Bùa Lỗ Ban, Thực Hư, Thiện Ác

Chương 23


Bạn đang đọc Bùa Lỗ Ban, Thực Hư, Thiện Ác: Chương 23

– Tui là Năm Chắc, ông bầu của gánh hát, lần nầy tui chỉ hát ở đây có 3 đêm, mình cạn chun nầy làm quen đi, hẹn cậu lần sau nha.
Định uống cạn chun rượu và nhìn mọi người trong bàn :
– Dạ cám ơn chú Năm, lần sau cháu phải tới sớm mới được… cháu xin chào chú Bảy, chú…
Mười Tung nhìn thẳng vào mặt Định :
– Tui là Mười Tung.
– Cháu chào chú Mười… Định nhìn người, mà theo Hạnh nói, đã ếm bùa chiếc ghe Miền Tây của gia đình cô, chào hắn với vẽ mặt thật thản nhiên…
– Cậu biết đờn ca gì không? Mười Tung hỏi Định.
– Dạ, cháu biết chút chút thui à…
– Vậy à …
Định mĩm cười khi thấy ánh mắt của Mười Tung dịu lại, nhưng sơ kiến Định biết hắn thật không đơn giản.
Lành kéo Định về bàn của mình, giới thiệu những người trong bàn cũng vừa lúc Mén đem thêm ra một chiếc ghế :

– Anh Định tự nhiên nha…
Trước khi ngồi xuống hoà nhập vào bàn tiệc đang hồi tửu hứng, Định nhìn về phía Hạnh, lúc nầy ngồi kế bên bà Bảy Thọ, thì cũng vừa bắt gặp cô đang nhìn anh mĩm cười, tự nhiên sao, anh thấy có một cảm giác lạ lùng trước giờ anh không có đang hình thành nhẹ nhẹ trong anh.
Bốn cây đèn măng sông (*) được treo lên để bắt đầu cho phần chơi bài bản sau khi mọi người trà nước xong xuôi… Ông Bảy Thọ vừa phì phà điếu thuốc rê vừa ôm đờn Kìm lên rao :
– Tiên chủ hậu khách, con Hạnh, bây mở đầu bài Song Phi Hồ Điệp đi, Tỵ mầy guitar nha.
– Dạ được Cậu Bảy.
Năm Chắc cười khà khà phụ hoạ :
– Được đó anh Bảy và để con Thơm tiếp luôn bài Chinh Phụ cho đủ cặp hén anh Mười…
Mười Tung gật đầu, vặn vặn chiếc trục so lại dây chiếc đàn cò, nếu ai để ý sẽ thấy từ lúc có sự hiện diện của Định, Mười Tung vốn ít nói lại càng ít nói hơn…
Cô Ba Hạnh nếu ban chiều hát như người mất hồn, thì giờ đây mọi người đều lặng im phăng phắc theo dỏi từng lời hát của cô… chất giọng trong trẻo ngọt ngào luyến lái theo chữ đờn thật điêu luyện, nhất là khi cô chuyển qua hơi ai oán… Tiếng vổ tay của khán giả vẫn còn khi Hồng Thơm đã nối tiếp qua bài Chinh Phụ… Giờ đây khán giả mới thực sự thấy cả hai ngang sức ngang tài khi tiếng vổ tay dành cho Hồng Thơm cũng không kém…
Hứng khởi với sự cổ vỏ nồng nhiệt của khán giả, Nhựt Tài đứng dậy :
– Xin phép mấy chú, cháu ca bài Liêu Giang…
Mười Tung ngước nhìn lên :
– Có ai tiếp luôn bài Ngũ Quan không cho đủ cặp…
Sửu đưa tay lên :
– Để con cho.
Năm Chắc gải gải tai :
– Cha, bài Ngũ Quan tui không chắc ăn nha anh Mười, hi hi, tui theo mấy anh đó nha.
Ông Bảy Thọ cười khì :

– Tui cũng lâu đờn bài nầy quá đi, coi như mình dợt lại có gì đâu anh Năm…
Tỵ cũng trao cây guitar cho Cò Đúng :
– Bài Ngũ Quan con chịu thua…
Chất giọng dĩ nhiên Sửu không thể nào bì kịp Nhựt Tài, nhưng thuộc được bài Ngũ Quan, gần như đã thất truyền, nên Sửu cũng được khán giả dành cho những tràng pháo tay nồng nhiệt. Cò Đúng quả nhiên lợi hại, hắn đờn bài Ngũ Quan thật nhuần nhuyển khiến Mười Tung cũng phải ngạc nhiên :
– Ai là sư phụ mầy vậy nhỏ?
– Dạ , con học thầy Sáu ở Bạc Liêu…
Mười Tung cướp lời :
– Sáu Nhạn phải không?
– Dạ…
– Hèn gì…
Và sau đó người đờn, người ca đã luân phiên nhau trổ tài cống hiến cho khán giả những bài bản thật đặc sắc. Tiếng đờn,tiếng ca, tiếng vổ tay náo nhiệt cả một vùng … Trong lúc đó thì bên ngoài chổ khán giả ngồi, Định hỏi Lành :
– Sao không thấy chú tham gia với người ta vậy?
Lành cười :

– Em thích lắm chứ, nhưng mới biết vài bài thôi, không dám vào…
– Thì biết bao nhiêu chơi bấy nhiêu, sợ gì chứ…
– Em đờn dở ẹt, còn ca giọng không giống ai, vào người ta cười chết…
– Chú Bảy đờn hay quá, không dạy cho chú à…
– Có chứ, nhưng em ngu quá, học rồi quên rồi …
Định chưa kịp hỏi Lành gì nữa, thì trên micro Hoành giới thiệu cô Ba Hạnh với bài Văn Thiên Tường “Tình Mẫu Tử”…
Thằng Lỳ, ngồi kế bên vổ đùi nói với Lành :
– Bản nầy là bản ruột của cô Ba mà, coi con Thơm làm sao đây…
Định và Lành nhìn Lỳ mĩm cười, trong lúc Lỳ thật vô tư :


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.