Đọc truyện Boss Vô Sỉ: Sở Thiếu Cuồng Thê – Chương 10
Vào buổi trưa, như lời Sở Khắc Uy đã nói, anh sẽ đưa cô đi ra ngoài dùng bữa. Nhưng mà có điều….
Khi cả Sở Khắc Uy và Anna từ trên tầng bước xuống đã nhìn thấy Mặc Thiến ngồi ngoan ngoãn trên bàn ăn, và cô vừa dùng xong bữa trưa. Sở Khắc Uy nhíu mày nhìn cô
– Chẳng phải đã nói sẽ đưa em ra ngoài ăn rồi sao?
– Không quen!
Mặc Thiến lạnh nhạt trả lời rồi lướt qua hai người họ và đi lên phòng, Sở Khắc Uy trong lòng đầy thịnh nộ rồi lại hung bạo bỏ về phòng. Riêng Anna từ nảy đến giờ đang âm thầm quan sát Mặc Thiến, Anna có thể nhìn ra được sự thay đổi trong đôi mắt trong veo kia… Nó có gì đó gọi là “vô hồn” tựa như nó đã phải chịu một cú shock rất lớn thì phải. Anna muốn nói cho Sở Khắc Uy, nhưng cô nàng vẫn muốn kiểm tra rõ ràng Mặc Thiến, nên đành để trong lòng vậy
Và buổi tối hôm đó, Mặc Thiến cũng ăn rất sớm còn né tránh Sở Khắc Uy. Nếu như là Mặc Thiến trước kia có lẽ cô đã tuyệt thực rồi, nhưng bây giờ khác trước kìa, cô sống cho cô, không phải cho người khác, nên cô không thể tự đày đọa bản thân mình được
Sở Khắc Uy bước xuống bàn ăn nhưng không thấy cô đâu, trong lòng thầm khó hiểu. Mặc Thiến từ trước đến giờ chưa bao giờ có hành động như vậy, vậy hà cớ gì bây giờ lại như vậy? Anh thật sự không hiểu
– Sở thiếu, có thể thư kí Mặc đã vô tình… Hoặc cũng có thể là cố tình nghe cuộc nói chuyện của chúng ta
Sở Khắc Uy chấn động! Làm sao anh có thể bỏ qua tình huống này cơ chứ, vậy chẳng phải Mặc Thiến đang hiểu lầm anh sao? Không được, anh không muốn Mặc Thiến lạnh nhạt với anh và né tránh anh như vậy… Anh phải giải thích rõ ràng
Nghĩ là làm
Sở Khắc Uy gác lại thức ăn trên bàn, chuẩn bị đứng dậy thì lại được Anna lạnh giọng nói
– Sở thiếu, mong ngài dùng xong bữa tối
– Tránh!!
– Sở thiếu, Lão gia có dạy… Một khi đã ngồi dùng bữa thì phải dùng cho xong bữa! Đây là quy định của Sở gia. Mong Sở thiếu tung thủ!
Xem ra, Anna không hề sợ rằng Sở Khắc Uy sẽ một tay bóp chết mình, khuôn mặt vô cảm của Anna đã làm Sở Khắc Uy phải im lặng. Đúng! Đây là Sở gia, người ta nói “Quốc có Quốc pháp, gia có gia quy” và quy định của Sở gia từ nhỏ đến lớn Sở Khắc Uy và Anna đã được học, anh không thể làm trái được
Sau khi dùng xong bữa tối thì anh thấy ánh đèn của phòng Mặc Thiến đã tắt, có lẽ cô mệt mỏi quá nên đã nghỉ ngơi rồi. Anh đành ngậm ngùi về phòng
Tất cả mọi cử chỉ, hành động của anh đều lọt vào tầm mắt của Anna, cô nàng cũng bước về phòng nhấc máy gọi đến một dãy số lạ
– “Thế nào?” _ Đầu dây bên kia vang đến
– Sở thiếu có vẻ đã yêu say đắm cô gái này, nhìn cậu ấy rất lo lắng khi cô ấy hiểu lầm mình!
– “Là con cố ý để Mặc Thiến nghe thấy?” _ Vâng, và bên kia chính là Sở lão gia
– Đúng, chính con đã gọi Mặc Thiến và để cô ấy nghe thấy tất cả, chỉ có điều… Câu nói yêu của Sở thiếu, dường như cô ấy không nghe thấy
– “Anna con làm như vậy rốt cuộc có mục đích gì?” _ Sở lão gia thở dài
– Lão gia, ông cũng biết, bên cạnh Sở thiếu rất nguy hiểm. Con cũng không thể nào bảo vệ cô ấy suốt được, vì vậy… Con muốn, bên cạnh Sở thiếu phải có một người phụ nữ có thể tự bảo vệ mình. Như vậy mới không là gánh nặng cho Sở thiếu!
– “Anna, Khắc Uy đã dùng 3 năm tìm kiếm. Con đừng để thằng bé tốn thêm thời gian để tìm kiếm một lần nữa”
– Vâng, lão gia!.
Sau khi trò chuyện xong với Sở lão gia thì Anna lại nhập một dãy số dài, lạnh giọng cất tiếng
– Bắt đầu!
[…………………………]
Sáng hôm sau
Ngày hôm nay chính là ngày Sở Khắc Uy đã hẹn với một chủ đầu tư đến thảo luận về bản hợp đồng tại nhà hàng “Pkan”
Từ sớm, Mặc Thiến đã chuẩn bị sẵn sàng tất cả cho bản hợp đồng. Cô bước xuống với thần thái cực kì quyến rũ, hôm nay Mặc Thiến trang điểm khá nhạt, nhưng vẫn không làm giảm sức quyến rũ của cô
Sở Khắc Uy vẫn lịch lãm với bộ vest đen hằng ngày, toát lên được vẽ lãnh đạm và kiêu hãnh của một bậc tổng tài
Cả hai người cùng nhau ngồi trên chiếc xe bóng loáng, nhưng không ai nói với ai câu nào. Sở Khắc Uy âm thầm quan sát cô, nhưng Mặc Thiến lại chỉ quay đầu hướng kính xe ngắm quan cảnh xung quanh. Sở Khắc Uy thầm thở dài, anh phải giải thích với cô như thế nào đây…
– Thiến…
– Sở tổng, gọi tôi thư kí Mặc!
Sở Khắc Uy định gọi cô hai từ “Thiến Thiến” nhưng cô lại nhanh hơn, lạnh nhạt chỉnh đốn lại anh
– Tại sao?
– Giữa chúng ta không thân thiết đến độ, anh có thể tùy tiện gọi tôi là “Thiến Thiến”, tôi không phải hạng gái tùy tiện, tùy anh muốn gọi thế nào thì gọi!……
[……………………….còn…………………]
Hic hic:
Tuy muốn nữ cường, nhưng ngược nam thì thương quá
Thôi ngược cả hai cho vui:v
#Yu~