Boss, Vợ Ngài Lại Chạy Rồi

Chương 71: Chần chừ hối hận


Đọc truyện Boss, Vợ Ngài Lại Chạy Rồi – Chương 71: Chần chừ hối hận

Lục Diệp ngắt điện thoại, vừa mới bắt đầu vui vẻ thực sự.

Một lát sau, chờ sự hưng phấn kia của cô qua đi một lúc, trong lòng cô lại có chút không quá thoải mái……

Hiện tại là vui vẻ, nhưng sau này nếu cô không cùng Chiến Đình Kiêu kết hôn, kia không phải…… Không phải……

Xấu hổ chết mất!

Đến lúc đó nói không chừng Lục Lăng Tuyết sẽ cười đến rụng răng, hơn nữa tiền của ông nội……

Dù sao Lục Diệp càng nghĩ càng không thoải mái.

Tiếp cuộc điện thoại này của Lục Lăng Tuyết, bất quá cũng là giả vờ thôi, giờ cô hẳn là cùng Chiến Đình Kiêu nói chuyện đàng hoàng.

Đúng! Chính là như vậy!

Lục Diệp tay nắm chặt thành quyền, lúc sau quyết tâm, đi thư phòng Chiến Đình Kiêu.

Chiến Đình Kiêu tuy rằng ở thư phòng, nhưng tâm tư lại không ở tận đẩu tận đâu. Anh ngồi ở thư phòng, sự chú ý thì lại ở bên ngoài hành lang.

Anh đang chờ Lục Diệp đến đây.

Chỉ cần cô mở miệng, anh lập tức sẽ nói “Anh nguyện ý!”

Không, anh nói không chừng còn sẽ quỳ một gối xuống đất.

Dù sao đối với Chiến Đình Kiêu mà nói, người con gái duy nhất đời này anh nhận định chính là Diệp Tử.

Thậm chí Chiến Đình Kiêu còn đang suy nghĩ, nếu Diệp Tử không tới tìm anh mở miệng, chính anh sẽ mở miệng thay Diệp Tử.

Đang nghĩ đến đây, tiếng bước chân liền vang tới.

Chiến Đình Kiêu cẩn thận nghe, đang luôn xác nhận tiếng bước chân tuyệt đối không phải là Hựu Hựu, đồng thời cũng không phải người hầu, anh mới lập tức chính sắc, giả vờ nghiêm túc nhìn vào máy tính mình.


Ừm, anh giống như còn có rất nhiều việc chưa làm.

Theo bản năng Chiến Đình Kiêu thế nhưng lại có chút khẩn trương lên.

Lục Diệp đi tới cửa, rồi lại chần chờ. Làm sao bây giờ? Cô thật sự phải mở miệng sao? Hửm? Lỡ như cô bị từ chối? Ngộ nhỡ Chiến Đình Kiêu tức giận? Lỡ như……

Trong đầu Lục Diệp điên cuồng suy diễn ra các vở tuồng “lỡ như”, tất cả kết quả sau này của việc cô mở miệng đều hiển hiện lên trong đầu cô một lượt.

Thậm chí ngay cả khi cô bị Chiến Đình Kiêu ném ra cửa sổ, các hình ảnh này Lục Diệp cũng đều nghĩ đến.

Như vậy ỷ vào việc Chiến Đình Kiêu thích mình liền muốn làm gì thì làm, thật sự tốt sao?

Cô hay là thôi vậy?!

Nhưng lời nói Lục Lăng Tuyết lại quanh quẩn trong đầu.

Chỗ cửa thư phòng Lục Diệp giãy giụa hồi lâu cũng chưa có quyết định được. Chiến Đình Kiêu nghe ra cũng biết không thích hợp.

Lục Diệp khẩn trương, anh cũng khẩn trương.

Nhưng Diệp Tử có thể sẽ trốn tránh, anh lại không.

Chiến Đình Kiêu nhanh nhẹn mà đứng dậy, mở cửa thư phòng. Nhìn thấy Diệp Tử, anh ho nhẹ một tiếng, có chút rụt rè mà nói: “Anh đói bụng, muốn ăn khuya.”

Loại giấu đầu lòi đuôi này nói ra có kẻ ngốc mới có thể tin à!

Nhưng Lục Diệp tâm trạng nặng nề, cô thật sự không có cách nào chú ý nghe thấy việc của Chiến Đình Kiêu.

Cho nên đối với Chiến Đình Kiêu, cô cũng không có cẩn thận cân nhắc.

Lục Diệp ngẩng đầu, do dự mà mở miệng nói: “Chiến Đình Kiêu, tôi…… Tôi có lời muốn nói với anh……”


“Được.”

Chiến Đình Kiêu tim đập cũng bắt đầu nhanh.

Anh tốt xấu gì cũng là thái tử gia phong vân thành phố Hải Vân a, như thế nào hôm nay đột nhiên liền biến thành tiểu phấn hồng……

“Tôi……”

Lục Diệp mở miệng nửa ngày, nhưng vẫn cứ nói không ra lời. Không, không phải nói không ra lời, mà là cô thật sự không hạ được quyết tâm!

Cô nói mà đầu lưỡi cứ líu lại, cũng không nói được rõ ràng. Vì thế, cô bỗng nhiên nhớ tới Chiến Đình Kiêu trước đó nói “anh muốn đi ăn khuya”, liền đề nghị: “Nga đúng rồi! Anh vừa mới nói không phải đói bụng sao? Tôi cùng anh đi ăn khuya trước, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện nha.”

“Được.”

Chiến Đình Kiêu cũng xem như thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Hai người tới phòng khách dưới lầu, Chiến Đình Kiêu liền kêu a di làm chút đồ ăn.

Tới phòng khách trống trải, hai người tâm trạng đều nặng nề, ít nhất không có khẩn trương như lúc nãy.

Khi a di ở trong phòng bếp làm ăn, Lục Diệp vẫn là nói không ra lời.

Khoảng thời gian này, trong lòng cô vô cùng dày vò.

Thật vất vả chờ đợi đến khi a di làm cơm xong, lại đến khi a di tránh đi, Lục Diệp rốt cuộc cắn răng một cái, đành nói: “Chiến Đình Kiêu, chúng ta kết hôn đi!”

Chiến Đình Kiêu sửng sốt, tay cầm đôi đũa tức khắc cứng đờ.

Kỳ thật anh đã sớm đoán được Lục Diệp là đến cầu hôn, cho dù thời điểm xảy ra thật sự, anh cũng thật sự là…… Quá ngạc nhiên!


“Được……”

Anh đang muốn đáp ứng, Lục Diệp lại bỗng nhiên đánh gãy lời anh nói, “Từ từ! Anh trước hết đừng nói chuyện!”

Khẩn trương như thế làm cái gì, anh nguyện ý mà!

Lúc trước khi Lục Diệp cứu Hựu Hựu, anh không phải nói muốn Lục Diệp gả cho anh sao?

Chiến Đình Kiêu tuấn tú sắc mặt có hơi hồng nhạt, giọng nói trong trẻo: “Anh……”

Nhưng mà lời anh nói lại lần nữa bị Lục Diệp đánh gãy, “Đừng đừng đừng, anh trước đừng nói chuyện!”

Hai lần đánh gãy lời Chiến Đình Kiêu này, Lục Diệp trong lòng đều thật sự loạn cực kỳ.

Vì Lục Lăng Tuyết, cô làm ra loại chuyện này, thật sự tốt sao?! Hửm? Lục Diệp cô, từ l1uc nào lại biến thành người không có nguyên tắc như thế!?

Không được không được, cô không thể làm như thế!

Nói ra như bát nước đổ đi, Lục Diệp tự nhiên không thể thu lại. nhưng cô có thể cho qua a…… Chỉ cần Chiến Đình Kiêu không có ra quyết định, cô cầu hôn cũng xem như không tính!

Sau khi hạ quyết tâm, Lục Diệp gật đầu, cười gượng nói: “Tôi vừa nãy nói giỡn, chọc cười anh trước khi ăn cơm thôi…… Ha ha, nghe tôi nói như vậy hẳn là sẽ ăn rất ngon à?”

Ha ha, thật là gượng ép……

Bất quá Đại Boss hẳn là đã get tới rồi đi?

Lục Diệp trộm quan sát thần sắc Chiến Đình Kiêu, chỉ cảm thấy anh vừa mới còn bộ mặt soái ca trắng hồng, lúc này ngày càng có chút thành màu tím đen.

Giống như trúng độc vậy.

“Chiến, Chiến Đình Kiêu, anh không sao chứ?”

Lục Diệp trước sau nói vậy giống như là đang trêu chọc cảm xúc Chiến Đình Kiêu anh, anh vừa mới căng chặt tâm tình, thật vất vả chờ đợi cô đưa ra lời cầu hôn kia. Được lắm, giờ lại bị một câu nói giỡn của cô mà chặt đứt toàn bộ. Chiến Đình Kiêu vừa mới ngạc nhiên, giờ trở thành thất vọng.

Thậm chí, anh còn có chút tức giận.


Anh thật không rõ, Lục Diệp nếu đã nói ra rồi, vì cái gì đột nhiên chuyện lại vô duyên vô cớ mà đổi ý?

Chiến Đình Kiêu thật sự khó hiểu.

Còn Lục Diệp lại càng cúi đầu.

Aiza, cô vẫn là làm hỏng việc rồi. Chuyện này có lẽ không nên đề cập đến ngay từ đầu, giờ nhắc đến rồi lại thu hồi, thật sự xấu hổ quá đi……

Cũng trách cô nhất thời bị Lục Lăng Tuyết làm đầu óc lú lẫn.

Cô sao có thể cùng Chiến Đình Kiêu ở bên nhau được!

5 năm trước, cô đã xảy ra sự tình như vậy, còn từng có con với một người đàn ông xa lạ.

Không thể không nói, Giang Văn Thăng đã làm cho Lục Diệp có vết nhơ. Từ lần 5 năm trước đó, Lục Diệp trong lòng liền có chút tự ti.

Bất luận ngoài mặt cô có bao nhiêu chỉnh tề cao ngạo, nhưng chỉ có Lục Diệp mới biết, cô trước sau không vượt qua được việc thảm đó.

Sự tình 5 năm trước, đối cô mà nói chính là……

Chiến Đình Kiêu lại không thể hiểu, trong lòng anh cảm thấy, Lục Diệp đột nhiên đổi ý nói không chừng là bởi vì người đàn ông khác.

Nếu không phải bởi vì thích người khác, cô vì cái gì phải hy sinh nhiều như vậy?!

Hiện tại cùng Chiến Đình Kiêu kết hôn, ý nghĩa thân phận của cô có thể có một bước lớn vượt qua, đồng thời còn có thể lấy lại di sản của chính mình.

Không chỉ không có hại, hơn nữa tất cả đều là tốt.

Hiện tại lại……

Chiến Đình Kiêu nhìn bữa khuya trước mắt cũng ăn không vô.

Cô đều đã nói đùa, anh còn có thể nói như thế nào được nữa?

Chiến Đình Kiêu thật sự cũng có chút sinh giận, đôi đũa ném trên bàn, người liền đứng dậy.

Lục Diệp cảm giác được anh không xong, đang muốn gọi anh lại, chính là hơi hơi hé miệng, vẫn là không thể phát ra âm thanh.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.