Đọc truyện Buông Gian Thần Của Trẫm Ra – Chương 281: Dùng tánh mạng bảo hộ quá mức nặng nề
Editor: Thơ Thơ
Nghe vậy, trong nháy mắt sắc mặt Tào Mộng Bình thay đổi một lần.
Hôm qua sau khi ở tiểu biệt uyển phục dụng thuốc đổi thai, liền đau bụng như xoắn, hạ thể chảy máu, suýt nữa mất mạng, sau khi đau đớn một canh giờ, ngược lại không sao, chỉ là thân thể cảm thấy yếu đuối không ít, cho đến hôm nay vẫn cảm giác phải chứng khí hư vô lực.
Lưu Ký cẩn thận xem xét nàng, cau mày nói: “Quả nhiên sắc mặt tái nhợt à? Hãy để cho đại phu đến xem chứ?”
“Chắc là hôm qua thao thức chứ? Tối hôm qua chẳng biết tại sao lăn lộn khó ngủ, cho nên hôm nay khí sắc kém chút……”
Tào Mộng bình tâm hư không dứt, thầm nghĩ, vừa mới đổi thai, mạch tượng có lẽ chưa ổn định, lúc này không thể để cho đại phu chẩn ra khác thường, nàng nhỏ giọng nói: “Cả đêm không ngủ, thiếp thân cảm thấy mệt mỏi không chịu nổi, xin Điện hạ cho Mộng Bình xuống nghỉ ngơi đi.”
Lưu Ký chưa kịp đáp lời, Đổng Uyển lại mở miệng nói với hắn: “Nếu hôm nay không thượng triều, xin Điện hạ cùng với mộng Bình muội muội trở về phòng nghỉ ngơi đi.”
Tào Mộng Bình nghe xong, trong lòng cảm thấy kinh ngạc không dứt.
Nàng thế nhưng yêu cầu Ninh Vương làm bạn với nàng sao?
Lưu Ký nhìn Đổng Uyển một cái, đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó cười nói: “Là nên như thế!” Thơ_Thơ_diendan
Từ trước đến giờ Đổng Uyển thâm minh đại nghĩa, hiểu chuyện, quả thật hắn đối với Mộng Bình thiếu yêu mến, mặc dù tim của hắn chưa bao giờ ở trên người của nàng, mặc dù ban đầu cưới nàng cấp tốc với bất đắc dĩ, nhưng trong bụng nàng cũng là hài tử của hắn, nghĩ đến, hắn thật là không nên. Lưu Ký lập tức đứng dậy, tự mình dìu lấy Tào Mộng Bình, dịu dàng nói: “Đi thôi, ta và ngươi trở về phòng, khí sắc ngươi không tốt lắm, nên nghỉ ngơi cho khỏe xuống.”
Khó được nam nhân quan ái, khiến hốc mắt Tào Mộng Bình lập tức một trận ẩm nóng, không nhịn được khẽ gọi một tiếng, “Phu quân!”
*
Sai mọi người đi, Đổng Uyển lập tức cho triệu tổng quản vào phòng.
Nàng thật cũng không nói nhiều, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề liền hỏi: “Gần đây tình trạng tài chánh trong phủ ra sao?”
Tổng quản nghe xong, quả nhiên trầm mặt, mặt lộ vẻ khó xử nói: “Không dối gạt vương phi Điện hạ, vốn là nô tài đang định bẩm báo chuyện này cho ngài đấy. Thật ra thì trong năm nay tình trạng tài chánh vương phủ hết sức quẫn bách. Bởi vì năm ngoái ôn dịch ảnh hưởng nghiêm trọng, năm nay trong thành thu hoạch đột nhiên giảm bớt rất nhiều, thu hoạch đất phong khác mặc dù một loại phong phú, nhưng mà khấu trừ bổng lộc các quan viên cùng với chi chung, toàn bộ chuyển đi làm phí dụng chiến tranh, tuy rằng như thế, nhưng mà ở phía quân lương kia. Còn là hiện ra trạng thái hao tổn, nghe hộ bộ đại nhân nói. Phí dụng chiến tranh cực kỳ to lớn, đến nay còn thiếu một khoản tiền lớn, cho nên…… Ngân lượng có thể chuyển tới nội phủ sử dụng không nhiều lắm, thậm chí sẽ có chút túng quẫn.” Thơ_Thơ_diendan
Quả nhiên, tài chánh trong vương phủ đã quẫn bách như thế, Đổng Uyển lập tức phân phó nói: “Ngươi đi lấy sổ sách tới đi! Ta muốn cẩn thận coi trộm một chút.”
“Vâng”
Không bao lâu sau, tổng quản liền chở tất cả sổ sách trong phủ tới.
Nghiên cứu thật lâu, Đổng Uyển càng nhìn sổ sách, chân mày càng nhíu chặt, nàng buồn bực nói: “mỗi tháng nội phủ tiêu thật là kinh người. Chỉ là hậu đình của Ninh Vương. Tốn hao cũng không tránh khỏi quá nhiều, Vương thái hậu tháng 40 Ngân lượng, vương phi tháng ba mươi hai Ngân lượng, Tào phu nhân tháng hai mươi hai ngân lượng, Đậu phu nhân và Túc Vương tử tháng cộng bốn mươi hai ngân lượng. Công chúa Trường An tháng hai mươi hai ngân lượng, còn lại tôi tớ cùng chi lặt vặt 250……”
Tổng quản lập tức trả lời: “Những thứ này chi tiêu cơ hồ đều là cố định, cho dù có khác biệt, số tiền thay đổi cũng không lớn.”
“Ta coi trên đây ghi chú, hình như có chút chi không cần thiết, phải cắt giảm mới có thể đạt tới tiết kiệm hiệu quả……” Đổng Uyển hỏi tiếp: “Chỉ là, trên đây vẫn còn ghi chú khác không định kỳ chi tiêu, là sử dụng cái gì?”
Tổng quản nói: “Vương thượng thường hành tẩu ở bên ngoài, thường trượng nghĩa không nói, hoàn hảo kết giao bằng hữu, kết giao nhân sĩ, vì vậy hao phí vô số, hắn cần ngân lượng thì tùy thời phái người trở về lấy dùng, những trương mục chi này khá lớn, nhưng đều là không cách nào mỉ xác thực, đã nhớ đều là một chút ban thưởng.” Thơ_Thơ_diendan
“Ninh Vương ban thưởng cho các quan viên ngược lại ghi chép hết sức tường tận!”
Số tiền cũng hết sức khổng lồ, Giang Nam từ trước đến giờ thu hoạch phong phú, Thái phu nhân lại xót thương con bỏ lỡ ngôi vị Hoàng đế, vì vậy chưa bao giờ gò bó, khó trách sẽ dưỡng thành Ninh Vương quá độ hào phóng, thậm chí thói quen phung phí.
Tổng quản nói: “Tất cả sổ sách đều là hộ bộ đại nhân ghi chép, tồn ở trong phủ chính là phó bản, liên quan đến tất cả chi trong phủ, quá mức hoang phí, nô tài theo quy củ mỗi ngày báo cáo đầu tiên với hắn.”
“Theo lý là nên do hộ bộ phụ trách mới đúng……” Đổng Uyển nhỏ giọng nói, lúc này, trên tay nàng lật một quyển sổ khác, lại đột nhiên hơi có vẻ giật mình nói: “sách này sẽ chuyên ghi nhớ hàng loạt sản nghiệp khác à?”
“à, là như vậy, bởi vì bản sách kia ghi lại cũng không phải sản nghiệp vương phủ, mà là tất cả tài sản thuộc về Công chúa Trường An.” Tổng quản giải thích: “bản ghi chép kia là sản nghiệp Hoàng Thái Phi bình sanh có được, trước khi nàng lâm chung toàn bộ giao cho vương thượng đến nhờ trông nom, nghe nói là nàng để lại cho Công chúa Trường An làm đồ cưới. Thế là vương thượng liền phân phó hộ bộ đại nhân ghi chép cặn kẽ doanh thu kia.”
Mặc dù Công chúa Trường An cách cung vào ở vương phủ, nhưng vẫn không thấy bóng dáng, nghĩ cũng biết người của nàng sẽ ở nơi đó, nhất định là ở Thu Phong lâu dây dưa Thẩm Mộ Thu rồi. Thơ_Thơ_diendan
“Chỉ là ghi chép doanh thu cũng không thỏa đáng, nhóm sản nghiệp lớn như vậy, là cần chuyên gia tới xử lý mới phải!” Nói xong, Đổng Uyển lại ngước mắt nhìn tổng quản hỏi “Vương thượng có biết năm nay doanh thu giảm nhanh sao?”
Tổng quản khẽ cong người nói: “dĩ nhiên là Vương thượng biết, cho nên hắn tính toán vay mượn Nam Vương và Ngô Vương bên cạnh, để giải đất phong khẩn cấp hiện nay, mặc khác hạ lệnh gia tăng thu thuế, kể từ đó, sang năm doanh thu sẽ đại phúc gia tăng, liền đủ để bổ túc.”
Đổng Uyển nghe xong, nhất thời sắc mặt trầm xuống, sau khi liên tục hưng binh, rồi lại gia tăng thu thuế bổ túc hao tổn, nhất định sẽ đưa tới kêu ca.
Bởi vì chiến tranh hao tốn tiền của, dùng tới doanh thu năm trước cùng với năm nay, binh mã vừa mới rút về, dàn xếp lại một khoản chi khổng lồ, lại tăng thêm vương phủ lãng phí thành tánh, đơn giản là một vấn đề lớn làm người nhức đầu.
Nàng nghĩ một chút, liền đối với tổng quản nói: “Bổn vương phi muốn triệu kiến tất cả quan viên, truyền lệnh xuống, cho đòi toàn bộ bọn họ đi vào trong nội điện đi.”
“Tuân lệnh.” Tổng quản khẽ cong người, liền lui xuống.
*
Đổng Uyển làm người ta đem tất cả sổ sách dời đến Chủ Điện, để ở nơi này cẩn thận tra duyệt, nàng hết sức chuyên chú, ngay cả Văn Tâm thay nàng đổi lại mấy lần trà nóng, nàng đều không phát hiện, cũng không biết trải qua bao lâu, liền nghe một tiếng thanh thúy quen thuộc ở ngoài cửa vang lên. Thơ_Thơ_diendan
“Tiểu thư!”
Tiếng của nàng chưa dứt, người đã vui sướng chạy vào.
“Hồng Ngọc?”
Nhìn thấy lại là Hồng Ngọc tới, Đổng Uyển vừa mừng vừa sợ, vội vàng đặt sổ sách trong tay xuống liền đứng dậy, cười nói: “sao ngươi đột nhiên tới đây?”
Hồng Ngọc hét lên: “Mấy ngày trước đây Ninh Vương phái người tới trong phủ, tuyên bố muốn nha đầu của hồi môn đổng phủ, Triệu di nương liền sai ta theo mấy người tới đây, dù sao Hồng Ngọc ta từ nhỏ hầu hạ tiểu thư lớn lên, tập tính tiểu thư ta hiểu nhất, trong phủ Ninh Vương này tiểu thư thích ăn cái gì cũng không biết đâu, sao hầu hạ thật tốt đây?”
Ninh Vương nói qua lo lắng nàng ở trong vương phủ không một người quen biết, sẽ cảm thấy cô đơn, thì ra là hắn đã sớm đặc phái người đi Đổng phủ nhận đoàn người Hồng Ngọc đi tới trước rồi.
Hồng Ngọc nói tiếp: “Bây giờ tất cả mọi người ở ngoài cửa rồi, không chỉ như vậy, ta còn ở trên đường đụng phải tên Cố gia háo sắc, hắn cũng muốn tới vương phủ, thế là liền cùng nhau vào cửa.” Thơ_Thơ_diendan
Đổng Uyển nghe hắn cũng tới, liền hơi mỉm cười nói: “Cố Tử Khâm cũng tới? Đúng lúc, ta đang định tìm hắn đấy.”
Đang nói, đã nhìn thấy Cố Tử Khâm sãi bước đi tới, khóe miệng của hắn nở nụ cười nói: “Nghe nói ngươi tìm ta sao?”
Lúc này, Đổng Uyển lại ngưng thần, quay đầu lại nghiêm mặt nói với Hồng Ngọc: “Ngươi đi xuống trước đi, ta có lời nói riêng với hắn.”
“Vâng” Hồng Ngọc lập tức lui xuống. Chuyện chồng con nàng lớn nhỏ luôn luôn đặc biệt nhiều, liên quan đến chuyện này nàng sớm đã thành thói quen rồi.
Chốc lát, trong điện chỉ còn lại hai người Đổng Uyển và Cố Tử Khâm.
“Chuyện gì làm cho thần bí như thế?” Cố Tử Khâm thấy nàng cho mọi người lui, trong lòng cảm thấy nghi hoặc không thôi.
Đổng Uyển ngước mắt nhìn hắn, vẻ mặt rất là nghiêm túc mở miệng hỏi: “Có một việc ta muốn hỏi ngươi, người luyện võ có thể có biện pháp vận công ép kịch độc trong cơ thể ra ngoài sao?”
Cố Tử Khâm nghe xong, lập tức giả bộ vô sự cười nói: “Công lực thâm hậu, chuyện thể lực bức ra kịch độc dĩ nhiên là có thể được, tại sao ngươi lại đột nhiên hỏi chuyện này chứ?” Thơ_Thơ_diendan
Hắn đã sớm liệu đến Đổng Khanh sẽ có câu hỏi như thế.
Ninh Vương sớm một bước nghiêm chỉnh cảnh cáo hắn, liên quan đến chuyện hắn không cách nào giải độc, vạn lần không thể để cho Đổng Khanh biết.
Đổng Uyển là nữ nhân Ninh vương dùng tánh mạng đi bảo vệ, sự thật này đối với Đổng Khanh mà nói, là quá nặng nề.
Hôm nay hắn đặc biệt đến, đầu tiên là đến xem Đổng Khanh ở Phủ Ninh Vương đến tột cùng trôi qua ra sao, thứ hai là đặc biệt tới giúp Ninh Vương bắt mạch, thuận tiện đưa thúc phụ hắn tới đặc biệt vì Ninh Vương chế hoàn thuốc mới tới đây. Mặc dù tân dược vẫn không giải được kịch độc trong cơ thể hắn, chỉ có hiệu quả ức chế độc tính, so với Hoàn Nguyên Đan mạnh hơn nhiều.
Ít nhất có thể để cho Ninh Vương sống lâu thêm vài năm.
Đổng Uyển hỏi tiếp: “Như vậy thỉnh thoảng sẽ đột nhiên cảm thấy ngực đau là chứng bệnh gì? Có phải là bởi vì tàn độc trong cơ thể vẫn không cách nào hoàn toàn thanh trừ hay không?”
Cố Tử Khâm liền không chút suy nghĩ liền mở miệng nói: “nguyên nhân tạo thành ngực đau có rất nhiều, phải chuẩn đoán một phen mới có thể làm phán đoán chính xác! Nếu như ngươi lo lắng Ninh Vương, nếu không để cho ta thay hắn bắt mạch, xác định một chút đi?”
“Ta đang có ý đó, ngươi đi theo ta đi!” Dứt lời, Đổng Uyển liền dẫn Cố Tử Khâm đi ra ngoài. Thơ_Thơ_diendan
Thế là hai người liền đi ra Chủ Điện, bước vòng qua phòng chính, cuối cùng đi tới phòng phía sau. Là gian phòng Tào Mộng Bình, mà giờ phút này Ninh Vương đang nghỉ ở bên trong.
Đổng Uyển lo lắng quấy rầy Tào Mộng Bình nghỉ ngơi, liền sai Văn Tâm đi trước vào nhà bẩm báo.
Thấy thế, Cố Tử Khâm cười nói: “Ngươi là chánh thất, còn đường đường là một vương phi, muốn gặp Ninh Vương, tùy tiện sai một người, tới kêu hắn trở về.”