Đọc truyện [Bóng Tối & Ánh Sáng I] Tàn Sát – Chương 83: Nhà xí
[Đây là một truyện ngắn rất đặc biệt. Đặc biệt ở chỗ: nó chính là tiền đề của “Tàn sát”.
Năm tôi học lớp 10 tôi bắt đầu viết truyện kinh dị ngắn đầu tiên (chính là truyện này), đặt tên là “Hồn ma trong nhà xí”. Vì truyện đã có từ rất lâu rồi mà tôi không còn dùng nick Facebook cũ, không dùng điện thoại cũ nữa nên tôi quên khuấy mất rằng mình từng có một truyện như thế này. May làm sao nhờ hôm nay đi ị, nhìn vào bồn cầu có mấy cục shit tươi xanh (ăn nhiều rau vào nhé các bạn), tôi mới nhớ ra “Hồn ma trong nhà xí” và nhớ ra cả những truyện ngắn cùng bộ với nó.]
An ở lại lớp muộn nhất. Cậu chán nản nhìn cái bảng đầy phấn, nhìn đống rác hổ lốn trong các ngăn bàn và cả những cái túi nilon dính đầy nước mắm dưới chân. Thôi thì dọn cho nhanh nhanh lên rồi về. Ai bảo An xui xẻo, ngồi một mình một bàn?
*****
Lớp 9A9 nằm ở vị trí tương đối “sai phong thủy”, tức là xung quanh nó có tám cái nhà vệ sinh. Từ cửa sổ nhìn ra, có thể thấy sáu cái nhà xí của tòa nhà bên cạnh. Sát lớp cũng có hai cái nhà xí luôn. Mùi hôi bốc ra quanh năm suốt tháng khiến lớp thường xuyên phải đóng cửa ngay cả vào những ngày nóng nực, cần những cơn gió trời thoảng qua để làm dịu đi sự oi bức.
Nhưng hôm nay lớp 9A9 lại bu lấy cái nhà vệ sinh nam. Lớp trưởng Nguyên tới lớp sớm nhất, tu hết cả một chai nước rồi vội vàng đi tè. Chưa kịp tè thì Nguyên đã thấy một người cởi trần nằm sóng soài trên mặt đất.
Người nằm đó là thằng An. Cả lưng An toàn những vết đỏ như có vật gì mút chặt lấy.
Ở bệnh viện, An kể rằng nó đã bị tấn công. Khi nó vừa từ nhà vệ sinh đi ra thì bất thần bị cái gì đó túm chặt lấy. Sau đó, An thấy lưng mình bị cái gì trơn nhẫy bám vào rồi nó sợ quá mà ngất xỉu luôn tại chỗ. Khi tỉnh dậy thì An đã ở trong bệnh viện rồi.
*****
– Mày đã nghe tin đồn về con quỷ trong nhà xí chưa?
Sau khi nghe rõ câu hỏi của Nam, Sam không trả lời luôn mà bảo:
– Cái nhà vệ sinh nào mà chẳng bị đồn có ma quỷ?
– Mày toàn bàn lùi. – Nam nhăn mặt. – Anh nói thật đấy, anh cảm thấy có gì đấy không đúng lắm trong vụ thằng An.
Sam thở dài:
– Ông anh à, ở đâu ra mà lắm ma quỷ quái vật như thế? Hàng ngày anh em mình giải quyết chưa đủ à?
– Nhưng mà… nếu cứ để như thế…
– Ừ rồi thì chiều mình ở lại kiểm tra! – Sam quyết định đầu hàng để tránh khỏi sự dai dẳng của Nam. Tuy nhiên nó vẫn lườm Nam. – Cơ mà chỉ lần này thôi đấy nhé! Sau ông anh thích gì tự đi mà làm!
Vì đã trót hứa với Nam, nên Sam đành phải ở lại trường sau giờ học. Nó muốn trốn cũng không được vì Nam cứ kè kè bên cạnh, không rời con em họ nửa bước vì biết rằng sểnh ra là Sam sẽ trốn ngay. Tuy nhiên, để đỡ tốn thì giờ, Nam cũng thừa lúc xin giáo viên đi vệ sinh trong giờ học, chui vào nhà vệ sinh Nam kiểm tra trước theo chỉ dẫn của Sam.
Nam bước đến trước cửa nhà vệ sinh. Cái chỗ thường ngày nóng nực, hôi hám, tự dưng hôm nay toát ra cái không khí rờn rợn khiến Nam cũng hơi chờn. Nhưng không muốn làm Sam nổi cáu, Nam đành lấy hết dũng khí đi vào trong.
Sàn hơi ướt, đầy những vết giày đủ kiểu đủ cỡ. Sau khi khám nghiệm hiện trường, bên công an đã để mọi người tự do ra vào. Tuy nhiên, Nam chắc rằng những dấu vết siêu nhiên vẫn còn nguyên. Nó nhắm mắt lại, từ từ cảm nhận.
Nhưng nó không cảm thấy gì hết. Khả năng của Nam chỉ cho phép nó cảm nhận âm khí, yêu khí và quỷ khí mà thôi. Nếu cái thứ đã tấn công thằng An quá yếu, ắt hẳn những dấu vết vô hình đã tan biến rồi. Điều này làm Nam vừa mừng vừa lo. Yếu thì mới dễ đối phó, nhưng không có manh mối gì để lại thì làm sao mà tiêu diệt được?
Nam mang bộ mặt thểu não vào trong lớp. Bắt gặp ánh mắt hình viên đạn của Sam, nó chỉ muốn khóc. Tí nữa khi tan học, Sam sẽ vặn cổ Nam vì tội “không nhờ được việc gì”.
*****
– Đúng là không nhờ anh được việc gì cả!
Nam phân trần:
– Khả năng của anh có hạn. Còn em, em có thấy gì không?
Sam chớp mắt, đôi mắt đen đổi sang màu vàng sáng như ngọc. Nó quét mắt qua mấy cái bồn tiểu, hai cái thùng phuy đầy rêu đã cạn khô và mấy cánh cửa đóng chặt. Sam không ngại nữa, nó bước hẳn vào bên trong, đẩy từng cánh cửa một để xem bồn cầu có vấn đề gì không.
Nam thấy Sam không vào trong buồng nhìn thì hỏi:
– Sao? Có cần lật nắp bồn cầu lên xem không?
– Anh đi học ngần ấy năm mà không biết định luật nhà vệ sinh à?
– Định luật gì?
– Nếu thấy bồn cầu đóng nắp thì tuyệt đối không được mở ra.
– …
Xem xét trong ngoài xong, Sam bảo:
– Em không nhìn thấy gì cả. Cũng không cảm nhận được gì cả. Vậy chắc là do con người làm rồi.
Nam thở phào nhẹ nhõm, kéo tay Sam cùng về. Nhưng chưa ra đến cửa thì cánh cửa gỗ trước mặt đột ngột đóng sầm lại. Sam chạy vội tới đẩy cửa ra, rồi lại thử kéo vào mà cửa cũng không mở. Cái cửa này thường ngày không thể đóng được, bây giờ lại không mở được. Mặt Nam cũng bắt đầu tái đi:
– Không mở được hay sao?
– Không. – Sam lấy vai húc vào cửa thêm mấy cái nữa. Đôi mắt nó lại chuyển thành màu vàng ngọc, nhìn chằm chằm vào cánh cửa trơ lỳ. – Không thấy gì cả. Nhưng vẫn không mở được.
Nam chạy lại giúp đứa em một tay. Nhưng xem ra cái cửa đang trêu người cả hai anh em. Nó cứ trơ ra. Đây là loại cửa chốt ngoài. Người ngoài không thể nào không thấy Nam và Sam bên trong trước khi đóng cửa.
Chỉ có một khả năng, người đó muốn nhốt hai anh em ở trong này.
Đến lúc này thì Nam phải hét lên:
– Mở cửa ra! Mở cửa! Có ai ở ngoài đấy không?
– Suỵt…
– Mở cửa!
– Nam!
Sau tiếng gọi giật của Sam, Nam mới bình tĩnh lại. Nó ngẩn người nhìn Sam rồi lại nhìn theo ngón tay Sam chỉ. Có một tiếng lục bục gì đó ở cái buồng vệ sinh trong cùng.
Sam hạ giọng xuống mức thấp nhất có thể:
– Anh có nghe thấy…
Nam gật đầu.
Đột ngột cánh cửa buồng vệ sinh bật tung ra. Từ trong cái bồn cầu, một đống những con đỉa khổng lồ, dài loằng ngoằng lao tới…
*****
– “…Nam bị một con đỉa cuốn lấy và…”
– Từ từ đã. – An ngắt lời Nguyên. – Thằng Nam và con Sam chui vào trong nhà vệ sinh tìm ma?
– Ừ. – Nguyên đáp với một ánh mắt đầy hy vọng. – Sau đó chúng nó sẽ hợp sức tiêu diệt con quỷ đỉa khổng lồ.
– Mày có điên không vậy? – An trợn tròn mắt. – Mày tin là hai anh em nó có năng lực siêu nhiên thật à?
Nguyên dỗi nên lập tức xếp lại đống bản thảo đầy trên bàn. Nó hậm hực xách cặp bỏ về. An không biết vì sao Nguyên dỗi nên chỉ biết tặc lưỡi vào nhà vệ sinh đi đái.
Vừa vào trong nhà vệ sinh, cái cửa có bản lề khô dầu tự dưng kêu kèn kẹt rồi đóng sầm lại. Không kịp kéo khóa quần, An vội đẩy cái cửa ra.
Cửa đã bị chốt ngoài.
– Ê! Mở cửa ra! Nguyên! Tao không đùa đâu! Mở ra mau lên!
Trong bồn cầu đột nhiên phát ra tiếng lục bục.
[Các bạn có đoán ra được nhân vật Sam là ai không? Bạn nào đoán trúng sẽ có quyền yêu cầu tôi viết một truyện kinh dị theo ý muốn. Truyện sẽ được đăng trong tập “Tàn sát” và tag tên của bạn đó.
Mỗi bạn chỉ có quyền đoán một lần. Trong trường hợp có nhiều bạn đoán đúng, bạn comment đầu tiên sẽ thắng. Kết quả được công bố vào 0h ngày 30 tháng Mười.
Edit: Để đảm bảo những bạn đọc sau có cơ hội thắng, tôi sẽ thay đổi luật chơi. Trong trường hợp có nhiều đáp án đúng, tôi sẽ tiến hành chọn ngẫu nhiên bằng cách rút thăm để tìm ra người trúng.:D]