nhanh chóng cầm theo tập tài liệu đầy ảnh ấy và bước phăng phăng ra ngoài hành lang.
– Cậu điên rồi Mik-kun ! – Takara ngán ngẩm , nhưng rồi cũng đành khăn gói chạy theo ngay lập tức.
Cuộc họp đã kéo dài được gần một tiếng đồng hồ. Chủ đề chính là xoay quanh những công việc của người mẫu Yul trong hè này , cũng như chiến lược phát triển mới của Công ty khi đưa Yul vào con đường ca hát và đóng phim.
Ban đầu cũng chưa có ai nói động gì đến chuyện scandal của Yul mà tuần báo Times mới đăng tin thứ hai tuần trước. Nhưng dần dà cũng bắt đầu có người ngứa ngáy , họ thấy khó chịu khi Tổng giám đốc Mike Kintaru không có đủ can đảm để đối diện với chuyện này. Anh ta cũng chưa có ý kiến gì với báo giới , chỉ im lặng như một tên nhút nhát không muốn thừa nhận sai lầm của mình.
Từ lâu trong Công ty cũng có những cổ đông muốn giành Công ty lại phía mình , họ ngứa mắt Mike Kintaru ghê lắm nhưng vẫn chưa dám làm ăn gì. Vì dù không thích , ai cũng phải công nhận một điều: rằng nhờ có Mike mà Công ty mới phất lên được như bây giờ , và sự đóng góp của Hàn Thái Vũ – trong vai người mẫu Yul bí ẩn – cho Công ty cũng không phải là nhỏ.
Thư kí Takara cũng thở phào nhẹ nhõm , may mắn thay vì vẫn chưa có ai dám ý kiến ý cò gì về chuyện của Yul. Nhất định sau lần này – cụ thể là chiều nay , Takara sẽ dạy cho Yul một trận nên thân.
Khi Tổng giám đốc thông báo cuộc họp sắp kết thúc , ai cũng nóng lòng muốn nói mà không sao cất nổi nên lời. Nhưng bất ngờ , trước khi họ kịp thắc mắc , Mike đã đặt tập hồ sơ chứa những hình ảnh thân mật tươi cười của Yul và cô gái người Việt Nam lên mặt bàn :
– Và cuối cùng là về chuyện scandal vừa qua của Yul , tôi muốn mọi người yên tâm về chuyện này.
Câu nói hùng hồn của Mike làm cho toàn bộ các cổ đông và viên thư kí tận tụy Takara Hiroshi ngỡ ngàng. Làm gì có Công ty nào yên tâm nổi về chuyện scandal của người mẫu Công ty mình?
– Mọi người có biết người mẫu nữ sẽ chụp ảnh với Yul trong hè này là ai không? – Mike mỉm cười thân thiện , nụ cười có thể hút hồn bất kì cô gái nào đang đứng đối diện trước anh.
– Chẳng phải vẫn đang lựa chọn sao? – Lời xì xào lại bắt đầu vang lên.
Takara lo lắng , nghĩ thầm: ” Chẳng lẽ công việc bận rộn làm anh điên rồi hả Mik-kun? Sao tự dưng lại nhắc tới chuyện đó ở đây? “. Takara từ lúc làm thư kí cho Tổng giám đốc Mike Kintaru đến nay , đây là lần đầu tiên anh thấy Mike có vẻ ngớ ngẩn trong chuyện kinh doanh.
– Không cần chọn nữa ! – Mike nhẹ nhàng giơ tấm ảnh chụp cô gái người Việt Nam đang cười lên – Đây chính là cô gái chúng ta cần ! Và tất cả scandal của Yul là do tôi dựng lên !
Cả phòng họp đều ngỡ ngàng.

Bỗng chốc , họ nhận thấy Mike Kintaru là một bức tường lớn không thể vượt qua.
Anh ta luôn có lí do chính đáng cho bản thân mình…
~Sau khi cuộc họp kết thúc , Takara nhanh chóng kéo Mike lên phòng Tổng giám đốc và bắt đầu truy hỏi về những chuyện cậu ta đang thắc mắc :
– Lúc nãy là cậu nói dối đúng không? – Takara còn không cho phép mình có thời gian để thở , cậu ta hỏi ngay tức khắc – Chuyện scandal là do cậu dựng lên ấy?
– Dĩ nhiên ! – Mike lặng lẽ tháo cravate ra. Anh ngồi xuống chiếc ghế da nằm giữa phòng , bên cạnh chiếc bàn kính đặt lọ hoa đủ màu – Tôi làm sao biết được Yul sẽ mắc phải scandal nào…
– Vậy cậu…? – Mặt Takara càng xanh hơn.
– Tôi chỉ nói thế cho nó oai thôi ! – Rồi Mike bật cười – Cậu không thấy như vậy là hợp lí nhất hay sao? Chàng Hoàng tử cố tình giấu giếm Công chúa của mình , nhưng vì nàng bị thương nên chàng mới phải lộ mặt… Chúng ta có thể biến tấu tập ảnh thành một câu chuyện tình hoàn hảo.
Takara nhăn mày suy nghĩ , rồi khi hiểu ra cậu ta lại càng thấy phục mưu kế của Tổng giám đốc Công ty mình hơn.
– Nhưng nhỡ cô gái này không đồng ý tham gia chụp ảnh thì sao? – Takara cầm tấm ảnh có gương mặt cô gái Việt Nam lên – Mà công nhận cô ta có nét đẹp tự nhiên của con gái Á Đông.
– Yên tâm , cô ấy sẽ tham gia chụp thôi ! Họ là một bộ đôi hoàn hảo.
Takara ừ hữm trong họng , rồi cậu ta chợt chú ý tới Mike :
– Nhưng sao mặt cậu khó chịu thế Mik-kun? Cậu đang tức giận chuyện gì vậy?
Câu nói của viên thư kí làm Mike giật mình , anh vội vàng điều chỉnh lại các cảm xúc đang trào dâng hỗn loạn trong lòng mình lúc này.
Cảm giác này là gì vậy?

Anh đang ghen ư?
– Cậu gọi điện cho Yul đi ! – Mike tìm cách đánh trống lảng – Nói cho cậu ta biết phần thay đổi của tập ảnh. Và bảo cậu ta , chiều nay hãy dẫn cô gái đó đến… Chúng ta…
Anh chợt thấy nghẹn trong họng.
Chẳng biết nên nói gì khi hình ảnh cô ấy lại trào lên trong anh…
Hình như đã phần nào đoán ra tâm trạng Mike lúc này , Takara mỉm cười và xin phép lui ra ngoài :
– Tôi biết rồi , cậu cũng nên nghỉ ngơi một chút đi.
Trước khi đóng cửa , cậu thư kí vẫn còn với lại một câu như vậy.
Khi chỉ còn một mình , Mike mới cho phép bản thân bộc lộ tâm trạng thực sự. Hai tay anh nắm chặt , gương mặt nhăn nhó , khó chịu vô cùng…
Tấm ảnh chụp Kim My cười tươi với Yul dưới sân trường làm Mike muốn ngạt thở.
Thì ra ba năm qua , dù không có anh , cô ấy vẫn luôn vui vẻ và hạnh phúc như vậy ?
Thậm chí cô ấy còn đạt được học bổng để đi du học…
Vậy mà.
Anh đã tưởng…
Mình rất quan trọng với cô !
Ngu ngốc !
Quên đi !
Anh không có quyền nghĩ tới cô nữa !
Làm ơn hãy để anh yên…

* * * * * * *
Từ hôm tôi và Thái Vũ gặp nhau , ngày nào cậu siêu người mẫu ấy cũng xuất hiện trong lớp và làm điêu đứng không biết bao nhiêu trái tim các cô gái. Tôi đã bảo là Thái Vũ dù có đến trường cũng hãy làm ra vẻ đừng quen biết tôi , tôi không chịu nổi cảm giác bị soi mói từ đầu đến chân bởi các cặp mắt cú vọ của các sinh viên nữ trong trường…
Trái ngước với tôi , Ni Na và Ah Lee lại tỏ ra rất thích thú. Ngày nào họ cũng lôi Thái Vũ ra chụp ảnh hoặc chỉ là nói vài câu chuyện phiếm trước mặt các cô gái khác. Nói đi nói lại , chuyện làm tôi bức bối nhất là việc hình ảnh của tôi và Thái Vũ bị đưa lên trang nhất tuần báo Times.
Không hiểu mọi người sẽ nghĩ gì về tôi nữa?
Hơn hết , liệu anh ấy có nhìn thấy hình ảnh đó không?
Có hiểu lầm quan hệ giữa tôi với Thái Vũ không?
Đang mơ màng suy nghĩ thì gương mặt Thái Vũ lại chồm ra trước mắt tôi , làm tôi muốn giật mình cũng không được. Thấy dáng vẻ như sắp khóc của tôi vì trò đùa vô hại của mình , Thái Vũ lăn ra cười như một đứa trẻ xem phim hài Mr.Bean hoặc một bộ phim nào đó có chuyện người ngu nhất Thế giới giết cá bằng cách dìm nó xuống nước cho nó chết đuối… Amen !
– Chị đang nghĩ gì mà sâu vậy? – Thái Vũ nhìn vào mắt tôi , nụ cười tinh nghịch lại nở trên môi – Nghĩ về em đúng không?
– Tầm xàm ! – Tôi quay mặt qua chỗ khác – Tôi không chịu trách nhiệm nếu bị fan nữ của cậu làm hại đâu… Làm ơn tránh xa tôi chút đi !
– Thì em sẽ chịu trách nhiệm… – Rồi Thái Vũ quàng tay qua vai tôi – Dù chị có thân tàn ma dại đến cỡ nào , tim em vẫn luôn hướng về chị.
– Tim cậu không luộc với nước sôi được… – Tôi bông đùa – Không thể ăn được !
Đang yên lành thì Thái Vũ nhận điện thoại. Trông gương mặt cậu ta hình như là đang có chuyện gì quan trọng lắm.
Cúp máy.
Rồi Thái Vũ quay sang tôi , nói liền một hồi :
– Chị , sang Công ty với em ! Mà tiết sau là tiết tự học , chị đi cũng được… Tên thư kí đồng bóng đó bắt em phải đưa chị qua ! Chả biết có chuyện gì nữa , hắn nói tới thì sẽ kể rõ hơn…
Và kể cả khi tôi còn đang ù ù cạc cạc chưa hiểu chuyện gì , Thái Vũ đã lôi tôi đi xềnh xệch.
Lại có chuyện gì nữa đây cơ chứ?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.