Bạn đang đọc Búp Bê Tóc Đen – Chương 35
– Tại sao mày lại ở đây ?
Chưa ai kịp hiểu chuyện gì xảy ra , thì Thái Vũ đã lao vào nắm lấy cổ áo Mike ; vẻ giận dữ hiện rõ trên nét mặt và trong ánh mắt của cậu học trò nhỏ – một cái nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống con người đang đứng trước mặt mình lúc này .
Khỏi phải nói người bất ngờ nhất chính là nữ nhân vật chính của chúng ta – hiện giờ Kim My đang mở to mắt ra hết mức có thể để mà chứng kiến hình ảnh đáng … choáng váng bây giờ .
– Cậu làm gì thế hả Vũ ? – Tiếng Ni Na lo lắng – Sao cậu lại quen …
– Nói đi chứ ! – Vũ gắt lên , cậu ta hoàn toàn lơ đẹp câu hỏi của Ni Na – Mày lại có âm mưu gì vậy hả ?
– Tôi chẳng hiểu cậu đang nói gì cả … – Mike nhẹ nhàng gạt tay Thái Vũ ra ; mặc dù không muốn nhưng Vũ cũng phải công nhận rằng hắn mạnh hơn mình rất nhiều – Tôi là bạn trai của Phương Kim My .
– Cái… cái gì …
Mặt Thái Vũ tái mét , ngõ hầu cậu cơ hồ muốn đông cứng lại .
Hắn vừa nói gì vậy ? Con người gian manh đó vừa nói gì chứ ?
Bạn trai ?
Của Phương Kim My ư ?
– Mike … – My kéo nhẹ tay áo anh , ánh mắt cô lộ rõ vẻ khó hiểu – Anh quen Thái Vũ sao ?
– Có một chút ! – Anh vòng tay qua eo cô , kéo chặt cô vào lòng mình .
– Kim My , chị … – Trông thấy hình ảnh ấy , cơ mặt Thái Vũ nhăn nhó hết cỡ ; cậu ta không ngờ cái chuyện trùng hợp này lại xảy ra đối với cậu – Chị thực sự quen hắn hay sao ? Chị có biết hắn là …
” Xin thông báo đã đến giờ các thí sinh vào thay đồ . Cuộc thi sẽ được tổ chức trong vòng ba mươi phút nữa … Yêu cầu các thí sinh chuẩn bị … “
Tiếng tay MC cắt ngang câu chuyện của ba người , và Ni Na thì vội vàng giục giã :
– Thôi có chuyện gì thì để tí nữa nói , đợi qua cuộc thi cái đã !
– Chờ một chút … – Kim My đang định lên tiếng ngăn cản ; nhưng chưa kịp nói hết câu thì Ni Na đã kéo cô chạy một mạch về phía phòng thay đồ cạnh nhà thể chất .
Rốt cuộc là giữa hai người họ đã xảy ra chuyện gì chứ ?
Tại sao Thái Vũ lại quen Mike ?
Và rồi Kim My chợt nhận ra , vừa rồi anh đã không còn gọi cô là Meme nữa …
– Tôi phải đi thay đồ – Mike nói – Cậu có thể chỉ cho tôi chỗ thay chứ ?
– Hãy nói mục đích của mày đã !
Thái Vũ gằn , những chuyện về người bố thân yêu khi xưa đã nỡ vứt bỏ đứa con trai duy nhất lại trào lên trong lòng cậu . ” Thân yêu ” – một tính từ mới mỉa mai làm sao ! Nếu đã vứt bỏ thì sao phải tìm lại , ông ta coi Thái Vũ không khác gì một con *** hay sao ? Lúc vui vẻ thì yêu thương xoa đầu , lúc mệt mỏi thì đá nó ra xa khỏi mình …
Ờ , mà ông ta cần gì phải có thêm một con *** nữa . Chẳng phải cái gã đang đứng trước mặt cậu lúc này là một con *** cực biết nghe lời của ông ta đó hay sao ? Ông ta ra lệnh , là hắn làm theo liền ; chẳng cần biết đúng sai , phải trái gì hết – và đó là mẫu người mà Hàn Thái Vũ căm hận nhất trên đời này . Thế mà vừa rồi , hắn lại còn dám nghênh ngang nói người cậu yêu là bạn gái của hắn ; còn hắn thì ra cái vẻ tử tế là bạn trai của cô ấy …
Hắn , ông ta , mụ dì ghẻ – những người này cuối cùng cũng cùng một giuộc với nhau cả mà thôi !
– Nếu cậu muốn Kim My thua cuộc thì cứ việc ! – Mike cười , anh biết chắc Hàn Thái Vũ vẫn còn nông nổi và ngây thơ lắm . Và dĩ nhiên , gương mặt tím tái của cậu ta lúc này càng khẳng định chắc chắn điều đó trong lòng Mike .
Lớp 11A4 nằm ở tầng hai – một lớp học bình thường như bao lớp học bình thường khác . Nếu nói nó có gì khác biệt vào lúc này , thì đó chỉ là cái lớp trống không mặc dù giờ học đã đến từ lâu .
Mà không , nói trống không cũng không đúng ; bởi lúc này trong lớp còn có hai người con trai : một người thì thản nhiên thay quần áo , một người thì lúc nào cũng hằm hè cảnh giác – cứ như sợ sẽ bị xịt thuốc mê bất cứ lúc nào ấy …
Hai người ấy giữ yên lặng mãi cho đến khi cậu trai có vẻ xốc nổi hơn đá vào cái bàn một cái ; rồi gắt lên đầy tức giận :
– Nói mục đích của mày đi !
– Tôi hơn tuổi cậu đó – Mike choàng Hakama ra ngoài áo , châm chọc cậu nhóc – Dù xét về tình về lí gì , cậu cũng phải gọi tôi một tiếng ” anh ” đấy !
– Mày … – Thái Vũ nghiến răng kèn kẹt mà không làm gì được ; vì cậu thấy hắn nói cũng có phần … có lí .
Mike phì cười :
– Thôi , tôi cũng không muốn chấp nhặt cái chuyện này với cậu làm gì .
– Vậy thì nói đi , lí do mày quen Kim My ấy ! – Thái Vũ ngồi phịch lên cái bàn gần đấy ; cậu ta thoáng đỏ mặt khi nghĩ giữa Mike và Kim My đã … có gì đó . ( Trời đất , nhân vật của mình suy nghĩ đen tối quá ! Giống tác giả quá ! ) .
Mike im lặng một lúc lâu ; ánh mắt anh mung lung không nhìn vào khoảng cố định nào . Dường như phải đắn đo lắm , anh mới tìm ra được lời thích hợp để nói :
– Nếu ngay từ đầu cậu nghe lời bố cậu và phu nhân Kintaru , tôi đâu có phải dùng đến hạ sách này .
– Con mẹ nó , đừng có nhắc đến tên bà ta trước mặt tôi ! – Thái Vũ gắt ầm lên .
” Rầm !! ” – Mike đá mạnh vào cái bàn gần đấy . Đó là lần đầu tiên , Thái Vũ nhìn thấy hắn giận .
Mặc dù trước đây kể cả khi hắn tới tận nhà cậu để tìm , cậu cho hắn rơi bốn tiếng ngoài trời ; cậu vẫn không hề thấy hắn nổi giận như vậy . Điều ấy đủ chứng tỏ cái bà Kintaru gì gì đó quan trọng với hắn đến nhường nào – dường như không ai có thể thay thế bà ta trong lòng hắn , bà ta là tất cả đối với cuộc đời hắn :
– Tình trạng của bố cậu hiện giờ rất nguy kịch , ông ấy có thể qua đời bất cứ lúc nào … – Mike nói rất nhỏ và nhanh , làm Thái Vũ phải căng tai ra mãi mới nghe được – Chẳng lẽ phận làm con không thể thực hiện nguyện ước duy nhất của bố mình ?
– Tôi không có bố ! – Thái Vũ tiếp tục gắt – Chẳng phải ngày đó chính ông ta đã quyết định rời bỏ tôi hay sao ? Người tàn nhẫn đầu tiên chính là ông ta !
– Khi ấy chắc ông Hàn có nguyên nhân nào đó khó nói – Mike nhẹ nhàng – Giờ cậu hãy gặp ông ấy một lần và hỏi lí do tại sao đi …
– Đừng cố gắng chèo kéo tôi ! – Vũ lạnh lùng hất tay Mike ra khỏi vai mình ; cậu ta liếc ánh mắt sắc lẹm về phía anh .
Biết cái tính cố chấp khó bảo của Hàn Thái Vũ khó có thể sửa được trong chốc lát , Mike lại lẳng lặng quay đi :
– Vậy tức là cậu muốn tôi tiếp tục với Phương Kim My ?
– Mày nói cái gì ? – Vừa nghe thấy tên cô gái ấy , lòng Thái Vũ bỗng chốc nóng như lửa đốt ; cậu vội vàng đi gần lại phía Mike .
– Tôi nói rồi , nếu cậu đồng ý gặp ông Hàn thì tôi sẽ ngay lập tức rời bỏ Phương Kim My ! – Mike lạnh nhạt ; gương mặt anh không hề biểu lộ bất kì cảm xúc nào : không đau đớn , không ân hận , không day dứt … không gì hết – Đối với tôi , Phương Kim My không khác gì một món đồ để thu hút cậu , chỉ cần cậu đồng ý , tôi sẽ trả cô ta về . Còn nếu cậu vẫn muốn thi gan xem ai thắng , thì tôi không đảm bảo ngày mai Kim My sẽ còn nguyện vẹn đâu …
– Im … – Thái Vũ cúi gằm mặt xuống đất , hai nắm tay run run đầy tức giận .
– Chẳng phải cậu yêu cô ta sao ? – Kintaru mỉa mai – Còn cô ta thì đã tỏ tình với tôi rồi . Chắc cậu cũng không muốn cô ta bị mất ngay lần đầu tiên đâu nhỉ …
– Im đi ! – Kèm theo tiếng thét xé trời ấy là một cú đấm nghìn cân giáng thẳng vào mặt Mike ; dĩ nhiên người ra tay không phải ai khác mà chính là Hàn Thái Vũ – Tao cảnh cáo mày , tao cấm mày đụng vào Kim My !
– Cũng đau đấy … – Mike bỏ lửng câu nói rồi ngay sau đó , anh đứng vững lại . Nhận thấy vị tanh nồng tràn vào khoang miệng , Mike lấy tay quệt nhẹ vệt máu đỏ trên khoé môi .
” Bốp ! ” – Anh cũng không khoan nhượng , nhanh tay thụi cho Thái Vũ một cú vào bụng :
– Tôi cho cậu thời gian là hai ngày để suy nghĩ . Nếu cậu vẫn kiên quyết không gặp mặt bố mình ; thì tôi cũng sẽ kiên quyết không rời bỏ Phương Kim My ! – Sau khi buông ra một câu khẳng định , Mike quay gót đi thẳng ra ngoài mà không thèm nhìn lại đến một lần .
– Thằng khốn … – Thái Vũ rên lên ; cậu đấm mạnh vào bức tường cạnh đấy .
Sao lại thế hả Phương Kim My , sao lại cứ làm khổ cuộc đời anh như thế này ?