Đọc truyện Bớt Lạnh Nhạt Đi Và Lấy Anh Nha! – Chương 35
Cười chán chê tụi nó đi ra sân tập thể dục tiết của thầy chủ nhiệm nó. Do trời nắng nên thầy cho bọn nó ngồi nghỉ ở gốc cây cho dâm mát.
– haha công nhận em nghịch thật đó nha – Hưu vừa cười vừa nói với nó.
– hô hô như vậy là nhẹ đó. Ai bảo bả đụng đến nó chi – Dương cười rồi đáp.
– vậy mà các em không bị phạt hả? – Cậu hỏi.
– có chứ nhưng chỉ bị nhẹ thôi. Vì đơn giản là bọn tôi chỉ chơi mấy cô chảnh chọe hay khó ưa của trường thôi. Mấy bả cũng bị các giáo viên khác ghét mà. Cho lên bọn tôi không bị phạt nặng – nhỏ lên tiếng.
– các em được trường này quý nhỉ? – anh tiếp câu.
– ờ cũng bình thường – nó đáp.
Đang nói chuyện thì.
– Linh. Mình nói chuyện được không? – Nhật từ đâu đi ra đứng trước nhóm và hỏi nó.
– anh đến đây làm gì? Linh nó không có viêcn gì để nói với anh cả. – nhỏ tức giận.
Không quan tâm anh vẫn nhìn nó ý như mong đợi. Còn nó nó chả quan tâm mà đứng dậy bỏ đi. Thấy nó bỏ đi Nhật vội đi lại bên nó ôm nó từ đằng sau mồm thủ thỉ bên tai.
– Linh anh xin lỗi. Tha lỗi cho anh – anh giọng đau khổ biết lỗi.
– buông – câu nói nhạt hơn nước lã.
Nghe nó nói Nhật buồn so buông tay ra rồi nhìn bóng nó đang đi xa mình
– anh tránh xa nó ra đi. Đừng bao giờ đứng trước mặt nó nữa – nhỏ đi đến tức giận nói.
– anh là đồ xấu sa. Anh k sứng với nó – cô tiếp.
– anh không bằng con chó. Anh là thằng tồi – Dịu không kém.
– mày làm nhục mặt cánh đàn ông rồi đấy thằng khốn – cậu cáu.
– hừ như mày mà cũng biết nói ra chữ yêu sao? Lăng nhăng, lợi dụng, phản bội – anh điên tiết.
– Tránh xa Linh ra. Mày không đủ tư cách cũng không sứng. Dừng để tao nhìn thấy mày đến gặp Linh 1 lần nào nữa – hắn lạnh lùng cảnh cáo.
Mỗi người để lại cho Nhật 1 câu rồi quay gót chạy theo nó. Còn nó bây giờ rất dối, nó chưa biết phải đối mặt như thế nào với nhật cả lên nó chọn cách chánh lé. Nó chả biết nó yêu Nhật không nữa, nếu nó yêu Nhật thì tại sao nó không 1 lần hôn Nhật? Nó chỉ cầm tay hay ôm Nhật thôi. Nhưng nếu nó không yêu Nhật thì sao lại không lỡ sa Nhật? Nó cũng thấy khó chịu khi có lần nó nghĩ Nhật có người khác? Sao nó thấy nhớ Nhật khi không có Nhật nhắn tin cho nó?….. bao câu hỏi đang được nó đặt ra. Nó khó hiểu, nó không biết mình phải làm sao nữa. Thật dối thật khó chịu.
Cả bon ra canteen uống nước nhưng không ai nói với ai câu nào cứ ngồi im lặng mà đuổi theo suy nghĩ của riêng mình. Thấy không khí hơn ngột ngạt nó cười cười lên tiếng:
– hey sắp 20/ 11 roy lớp mình tính làm gì đấy?
– tao biết được. Mày là bí thư mày đi mà lo. – thấy nó hỏi chuyện nhỏ liền đáp.
– thế hở vậy tao cho tụi bay hôm đó lên múa cột ná? Mà hẳn là cột cờ luôn – nó ghẹo đám bạn.
– á con măm này mày giỏi heng? – Dịu nói rồi nhéo nó cái rõ đâu.
– oái oái đau con điên này – nó xoa chỗ bị nhéo – huhu con chó mày cắt tao tím tay này.
– cho mày chết – Dịu k nhưng k thương mà còn nói thêm.
– hừ không nói với mày nữa. Tập chung cái coy – nó không thèm nói Dịu nữa mà có vẻ nghiêm nghiêm.
– ờ biết rồi. Hay mày lên hát đi – cô nhìn nó mắt long lanh.
– hư vớ vẩn. Tao hát rồi cả trường chết hết tao k đền được đâu – nó bĩu môi nhìn rất đáng yêu.
– kệ. Chết tao đền cho. Đi mà, mày lên hát nhá?? – nhỏ chêm vào năn nỉ.
– hừ biết đi đồ ăn cứt người – nó phũ phàng phang vào mặt nhỏ 1 cái đít nồi.
Nhỏ đen mặt nhìn nó, ngồi nghẽ lãy giờ thấy thắc mắc cậu hỏi:
– ủa sao Linh không chịu lên hát vậy?
– không thích. Hát dở – nó đáp.
– mày điêu – cô bĩu môi.
– hừ dẹp dẹp. Hôm đó tụi bay lên múa đi còn tao tao vẽ báo tường – nó xua tay rồi phán.
– kệ mày tao không biết múa – Dịu nói.
– không mà không phải múa hả? Hay mình nhảy đê? – nó đùa.
– ờ được đó. – anh nghe hay liền hưởng ứng.
– ờ vậy bọn ông với mấy nhỏ đó nhảy ná? Tôi kiếm bài nhảy cho. – nó vui vẻ.
– ừ cũng được. Dù sao bọn anh cũng được học nhảy mà hì – cậu nói rồi cười tươi làm ai kia hơi say nắng síu.
– ờ được đó hì hì. Mà mày nhảy giỏi mà sao không dạy bọn tao?. Ơ mà sao bọn ông cứ xưng anh với bọn tôi vậy? Bằng tuổi mà – nhỏ vui vẻ đáp rồi lại thắc mắc hỏi.
– bọn anh hơn bọn em 1 tuổi mà – hắn im lặng lãy giờ giờ mới lên tiếng.
– ể vậy mấy ông đúp hả – nó nghe vậy thì nói tỉnh rụi làm bọn hắn cứng đờ.
– c… ái….. cá…..
i….. gì….
? Đu….. đú….
p… a…. á…… – anh lắp bắp.
– bộ không phải hả – nhỏ nghe vậy hỏi lại.
– đương nhiên là không rồi. Bọn anh thông minh đep trai như vậy thì đúp sao được – cậu tự sướng.
– thế sao lại hơn bọn tui tuổi – Dịu thắc mắc.
– bọn tôi học muộn – hắn nói sạo.
– à…. vậy bọn anh sinh cuối năm hả – nó à lên rồi hỏi.
– à ờ – bọn hắn đáp.
“hừ bọn này sinh đầu nắm ná ” bọn hắn nghĩ trong đầu.
– vậy là hãng còn non để được làm anh lắm. Vả lại học cùng bon tôi nghĩa là bằng tuổi lên không làm anh đâu. – cô nói.
– nhưng dù sao cũng hơn năm mà – cậu phụng phịu nhìn rất cute.
– kệ anh – cô nói rồi lỡ lời gọi anh.
– hì hì – nghe cô nói cậu cười hì hì.
– thoy dẹp. Mai bắt đầu học nhảy nha? Còn 2 tuần nữa là đến 20/ 11 rồi. Tao bảo bọn con Vi lên múa còn phần nhảy lớp mình để đến cuối chương trình cho bất ngờ heng? – nó chốt.
– ừ – cả đám.
– vậy giờ lên lớp thông báo đi. Mà bà hỏi xem ai chưa kết lạp đoàn thì lên danh sách đi – nhỏ nói.
– ờ biết. Không hiểu bọn lớp mình nó nghịch gì mà đến lớp 11 rồi mà chưa được kết lạp đoàn nữa – nó than.
– ừ nó nghịch hơn mày – nhỏ đáp.
Cả lũ kéo lên lớp thông báo bàn bạc, bọn nó múa bàn ơn thầy với nhảy bài em của ngày hôm qua, vì nó lên mạng thấy bài này có nhóm nhay rất đẹp lên mới chọn. Thế là chúng nó bắt đầu công việc, nó vẽ báo tường và chọn mấy bài hát rồi viết xã luận, câu đố, vè….
, vào đó rồi đem lộp. Bật mí là nó có 10 hoa tay lên làm gì cũng đẹp và khéo lại nhanh nữa lên làm trong 2 ngày là xong rồi thời gian còn lại tụi nó học múa với nhảy.
– hey tay dẻo cái coi. Sao như khúc gỗ ế – nó chỉ đạo.
– này này đoạn này phải như vầy – nó chỉnh tay múa cho bạn.
– ơ sao không ai học múa thế – nó hỏi.
– khát, mệt – đám bạn
– haiz được rồi học đi tao mua nước tụi bay uống – nó thở dài.
…………..
Nó cứ đứng chỉ đạo rồi góp ý cho đám bạn. Lần nào cũng vậy nó rốt nhiệt tình giúp cả bọn nhưng tuyệt nhiên không bao giờ tham gia vào bất cứ cái gì.
– đoạn này nhẩy như vầy nè – nói rồi nó nhảy cho đám bạn coi.
Nhìn từng động tác rất đẹp làm bọn bạn và bọn hắn ngạc nhiên nhìn.
– ê em làm nhân vật nữ nhảy chính đi. Em nhảy đẹp lắm – hắn nói.
– không – nó thẳng thừng.
– sao? – hắn
– k thích – nó.
– haiz mày vì lớp 1 lần đi. Mình còn năm nay với năm sau là ra trường rồi. Cũng phải để lại kỉ niệm cho trường chứ. Lần nào cũng vậy mày chả bao giờ tham ra cái gì cho dù cái gì mày cũng giỏi – nhỏ giọng ỉu sìu.
Nó không đáp mà quay đi. Bọn bạn nhìn theo nó mà lòng buồn so, thấy vậy bọn hắn thắc mắc
– sao Linh lại không tham gia? – anh hỏi.
– haiz – không đáp mà chỉ thở dài rồi bỏ đi để lain bọn hắn thắc mắc nhìn theo.
Bọn hắn dù thắc mắc nhưng cũng không hỏi nữa vì thấy cả bọn như vậy.
Còn vài ngày nữa là đến 20- 11 rồi nhưng nhóm nhảy của bọn nó vẫn chưa có người nữ nhảy chính lên cũng thấy nản. Đang ngồi nghỉ thì hắn lên tiếng
– sao Linh lại không tham gia vậy?
Điều này làm bọn nhỏ buồn