Đọc truyện Búp Bê Giết Người – Chương 14: Triệu Tập
Cả ngày hôm đó Rim luôn ở bên cạnh Baron không rời nửa bước, ngay cả ăn hay đi đâu đó hay làm việc. Mọi người trong nhà cũng thấy lạ. Chỉ đến chiều tối, Rim mới tách khỏi Baron mà đi ra phía khu nhà kính của biệt thự để hẹn gặp Rum.
– Rum….chuyển lời đến hoa anh đào thối được chứ?
– Em muốn nhắn gì sao?
Rum tò mò, Rim mỉm cười nhìn Rum rồi cầm lấy một cái hộp nhỏ, bên trong là một cái huy hiệu Rim đã tự làm được có hình hoa anh đào và một con dao ở trên đó.
– Đưa nó cho cậu ấy dùm em được chứ?
– Ừm, phải rời đi đột ngột như vậy chắc cô bé đó lo lắng lắm.
– Mà….người đánh bom chúng ta….là anh trai của cậu ấy.
– Vậy sao?
Rum mỉm cười nét mặt hơi trùng xuống rồi xoay người rời khỏi đây để cho Rim lặng yên một mình. Một cô bé tóc bạc dài thật dài buông thả tự do mặc bộ váy lụa màu trắng mềm mại để hở đôi vai trần trắng nõn mịn màng đang ngồi xuống khóm hoa tươi trong nhà kính. Đã lâu lắm Rim chẳng mặc bộ váy dây này rồi, con bé cảm thấy nó rất kì lạ khác hẳn với mấy bộ lolita hay mặc. Mới đi học được một ngày mà đã phải trở về nhà sau 3 tháng rồi. Cuộc sống bình thường có lẽ không hợp với Rim. Con bé nằm luôn xuống bãi cỏ bên cạnh vườn hoa đó và nhắm mắt lại lắng nghe ấm thanh suối nhân tạo, lắng nghe những chú chim và lắng nghe những bông hoa đang rung rinh trong cơn gió thổi từ cửa vào. Đang nằm Rim nhận ra bên cạnh có ai đó liền mở mắt nhìn sang, là Baron, hắn ta nằm xuống ngay bên cạnh con bé. Rim lại nhìn thẳng, con bé bất giác hỏi.
– Baron ghét Rim?
– Không.
– Vậy sao không muốn Rim ở bên cạnh?
– Không biết.
– Rim không thích Baron.
Rim mỉm cười lên tiếng, sau khi gặp hoa anh đào ngu ngốc kia Rim đã trở nên có cảm xúc hơn trước. Baron nghe xong quay sang nhìn bé con to gan này rồi ôm bé con vào lòng như một cái gối ôm.
– Bé con không thích cũng phải ở bên cạnh thôi.
– Baron muốn đem bỏ Rim sao?
– Không có.
– Nhưng hôm trước…..
Rim định nói gì đó liền bị Baron chặn lại. Bỏ ngón tay ra khỏi môi Rim vị Nam tước này tiếp tục ôm cô bé vào lòng. Nếu Rim lớn hơn chút nữa đảm bảo sẽ bị hắn thịt từ đời nào rồi. “Baron….Rim không phải cô bé ngoan đâu. Rim là con búp bê giết người của mama. Rim sẽ làm mọi thứ để đưa Ram trở về. Rim tuyệt đối sẽ không bỏ cuộc nữa.”
– Baron hãy hứa sẽ sống nhé?
Rim ngước đầu lên nhìn Nam tước Baron đang ôm chặt cơ thể nhỏ nhắn của con bé kia. Baron mỉm cười rồi nhắm mắt lại. Rim biết đó thay cho lời hứa, Baron tuyệt đối sẽ sống sót thôi.
– Rim sẽ ở bên cạnh bảo vệ Baron mặc dù Rim vẫn ghét Baron.
Rim nói rồi cũng vùi mặt vào bộ ngực rắn chắc của Baron mà ngủ một giấc. Lúc này vết thương chưa lành, Rim đã suýt bị nhiễm trùng nếu như ông Smith không chữa trị kịp thời. Lúc họ xử lí vết thương cho Rim có phần kinh ngạc vì một con bé 5 tuổi sao lại chịu được lỗi đau kinh khủng đến mức tự tay rạch chỗ bị bắn lấy viên đạn ra. Ngay đến người trưởng thành nhiều người còn chẳng chịu được nó. Xem ra với Rim nỗi đau đó không thấm vào đâu được. Họ đoán Rim phải đặc biệt ở chỗ nào đó thì Baron mới mua cô bé về cho bằng được.
Cả hai ngủ mà quên mất thời gian, đến tối rồi mà họ vẫn nằm đó, đèn trong nhà kính khá đặc biệt, nó là những đèn tròn đủ sắc màu đặt trên một bông hoa nở rộ làm bằng đá. Cả nhà kính lung linh một sắc màu, ông Smith và Lin đứng trước cửa để chờ chủ nhân tỉnh giấc. Họ biết rằng Baron đã tỉnh rồi nhưng Rim thì chưa, con bé vẫn vùi mặt vào ngực Baron mà ngủ.
– Baron….
Lin lên tiếng, giọng có vẻ gấp gáp, mà cũng đúng thôi nếu không có chuyện gấp đời nào cô thất lễ phá đám như vậy. Nam tước Baron không nói gì ý Lin cứ việc nói. Thấy được cho phép Lin bắt đầu thông báo cho Baron biết.
– Hoàng gia triệu tập ngài vào trong cung điện. Nghe nói lần này sẽ là một thời gian rất dài. Bá tước Grafs cũng đã xuất phát rồi.
– Chẳng lẽ là họ muốn củng cố lại quân đội và thế lực?
Nam tước Baron nhíu mày, hắn không thích điều này. Nếu thực sự phải vào trình diện ở cung điện hắn đảm bảo mình sẽ rất lâu mới gặp lại Rim. Tuy không phải họ bắt hắn ở cung điện nhưng sẽ điều hắn trực tiếp đi xử lí ở nơi khác đảm bảo đến lúc đó đến chục năm may ra mới gặp lại được bé con của hắn.
– Tôi sẽ chăm sóc cho con bé Nam tước.
Ông Smith biết Baron là đang chần chừ vì điều gì. Baron nhấc bổng Rim ôm chọn con bé vào trong lòng rồi lại gần hai người là ông Smith và Lin.
– Được rồi chuẩn bị đi.