Đọc truyện Boss Vô Sỉ: Sở Thiếu Cuồng Thê – Chương 56: Cách Ly Ngay!
Lục Tử Kiện đuổi theo Sở Quyên đến một đoạn đường khá vắng, tuy đây là đường đến Studio nhưng khá vắng vẻ nên đương nhiên anh có chút lo lắng. Khi thấy Sở Quyên đi nhanh quá, Lục Tử Kiện vừa sợ cô bị ngã, vừa sợ cô sẽ đâm sầm vào người ta mất. Chưa để anh nghĩ xong thì suýt nữa là Sở Quyên đã bị chiếc xe kia đụng trúng rồi. Cũng may là có Lục Tử Kiện nhanh tay kéo cô lại, anh ôm cô vào lòng rất chặt.
– Em có sao không?
Sở Quyên có lẽ vẫn còn bàng hoàng nên vẫn chưa thể trả lời được. Lục Tử Kiện dịu dàng xoa xoa đầu cô, đợi đến khi Sở Quyên hoàn hồn thì cô đã thấy bản thân đang được Lục Tử Kiện ôm. Bất chợt, cô lại nhớ đến cảnh tượng khi nảy của anh và An Quỳ Trứ, sự tức giận xen lẫn đau lòng của Sở Quyên bộc phát cô bắt đầu thể hiện sự bài xích anh. Nhưng Lục Tử Kiện vẫn ôm chặt lấy cô, nói
– Nghe anh nói… Anh và cô ta thật sự không có gì cả. Anh yêu em… Quyên Quyên… Anh yêu em… Anh chỉ yêu em…
Bất chợt Sở Quyên bật khóc nức nở, Lục Tử Kiện luống cuống không biết phải làm sao, có lẽ anh chỉ biết ôm chặt lấy cô, rồi dịu dàng an ủi. Đợi đến khi Sở Quyên khóc đến mệt mỏi mà ngủ thiếp đi thì Lục Tử Kiện mới cõng cô quay về Lục gia. Nhìn lại đoạn đường mà Sở Quyên đã đi, lại nhìn xuống chân của Lục Tử Kiện, anh còn chưa mang giày đã lập tức chạy theo cô. Mặt đường cũng toàn là đá, bây giờ nhìn chân anh đều bị trầy xước rồi đỏ cả lên. Nhưng Lục Tử Kiện không kêu than gì, vẫn dịu dàng cõng cô quay về Lục gia.
Đến khi anh đưa cô về đến Lục gia thì An Quỳ Trứ đã bị mẹ Lục cầm chổi mà đuổi ra ngoài. Mẹ Lục liếc nhìn thằng con mình một cái, không ngờ thằng con này lại ngu đến mức lại đi thích một đứa con gái ATSM như An Quỳ Trứ. Cứ hễ ai chưa có người yêu hay ai chưa có vợ đều là chờ cô ta chắc? Cô ta đẹp qua ha mà phải chờ. Xí! Bà đây là bà chấm con dâu từ bé rồi. Sở Quyên từ bé đã đáng yêu, càng lớn càng xinh đẹp. Cũng xem như thằng con này cuối cùng cũng chịu mở cặp mắt ra chọn người.
Lục Tử Kiện sau khi đặt Sở Quyên lên giường rồi mới gọi điện báo cho Sở Khắc Uy một tiếng.
[…………………]
Lúc này Sở Khắc Uy đang ôm vợ yêu bên cạnh tự dưng bị làm phiền liền khó chịu ừ một tiếng. Mạc Hinh bên cạnh nhìn chồng mình rồi nói
– Ai gọi vậy?
– Lục Tử Kiện. Cậu ta nói hôm nay Quyên Quyên ở lại Lục gia.
Mạc Hinh gật đầu, dạo này cô rất thèm ngủ nha. Lúc trước mang thai Cục Bông cô rất tỉnh táo, nhưng khi mang thai lần hai này cô lại rất thèm ngủ, cô có thể ngủ một mạch từ sáng đến chiều. Nhưng đương nhiên là kế hoạch đó không bao giờ thành công khi ở trong nhà còn có Hồ Chân Chân, Mạc lão phu nhân, Chu Tuyết Kiều và cả Lịch Ái Nhi, cả bốn người giống như là cứ luân phiên nhau đến bồi bổ cho cô. Tuy nhiên, cơ địa của Mạc Hinh thật sự khiến người khác rất hâm mộ, cô ăn rất nhiều ấy thế mà không hề mập tẹo nào, nhưng khi đi khám định kì thì bác sĩ cũng nói em bé vẫn khỏe mạnh và phát triển bình thường.
Còn Sở Diệu Ương rất muốn mang thai lần hai giống Mạc Hinh, nhưng mà sau khi sinh đứa đầu đến giờ, Sở Diệu Ương còn chưa giảm cân xong, nếu thật sự sinh thêm một đứa chắc chỉ còn cách lăn đến bệnh viện.
Mạc Hinh nằm trong lòng của Sở Khắc Uy nhắm nghiền mắt để ngủ. Còn Sở Khắc Uy, lúc đầu là nghỉ làm một tuần, sau đó là hai tuần, rồi một tháng… Bây giờ là anh trực tiếp đem việc về nhà làm. Còn họp hành gì đó đều do Mạc Hoàng Bảo và Sở Khắc Huy đảm nhiệm. Lần trước khi cô mang thai và sinh Cục Bông, anh không có ở bên cạnh, nên lần này anh muốn bù đắp cũng như nối lại tình cảm cha con giữa anh và Cục Bông nhỏ.
À đúng rồi, Mạc Hinh hiện tại đã là ở tháng thứ năm của thai kì, Cục Bông nhỏ cũng đã biết nói chuyện rồi. Ngày nào Cục Bông nhỏ cũng nói chuyện với em bé và cha mình, con bé cứ ríu rít y như con chim sáo nhỏ ấy. Nhưng thật sự Cục Bông nhỏ quá đáng yêu, bây giờ còn bonus thêm hai cái má lúm đồng tiền nữa, siêu cấp đáng yêu luôn. Trên dưới Sở gia ai cũng thích Cục Bông nhỏ này. Nếu lần này Mạc Hinh lại sinh thêm con gái thì thật sự Sở gia sẽ cưng hơn công chúa ấy chứ.
– Anh… Anh không định đi làm à? Anh định để anh hai em mệt chết à?
Sở Khắc Uy gác công việc sang một bên, anh vòng tay ôm lấy vợ mình, dịu dàng hôn lên tóc của cô, nói
– Anh hai còn thích đấy chứ. Em xem, dạo gần đây Lịch Ái Nhi luôn ở công ti cùng anh hai, ăn cùng, ngủ cùng… Biết đâu trong năm nay nhà em lại có thêm thành viên đấy. Hơn nữa, anh hai không thích ồn ào, mà em xem… Cục Bông nhà chúng ta ngày nào cúng ríu ra ríu rít y như hội chợ.
– Ai lại nói con mình như vậy chứ?
– Bà xã, chúng ta ráng sinh thêm một công chúa nữa nhé?
– Nếu là con trai thì sao?
– Ừm… Cách ly ngay, kẻo anh lại mất vợ.