Đọc truyện Bùa Hộ Mệnh Của Menpehtyre – Chương 22
Từ trong bóng tối truyền đến tiếng bước chân, cắt ngang suy nghĩ của Penn. Y chớp chớp con mắt chua chát, kinh ngạc phát giác mình đã đợi như vậy tròn một ngày. Thấy Chesil vẻ mặt mệt mỏi ngồi trên xe, có vẻ đã hao hết toàn bộ tinh lực, mảnh u ám trong lòng Penn dường như lại bất tri bất giác khuếch tán ra.
[ Đi thôi.] Penn khởi động ô tô, tiếng ình ình cứng lạnh đánh vỡ yên tĩnh ban đêm. Đèn xe chói mắt phía trước chiếu sáng con đường đầy cát đá lộn xộn.
[ Quay về phòng khám?] Chesil nắm chặt chiếc nhẫn còn hơi ấm trên tay, sau đó dựa đầu vào cửa kính xe, hưởng thụ gió đêm khô nóng chen lẫn mùi hương sông Nile thổi vào từ cửa sổ, hoàn toàn không phát hiện vẻ mặt càng lúc càng hiểm ác trong bóng tối của đối phương.
[…… Đương nhiên. Nhưng đêm nay ngươi phải cùng ta về nhà.] Penn dùng giọng điệu cố sức thoải mái trả lời. [ Ngươi không phải muốn biết ta làm thế nào học được ngôn ngữ dị tộc sao?]
[ Được.] Chesil gật đầu không chút hoài nghi. Hắn giơ bùa hộ mệnh vàng óng trong tay lên nhìn kỹ, mỉm cười như thỏa mãn, Penn từ kính chiếu hậu trông thấy bộ dạng Chesil, thầm hừ một tiếng, sau đó dùng sức đạp xuống chân ga. Trở lại phòng khám, Chesil cẩn thận đi vào phòng bệnh, Raymond nằm sấp trên giường phát ra tiếng rên trầm như thống khổ, tứ chi hơi giật giống như bị thứ gì đó truy đuổi trong bóng đêm. Chesil cuống quít đi qua, bắt lấy tay Raymond buông ở một bên, đeo nhẫn lên ngón áp út tay trái y, sau đó trầm trầm niệm một đoạn bùa cầu phúc, hy vọng cái bùa này có thể bảo vệ Raymond.
[ Chesil.]
Nghe Penn ở ngoài cửa gọi, Chesil giúp Raymond lau mồ hôi rồi đứng lên đi qua, dưới ngọn đèn u ám thấy gương mặt lãnh khốc của Penn, không khỏi hoảng sợ.
[ Ngươi làm bùa gì cho hắn?]
Ngữ khí chất vấn không tốt làm Chesil nghiêng đầu, hắn vươn tay trái, chỉ chỉ ngón áp út.
[ Có thể xua đuổi tà ác, bảo vệ trái tim.] Câu trả lời của hắn làm Penn sửng sốt, sau đó đột ngột cười trầm trầm, tiếng cười như châm biếm làm toàn thân Chesil khó chịu.
[ Có cái gì không ổn?]
[ Hahh…] Penn ngưng cười lắc đầu, cũng không giải thích, bị xã hội phát triển và văn hóa dị tộc đồng hóa, y sớm đã quên ý nghĩa đại diện của từng bộ vị thân thể trong quá khứ. Penn chỉ giật mình với việc bản thân cảm thấy phẫn nộ do hiểu lầm này, nhưng cười ra cũng không làm dãn cảm xúc y áp chế. [ Đi thôi!]
[ Ngươi sẽ nói cho ta biết kỹ thuật sao?] Chesil cẩn thận đóng cửa lại, ý vị không thể phán đoán thỉnh thoảng thoáng hiện trong mắt Penn làm hắn do dự.
[ Đương nhiên, lấy danh nghĩa thần Amon.] Penn cười thề, nhưng Chesil làm sao biết, từ mấy ngàn năm trước, y cũng đã từ bỏ tín ngưỡng với thần.
Phía đông thị trấn Luxor, có một khu nhà ở đặc biệt xây dựng cho người ngoại quốc giàu có. Dù đang trong đêm tối, kiến trúc phong tình dị quốc cũng lộ vẻ cao ngất.
Penn đốt ngọn đèn dầu tạo hình tinh xảo, dẫn thanh niên vẻ mặt hiếu kỳ nhìn xung quanh đi vào phòng ngủ, sau đó từ trong hòm da lấy ra một quyển nhật ký rất dày lại tương đối cũ.
[ Chesil, đây là ghi chép nhiều năm qua của ta. Ngươi muốn có không?] Chesil tiếp nhận nhật ký, bên trong tràn ngập chữ viết cổ xưa cùng chữ viết dị tộc, hắn lộ ra biểu tình vui sướng gật mạnh đầu, hắn không ngờ Penn sẽ ghi lại toàn bộ những kỹ thuật đó cẩn thận như vậy! Nếu có cái này, hắn hẳn là có thể học được nhanh hơn.
[ Cám ơn ngươi, Penn!…. A.]
Đang nói cảm ơn, Penn lại vươn tay rút quyển vở đi, lộ ra nụ cười ý vị sâu xa.
[ Nhưng ta có một điều kiện.]
Cuốn vở kia hoàn toàn hấp dẫn Chesil, lại khiến hắn không chút hoài nghi trả lời Penn điều kiện gì cũng được. Phản ứng quá mức đơn thuần của hắn làm Penn cười ha hả, nghĩ nếu lúc này nói ra yêu cầu quá phận, ngược lại chính là y không đủ lịch sự, y ngưng cười, sau đó ném nhật ký lên bàn bên cạnh.
[ Chesil, ngươi cũng biết ta là Vampire.] Penn tiến lên phía trước vươn tay vuốt cổ Chesil. [ Cho nên, điều kiện của ta chính là khi ta muốn ‘ăn gì đó’, đừng cự tuyệt ta.]
Thân thể Chesil cứng ngắc vì Penn vuốt, hắn cau mày suy nghĩ một hồi rồi gật đầu đồng ý. Không có phản kháng kịch liệt hay lời lẽ nghiêm khắc cự tuyệt đoán trước, đáp ứng yêu cầu tương đối thoải mái ngược lại làm Penn càng thêm buồn bực, chẳng lẽ thằng nhóc tóc vàng kia thật sự có lực hấp dẫn đến thế, đáng để hắn làm mọi chuyện vì thằng nhãi đó hay sao? Cảm giác thất bại trước nay chưa từng có làm Penn phẫn nộ, đột ngột có một giọng nói chiếm giữ đầu óc y, cứ hút khô máu hắn đi! Làm hắn rơi vào bóng tối, đợi thằng nhóc kia già yếu chết đi, sinh mệnh vĩnh hằng của người này đều là của mình!
Penn tiến lên phía trước kề sát hõm vai thanh niên, đối phương đột ngột cứng lại, một chút sau lập tức thả lỏng thân thể, chút vị mồ hôi cùng hương khí máu tươi chảy dưới da làm Penn hé miệng, không chút lưu tình cắn xuống, trên đỉnh đầu truyền đến tiếng rên thấp ăn đau, huyết tương tanh ngọt tinh thuần lập tức tràn ngập khoang miệng y, cổ họng đã ươn ướt. Mỗi ngụm nuốt xuống, Penn cảm thấy máu mình cũng nhộn nhạo theo, hút khô máu hắn… Giọng nói trong đầu xúi giục, Penn tham lam hút, ngay lúc y hầu như quên mất tất cả, trên vành tai đột ngột truyền đến chút đau đớn làm y hồi hồn về.
Penn tách mạnh thân thể ra, máu tinh khiết không gì sánh kịp tiến vào máu trong thân thể làm toàn thân y nóng lên. Hồi hồn về, Penn nhịn không được xúc động chảy xuống mồ hôi lạnh, nếu không bị cắt ngang, chỉ sợ y sẽ hút hết máu Chesil, một giọt cũng không thừa mà quên biến hắn thành Vampire. Người trước mắt tuy sắc mặt tái nhợt, nhưng còn sống, Penn nhịn không được mừng thầm trong lòng.
[ Isis (*) sẽ bảo hộ ngươi.] Chesil đưa tay đặt trước ngực Penn, sau khi nói một câu, lộ ra nét cười. Penn theo bản năng che tai trái có chút đau đớn, trên vành tai không biết khi nào đã xuất hiện thêm một cái khuyên tai, cảm giác đá quý bóng loáng lạnh lẽo truyền đến đầu ngón tay làm Penn mờ mịt.
[ Đây là…..?]
[ Penn, ngươi là người tốt. Cám ơn mọi thứ ngươi đã làm cho ta!]
Penn ngây ra tại chỗ, y không biết nên phản ứng thế nào, trong mắt Chesil không có tính toán, không có ngờ vực vô căn cứ, thật lòng thành tâm cầu phúc cho y. Đau đớn trên vành tai lan ra, theo máu truyền tới trái tim Penn. Penn đi đến trước bàn đưa nhật ký cho Chesil, nói một câu nghỉ ngơi sớm một chút, liền ra khỏi phòng ngủ. Trước khi đóng cửa lại, bộ dạng Chesil ngồi bên giường cúi đầu cẩn thận lật xem quyển vở làm y vô thức vươn tay xoa tai trái.
Tìm kiếm trong ký ức cổ xưa nhớ được ý nghĩa đại diện của tai trái, sinh mệnh. Penn cười khổ, đây là thứ y thiếu chút nữa cướp đi từ Chesil, cũng là thứ y chưa bao giờ cần.
(*)Isis: Bà là một nữ thần mẹ vĩ đại, một nữ thần chim, một nữ thần vùng địa ngục, đem lại sự sống cho người chết và là nữ thần của vùng nước nguyên thủy.