Đọc truyện Boss Ca Ca Sủng Nàng Hậu – Chương 37: Diễn Chung (1)
Thành Phố B.
Phim trường.
” Nhược Lê cô diễn được không? không diễn được cút, cô nãy giờ NG * cả chục lần, đoàn phim của tôi không cần người vô dụng ” Vương Đạo tức giận muốn xì khói luôn.Anh không biết Hạ Thừa Viễn là vì sao lại cho một loại vô dụng như Nhược Lê, diễn thì cứng đơ, gương mặt diễn gượng gạo không ra gì?.
Nhược Lê bị mắng rất ấm ức, cô ta dù sao cũng là một diễn viên có tiếng có nhiều fan cô cũng đã đã xếp vào diễn viên gần hạng A dù sao cũng là hạng B thế mà lại bị mắng, lại mắng thảm như vậy.Dù sao Vương Đạo cũng chỉ là một đạo diễn chẳng lẽ không nể mặt Hạ Thừa Viễn, cô ta không tin Vương Đạo không hề biết, Nhược Lê gương mặt không tốt có chút oán hận, nên người ta nói rất đẹp thì sao ngu ngốc cũng vô dụng, Vương Đạo thầm nói, anh dù sao cũng ở trong vòng này quá lâu, Nhược Lê loại gì anh không biết sao? anh ghét nhất loại người này chỉ được sủng một chút lại làm kiêu, cho dù Hạ Thừa Viễn người thì anh cũng không ngại mắng nha.
” không vừa ý thì không cần diễn ” Vương Đạo không chút thương tiết nói ai trong giới không biết tính anh chứ, độc nhất là miệng nhìn thì thư sinh nhưng mắng người tuyệt đối không lưu tình kể cả nữ nhân.
Nhược Lê cắn môi nói có chút ấm ức ” không không…có “.
Vương Đạo tức không muốn nói tiếp,có chút không kiên nhẫn nói ” cô nghỉ một chút đổi cảnh quay đi “.
Vương Đạo lại thầm thở dài Hạ Chí Hoán và Diệp Sương người ta mở màng đẹp như vậy đến Nhược Lê lại quay cả nữa ngày chưa qua nói anh có tức giận hay không, chỉ quay với ảnh đế thôi mà đâu có ăn thịt cô ta.Lời Vương Đạo mà để người khác biết anh nghĩ vậy sẽ chê cười nói ” đạo diễn à đó là ảnh đế quốc tế đó, thật không áp lực sao? Diệp Sương người ta là gì? là nữ thần quốc dân đương nhiên sẽ khác, nhưng Nhược Lê là gì a?”.
Vương Đạo nhìn qua Hạ Tâm Y so với Nhược Lê không hiểu chuyện thì Hạ Tâm Y lại làm anh vừa mắt hơn ngoan ngoãn lại hiểu chuyện anh nói ” Tâm Y em quay cảnh tiếp theo đi “.
” được ạ, cảnh nào ạ?” Hạ Tâm Y lễ phép nói.
” cảnh số 27 tập 2 đi ” Vương Đạo nhìn nhìn kịch bản nói.
Cảnh này là cảnh Hạ Chí Hoán diễn chung a, nếu là người khác sẽ cảm thấy áp lực vì họ là một diễn viên tuyến mười tám nhỏ không thể nhỏ hơn, nhưng Hạ Tâm Y lại khác thân thể là của cô hai mươi tuổi nhưng linh hồn là của Hạ Tâm Y ba mươi đương nhiên cô rất tự tin vào kỉ thuật diễn rồi a.
” được ạ ” Hạ Tâm Y rất sảng khoái nói.
Vương Đạo dịu giọng hơn nói ” vậy chuẩn bị một chút mười phút sau tiếp tục”.
Mọi người nhìn theo Hạ Tâm Y có ánh mắt thương cảm, đồng cảm có ánh mắt thõa mãn có người như xem kịch hay, bọn họ ở trong vòng này thế nào không nhìn ra Hạ Tâm Y và Hạ ảnh đế có điểm quan hệ không tầm thường, hai người họ tưởng chúng tôi là con nít lên ba à, quan hệ bình thường có kẻ điên mới tin á.
Nhược Lê cắn răng có vẻ tức giận, nhưng rất nhanh là vẻ người xem kịch hay cô ta không tin Hạ Tâm Y diễn chung với ảnh đế lại là bình tĩnh vẻ mặt dù sao cô cũng chỉ là tuyến mười tám, có kinh nghiệm bao nhiêu cô ta hoàn toàn tin tưởng Hạ Tâm Y sẽ bị NG*, cô thì có bao nhiêu kinh nghiệm được chứ? diễn cùng ảnh đế bức người như thế sẽ bình tĩnh sao?.
*NG: cảnh quay hỏng nha.