Búp Bê Tóc Đen

Chương 11: Học Sinh Mới


Bạn đang đọc Búp Bê Tóc Đen – Chương 11: Học Sinh Mới


Tại sao …Tại sao …
Tại sao …
Tại sao lại chuyển vào đây hả ?
* * * * * * * *
Trời về đêm…
Mệt….
Buồn ngủ…
Đó là toàn bộ cảm nhận của Mike lúc này , khi anh đang đứng bên cửa sổ của khách sạn và nhìn ra ngoài đưởng.
Con phố Giảng Võ ngập tràn ánh đèn và tiếng nhạc xập xình từ bên triển lãm thì vang mãi không dứt. Biết có ngủ cũng không ngon giấc , Mike quyết định thức trắng đêm nay luôn :
– Anh không ngủ à ?
Cô gái với mái tóc hung đỏ được uốn bồng bềnh nơi bờ vai – mà ban chiều Mike gọi là Yuki – khẽ nhúc nhích. Cô ta mặc một chiếc váy ngủ bằng lanh mỏng ; nằm trên giường với thân hình khiêu gợi nhất có thể :
– Sao em lại ở đây ? – Mike hỏi bâng quơ .
– Anh nói gì lạ vậy ? – Yuki đặt hai chân trần xuống nền đất lạnh , cô bước về phía Mike và vòng tay qua eo anh – Vợ không ở cùng chồng thì ở cùng ai ?
– Anh không nhớ mình có vợ từ bao giờ…- Mike không thèm quay lại nhìn Yuki lấy một lần , anh cũng chả buồn gỡ đôi bàn tay trắng muốt của cô ta ra khỏi người mình.
– Anh này , chả tâm lí gì cả…- Yuki nói tiếng Nhật bằng cái giọng ẽo ọt nhất có thể – Đằng nào em với anh cũng là vợ chồng mà , vấn đề là thời gian thôi…
– Anh không có ý định lấy em….- Mike từ từ quay lại , mắt đối mắt với Yuki – Dù mẹ có nói gì , anh cũng không nghe đâu…
Vừa nghe dứt câu nói của Mike , Yuki như đạp phải ổ kiến lửa ; cô đẩy thốc anh ra và hét lên :

– Là tại cái con nhỏ ban chiều chử gì ? Mọi khi anh có từ chối em như thế này đâu !! Em ghét anh !!
Chịu đựng một tràng dài ” bản tình ca mùa đông ” do ” ca sĩ ” Yuki thể hiện , Mike xoa đầu Yuki nhẹ nhàng và thận trọng – cử chỉ đúng mực ấy làm Mike như trở thành một ông anh biết chiều chuộng đứa em gái hay giận dỗi vớ vẩn của mình :
– Chẳng tại con nhỏ nào hết…- Mike dùng hai ngón tay gạt nhẹ giọt nước mắt còn vương lại trên mi Yuki , rồi anh tiếp bằng cái giọng vô cảm – Ngay từ đầu , anh đã coi em là em gái…Điều này không thể thay đổi được….
Sụt sịt thêm vài tiếng nữa , Yuki đi về phía giường và ngồi phịch xuống đấy :
– Anh nói dối…Rõ ràng ánh mắt anh nhìn con bé đó hôm nay rất dịu dàng , ánh mắt ấy em chưa được thấy bao giờ…Anh lại còn cười với nó nữa…- Yuki vẫn tiếp tục chất vấn , khuôn mặt không tránh khỏi có phần lo lắng – Anh thích nó , đúng không?
Mike ngỡ ngàng : ” Quả thật mình đã nhìn Kim My với ánh mắt dịu dàng như vậy hay sao ? ” – Mặc dù trong lòng vô cùng ngạc nhiên , nhưng gương mặt Mike không mấy bộc lộ cảm xúc nên Yuki cũng không thấy được suy nghĩ thực sự trong lòng anh. Đến chính mình cũng không hiểu nổi hành động của mình , Mike vội quay mặt đi để che giấu sự lúng túng thấy rõ :
– Làm sao có thể…Em cũng biết Kim My là…- Anh ngập ngừng , như chưa tìm được từ chính xác để nói ; Mike vội chuyển câu trả lời sang hướng khác – Em cũng biết mục đích của anh khi tới Việt Nam…Anh không thể thích cô ấy được.
Nghe câu trả lời của Mike , Yuki thở phù nhẹ nhõm như vừa trút bỏ được tảng đá nghìn cân đang đè nặng lên trái tim mình mấy ngày nay: ” Quả nhiên mà , một người như Mike không thể thích ai được ; nếu không phải là mình thì sẽ không là ai cả…” – Yuki trở lại với nụ cười thường ngày , nụ cười thể hiện sự tự tin sáng chói :
– Chỉ cần anh không quên chuyện này là được rồi…Em yêu anh…
* * * * * * * * *
– Kim My ơi , có tin super hot nè !!
Cái giọng hét the thé như xé vải của Ni Na đánh thức tôi dậy khỏi giấc mơ ban nãy , một giấc mơ không lấy gì làm vui .
Tôi vẫn còn hơi ngái ngủ , chẳng thể nghe rõ nổi xung quanh mình đang có những tiếng động gì ; trừ cái giọng vang vang của con bạn thân .
Tôi ngước lên , thấy bóng hình Ni Na hiện ra trước mắt , thở hồng hộc như mệt nhọc lắm :
– Có chuyện gì thế ? – Tôi vừa hỏi vừa lấy tay dụi mắt .
– Mày …mày ơi …Nguy to rồi …- Tiếng Ni Na lên xuống , bị ngắt quãng nhiều bởi nhịp thở dồn dập .
Tôi nghe thế , cũng lấy làm tò mò ; nheo mày nhìn nó . Na ngồi xụp xuống chỗ ghế trống bên cạnh tôi , vẫn cố tìm lại nhịp thở bình thường :

– Con…Con…
– Con gì ? – Tôi cũng đến phát bực vì kiểu nói ngắt quãng này của Ni Na mất .
– Con Tiểu Thư …Nó …Nó về rồi mày ạ ….
– Sao cơ ?! – Tôi hét ầm lên , nhìn Na không chớp mắt – Mày bảo con Tinh Tinh Cái đó về rồi á ?Thế…Thế có …
Ni Na ngầm hiểu ý tôi , vội gật đầu ngay lập tức .
Tôi vừa thấy hành động đó của nó là giật thót mình , vội vội vàng vàng thu xếp sách vở vào cặp , nói với cái Na :
– Tao về đây , tẹo nữa mày xin cô cho tao nghỉ buổi hôm nay nhá !!
Tôi vác cái cặp đen quen thuộc lên vai , đi thẳng ra cửa ….
Nào ngờ oan gia ngõ hẹp , trời không có mắt …
Đứng chắn trước mặt tôi lúc này không phải ai khác : đích thị là Hàn Thái Vũ – tên học trò hai mặt bướng bỉnh . Tôi gần như nghẹn thở , căng đến rách mắt nhìn chăm chăm vào nó ; rồi dùng sức lấy hơi hỏi bằng cái giọng khàn khàn :
– Sao …Sao cậu lại ở đây ?
– À… – Vũ cười cười – Em quên chưa nói với chị , từ hôm nay em sẽ chuyển vào trường này !!
Tôi lại bị ” bóp cổ ” lần hai , cố gắng trấn tĩnh : Rõ ràng là từ cái hôm mình đến nhà băng bó vết thương cho nó đã qua gần một tuần rồi , mà có thấy nó đả động gì đến vụ này đâu ? Tại sao bây giờ lại lòi ra thêm một vụ này nữa nè ?
Tôi vừa tự hỏi mình vừa đẩy nó ra , thây kệ đi ; việc quan trọng bây giờ là phải làm sao trốn thoát được hai anh em nhà Tinh Tinh kia đã , mọi chuyện khác để sau rồi hãy tính :
– Thái Vũ …
Tiếng gọi mơ màng từ trong lớp vọng ra lôi kéo sự chú ý của hai đứa bọn tôi . Tôi thầm đoán ra đó là tiếng của ai , nhưng cũng quay lại nhìn ; xem liệu khuôn mặt con nhỏ Ni Na lúc này đang có biểu hiện gì :
– Là cậu đấy à ?! – Tiếng Ni Na vẫn mơ hồ , như chính nó cũng không còn tin vào điều đang diễn ra trước mắt mình nữa .

Thái Vũ cũng nhìn Ni Na , chào một tiếng rồi lại quay sang tôi nói một tràng . Tôi đang định ngăn lại để chạy trốn thì :
– Phương Thị Kim My !!
Kèm theo cái giọng chua loét loèn loẹt đó là một mảnh giẻ lau nhà , nó nhằm vào mặt tôi… và …. kì thực là nó đã trúng đích (_ _”).
Thái Vũ cũng sửng sốt chẳng kém gì tôi , vội vàng quay về hướng mảnh khăn xuất phát …
Đứng ở đó không phải ai xa lạ , đích thị là hai anh em sinh đôi nhà Đặng : Đặng Tiểu Thiên và Đặng Tiểu Thư – hai con Tinh Tinh không đội trời chung với tôi …
* * * * * * *
Nhớ lại những năm đầu khi mới vào trường cấp III , tôi và Na cùng một số bạn nữa trong lớp là những đứa con bình dân giữa một toán bọn nhà giàu kênh kiệu , hay làm nũng .
Mà điển hình là hai anh em sinh đôi rắc rối – bá chủ của trường này – thì còn căm và khinh thường bọn tôi – cụ thể là tôi và Na – hơn cơ .
Lí do là bởi có một lần , tôi vì vô cùng căm tức và bất bình trước hành động bắt nạt các bạn yếu của hai đứa nó ; đã hiên ngang đứng lên chống lại chúng bằng hai cái tát vào mặt hai đứa . Từ đó chúng thù tôi không bút mực nào tả nổi , Ni Na cũng vì là bạn thân của tôi mà bị vạ lây theo . Khổ thân nó !!
Quãng thời gian sau khi tôi làm cái chuyện động trời đó với hai anh em nhà nó , cuộc sống trường học của tôi thực sự là một địa ngục sống . Những trò hành hạ , tra tấn ****** lần lượt xuất hiện . Có chăng nếu được đóng vai Tsukino trong truyện ” Hana yori Dango ” , tôi chắc chắn rằng sẽ không có một nữ diễn viên nào có thể đóng thật như tôi đâu .
Những tưởng hè năm nay bọn nó đi du lịch sẽ không trở về nữa , cuộc sống của tôi có thể trở lại bình thường ; thì nay , ác mộng lại tiếp diễn …
* * * * * * *
– Tên của tôi không có chữ ” Thị ” à nha …
Tôi cầm lấy mảnh giẻ lau , chưa dám phi về phía bọn chúng hay có bất kì cử động nào ; chỉ thốt ra một câu thanh minh như vậy thôi .
Tiểu Thư hè này cũng không thấy gì là thay đổi : vẫn mái tóc ngắn được tỉa tót kĩ lưỡng ôm trọn lấy khuôn mặt bầu bầu ; vẫn bằng đôi mắt sâu hoắm như hố đen của địa ngục và hàng lông mi dài , nó nhìn tôi xem thường , khinh bỉ như ngày nào . Cả thằng anh trai Tiểu Thiên chết dẫm của nó nữa , cũng khinh khỉnh hừ mũi nhìn tôi .
Thái Vũ thì do không biết chuyện , nên hành động có phần mạnh mẽ hơn tôi ; cậu ta giật lấy mảnh giẻ lau , ném lại về phía hai anh em nhà họ Đặng :
– Làm cái gì đấy hả ? Không có một tí văn minh lịch sự gì hay sao ?
Thái Vũ hét to lên như vậy , mắt nhìn như có ánh lửa ; tôi bỗng thấy hơi được an ủi .
Bọn nhà Đặng cũng giật mình không kém , ngó một lượt toàn thân cậu học trò ; rồi lại quay ra nhìn nhau , cùng lắc đầu . Có vẻ chúng đang kiểm định xem cái tên gan to bằng trời này có quen chúng từ trước đó hay không :
– Mày là học sinh mới đúng không ? – Tiểu Thiên hích mũi .

– Thì sao ?
– Bảo sao dám to gan cãi lời chúng tao ? – Tiểu Thư cười khẩy , liếc xéo sang tôi – Mày muốn anh hùng cứu mĩ ” nhâm ” hả ??
– Mĩ nhân chứ ? – Tôi buột miệng nói lại . Cái con này đúng là trời đánh cũng không thay đổi được , đã ngọng lại còn hay thích xài thành ngữ .
Nó thấy bị tôi làm bẽ mặt , lại quay sang cái giọng điệu doạ dẫm :
– À , mày bây giờ kinh nhỉ ? Kiếm được một thằng gà bảo vệ ày là mày tưởng có thể yên tâm thoát khỏi tay bọn tao hay sao ? – Nói đoạn Thư nhìn Vũ không chớp mắt – Mà cũng công nhận mày giỏi đấy , bạn trai không đến nỗi tệ …
Tôi nghe thế mà sởn gai ốc , chưa kịp thốt nổi câu gì ; thì một bàn tay đã ép vai tôi vào lòng Thái Vũ :
– Chị cũng có mắt nhìn đấy , có thể nhận ngay ra tôi với Kim My có quan hệ đó …
Tôi gần như ngất xỉu : ” Thằng nhỏ này , quan hệ đó rốt cuộc là quan hệ gì chứ ?? ” . Tiểu Thư thấy hành động công khai trắng trợn , trơ trẽn đến trần trụi đó của Thái Vũ , thì không nén nổi gân xanh nổi trên mặt .
Mồ hôi tôi túa ra , đang định thanh minh , thì lại có một giọng quen thuộc nữa xen vô :
– Mày ghen à ? Thấy không có nổi người yêu như My nên ghen chứ gì ?
” Mẹ ơi là mẹ , con thực sự muốn qua năm cuối cấp III này một cách bình yên mà !! Tại sao ông trời lại hay đùa giỡn mạng người thế này cơ chứ ?? “
– Tao mà phải ghen với hạng như nó sao ? – Tiểu Thư vẫn cố nén giọng , nhìn Ni Na như muốn ăn tươi nuốt sống – Được , được …Bây giờ bọn mày giỏi lắm !! Thấy bọn tao đi du lịch một thời gian nên phởn đúng không ? Cứ chờ đi , chống mắt lên mà xem hai đứa tao sẽ làm gì chúng mày nhé !!?
Tiểu Thư buông lại câu nói với đầy sát khí đó rồi quay lưng đi thẳng , chắc là nó giận lắm đây . Tiểu Thiên cũng không nói gì nữa , giơ tay làm điệu bộ giang hồ một lúc , rồi cũng nhấc gót theo sau cô em trời đánh .
Tôi thì từ nãy giờ sợ đến cứng đơ người , không nhúc nhích nổi ; dù gì tôi cũng đã nếm đủ mọi trò hành hạ ****** của chúng , cũng đủ biết sự lợi hại của chúng rồi . Nghĩ đến đây , tôi tức giận vùng ra khỏi tay Thái Vũ ; trợn mắt nhìn Ni Na :
– Mày có bị điên không ? Chẳng lẽ mày nếm đòn chưa đủ sao ?? Mày cũng biết là bọn nó không nói quá mà ?!
– Thì bây giờ tao với mày ngại gì nó ? Có lá chắn vững chắc rồi mà …
– Lá chắn là cái gì ? – Tôi hét lại .
Ni Na vẫn cười khúc khích , chỉ chỉ vào Thái Vũ sau lưng tôi :
– Thì là người yêu mới của mày đó !
Lần này thì tôi ngất xỉu thật …


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.