Bước Nhầm Vào Con Đường Hôn Nhân

Chương 67: Họp Báo


Bạn đang đọc Bước Nhầm Vào Con Đường Hôn Nhân – Chương 67: Họp Báo


Bốn mùa ở thành phố B thực ra cũng không quá khác biệt, mùa đông nhưng vẫn thấy các cô gái mặc váy ngắn đến đầu gối hoặc quần đùi đi trên đường, không một chút cảm giác giá lạnh.

Khổng Hi Nhan mặc áo nhung màu đen đứng trên đường, nhìn những cô gái đang tuổi thanh xuân đi qua, bọn họ còn vừa đi vừa cười nói.

“Nè, hôm nay có xem livestream không?”
“Đương nhiên phải xem.”
“Mình cũng sẽ xem, muốn biết ba năm trước xảy ra chuyện gì ghê.”
“Mình nghĩ nếu Khổng Hi Nhan bị oan, kia Ngụy Diễm thảm chắc.”
“Mặc kệ oan hay không, Ngụy Diễm chính là tra nam, chẳng có gì nghi ngờ cả.”
“Hầy, trước mình thích hắn lắm ý.”
“Ai nha, thử thích Lăng Vũ xem, giờ mình thích ảnh nhất, rất có thực lực nha.”
Tiếng nói chuyện đứt quãng từ phía xa, Khổng Hi Nhan nhìn bóng lưng bọn họ một lúc, ánh mắt trầm tĩnh, sau đó nàng lấy điện thoại ra, chín rưỡi, Tiểu Thu nên đến rồi.

Khoảng mười phút sau, một chiếc xe đỗ lại, Phó Thu xuống xe, nhiều ngày không gặp, nhìn thấy Khổng Hi Nhan nhưng cô không hề có tí vui nào, trái lại mặt căng thẳng nói: “Khổng tỷ, không hay lắm.”
“Họp báo…họp báo gặp sự cố.”
Khổng Hi Nhan nhíu mày: “Cái gì?”
Phó Thu kéo nàng lên xe, nhanh chóng giải thích: “Là Ngụy Diễm và Hà Vi, bọn họ cũng chọn hôm nay để tổ chức họp báo làm sáng tỏ, nói là giải thích sự việc ba năm trước.”
Phó Thu vừa nói vừa khẽ liếc Khổng Hi Nhan, thấy vẻ mặt nàng hờ hững, Phó Thu nóng ruột nói: “Khổng tỷ, chị đừng vội, Đồng tỷ đang nghĩ giải pháp.”
Khổng Hi Nhan cụp mắt, không lên tiếng.

Nàng muốn mở họp báo, còn là livestream công khai.

Chuyện này ai cũng biết.

Ngụy Diễm và Hà Vi cố tình tổ chức trùng ngày, còn làm sáng tỏ gì đó, ý đồ không cần nói cũng biết, hơn nữa giờ nàng chỉ là tiểu minh tinh vừa quay lại giới giải trí, trong khi bên kia là nữ minh tinh đứng đầu tứ tiểu hoa đán rồi nam diễn viên sắp đạt danh hiệu Ảnh đế, địa vị cao hơn nàng rất nhiều.

Thêm nữa, hai người đó cùng nhau, còn nói sẽ giải đáp chuyện ba năm trước.

Chỉ cần không phải kẻ ngu, tự nhiên sẽ biết nên đến họp báo của bên nào.

Mấy phút sau, Khổng Hi Nhan hỏi: “Phóng viên tham gia là những ai?”

Phó Thu cắn môi, sợ Khổng Hi Nhan không vui, nhắm mắt nói: “Phóng viên đều là những bạn tốt của bọn họ, cũng là…cũng là những người có trọng lượng trong giới…”
Phó Thu chưa nói xong, Khổng Hi Nhan ừm một tiếng ngắt lời cô.

Phó Thu liếc vẻ mặt nàng, cẩn thận hỏi: “Khổng tỷ, chúng ta vẫn đến địa điểm tổ chức họp báo sao?”
Khổng Hi Nhan gật đầu: “Đi thôi.”
Ánh mắt nàng hờ hững, không nhìn được tâm trạng.

Phó Thu lén xem weibo.

Vì họp báo của Hà Vi và Ngụy Diễm tổ chức bất ngờ nên ban đầu người quan tâm cũng không nhiều, nhưng sau hai tiếng, cư dân mạng đều đang chú ý bên đó.

Bọn họ thậm chí đang bàn tán xem nên xem trực tiếp của bên nào thì hay hơn.

Ngón tay Phó Thu kéo kéo phần bình luận.

– – Tôi xem của Hà Vi với Ngụy Diễm, nghĩ đi nghĩ lại thì bọn họ nói chuyện thuyết phục hơn.

– – Tôi cũng xem Hà Vi, nữ thần của tôi, tiếc là Ngụy Diễm là đồ tra nam.

– – Đừng nói nữa, tôi thay Hà Vi cảm thấy khó chịu muốn chết đây, Ngụy Diễm đúng là không hề tốt đẹp gì.

– – Ầy, không ai xem Khổng Hi Nhan à?
– – Quên đi, ai mà chẳng được, miễn có thể nói rõ chuyện ba năm trước là được.

– – Phải đó.

Tuy rằng xem bọn họ đánh giá cũng không có gì nhiều, nhưng Phó Thu biết sức ảnh hưởng của Hà Vi và Ngụy Diễm, rõ ràng Khổng tỷ bị lép vế hơn hẳn.

Trong lòng cô sốt ruột thay Khổng Hi Nhan, khẽ liếc vẻ mặt nàng, nhịn xuống, không nói gì.

Không khí trong xe tĩnh lặng, rất có cảm giác của mùa đông giá rét, mà phía Ngụy Diễm, bận bịu khí thế ngất trời.


Hắn xác nhận đi xác nhận lại với Giang Viễn: “Chắc chắn Khổng Hi Nhan sẽ không làm gì được chứ?”
Giang Viễn gật đầu, vỗ vỗ vai hắn: “Chắc chắn, có Trì tổng ra mặt, cậu còn chưa yên tâm?”
Vẻ mặt Ngụy Diễm nhẹ đi vài phần: “Vậy tốt, em còn tưởng Chu Sinh…”
Trước đó, Cảnh Yên không hề tỏ thái độ gì với yêu sách của Khổng Hi Nhan, hắn tưởng vì Khổng Hi Nhan leo lên Chu Sinh, mà Chu Sinh lại nói gì đó trước mặt Trì Vãn Chiếu, cô mới duy trì thái độ im lặng.

Xem ra hắn sai rồi.

Trì tổng vẫn biết bên nào nặng bên nào nhẹ.

Giang Viễn nói thêm: “Xong họp báo này thì là hết chuyện rồi.”
Ngụy Diễm nhìn vẻ mặt chắc chắn của anh, ừm một tiếng.

Cách đó không xa, Hà Vi đã chuẩn bị rõ ràng, bước trên giày cao gót đi đến, vẻ mặt ngạo mạn: “Được rồi chứ?”
Ngụy Diễm đi đến, ôm lấy Hà Vi, hai người đứng đó ôm nhau: “Cảm ơn em, Vi Vi.”
Hà Vi hiếm khi thấy hắn dịu dàng, hạ xuống thái độ, vẻ mặt cũng nhẹ đi: “Ngụy Diễm, anh phải biết tôi vì anh đã trả giá bao nhiêu.”
Ngụy Diễm gật đầu: “Anh biết, anh biết.”
“Anh sẽ tốt với em suốt đời này.”
Rõ ràng đều phải miễn dịch với những lời nói từ người đàn ông này, nhưng giờ nghe thấy, Hà Vi vẫn có chút động lòng.

Dù sao đi nữa, nàng vẫn yêu người đàn ông này.

Hà Vi và Ngụy Diễm nói chuyện một lúc, Chu Hàm chạy tới: “Hà Vi tỷ, đều sắp xếp ổn thỏa rồi.”
Chu Hàm vừa nói vừa liếc Ngụy Diễm, ánh mắt lóe lên xem thường, sau đó cũng che dấu đi, Hà Vi nghe thấy lời Chu Hàm thì buông Ngụy Diễm ra, nói: “Lát nữa gặp lại.”
Bởi vì tâm điểm của sóng gió gần đây là Ngụy Diễm, nên hắn phải đi ra trước.

Hà Vi ở phía sau hội trường nghe thấy giọng nói bình tĩnh của hắn, cụp mắt xuống, Chu Hàm nhỏ giọng hỏi: “Hà Vi tỷ, thật sự sẽ không xảy ra chuyện gì sao?”
“Nhỡ may Khổng Hi Nhan đến làm loạn…”
Hà Vi ngắt lời cô ả: “Vì thế nên chị mới đang đợi.”
Chu Hàm biết Hà Vi đợi cái gì, chỉ là vẫn không yên lòng, nhăn mày.

Hà Vi cúi đầu nhìn điện thoại, khẽ liếc vẻ mặt phức tạp của Chu Hàm, suy nghĩ một lúc mới nói: “Sẽ không sao.”

“Nhưng mà…”
Hà Vi lạnh mặt: “Em ra ngoài trước đi.”
Chu Hàm yên lặng nhìn mắt cô, cúi đầu rời khỏi phòng.

Hà Vi nhìn bóng lưng Chu Hàm đi khỏi mới thu hồi ánh mắt.

Thực tế, hôm qua ả và Ngụy Diễm chỉ là muốn Khổng Hi Nhan không thể mở họp báo, nhưng Giang Viễn đưa ra đề nghị họp báo song song này, ban đầu ả còn nghĩ là điên rồi, Giang Viễn nói một chút thì ả bị lung lay.

Cảnh Yên đã chuẩn bị bỏ Khổng Hi Nhan, ả không có lý do gì không đánh cược.

Ba năm trước, ả không có gì mà vẫn đánh cược, cuối cùng thắng rồi.

Ba năm sau, không có chuyện khi ả đã nắm trong tay mà lại cược thua được.

Hà Vi từ từ nắm tay lại, chuông điện thoại vang lên, nàng vội bắt máy, nghe thấy bên kia nói: “Hà Vi tỷ, bọn họ không tổ chức họp báo nữa.”
“Tốt.”
Hà Vi cúp máy, đôi môi tô son đỏ tươi cong lên, lộ ra hàm răng trắng khiến người khác không rét mà run.

Sau đó cửa phòng mở ra, Giang Viễn đứng ở cửa: “Hà tiểu thư, Ngụy tiên sinh mời cô lên.”
Hà Vi giẫm giày cao gót ngẩng cao đầu đi đến, trước khi bước lên vẫn chưa yên tâm mà hỏi lại: “Bảo vệ chắc chắn không có vấn đề gì chứ? Xác định Khổng Hi Nhan sẽ không vào?”
Giang Viễn cười nho nhã, vẻ mặt vẫn kiểu tất cả đều trong lòng bàn tay tôi: “Không đâu, Hà tiểu thư không cần lo lắng.”
Hà Vi lúc này thỏa mãn đi vào buổi họp báo.

Hôm nay bọn họ mời hết các tạp chí to nhỏ trong thành phố B, dù không biết rõ cũng mời, nên phía dưới ngồi khá nhiều phóng viên, có mấy người đáng lẽ sang họp báo của Khổng Hi Nhan nhưng vì nghe nói họp báo bên kia hủy bỏ nên vội chạy sang đây.

Vậy thì xem như ở đây đã tập trung gần hết các tạp chí trong thành phố B, không sót một ai.

Hà Vi nhìn thấy các phóng viên thì mỉm cười, cử chỉ tự nhiên.

Hôm nay ả mặc quần dài màu xanh lam, chân đi giày cao gót cao mười centimeter, ngẩng đầu ưỡn ngực đi tới, mười phần khí thế hiện rõ.

Trên bàn, ngoài Ngụy Diễm cũng có mấy vị diễn viên gạo cội từng hợp tác với Ngụy Diễm và Hà Vi được mời tới.

Xem như là trấn giữ.

Hà Vi nở nụ cười tự nhiên, quả nhiên hiệu quả.


Hà Vi bước lên bục, Ngụy Diễm kéo ghế hộ ả, đỡ ả ngồi xuống, cử chỉ thân mật, chăm sóc chu đáo.

Các phóng viên châu đầu ghé tai, khe khẽ bàn luận: “Xem ra bọn họ rất tình cảm?”
“Đúng ha, xem ra là thế.”
Bởi vì quay trực tiếp, người trên mạng đều có thể xem cảnh đó rõ ràng, đặc biệt fan Ngụy Diễm và Hà Vi, dồn dập bình luận thể hiện cảm xúc yêu thích.

– – Nhìn đi, cp Chợp mắt của chúng ta xứng đôi biết bao! Khổng Hi Nhan gì đó nên đi chết đi!
– – Phải đó.

– – Nói nhà ai tình cảm tan vỡ chứ, toàn bọn ăn nói vớ vẩn.

– – Phải rồi, không phải Khổng Hi Nhan cũng mở họp báo sao? Người đâu rồi?
– – Nghe nói chạy rồi.

Màn hình nháy mắt hiện một loạt ha ha, Khổng Hi Nhan lạnh lùng nhìn, đưa điện thoại vào tay Phó Thu: “Đi thôi.”
Phó Thu có chút ngớ ngẩn: “Khổng tỷ, đi đâu á?”
Khổng Hi Nhan mở miệng: “Đi tìm Đồng tỷ.”
Đồng Duyệt đã ở hiện trường buổi họp báo của Ngụy Diễm và Hà Vi, vẫn đang nghe giọng điệu nhẹ nhàng của cô ả thông qua micro mà truyền khắp hội trường.

“Tôi biết ngày hôm nay mọi người đều mong chờ được biết chuyện xảy ra ba năm trước, thực tế mà nói, chuyện đã qua lâu như vậy, tôi vốn không còn để trong lòng, cũng không định nhắc lại.”
“Ba năm trước, tôi thực sự đã bị tổn thương rất nhiều.

Khoảng thời gian đó, tôi thậm chí không biết liệu có muốn sống tiếp, bây giờ nghĩ lại, tôi đã làm gì để có thể kiên trì đi tiếp, thật sự tôi cũng không còn nhớ rõ.”
“Nhưng có một số việc, dù nhắc lại giống như xát muối vào vết thương lòng, tôi tuyệt đối không cho phép người khác tùy ý bôi đen.”
“Vì thế nên tôi…”
Ngay khi ả đang hứng khởi nói, phía sau đám phóng viên vang lên một giọng nói tươi mát, đánh gãy câu của ả.

Vẻ mặt Khổng Hi Nhan hờ hững, ung dung, đáy mắt có sự lạnh lùng, nhìn Ngụy Diễm và Hà Vi ngồi trên khán đài nói: “Vì thế nên các người muốn bịa ra một chuyện xưa khác để lừa gạt truyền thông?”
“Hay là lừa gạt fan?”
“Hoặc cũng là lừa gạt chính mình?”
Nàng vừa dứt lời, hội trường buổi họp báo liền rối loạn.

– ——————-
17/11/2020
Quéo quèo:D.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.