Boss, Nơi Đó Không Thể Cắm

Chương 17


Đọc truyện Boss, Nơi Đó Không Thể Cắm – Chương 17

“Kẽo kẹt —— kẽo kẹt ——”

Tiếng xương cốt xê dịch khiến trái im con người ta lạnh giá, vẻ mặt Nguyên Bảo đầy máu bò ra, dáng vẻ giương nanh múa vuốt cực giống với quỷ nữ trong phim ma, hoặc cũng có thể gọi là gái trinh chết trong WC, thật sự là quá chuẩn xác.

“ting ting ting ting……” Cho dù là nhân vật ảo, nhưng Nguyên Bảo vẫn có một tấm lòng của con người, các bộ phận trên điện thoại di động này thật sự không thể điểu khiển, chùi đi nước mắt, rốt cuộc cũng ló cái đầu ra, cô chống hai tay lên thành bồn với mớ tóc tai bù xù, sau đó âm trầm cười: BOSS, em tới đây.

“Ưmh……” BOSS sắp thiếp đi thì bị âm thanh nhỏ làm cho tỉnh giấc, anh ngồi dậy, hiện tại đã chỉ 4 giờ sáng, điện thoại di động phát ra ánh sáng nhàn nhạt, Ngôn Sóc cầm điện thoại di động lên, sau đó nhìn thấy một gương mặt bị che khuất bởi mái tóc đen _ “Ma nữ”

BOSS nhếch mày, quơ quơ cái điện thoại di động, ma nữ bên trong cũng quơ quơ theo.

“A ~” Nguyên Bảo giữ vững thân thể, xương cốt tiếp tục phát ra thanh âm khó nghe, rốt cuộc, cơ thể của cô cũng bò hết ra bên ngoài, lắc lắc cái đầu và cánh tay đang phát ra âm thanh “kẽo kẹt kẽo kẹt” khiến cho người ta phải phát run.

“BOSS——” thấy gương mặt đó, cô lập tức nhào tới, sau đó ——

“Rầm ~”

BOSS không đành lòng nghiêng đầu sang chỗ khác, sau đó nhìn Nguyên Bảo một cách kinh bỉ: “Đúng là ngốc nghếch.”

“BOSS, giờ phút nào tôi cũng nhớ anh, cuộc thi ấy có thắng không, có thắng không? ” Như con ngốc đứng từ dưới đất lên, sau đó nhảy lên một cái ngay tại chỗ, mái tóc dài vung lên, BOSS vừa định nói gì thì nghe được giọng nói dễ nghe của tiểu thư hệ thống.

【Ting! Chúc mừng đứa trẻ của người đã được mười ba tuổi, tiểu thư hệ thống tôi vì đứa trẻ của ngày đã đưa vào sử dụng chương trình Thám hiểm rừng rậm trong Trường học bé cưng, nhất định phải mang bé đi nhé~ có việc hay sẽ xảy ra ở đây, lần thăng cấp tiếp theo sẽ tiến hàng sau mười lắm ngày nữa~】

Nguyên BẢo không nghe tiểu thư hệ thống nói gì, cô nằm lên màn hinh, cái mặt to to gần như chiếm hết cả cái màn hình điện thoại: “BOSS, giúp bà đây đổi cái tên đi, đổi cái tên đi.” Ba chữ ngu ngốc Được Cắm Vào thật sự khiến cô phát điên.

BOSS nhìn ba chữ trên thanh thuộc tính “Được cắm vào”, gương mặt tuấn tú vặn vẹo, BOss vào cửa hàng mua phiếu thay đổi tên, suy nghĩ một chút, anh đổi tên thành —— Ngôn Bảo Bảo.

Nhìn ba chữ màu hồng nhạt, BOSS thoả mãn gật đầu, tâm tình tốt hơn nên khóe môi cong lên.

Nguyên Bảo rối tinh lên nhìn BOSS, cô trầm mặc một lúc lâu: “BOSS, cô phải anh luôn luôn chờ đợi tôi hay không? a ~ quá cảm động ~ tôi không biết BOSS yêu thương tôi sâu đến vậy ~”


BOSS gõ lên màn hình: “Cô nghĩ nhiều rồi.” Cổ họng của anh hơi khàn khàn, vẻ mặt cũng không được tốt lắm.

Nguyên Bảo bắt đầu đau lòng, nghĩ tới chuyện BOSS bận bịu như vậy, còn cờ đợi dáng dấp cô thế này, tất cả đều do cái con Baidu chết tiệt kia: “BOSS, anh đi ngủ nhanh đi, còn có thể ngủ được mấy tiếng đấy!”

“Ừm!” BOSS đặt điện thoại lên đầu tủ, sau đó ngã mình nằm ngủ, mấy ngày gần đây anh thật sự mệt đến sắp chết rồi, mỗi ngày hay đêm đều công việc, mà còn phải chăm sóc cái con nhóc Nguyên Bảo phiền phức này nữa

A ~ Quả nhiên BOSS rất yêu mình!

Nhìn BOSS ngon giấc ngủ, Nguyên Bảo tự đắm mình trong mối tự luyến không thể giải thích được.

Sau khi thăng cấp căn phòng cũng lớn không ít, không còn là một không gian nhỏ như trước, tăng thêm phòng tắm và phòng trang điểm, bây giờ Nguyên Bảo hết sức mong đợi hình dáng của mình, cô cúi đầu nhìn hai cái bánh bao nhỏ trước ngực của mình, sau đó tâm trạng tốt hẳn rồi nhéo một cái ~~ Mềm mềm ~ Nguyên Bảo giật giật khóe miệng, mở tủ treo quần áo ra, bên trong đều mấy bộ quần áo ngẫu nhiên do Tiểu thư hệ thông sắp đặt, trên đó có lễ phục đi dự tiệc, đồng phục học sinh mặc đi học, quần áo thể thao, còn mấy bộ đồ dành cho bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông.

Nhưng không có chỉ thị cua ba thì Nguyên Bảo không thể mặc chúng được~

Thân máy xoay một cái, thấy BOSS ngủ ngon như vậy, cô quyết định lựa cách thành bé ngoan.

Ngày hôm sau BOSS tỉnh dậy vẫn thấy Nguyên Bảo trong hình dạng lôi thôi lếch thếch, không khỏi nhíu mày một cái, nhìn cô đầy ghét bỏ: “Sao vẫn cái dạng này hả?”

Nguyên Bảo uất ức nhu cái miệng: “Ba không cho tôi đổi mà.”

Được rồi……

BOSS nhìn đồng hồ, sau đó bàn tay nhanh chóng điểm lên màn hình, chỉ chốc lát sau, thuộc tính toàn thân Nguyên Bảo tăng lên, lúc tận mắt nhìn thấy cô bé nhỏ Nguyên Bảo, BOSS có chút giật mình: nhân vật 3D bên trong đều rất xinh đẹp đến tinh xảo, nên Nguyên Bảo cũng không ngoại lên, một đầu tóc bù xù chuyển sang mái tóc xoăn màu đen, ngũ quan thanh tú xinh xắn, làn da giống như có thể bấm ra nước vậy, dáng dấp của cô bây giờ như một đứa trẻ 12 -13 tuổi, một đôi đen láy Obsidian ( một loại đá, search má Gồ đi) nhưng vẫn ngây thơ như cũ, cô mặc một chiếc đầm công chúa màu xanh nhạt, con gấu bông trong tay đã biến thành chiếc dù nhỏ màu xanh nhạt.

“BOSS, tôi rất khó coi à?.” Nguyên Bảo đứng tại chỗ xoay một vòng, sau đó nhìn Ngôn Sóc đầy mong đợi.

“Ngốc nghếch.” Ngôn Sóc cong khóe môi, không phủ nhận.

“Tôi phải tới công ty, cô chuẩn bị làm học sinh ngoan đi.” Ngôn Sóc đặt cô vào trường học, lúc này mới bắt đầu xử lý chuyện bản thân.


……

【 Ngôn Sóc – Tổng giám đốc công ty K ăn nói lỗ mãng, lại bại dưới một công ty nhỏ không có danh tiếng gì, đây là chuyện cười à? Hay là trò cườii? 】

Tiêu đề trên báo rất lớn, nội dung bên trong đều nhắm vào Ngôn Sóc và K, bên trong hoàn toàn không nhắc đến chuyện của Thiên Tinh, Ngôn Sóc có chút buồn cười.

“Cái tin này có vẻ hơi nhanh nhỉ, cậu mới trực tiếp thua cuộc, đằng sau đã có tin liền?” Uất Trì Dung cầm tờ báo đi vào, ý tứ của anh đã rất rõ ràng, việc này có người dở trò.

Ngôn Sóc cười cười: “Thiên Tinh của hắn cũng không lấy được chuyện tốt gì đâu, tháng sau mình tổ chức một cuộc thi, cậu tài trợ được không?”

Uất Trì Dung nhíu mày: “Cái người cậu chỉ muốn lừa mình một khoản thôi!”

“Đối với cậu đâu có chỗ gì không tốt.” Ngôn Sóc lật xấp hợp đồng trong tay “Mượn danh tiếng của cậu thì mình có thêt tìm thêm vài người hợp tác, người mẫu dưới tay mình cậu cũng biết, có thể để cho cậu dùng sức mạnh truyền thông quảng bá, không phải trong thời gian gần đây cậu muốn mở rộng thị trường ra nước ngoài sao?”

“Ha ha……” Uất Trì Dung cười cười”Có thể là có thể, chỉ là…… Mình muốn nhìn điện thoại di động của cậu thôi.”

BOSS nhíu mày, nhìn qua là biết Uất Trì Dung chưa biết được bí mật về cái điện thoại này thì sẽ không bao giờ bỏ qua, anh ném điện thoại di động qua: ” Này~”

Uất Trì Dung với lấy rồi đưa mắt nhìn, điện thoại di động cũng là một nhãn hiệu bình thường không có gì khác biệt, anh mở khóa, sau đó thấy hình nền một con Lolita đang học tập.

“Ảnh người thật, nhưng vẫn là đưa trẻ con.” Ngón trỏ thon dài kích một cái, sau đó anh nở nụ cười khinh bỉ “Cậu còn có thể cổ quái như vậy sao?”

“Xem xong rồi? xem xong rồi thì trả lại cho mình.”

Uất Trì Dung lật đi lật lại, thật đúng là không nhìn ra cái gì, ngay trạch nam đang diễn H cũng không có.

“Mình bảo này, cậu không phải nên tìm một người bạn gái rồi sao?” Trả điện thoại lại cho BOSS “Tiếp tục như vậy nữa thì mình sẽ hoài nghi giới tính của cậu đấy.”


“Cậu quản rộng quá rồi đấy!” Sắc mặc BOSS không tốt “Mình không giống cái người bị viêm khí quản như cậu.” Anh nâng khóe môi lành lạnh lên, hài lòng thấy sắc mặt Uất Trì Dung thay đổi.

Uất Trì Dung trầm mặt: nghĩ đến vị kia thì mình cũng rất nhức đầu, mây cô ấy ở Pháp, nếu không một ngày tự do mình cũng không có.

“Đúng rồi, cậu thật sự để mặc cho Thiên Tinh tiếp tục như vậy sao?”

“Cái này cậu không cần quan tâm!” BOSS đứng dậy “Buổi chiều mình phải đi phòng tập luyện, nếu không còn gì thì cậu về trước đi.”

Sau khi Uất Trì Dung đi thì anh mở máy lên, thấy cô bé nhỏ kia nghiêng mắt nhìn, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Nguyên Bảo vẫn còn trong giờ học, hư ảo đều có sự khác biệt, tiểu học chỉ cần một lát là trôi qua rồi, thêm chút nữa cô đã tốt nghiệp, Nguyên Bảo toét miệng cười nhìn BOSS: “Tôi làm có tốt hay không?”

“Ngốc.”

A ~BOSS nói cô ngốc cô càng vui ~

Nguyên Bảo ôm mặt đi lòng vòng, đột nhiên co cảm thấy cơ thể mình có chút không đúng, một giây kế tiếp, lập tức nghe được giọng nói của Tiểu thư hệ thống.

【Ting! Người ba thân mến, bảo bối của người bị kinh nguyệt~ chuẩn bị y tá nhanh ~~ băng vệ sinh nữa ~】

BOSS: “……”

Nguyên Bảo: “……”

Baidu: 【Hệ thống đang trong bảo trì】

Đây là tình huống gì???

Nguyên Bảo bỗng nhớ đến cảm giác té lên bàn, cô cúi đầu, quả thật nhìn thấy dòng máu đang chảy, liều mạng mà chảy. Này này, đây mới thật sự là mẹ dì cả, mà không phải cô đang bị thương nặng sao?

Nguyên Bảo lần đầu tiên biết, mẹ dì cả có thể khiến cô mất hồn như vậy.

Sắc mặt của BOSS lộ ra điểm đo đỏ, rồi từ đo đỏ hiện lên chút trắng trắng, nhìn Nguyên Bảo đang chảy đầy máu bên trong, anh khó tránh khỏi chút luống cuống: “Ngốc, có khỏe không?”

” A a a~” Cô bé Nguyên Bảo nước mắt lưng tròng nhìn BOSS “Đây không phải là dì cả, mà là sự cô quạnh”


BOSS: “……”

BOSS vội vàng di chuyển qua cửa hàng, nhưng cô y tá kia sống chết không chịu tới sớm, sắc mặt của BOSS càng thêm đen: anh chỉ là chơi cái trò Nuôi dưỡng cục cưng thôi mà, vậy cái thế giới này là sao đây? Dì cả? Ha ha……Có người nào đã từng gặp nhật vật ảo có dì cả tới chưa, công ty trò chơi còn cố ý chuẩn bị y tá diễn cảnh mất hồn này sao?

“A a a a a, BOSS, tôi chảy nhiều như vậy có theetr chết không, không khoa học chút nào! ” Máu dưới chân đã thành vũng, Nguyên Bảo lau nước mắt một cái, quyết định đi gặp Baidu.

Cuộc sống gần đây của Baidu không có gì phải lo lắng, thấy cả người Nguyên Bảo toàn máu tươi mò vào khung tìm kiếm thì hết sức vui vẻ: “Hệ thống điện thoại nhiễm vi khuẩn?”

“Không, tôi có dì cả đến thăm!”

【 Dì cả? 】 Baidu trầm mặc một hồi lâu【Nhập vào khung tìm kiếm của tôi Băng vệ sinh 360o dùng ngày và đêm, sau đó cô sẽ hết chuyện. 】

Được rồi!

Có lúc Baidu cũng rất vạn năng, tối thiểu cô đã không còn chảy máu, nhưng BOSS một thân mồ hôi quay trở lại, thấy co đã không sao, không khỏi sửng sốt một chút rồi lên tiếng hỏi: “Xong rồi sao?”

Nguyên Bảo gật đầu rồi phun ra ba chữ: “Người cha tốt.”

BOSS thở phào nhẹ nhõm, kích chế độ về nhà: “Cô nghĩ ngơi đi, lát nữa tôi vào cửa hàng mua một ít thức ăn cho cô.”

“Lại không thể ăn.” Nguyên Bảo buồn bực nói, cảm xúc tuột xuống.

【 Ting! Con gái của người trong thời kỳ dì cả nên tâm trạng không ổn định~ xin ba chú ý ~】

BOSS nhìn cái người bé tí bên trong, lúc này cảm xúc của cô đã thành số âm, BOSS suy nghĩ một chút, sau đó mở miệng: “Vậy cô muốn làm cái gì?”

“Muốn nhìn BOSS khỏa thân ~ ” Cô bé Nguyên Bảo giương mắt ngại ngùng nói.

BOSS nhẹ nhàng gợi lên vành môi: “Được, tối về nhà cho cô xem.”

Ngay lúc anh nói thì chỉ số cảm xúc tăng lên đến đầy ắp.

“Ngốc……”Mắng thầm một tiếng, anh cầm chìa khóa lên chuẩn bị đi tới phòng luyện tập.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.