Đọc truyện Bro, Style Của Anh Không Đúng Lắm! – Chương 34: (Nữ vương mạt thế) mộng anh hùng
Lý Hàng trầm mặt, hệ thống Nguyện Vọng liền xoay người đổi thành bộ dạng sợ hãi.
Lý Hàng trầm mặc nhìn hệ thống Nguyện Vọng hồi lâu, lâu đến nỗi hệ thống Nguyện Vọng cảm thấy thiên diện còn rắn chắc hơn so với kim cương trăm ngàn lần của mình bắt đầu nứt vỡ, ngay lúc nó quyết định cho dù vi phạm quy trình thao tác cũng phải giúp Lý Hàng xóa đi hảo cảm của Tiết Minh Lễ, Lý Hàng mới chậm rãi chuyển đề tài, anh nhắc nhở hệ thống Nguyện Vọng, [Mi không phải quên chuyện quan trọng nhất đấy chứ.]
Hệ thống Nguyện Vọng run rẩy suy nghĩ một hồi, mới bừng tỉnh đại ngộ,
[Đúng thế, chẳng lẽ mi thực sự cho rằng ta muốn hỏi mi sắp xếp cho ta đối tượng yêu đương nào mới triệu hồi mi ra sao?]
Thấy Lý Hàng không tức giận với nó, hệ thống Nguyện Vọng nhất thời thở phào một hơi, chỉ cần thực hiện nguyện vọng của Lý Hàng, là nó có thể rời đi thế giới tiểu thuyết. Hệ thống Nguyện Vọng cực kỳ vui vẻ hỏi han:
[Cho ta một cái đại chiêu.]
[Uy lực tương đương với một cái đầu đạn hạt nhân phát nổ.]
Hệ thống Nguyện Vọng tính toán, không chút do dự đưa cho Lý Hàng đại chiêu siêu lớn, một cái cũng đủ khiến cả thành phố tan thành tro bụi.
Thực hiện xong nguyện vọng của Lý Hàng, hệ thống Nguyện Vọng cảm thấy mình đã thỏa mãn, thiên diện trong suốt của nó bắt đầu tan biến thành những điểm sáng, chuẩn bị rời khỏi thế giới tiểu thuyết. Lúc gần đi, hệ thống Nguyện Vọng tâm huyết dâng trào hỏi thăm:
[Tại sao ta lại quen biết một cái hệ thống chỉ biết yêu đương như mi nhỉ.] Lý Hàng thở dài, [Nhưng cũng may là mi là hệ thống trong não chỉ có yêu đương, ta mới có thể dễ dàng lấy được tool hack này.]
Trái tim nhỏ của hệ thống Nguyện Vọng nháy mắt đập nhanh,
[Lúc mi rà quét Tiết Minh Lễ liền nhớ rõ độ hảo cảm của y, sao không thuận tiện quét luôn xem y có làm chuyện gì khác không.]
Hệ thống Nguyện Vọng cảm thấy cực kỳ không ổn, nó vội vàng gián đoạn việc thoát khỏi thế giới tiểu thuyết, một lần nữa tiến hành rà quét toàn diện Tiết Minh Lễ, một lúc lâu sau —-
[Không phải mi đã đoán được ta muốn làm gì rồi sao.]
[Ta còn đang nghĩ Tiết Minh Lễ thông qua vật lý hoặc dị năng để ảnh hưởng tới lối suy nghĩ của tang thi.] Lý Hàng nhẹ giọng tán thưởng, [Hiện tại ai cũng sợ hãi virus tang thi, y cư nhiên lại lợi dụng phương pháp sinh hóa để đạt được mục đích, đúng là rất lớn mật. Xem ra kế hoạch của ta không muốn thực hiện cũng khó.]
Hệ thống không ngờ mình đã tiết lộ tình báo:
[Đúng rồi, nếu ta làm thế, thế giới tiểu thuyết này hẳn sẽ không bị hư hỏng chứ.]
Thế giới tiểu thuyết còn chưa hỏng, hệ thống Nguyện Vọng đã muốn hỏng trước.
[Ta có thể đọc thuộc lòng bản hướng dẫn đó.]
[Không phải là ngược lại sao, chính bởi suy nghĩ cho bạn bè, ta mới muốn tiêu diệt tang thi trí tuệ.] Lý Hàng bình tĩnh nói, [Dựa theo sự phát triển của nội dung tiểu thuyết, không lâu sau, quần thể tang thi trí tuệ nhanh chóng lớn mạnh, tuyên bố bản thân chúng nó là giống loài mới của địa cầu, phách lối bắt ngàn vạn nhân loại đã mất đi sự linh hoạt, bắt đầu nuôi dưỡng bọn họ như gia súc. Nếu để chuyện như thế xảy ra, mới là bảo vệ quy tắc tồn tại của thế giới tiểu thuyết, vậy ta tình nguyện hủy diệt quy tắc tồn tại của thế giới tiểu thuyết này.]
Lý Hàng bắt đầu tẩy não hệ thống Nguyện Vọng, [Vậy mi coi như ta tiêu diệt tang thi trí tuệ cũng chỉ là thay đổi nội dung tiểu thuyết là được. Cho dùng ta cùng Tiết Minh Lễ dùng kế triệu tập tang thi trí tuệ một lần diệt sạch, chung quy sẽ có vài con tang thi trí tuệ trở thành cá lọt lưới. Hơn nữa bỏ qua tang thi không thể tiến hóa, cũng phải cần hai năm phong hóa mới có thể hoàn toàn tan thành cát bụi. Mặt khác, sân khấu của “Nữ vương mạt thế” là ở đại lục nước Z, nhưng mi đừng xem nhẹ tang thi trí tuệ ở những đại lục khác, chỉ cần chúng nó còn tồn tại, quy tắc tồn tại của thế giới tiểu thuyết sẽ không bị phá hủy.]
Lý Hàng nói cực kỳ chắc chắn, hệ thống Nguyện Vọng không ngừng tính toán theo công thức, cũng không có cách tìm được lỗ hổng trong lí do thoái thác của Lý Hàng.
[Như vậy không phải tốt sao?]
Hệ thống Nguyện Vọng chết máy thật lâu, mới khóc hu hu hu,
Lý Hàng cực kỳ vui vẻ vuốt thiên diện của hệ thống Nguyện Vọng, [Xem ra mi trưởng thành hơn một chút rồi đó, nhanh như vậy đã đoán được ý đồ của ta.]
Lý Hàng cúi đầu suy nghĩ một hồi, nếu hiện tại cứ để quan hệ giữa hai người cương cứng thế này, về sau anh muốn lừa hệ thống Nguyện Vọng, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy. [Kỳ thật ta muốn diệt tang thi trí tuệ, còn có một lý do quan trọng hơn mà mi không đoán được. Mi muốn biết không?]
Hệ thống ngốc nghếch quả nhiên bị hấp dẫn lực chú ý, nó thút tha thút thít nức nở:
[Sau khi lên cấp ba ta ẩn lui giang hồ, vẫn luôn nghĩ biện pháp tránh trở thành lão đại vạn người chú mục. Nhiều năm qua đi, cho dù tới thế giới tiểu thuyết, ta vẫn giữ lại thói quen này. Thẳng đến trước khi xuất phát đi làm nhiệm vụ này, một đội viên Đôi Cánh Tự Do hỏi ta, hắn hỏi ta vì sao không muốn trở thành anh hùng. Bởi câu hỏi của hắn, lúc này ta mới nhớ đến, kỳ thật ngay từ lúc vừa trở thành trùm trường, ta không muốn lấy hình tượng kẻ ác để xưng bá vườn trường, mà mơ mộng muốn trở thành anh hùng.
Mỗi lần ta đều ước trước bánh gato rằng mình muốn thay đổi, muốn được thử nghiệm cuộc sống khác. Hiện tại ta có cơ hội thực hiện giấc mộng khi còn trẻ, vậy tùy ý náo loạn một lần đi, làm cho cả thế giới khắc ghi cái tên Lý Hàng, thử nghiệm cuộc sống như vậy chẳng lẽ không đáng mong chờ hơn so với việc tán gái sao?]
Hệ thống Nguyện Vọng được cách nói của Lý Hàng truyền lửa, nhiệt huyết sôi trào nghĩ ra đủ loại phương án tiêu diệt tang thi trí tuệ. Trong mấy chục phương án nó chọn ra ba phương án tối ưu nhất, đang muốn tranh công với Lý Hàng, đột nhiên nhớ tới một chuyện,
Lý Hàng không muốn tranh cãi vô ích, từ lâu anh đã phát hiện ra quy luật, những điều hệ thống Nguyện Vọng biết liên quan đến anh đều từ một nơi mà ra, đó là nội dung trong tiểu thuyết của Lương Mộng hoặc phần tác giả nói ra suy nghĩ của mình. Xem ra trong những tác phẩm anh không đọc, Lương Mộng thường xuyên dùng acc clone Mộc Mộc Tịch phơi bày hết lịch sử đen của anh. Lý Hàng yên lặng nhớ trong lòng, chờ đến lúc trở lại thế giới thật, chuyện giáo dục Lương Mộng sẽ được đặt lên hàng đầu.
Lý Hàng chuyển đề tài, [Ta đi thương lượng kế hoạch tiêu diệt tang thi trí tuệ với Tiết Minh Lễ, mi cũng muốn cùng thảo luận à.]
Thiên diện của hệ thống Nguyện Vọng gắt gao đi bên cạnh Lý Hàng, vẫn lải nhải truy vấn nguyên nhân Lý Hàng từ bỏ ý tưởng xưng bá tất cả các trường trung học trong toàn quốc.
Lý Hàng cong ngón tay, búng thiên diện gần như không có chút trọng lượng nào của hệ thống Nguyện Vọng đi xa thật xa.
– — trong trí nhớ đã lâu của Lý Hàng.
Sau khi lên cấp ba, tên tiểu quỷ thối Lý Hàng gặp được một đứa bé so với anh thấp hơn rất nhiều.
Đứa bé bước đi xa dần, trước khi thân ảnh biến mất, nó dừng bước, quay đầu nhìn Lý Hàng một cái. Trên mặt nó trang điểm theo kiểu kinh kịch, không thấy rõ khuôn mặt, trên người cũng mặc trang sức kinh kịch rộng thùng thình, khó phân biệt được đây là nam hay nữ, điều duy nhất Lý Hàng có thể nhớ kĩ, chính là dáng đứng thẳng tắp lại hết sức tự nhiên của đứa bé đó.
Đứa bé chỉ gặp mặt có một lần, thậm chí ngay cả diện mạo cùng tên tuổi cũng không biết, lại làm cho Lý Hàng từ bỏ ý tưởng xưng bá các trường trung học trên cả nước. Hiện tại Lý Hàng nhớ lại, anh có hứng thú rất lớn với dáng đứng, có lẽ là bởi lúc mới vào cấp ba gặp được đứa bé kia…
Kéo lại suy nghĩ đang bay xa, Lý Hàng một lần nữa trở lại trước mặt Tiết Minh Lễ, anh nói với Tiết Minh Lễ: “Tôi không thể nhận lời tỏ tình của anh. Nhưng anh nói muốn nhìn tôi đứng trên đỉnh, chuyện này có thể thương lượng một chút. Tôi muốn tiêu diệt hết tang thi trí tuệ trên đại lục nước Z, anh có thể giúp tôi thực hiện mục tiêu này không.” Nói xong, anh vươn tay với Tiết Minh Lễ, chờ đợi câu trả lời của Tiết Minh Lễ.
Lời tỏ tình bị từ chối, Tiết Minh Lễ có vẻ có chút mất mát, nhưng y vẫn bảo trì phong độ, bắt tay Lý Hàng. “Đương nhiên có thể.”
Lý Hàng nghiêm túc gật đầu, “Nếu chúng ta đã là chiến hữu đồng sinh cộng tử, anh nhất định sẽ không từ chối thỉnh cầu nho nhỏ của tôi chứ.”
Tiết Minh Lễ nói: “Chỉ cần là chuyện tôi có thể làm, anh cứ việc nói.”
“Cách anh dùng để đối phó với tang thi trí tuệ, là lây truyền virus đúng không. Báo cáo tương quan về virus anh đã nộp lên chưa?”
“Báo cáo nghiên cứu ở giai đoạn trước đã nộp lên, hiện tại nhiệm vụ chúng ta đang tiến hành chính là bước quan sát thực nghiệm cùng nghiệm thu thành quả, báo cáo thực nghiệm giai đoạn sau hoàn thành sau khi nhiệm vụ chấm dứt, cho nên tạm thời chưa nộp lên.”
“Vậy virus anh dùng để đối phó tang thi trí tuệ đã có tên chưa?”
“Tạm thời lấy số 071 là tên, đợi báo cáo của trung tâm thông qua mới chính thức đặt tên.”
“Là virus LH sao.”
“Minh Trân nói cho anh à?” Tiết Minh Lễ thở dài, “Vốn tôi còn muốn cho anh một bất ngờ, em ấy sao lại để lộ nội tình nhanh như vậy.”
Lí Hàng mặt không chút thay đổi, “Tôi một chút cũng không cảm thấy tên virus lấy chữ cái đầu trong tên tôi để đặt là bất ngờ.”
“Anh không thích sao?”
“Không thích.”
“Kia còn virus ILH.” (I love Hàng chăng =))?)
“… Anh đùa tôi đấy à?”
“Không phải, tôi đang tỏ tình với anh.”
“Anh nên chết tâm đi!”
“Vừa rồi là ai nói chúng ta là chiến hữu (người yêu) đồng sinh cộng tử?”
Vì thế Tiết Minh Lễ bị đánh.
Khuôn mặt Lý Hàng lạnh lùng, “Lúc tôi nói những lời này, tuyệt đối không có nội dung gì trong dấu ngoặc!”
***
Đêm đó, Lý Hàng, Tiết Minh Lễ, cùng con tang thi ngốc nghếch nghĩ mình là ma, lén lút rời khỏi đội ngũ.
Tiết Minh Lễ để lại lời nhắn: Chúng tôi lưu lạc thiên nhai hưởng tuần trăng mật, không cần tìm chúng tôi.
Lý Hàng sửa lại: gạch chân chữ “lưu lạc thiên nhai”, bôi đen chữ “hưởng tuần trăng mật”, đổi thành “chúng tôi đi chấp hành nhiệm vụ khẩn cấp”.