Đọc truyện Boss Vô Sỉ: Sở Thiếu Cuồng Thê – Chương 37: Người Con Gái Khiến Người Ta Tò Mò
Sau khi đưa Hạ Vụ vào trong Studio thì Mạc Hinh có thể thấy được, tuy không giống nhau tám, chín mươi phần trăm nhưng trong gương mặt của của Hạ Vụ vẫn có vài nét giống với Hạ An Nghiêm, có thể xem không cần xét nghiệm cũng biết là anh em ruột. Studio này chỉ mới mở cửa đón khách chỉ mới hơn một tháng này, nhà thiết kế chủ yếu là người ở Quý Thành, tay nghề có chút non nớt nên kinh doanh không mấy khả quan lắm. Tuy nhiên, sau khi chỉnh sửa lại từ Studio, những mẫu thiết kế và cả poster hay tờ rơi quảng cáo thì việc làm ăn có chút khởi sắc. Vì hiện tại Studio vẫn là một chi nhánh nhỏ chưa có tiếng tăm giống như ở nước D, nên chỗ làm việc vẫn còn đơn giản. Hạ Vụ cũng không có ý kiến gì với nơi này, tuy nhiên… Từ khi anh ta đi vào đã nhìn thấy Sở Quyên mang theo một tiểu công chúa đáng yêu, Hạ Vụ có chút nghi hoặc. Theo như anh ta được biết, Sở Quyên vẫn chưa kết hôn… À còn chưa có bạn trai, vậy thì đứa bé này là con của ai? Chẳng lẽ là Mạc Hinh?
– Ym tiểu thư, tôi đi mấy vòng ở Quý Thành, cảm thấy ở nơi này rất sầm uất hơn hết còn có rất nhiều trẻ nhỏ. Nếu chúng ta phát triển theo hướng này, có lẽ Studio của chúng ta sẽ sớm có khởi sắc
– Thiết kế đồ cho trẻ nhỏ không chỉ phải tỉ mỉ mà còn phải an toàn, da của trẻ con rất nhạy cảm. Vì thế, giá thành hoàn toàn không rẻ… Studio của chúng ta hiện tại vẫn chưa đủ kinh phí để phát triển theo hướng. Tuy nhiên, nếu anh tự tin vào năng lực của mình… Tôi vẫn có thể giúp.
Hạ Vụ nhìn Mạc Hinh, vốn anh ta đã nghe Từ Quân Hạo nói Mạc Hinh tuy bề ngoài vừa dịu dàng lại còn ngoan ngoãn, nhưng trong công việc cô là người dứt khoát và có sự quyết đoán riêng của mình. Hơn hết, Mạc Hinh luôn tính cho tương lai và đường lui cho mình. Cô không phải một kẻ liều mạng vào tất cả, nhưng những gì cô nhìn thấy… Nếu an toàn trên năm mươi phần trăm, cô vẫn có thể đầu tư vào. Hạ Vụ bất giác cảm thấy người con gái này rất thú vị, thảo nào đừng nói là Hạ An Nghiêm, Trương Diện, Từ Quân Hạo, Sở Khắc Uy hay Sở Khắc Uy… Cả năm người đều được xem là tài phiệt, được xem là dưới một người trên vạn người còn phải mê đắm cô gái này.
– Ym tiểu thư, tôi không dám chắc một trăm phần trăm… Nhưng nếu nói về vốn đầu tư, tôi có tiết kiệm…
– Khoan đã! Thật xin lỗi Hạ thiếu, đây là việc công… Vì thế, tôi tuyệt đối không đồng ý việc anh lấy tiền cá nhân đầu tư.
– Xem như tôi đầu tư sinh lời không được sao?
Hạ Vụ cười nhẹ, cô gái này quả nhiên làm việc rất có nguyên tắc. Cho dù là làm gì thì cô cũng không đồng ý cho Hạ Vụ tự mình đầu tư, còn Sở Quyên… Haizzz, cái cô bé này thì thật sự suy nghĩ quá đơn giản rồi, chỉ biết nhìn trước mắt… Cũng may là bên cạnh Sở Quyên còn có Mạc Hinh và Từ Quân Hạo, nếu không… Chắc Sở Quyên phải đi bụi rồi.
– Ym tiểu thư… Cô bé này là…
– Là con tôi, anh không cần quan tâm. À phải rồi, từ đây anh cứ ở nhà Studio đến khi nào anh tìm được nhà mới. Hoặc nếu anh muốn, tôi có thể giúp anh.
Hạ Vụ gật đầu, sau khi Mạc Hinh và Sở Quyên rời khỏi thì Hạ Vụ mới lấy điện thoại ra, báo cáo tình hình cho Từ Quân Hạo. Tuy nói Hạ Vụ chính là đàn em của Từ Quân Hạo, nhưng thiên phú của Hạ Vụ thật sự rất vượt trội, chỉ cần là người anh ta đánh giá tốt… Thì chắc chắn là hạt giống tốt.
– [Alo? Gặp cô ấy chưa?]
– Ha, lão Từ, xem ra… Người anh thích thật không phải hạng tầm thường. Tôi gặp rồi, rất đặc biệt
– [Giúp đỡ cô ấy. Cẩn thận Hạ An Nghiêm, hình như cậu ta biết sự hiện diện của cậu trên Quý Thành rồi]
– Tôi biết rồi.
Hạ Vụ tắt máy, bàn tay siết chặt…
– Hạ An Nghiêm, người em trai song sinh à. Sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ trùng phùng mà thôi.
Thật tâm Hạ Vụ về Quý Thành lần này chính xác là trả thù Hạ An Nghiêm, nhớ hơn ba năm trước, Hạ An Nghiêm vô tình gặp Hạ Vụ tại nước D, sau đó… Cái tên đê tiện đó liền thuê người ám sát Hạ Vụ. Vì sao à? Vì bây giờ, Mạc Thư là vợ của hắn ta nhưng không thể sinh con được, nếu như nhà họ Hạ nhận lại Hạ Vụ, thì khác nào hai tay dâng tài sản cho Hạ Vụ. Với tính cách của Hạ An Nghiêm, đương nhiên là hắn ta không thể tha mạng cho Hạ Vụ rồi.
Còn Mạc Hinh và Sở Quyên tuy không muốn nhưng cô phải quay về Mạc gia, dù sao thì ngày mai cũng là ngày giỗ của mẹ cô. Nếu cô không ở Mạc gia thì làm sao cô biết được, suốt thời gian qua có ai quan tâm đến bàn thờ của mẹ cô hay không? Mạc Hinh lái xe đưa Sở Quyên và Cục Bông đến Mạc gia. Sau khi vào nhà cô liền nhìn thấy Mạc Thư và Hạ An Nghiêm cùng ngồi trò chuyện với bà nội, Mạc Tấn Du và cả Chu Tuyết Kiều.
– Bà nội cháu về rồi.