Boss, Vợ Ngài Lại Chạy Rồi

Chương 23: Không ngừng quấy rầy


Đọc truyện Boss, Vợ Ngài Lại Chạy Rồi – Chương 23: Không ngừng quấy rầy

Cùng lúc đó, Lục Diệp thành công xuống dưới lầu.

Cô vạch khăn che mặt ra, thở phào nhẹ nhõm.

Còn Chiến Vân Kỳ không theo cùng xuống dưới.

Hừ, muốn đấu với cô à! Còn non lắm à!

Có thể bởi vì nãy hơi khẩn trương, lúc này tới dưới lầu rồi, Lục Diệp cũng cảm giác có chút nóng.

Cô kéo khăn che mặt xuống, sau đó liền phe phẩy khăn che mặt quạt mát.

Không ngờ tới mới đi đến một nửa, liền nhìn thấy xe Giang Văn Thăng lái lại đây.

Lục Diệp cả người cứng đờ tại chỗ.

Đến lúc này, cô muốn tránh cũng không thể trốn rồi.

Giang Văn Thăng nhìn thấy Lục Diệp, vội vàng xuống xe. Hắn bước nhanh đi đến trước mặt Lục Diệp, vẻ mặt ân cần kéo tay Lục Diệp, “Diệp Tử, thật tốt quá! Anh hôm nay muốn hẹn em cùng ra ngoài ăn sáng, đang nghĩ em có thể chưa rời khỏi giường. Em nói xem, chúng ta có được coi là tâm linh tương thông không!”

“Văn Thăng, không ngờ chúng ta ở bên nhau nhiều năm như vậy, vẫn còn ăn ý như vậy.”

Lục Diệp giả cười, đôi tay lại từ trong tay Giang Văn Thăng rút ra.

“Đúng rồi Diệp Tử, sự tình hôm qua sem suy nghĩ thế nào rồi?”

Giang Văn Thăng cực kỳ tự nhiên mà bao lấy tay Lục Diệp, sau đó liền kéo cô lên xe hắn.

Lục Diệp xoa xoa đầu mình, nói, “Văn Thăng, em hình như thức dậy quá sớm…… Hiện tại cảm giác đầu đau quá đi. Nếu không anh ăn một mình trước, tối nay chúng ta lại nói nói chuyện?”


Kêu cô đi theo Giang Văn Thăng, chi bằng đi với Chiến Đình Kiêu cho rồi!

Tuy rằng Đại Boss kia áp lực rất lớn, nhưng còn tốt hơn bản mặt ghê tởm của tên Giang Văn Thăng kia!

“Em không thoải mái chỗ nào à! Nếu không thoải mái, anh làm sao có thể bỏ em một người mà đi ăn sáng chứ? Diệp Tử, anh lập tức đưa em đi bệnh viện!”

“Không cần……” Lục Diệp vội vàng giơ tay, chặn Giang Văn Thăng tới gần, “Văn Thăng anh vội như vậy, em như thế nào không biết xấu hổ để anh đưa em đi bệnh viện vậy chứ?”

“Vì em, anh một chút đều không vội!”

Nôn……

Lục Diệp nhịn kích động xuống mà không nôn ra, tiếp tục cùng Giang Văn Thăng đánh Thái Cực, “Văn Thăng anh yên tâm đi, em nói sự việc kia, em sẽ thận trọng suy xét. Nga, nếu không ngày mai đi? Ngày mai em sẽ tới công ty tìm anh, chúng ta sẽ nói kỹ chuyện này?”

Giang Văn Thăng tức khắc có chút cảm động, kinh hỉ hỏi, “Thật sao? Em thật sự đồng ý với anh sao?”

“Đương nhiên!” Lục Diệp che lại ngực mình ngực mà nói “Chỉ là…… Anh cũng biết, việc tái xuất phải chuẩn bị rất nhiều chuyện. Nếu không anh đi công ty giúp trước em chuẩn bị một chút?”

Giang Văn Thăng nghe được Lục Diệp đồng ý, rốt cuộc vui vô cùng.

“Được, anh lập tức tới công ty chuẩn bị cho em!”

Nói xong, hắn lập tức hấp tấp mà lên xe, sau đó nghênh ngang mà đi.

Cư nhiên trực tiếp liền đem Lục Diệp vứt lại tại chỗ.

Chuyện tới hiện giờ, Lục Diệp trong lòng ngược lại có chút may mắn. Còn may là cô đã sớm thấy rõ bản mặt thật của Giang Văn Thăng, bằng không chính mình cũng không biết cô bị lừa gạt đến lúc nào.


Nhưng đang lúc cô chuẩn bị tìm một chỗ trốn đi, đám người Chiến Vân Kỳ đã tới dưới lầu.

Chiến Vân Kỳ liếc mắt một cái liền thấy được Lục Diệp ở cửa hoa viên dưới lầu, sau đó hướng về người phía sau lưng ra lệnh một tiếng, “Đi, đem cô bắt lại cho tôi!”

Lục Diệp vừa quay đầu lại, tức khắc liền nhìn thấy một đám hắc y nhân hướng phía chính mình vọt lại đây. Cô sợ hãi, liên tục lui về sau, sắc mặt tái nhợt, “Các người! Các người muốn làm gì?!”

Ban ngày ban mặt, chẳng lẽ còn muốn cường đoạt dân nữ sao?!

Kêu Lục Diệp cô  chạy,  là tuyệt đối không có khả năng chạy trốn. Cho nên cô đơn giản đứng tại chỗ chờ những hắc y nhân đó vọt lên, sau đó chờ Chiến Vân Kỳ không nhanh không chậm mà theo lại đây.

Chiến Vân Kỳ vừa mới đi đến, Lục Diệp liền cười mỉa nói, “Chiến thiếu gia, thật khéo nha, sớm như vậy a.”

“Không còn sớm a, nãy còn mới gặp cô.” Chiến Vân Kỳ khoanh tay trước ngực, “Tôi thật hối hận lúc nãy còn thả cô đi, cô không biết sau khi cô đi rồi, Hựu Hựu vội vã tìm cô!”

“Nó xảy ra chuyện gì?”

Tuy rằng Lục Diệp thật sự không muốn giao thiệp cùng Chiến gia này đó gọi là “Danh môn vọng tộc”, nhưng cô không thể không thừa nhận, cô vẫn là rất thích Bánh bao nhỏ.

Không biết vì cái gì, chỉ cần vừa thấy Bánh bao nhỏ, cô trong lòng liền không nhịn được dâng lên một trận mềm mại.

Chiến Vân Kỳ không có giải thích quá nhiều, Lục Diệp cũng đi theo anh.

Sau khi trở lại chính nhà mình, Lục Diệp cả người đều choáng váng.

Cô xuống lầu đến bây giờ, tuyệt đối là chỉ có một tí xíu, thời gian chưa đến nửa giờ.


Toàn bộ đồ đạc trong nhà tất cả đều bị dọn sạch!

Mà lúc này, Bánh bao nhỏ cả người ngồi xổm ngồi trong một góc, một người dựa vào chân tường, thoạt nhìn cô độc lại đáng thương.

Lục Diệp lúc này cũng quản không được Bánh bao nhỏ, cô quay đầu lại, không thể tin được mà nhìn Chiến Vân Kỳ, trong lòng một cỗ áp lực sắp bùng nổ lửa giận, cô khẩu khí đã tận từ hòa hoãn tới cực hạn, “Anh…… Các người đã làm gì nhà tôi!?”

Lục Diệp tuyệt đối dám tin rằng, nếu cô về muộn chút nữa, nói không chừng nơi này toàn bộ đều bị san thành bình địa!

“Hôm qua chú hai không nói với cô sao? Hựu Hựu không rời được cô, chú hai ở lại chỗ cô lại không thoải mái, cho nên…… Hắc hắc, ở tại đây, nếu không cô nói xem cô rốt cuộc cùng chú hai giao kèo như thế nào.” Chiến Vân Kỳ nói đến một nửa, thần sắc toàn bộ đều mập mờ.

Chú hai anh là ai chứ!

Anh sống lớn đến như thế này, trước nay đều chưa gặp qua chú hai mình để bụng người con  gái nào như vậy!

Hơn nữa…… Chú hai cư nhiên còn qua đêm ở chỗ Diệp Tử……

Qua đêm!

Này thực truyền kỳ có hay không!

Người khác bát quái còn chưa tính, chú hai anh bát quái, anh nhất định phải biết rõ ràng!

“Tôi cùng Chiến tiên sinh, cái gì đều không có a!”

“Sao có thể! Chú hai chẳng lẽ không có cùng cô…… Cùng cô cái kia sao?”

Không có cái gì, Chiến Đình Kiêu ở nơi này…… Chiến Vân Kỳ không tin!

Lục Diệp bất đắc dĩ. Chiến Vân Kỳ tốt xấu cũng là trưởng tôn thiếu gia Chiến gia được không! Muốn hay không bát quái như vậy? Muốn hay không gà mẹ như vậy?

“Tôi và chú hai anh, thật sự cái gì cũng chưa làm!”

“Đừng như vậy mà thím hai, cô lộ ra khẩu khí như vậy, chúng ta sau này chính là người một nhà!” Chiến Vân Kỳ thật sự tò mò đến muốn mệnh, “Thím nếu cùng chú hai cái gì cũng chưa phát sinh, chú hai như thế nào sẽ đột nhiên kêu thím dọn đến Chiến gia!”


Anh đời này đều chưa gặp qua chú hai từng mang nữ nhân nào về nhà!

Lục Diệp tuyệt đối là người đầu tiên!

Nguyên nhân chính là vì như vậy, Chiến Vân Kỳ trong lòng mới tò mò muốn chết!

“Cái gì thím hai chứ, anh không được gọi bậy có được không!” Lục Diệp kề bên tức giận, đôi tay chống nạnh, chỉ vào trên mặt đất nói, “Được, nếu anh gọi tôi một tiếng thím hai, tôi đây giờ lấy thân phận thím hai mệnh lệnh anh, lập tứckhôi phục lại nguyên dạng nhà tôi!”

Chiến Vân Kỳ cơ hồ té xỉu.

Lục Diệp vừa mới còn từ chối, giờ lại lập tức sử dụng đặc quyền!

“Không được, chú hai bảo tôi đem đồ đạc nhà mợ toàn bộ thu dọn sạch sẽ đưa đến nhà chú hai. Hiện tại hẳn là đều đã tới rồi, thím hai, tôi thấy thím cũng đừng giãy giụa, nhanh mang theo Hựu Hựu cùng nhau đi thôi.”

“Tôi không cần.”

Lục Diệp cũng có chút tức giận.

Vài lần trước như vậy, còn chưa tính. Hiện tại Chiến Đình Kiêu tâm huyết dâng trào, liền đem đồ vật cô toàn bộ dọn đi. Kia cô sau này làm sao bây giờ?

Lục Diệp đã sớm nghĩ kỹ rồi, sau này cô đều phải vì chính mình mà sống, tuyệt đối không thể để cho người khác khoa tay múa chân, quát mắng bản thân mình!

“Thím hai, đừng như vậy mà, nói như vậy, chú hai sẽ cho rằng thím từ chối chú chính là vũ nhục chú. Thím nghĩ đi, thím cùng chú đã như vậy rồi…… Kết quả thím còn không chịu cùng chú hai ở bên nhau, thím làm như vậy, không phải đang biến tướng mà ghét bỏ chú hai sống rất kém cỏi sao?!”

Phốc!

Lục Diệp thiếu chút nữa một bụm máu phun ra tới.

Cái gì kêu sống rất kém cỏi?

Cô cùng Chiến Đình Kiêu, rõ ràng cái gì cũng không có được không hả!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.