Editor:Jenni.
Beta: Stuki^^
Tần Toa còn chưa ngủ tỉnh, hiện tại khí phách nữ vương hoàn toàn không có, lại có vài phần lười nhác.
Tần Toa xoa nhẹ đôi mắt, thấy rõ ràng cô gái trước mắt, trên mặt tức khắc tươi cười, duỗi tay liền nắm mặt Ôn Hướng Dương, đem mặt Ôn Hướng Dương tạo thành một cái bánh bao lớn: “Ai u, tiểu đáng thương, em còn biết ra tìm chị chơi cơ à?.”
“ Chị Toa Toa.” Ôn Hướng Dương có chút xấu hổ kêu một tiếng.
Thật sự là Tần Toa hiện tại bộ dáng quá nóng bỏng, áo ngủ tơ lụa này vốn dĩ rộng thùng thình, động tác lại lớn, cái nên thấy hay không nên thấy, tất cả cô đều thấy, trách không được vừa rồi vị giám đốc kia không đợi chị Toa Toa ra, liền đi xuống.
“Ai, đừng ở cửa đứng, đi, chúng ta đi vào.” Tần Toa không để ý chính mình, cô lôi kéo Ôn Hướng Dương vào phòng, còn đem Tiểu Q lôi tiến vào.
Tiểu Q vừa tiến đến, liền trốn đến phía sau Ôn Hướng Dương, nó muốn cách ly thật xa Tần Toa.
“Tiểu đáng thương, hôm nay ngọn gió nào đem em tới a?” Tần Toa cứ mặc áo ngủ như vậy, lộ hai chân dài thẳng tắp, pha cho Ôn Hướng Dương ly cà phê, đưa cho Ôn Hướng Dương, dò hỏi.
Dáng người hoàn hảo cứ phơi bày trước mặt như vậy, đến nỗi Ôn Hướng Dương không có chỗ dung thân.
“Chị Toa Toa, em muốn hỏi chị, chị biết……” Ôn Hướng Dương nắm ly cà phê trong tay, do dự vài giây, vẫn là đã mở miệng: “Mộ thiếu, anh ấy……”
“Mộ lão đại? Lại làm sao vậy?” Tần Toa bưng cà phê ngồi xuống ghế, còn hai chân vắt lên nhau, uống một ngụm.
“ Công ty anh ấy……”
Tần Toa nghe đến đây, buông ly cà phê trong tay, ân hừ một tiếng, đột nhiên nhướng mày, cười thực ái muội nhìn Ôn Hướng Dương nói: “Tiểu đáng thương, em quan tâm lão đại?”
“Chị Toa Toa.” Ôn Hướng Dương bị nói mạc danh trong lòng hoảng hốt.
Chị Toa Toa cùng Tiểu Lam quan hệ hẳn là thực tốt đi, nhưng hiện tại chị Toa Toa lại giúp đỡ cô cùng nhau gạt Tiểu Lam, trên đời này có phải hay không chỉ có Tiểu Lam còn không biết quan hệ giữa cô và Mộ Lăng Khiêm,cô còn cố tình……
“ Nói giỡn em thôi.” Tần Toa cười nói: “Chị bị đã cảnh cáo không thể tiết lộ, hiện tại chị chỉ có thể nói cho em biết, em chờ lão đại cho em một cái kinh hỉ đi.”
*kinh hỉ*: hỉ – niềm vui, kinh-kinh ngạc;
Ôn Hướng Dương: “……”
“Tiểu đáng thương, đừng lo lắng.” Tần Toa đứng lên, ôm Ôn Hướng Dương: “Chị thay quần áo, đi xuống cho làm bánh kem cho em, thế nào? Gần đây chị lại nghiên cứu ra một loại bánh kem kiểu mới.”
Tần Toa dời đi đề tài, trước mặt Ôn Hướng Dương liền thay đổi một chiếc váy dài màu lửa đỏ, lôi kéo Ôn Hướng Dương đi xuống lầu.
Ôn Nhã còn ở dưới chờ, liền thấy Ôn Hướng Dương cùng một đại mỹ nhân dáng người cao gầy cùng nhau đi xuống lầu.
Ôn Nhã nhìn đến Ôn Hướng Dương cư nhiên nhận thức bằng hữu như vậy, mày cô ta lại lần nữa kẹp đến gắt gao.
Hiện giờ, vì cái gì nữ nhân này thoạt nhìn, cũng đối Ôn Hướng Dương tốt như vậy?
Tần Toa là chủ của quán cà phê,khách hàng quen thuộc tới nơi là biết, các cô thấy Tần Toa đi xuống lầu, còn có ý muốn tự tay mình làm bánh kem, tất cả đều nhịn không được đi tới sân khấu trước quán cà phê.
Tần Toa làm bánh kem, mỗi lần chỉ làm hai cái.
Nếu các cô có thể cướp được một cái, kia tuyệt đối là đã đốt cao hương, được ông trời phù hộ.
Ôn Hướng Dương thấy Tần Toa được hoan nghênh như vậy, trên mặt cô đều nhiễm ý cười.
Đều nói người thích làm bánh kem loại món điểm tâm ngọt này, khẳng định là cuộc sống tràn ngập yêu thương, hạnh phúc ngọt ngào, nhìn đến Tần Toa mang theo bộ dáng mỉm cười làm bánh kem, cô tin tưởng những lời này.
Trong góc, một kẻ cười gian hề hề nói: “Giám đốc, tôi xem bà chủ làm lại là nghiên cứu chế tạo bánh kem mới, lần này anh lại bị buộc ăn phun ra bao nhiêu lần?”
Vị giám đốc điều hành nhìn người đang nói chuyện một cái, khuôn mặt góc cạnh tuấn mỹ nhiễm theo một tia ý cười, lạnh buốt nói: “Cậu cũng nghĩ cùng người nọ giống nhau sao?”
“A, giám đốc, tôi sai rồi!.”