Bro, Style Của Anh Không Đúng Lắm!

Chương 2: (The exorcist) anh trai hỏng mất rồi


Đọc truyện Bro, Style Của Anh Không Đúng Lắm! – Chương 2: (The exorcist) anh trai hỏng mất rồi

Nữ quỷ trốn trong góc run rẩy, Lý Hàng lại bắt đầu nghiên cứu mặt kính trước mặt anh.

Trên mặt kính phản chiếu lại dòng chữ màu vàng chỉ Lý Hàng mới nhìn thấy được, đây là bản hướng dẫn hệ thống Nguyện Vọng lưu lại cho anh.

Một, hệ thống Nguyện Vọng chỉ xuất hiện khi tiến vào thế giới tiểu thuyết cùng lúc rời khỏi thế giới tiểu thuyết.

Hai, để chắc chắn kí chủ có thể thể nghiệm những loại cuộc sống khác nhau, hệ thống Nguyện Vọng tự động phủ thêm lớp ngụy trang cho nhân vật của kí chủ, giúp đỡ kí chủ che giấu khí tràng đặc thù của bản thân, khiến kí chủ có thể dung nhập thành nhân vật. Bởi vì kí chủ quá mức đặc biệt, lớp ngụy trang không thể che giấu một cách hoàn mỹ, khi cảm xúc của kí chủ vượt quá một giá trị giới hạn nào đó, lớp ngụy trang sẽ mất đi hiệu lực, kí chủ khôi phục lại khí tràng vốn có. Xin kí chủ chú ý bảo trì cảm xúc bình tĩnh.

Ba, kí chủ không cần cố kị nội dung trong tiểu thuyết, có thể dựa theo ý nguyện của bản thân thể nghiệm cuộc sống trong thế giới tiểu thuyết. Nhưng xin kí chủ hãy ghi nhớ, kí chủ không thể quấy nhiễu quy tắc tồn tại của thế giới tiểu thuyết, quy tắc tồn tại là hạt nhân của thế giới tiểu thuyết, quy tắc tồn tại nếu bị phá hủy sẽ khiến thế giới tiểu thuyết triệt để hư hỏng.

Bốn, kí chủ bị thương hoặc chết ở thế giới tiểu thuyết sẽ không bị ảnh hưởng tới thế giới hiện thực.

Năm, kí chủ tiến vào tiểu thuyết thể nghiệm nhân sinh, mục đích cuối cùng là để rèn luyện năng lực tìm kiếm nửa kia của mình. Để đốc thúc kí chủ rèn luyện năng lực, mỗi thế giới kí chủ cần công lược ít nhất một đối tượng, đạt được thành tựu nụ hôn tình yêu.

Sáu, kí chủ ở mỗi thế giới tiểu thuyết có quyền triệu hồi hệ thống Nguyện Vọng một lần duy nhất, hệ thống Nguyện Vọng có thể thực hiện nguyện vọng khác để giúp kí chủ thực hiện nhiệm vụ công lược, xin kí chủ hãy sử dụng cẩn thận quyền triệu hồi này. Muốn triệu hồi hệ thống Nguyện Vọng xin hãy nhẩm trong lòng câu này ba lần: Hứa nguyện với thần Nguyện Vọng.

Bảy, chúc kí chủ vui vẻ thể nghiệm cuộc sống toẹt vời.

Lý Hàng cẩn thận nhìn bản hướng dẫn này mấy lần, trọng điểm cần nhớ cùng lỗ hổng có thể lợi dụng đều được ghi lại trong lòng.

Hiện tại không rõ tình huống, Lý Hàng sẽ không dùng cơ hội ước nguyện phí hoài trên chuyện chuyển đổi thân phận, anh rất nhanh tiếp nhận thân phận mới của bản thân, một học sinh cao trung bình thường. Kỳ thực thân phận này cũng có lợi, anh có thể vui vẻ hưởng thụ cuộc sống vườn trường bình thường mà bản thân chưa từng trải qua, thuận tiện còn có thể gặp nữ chính.

Sau khi lên kế hoạch, bước đầu tiên của Lý Hàng cần phải làm là bảo vệ mạng nhỏ từ trong tay nữ quỷ. Để thể hiện trình độ thiên tài của nam chính, nữ quỷ lên sàn đầu tiên cực kỳ khó chơi, lệ khí của ả có thể dễ dàng đoạt mạng kẻ khác, hơn nữa không sợ ánh mặt trời, thích cắn nuốt linh hồn con người.

Nhưng mà, nữ quỷ trong sách được dùng những từ ngữ khủng bố nhất để viết ra hiện tại đang cuộn mình trong góc, lệ khí hung tàn nhu thuận phục tùng, vừa rồi bị Lý Hàng dọa sợ nên khóc mất nhiều sức, hiện tại còn đang thút tha thút thít, thỉnh thoảng lại nấc cụt, thoạt nhìn rất đáng thương. Lệ quỷ uy phong lẫm lẫm đã nói đâu?

Lý Hàng thở dài, cực kì không tình nguyện nhận lấy ánh mắt sợ hãi của lệ quỷ. Anh lấy ra một cái lư hương từ căn phòng thuê cũ nát lại gọn gàng ngăn nắp, đặt lư hương trước mặt nữ quỷ, châm chín cây hương, chia làm ba lần cắm vào lư hương.


“Tôi là Lý Hàng, cô tên là gì.”

Nữ quỷ cực kỳ thành thật đáp: “Diệp Thiến Thiến…”

“Diệp Thiến Thiến, hiện tại cô bám vào người tôi không có biện pháp thoát li, tôi cũng không muốn tự nhiên lại vứt mạng mình đi, trước khi tôi tìm được người siêu độ cho cô, chúng ta chung sống hòa bình đi.” Nói xong, Lý Hàng đẩy lư hương về phía Diệp Thiến Thiến.

Diệp Thiến Thiến ngửi mùi, suýt chút nữa liền giữ lại ăn sạch khói hương. “Tui… sẽ không chịu khuất phục đâu, đừng nghĩ là tui… không biết anh đang muốn… dùng hương nuôi béo tui, sau đó… ăn… ăn sạch tui… để tăng trưởng tu vi!”

Người trong thực đơn đột nhiên có thêm một nguyên liệu nấu ăn là lệ quỷ – Lý Hàng: “…”

“Cho dù tôi nói tôi không ăn linh hồn cô, đại khái cô cũng không tin tưởng tôi đi.” Lý Hàng cúi người, ngồi xổm xuống, nhìn thẳng vào Diệp Thiến Thiến, “Vậy thì để tôi dùng hành động để chứng minh, cho dù lệ khí của cô có vị như KFC, tôi cũng không có hứng thú.”

Lý Hàng vốn chỉ ôm tâm tính thử nghiệm, phóng thích khí thế đối với nữ quỷ, kết quả anh còn chưa chuẩn bị xong, lệ khí trên người Diệp Thiến Thiến liền ngoan ngoãn tự động tróc ra từng mảnh từng mảnh, hoàn toàn không chú ý đến ý nguyện của ả. Những lệ khí này quyến luyến bên chân Lý Hàng, muốn bám lên người Lý Hàng nhưng thử vài lần đều không thành công, những lệ khí này chỉ có thể lần thứ hai rút lui, chui vào trong cặp sách của Lý Hàng.

Lý Hàng: “…”

Diệp Thiến Thiến: “…”

Cho dù nữ quỷ có ôm đùi khóc cầu buông tha, Lý Hàng vẫn cực kì vô cmn tình đốt túi sách cùng lệ khí bên trong.

Cùng lúc đó, trong phòng Tổng thống sang trọng trên tầng 50 của một khách sạn hạng sao ở trung tâm thành phố.

Một lệ quỷ không đầu không tiếng động đi trong không gian rộng lớn của phòng Tổng thống.

Trong phòng Tổng thống còn có một người đàn ông, y đứng ở cửa sổ sát đất, nhìn xuống cảnh đèn đường ban đêm. Nhìn từ bóng lưng, người đàn ông mặc vest định chế thủ công, bộ vest vừa người phô ra vóc dáng vai rộng eo hẹp đường cong duyên dáng lại lưu sướng như tranh vẽ, một đôi chân dài được giấu dưới quần tây màu đen, lúc người đàn ông đi lại, hoa văn đẹp đẽ như ẩn như hiện trên quần tây tỏ rõ sức bật cường đại đang ngủ say ở hai chân người đàn ông.


Lệ quỷ hung sát không nhào lên cắn xé người đàn ông, mà đứng cách người đàn ông hơn ba thước, cung kính cúi đầu, “Chủ nhân, đèn lệ khí của Diệp Thiến Thiến đã tắt.”

“Diệp Thiến Thiến là ai?” Người đàn ông không chút để ý nói.

Diệp Thiến Thiến là tiểu quỷ người đàn ông nuôi, ý của y khi hỏi những lời này đã rõ ràng, y không quan tâm tới loại phế vật không thể sử dụng này. Lệ quỷ không đầu không dám nhiều lời nữa, nhanh chóng lui ra.

***

Ngày 31 tháng 8, thứ hai, trời vẫn còn nóng, ngày khai giảng năm học mới, cũng là ngày thứ ba Lý Hàng đi đến thế giới này.

Hai ngày trước là thời gian cho Lý Hàng có thể thích ứng được, hôm năm anh muốn tới tham gia lễ khai giảng của Lục Trung, bắt đầu cuộc sống vườn trường lớp 11.

Lý Hàng mặc đồng phục đã giặt đến phai màu, vì thiếu niên 16 tuổi đang ở giai đoạn phát triển chiều cao nên đồng phục trên người anh có chút ngắn. Những chi tiết này đều không thể ảnh hưởng đến tâm tình phơi phới của Lý Hàng, anh cực kỳ tự nhiên xen lẫn vào đám học sinh, đi tới trường Lục Trung.

Dọc đường cực kỳ thuận lợi, hoàn toàn không xuất hiện tình huống tất cả học sinh cùng người qua đường nhường đường cho anh. Đó là một khởi đầu tốt, có lẽ rất nhanh anh sẽ được thể nghiệm việc cùng nam sinh trong lớp kề vai sát cánh cười đùa, liều mạng đánh bại nam sinh cùng khối trên sân bóng trong giờ thể dục, đủ loại hoạt động tập thể bình thường lại rất đỗi quý giá.

Lý Hàng vẫn duy trì tâm tình tốt, đi đến gần cổng trường.

Đứng gần cổng trường là một cặp anh em cực kì dễ nhìn, em gái mặc đồng phục trường Lục Trung gọi Lý Hàng lại, hai má cô nhiễm lên một tầng ửng hồng tươi đẹp, ánh mắt trong trẻo lại nhu hòa dừng lại trên người Lý Hàng, “Lý Hàng, đã lâu không gặp.”

Cô bé có diện mạo rất giống Lương Mộng, khiến Lý Hàng lập tức xác định thân phận đối phương, cô là nữ chính Uất Trì Uyển Đình của “The Exorcist”. Người đàn ông đứng bên cạnh cô, không ai khác chính là anh trai của cô, Uất Trì Gia Ngôn.

Uất Trì Uyển Đình hồn nhiên thiện lương, đối xử với mọi người đều rất thân thiện, nhưng là thái độ của cô hiện tại đã vượt quá trình độ thân thiện, cho dù dùng từ thiếu nữ hoài xuân để hình dung cô, cũng không có nửa điểm không hợp.


Lý Hàng nhà họ Lý, được biết đến với ánh mắt hung ác, lần đầu tiên bị ánh mắt người khác đả bại, anh cảm thấy bản thân sắp bị Uất Trì Uyển Đình chói đến mù mắt.

Đúng là họa đơn vô chí, nữ quỷ – bởi không thể chống lại nên không thể rời xa Lý Hàng, không thể không bám lên vai trái Lý Hàng cùng nhau hành động – lại một lần nữa bị dọa khóc. Nữ quỷ nhìn người đàn ông bên cạnh Uất Trì Uyển Đình, huyết lệ lạch tạch lạch tạch rớt xuống: “Chủ, Uất Trì tiền chủ nhân… QAQ”

Uất Trì Gia Ngôn chỉ cười không nói, ở góc chết của Uất Trì Uyển Đình, y dùng khẩu âm không tiếng động gọi tên nữ quỷ: Diệp Thiến Thiến.

“Lớp trưởng, chào buổi sáng.” Lý Hàng đầu tiên là chào hỏi với Uất Trì Uyển Đình, sau đó gật đầu với Uất Trì Gia Ngôn, “Chào ngài Uất Trì.”

Uất Trì Uyển Đình có chút kinh ngạc, “Lý Hàng, cậu biết anh mình à.”

Lý Hàng nói: “Ừ, bởi vì một ít nguyên nhân, mình từng được ngài Uất Trì đây chăm sóc. Lớp trưởng, có thể cho mình mượn ngài Uất Trì vài phút được không?”

Nhà Uất Trì từng quyên một khoản tiền xây dựng thêm thư viện cho Lục Trung, Uất Trì Gia Ngôn mượn trường học một phòng hội nghị dùng một lúc cũng không phải việc khó. Thời điểm những người khác tham gia lễ khai giảng, Lý Hàng cũng Uất Trì Gia Ngôn giằng co trong phòng hội nghị.

Mục đích Lý Hàng tìm Uất Trì Gia Ngôn là để làm rõ quan hệ giữa Uất Trì Gia Ngôn cùng Diệp Thiến Thiến, cho dù Diệp Thiến Thiến gọi Uất Trì Gia Ngôn là tiền chủ nhân, tâm tình Lý Hàng coi như bình tĩnh. Nhưng sau một động tác của Uất Trì Gia Ngôn, Lý Hàng không khỏi triệt để lạnh nhạt.

“Lệ khí của Diệp Thiến Thiến tôi nuôi rất lâu mới thành hình, những lệ khí này đều đi đâu mất rồi hả?” Uất Trì Gia Ngôn nhìn Lý Hàng cùng Diệp Thiến Thiến cả người sạch sẽ không có một tia lệ khí từ trên xuống dưới.

Uất Trì Gia Ngôn căn bản không cần Lý Hàng trả lời, y đột nhiên tiến lại gần Lý Hàng, nâng tay nắm lấy cằm Lý Hàng, cúi đầu hôn anh. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, lúc Lý Hàng kịp phản ứng lại, nụ hôn đầu của anh đã bị cướp đi, hơn nữa còn là cháo lưỡi trao đổi enzym amilaza. Úy Trì Gia Ngôn lướt qua liền dừng, “Không có vị lệ khí, cậu không hấp thu lệ khí của cô ta.”

Lý Hàng cực kỳ tức giận, một tay níu chặt cổ áo Uất Trì Gia Ngôn không cho y trốn, tay kia thì hung hăng đánh lên mặt Uất Trì Gia Ngôn. Uất Trì Gia Ngôn bị ánh mắt hung ác đột nhiên xuất hiện của Lý Hàng làm giật mình, trong nháy mắt chần chờ vừa vặn bị Lý Hàng đánh. Đợi y phản ứng lại, Lý Hàng sẽ không chiếm được thế thượng phong nữa.

Để có năng lực ứng phó với các loại phiền toái do ánh mắt sinh ra, nam nhi nhà họ Lý đều tập võ từ lúc 3 tuổi, Lý Hàng luôn luôn bảo trì thói quen luyện võ, 22 năm kinh nghiệm thực tiễn khiến Lý Hàng ít có địch thủ. Nhưng kẻ địch hiện tại của anh không phải ai khác, chính là Uất Trì Gia Ngôn được đắp nặn trên bản gốc là anh, kỹ xảo của bọn họ tương đương, thứ dùng để phân thắng bại chính là thể trạng cùng thể lực.

Thiếu niên 16 tuổi vẫn đang trong thời kì trưởng thành, đương nhiên không thể sánh bằng thanh niên 23 tuổi có thân thể đã phát dục thành thục.

Cái giá Uất Trì Gia Ngôn phải trả tương đối lớn, thật khó khăn mới giành được chiến thắng mỏng manh, y giữ chặt cánh tay Lý Hàng bắt chéo ra sau lưng, hung hăng áp Lý Hàng lên tường. “Cậu xác định phải đánh nhau với tôi ở chỗ này, khiến hai bên tổn hại sao?”

Lý Hàng bỏ qua cái hôn vô lễ vừa rồi, lạnh giọng nói: “Đối với kẻ địch nuôi tiểu quỷ muốn mạng của tôi, không thể lưu tình.”


“Xem ra bây giờ không phải thời cơ tốt để nói chuyện.” Uất Trì Gia Ngôn có chút tiếc nuối, y nới lỏng tay, Lý Hàng vẫn bị một lực lượng vô hình áp chế trên tường. Lý Hàng vẫn luôn phản kháng, năng lực giam cầm mà Uất Trì Gia Ngôn vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo lại chỉ có thể giam cầm nhiều nhất là nửa phút.

Uất Trì Gia Ngôn không tiếng động kinh thán, vốn dĩ tưởng chỉ là một con thú nhỏ có tiềm lực, có lẽ y nhìn sai rồi, Lý Hàng không phải là đối tượng có thể tùy ý đùa giỡn, mà là một đối thủ cần phải cảnh giác, Uất Trì Gia Ngôn thu hồi thái độ tùy ý.

Lý Hàng nhìn chằm chằm vào Uất Trì Gia Ngôn thong dong sửa sang lại quần áo lộn xộn, ý tứ trong mắt rất rõ ràng, món nợ này sớm hay muộn cũng phải trả.

Người như Uất Trì Gia Ngôn hiển nhiên là làm chuyện xấu rất thành thạo, lúc rời phòng hội nghị, y còn quay đầu bổ thêm một đao, “Em gái tôi hình như thầm mến cậu, nếu cậu muốn đùa giỡn nó để trả thù tôi, thì cứ tự nhiên đi.”

Lý Hàng: “…”

Sau khi Uất Trì Gia Ngôn rời đi, Lý Hàng thoát khỏi giam cầm, khí thế bức người quanh thân anh khiến Diệp Thiến Thiến không dám lại gần.

Lý Hàng cúp luôn lễ khai giảng, đi tới WC nam ở tầng 1, WC sương khói mờ nhân ảnh, có 3 nam sinh trốn ở chỗ này hút thuốc. Khi bọn hắn thấy rõ bộ dáng của Lý Hàng, lời thô tục đều nuốt lại trong bụng, thứ cầm trong tay dùng dể đánh người cũng thu lại, một người hai người đều trở thành đàn em ân cần đưa thuốc châm thuốc cho Lý Hàng.

Lý Hàng không cự tuyệt sự phục vụ của bọn họ, hiện tại anh phải mượn ngoại lực để khiến bản thân tỉnh táo lại. Anh rít một hơi sâu, phun khói, dụi thuốc trên bồn rửa tay, “Đều biến ra ngoài cho tao.”

Các đàn em nghe lời cụp đuôi đi ra ngoài.

Lý Hàng nhìn gương trong WC, lẩm nhẩm ba lần câu triệu hồi.

Một quả cầu thủy tinh trong suốt cỡ ngón tay cái phiếm ánh huỳnh quang ngưng kết trong gương.

[Trả lời ta hai vấn đề. Thứ nhất, vì sao Uất Trì Uyển Đình lại thầm mến ta. Thứ hai, ta nhớ rõ Uất Trì Gia Ngôn là một tên siscon, hơn nữa lại là người theo thuyết vô thần, tại sao y lại trở thành chủ nhân của Diệp Thiến Thiến!]

Cho nên bị biến thái hôn là lỗi của anh? [… Nói cho ta biết tình tiết sau khi sửa đổi đi.]


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.