Đọc truyện Bốn Năm Chung Phòng – Chương 3: Lão đại chung phòng ký túc, xin đừng chói mắt như vậy được không?
Edit: Chang; beta: Leslie
Kì nghỉ dài hạn trước khi vào đại học trôi qua trong nháy mắt …
Mỗi ngày, Trần Hâm đều trải qua cùng với [Chồng JJ to] rất thoải mái như cá gặp nước.
Đáng tiếc, nhiệt huyết sục sôi đăng kí thi trường xa lúc ban đầu của cậu đã tụt xuống gần như 0 bởi cậu là sống ở thành phố khác nên không thể không ở lại kí túc xá đại học.
Cứ như vậy, tất cả dụng cụ tình thú của Trần Hâm bao cây sết toy kia cũng không thể mang theo được. Thậm chí, những cuộc trò chuyện tình thú với [Chồng JJ to] cũng vì vậy mà giảm bớt rất nhiều…
Dưới sự đưa tiễn của cha mẹ, Trần Hâm ôm tinh thần đang xuống dốc mà ủ rũ kéo hành lý vào phòng ngủ bốn người trong ký túc được nhà trường sắp xếp ngẫu nhiên.
Vừa mở cửa, cậu lập tức trông thấy ba cái đầu đồng loạt nhìn về phía mình.
– Chào các cậu… tôi là Trần Hâm – Trần Hâm căng thẳng chào hỏi ba người kia.
– Xin chào, tôi là Trương Lỗi – Cậu trai cầm điện thoại ngồi đầu giường trả lời đầu tiên rồi bỏ điện thoại xuống giúp Trần Hâm kéo hành lý vào – Tôi muốn ngủ giường trên, không biết cậu ngủ giường dưới có được không?
– Không… không sao… – Trần Hầm ngây người nhìn bóng lưng đang ung dung giúp mình chuyển hành lí vào thật lâu.
Thật là một bờ vai cực phẩm nha…
Hai người kia cũng chào hỏi cậu. Chờ Trần Hâm sắp xếp đồ đạc và dọn dẹp hành lý xong, cả bốn người giới thiệu một chút về bản thân. Sau đó, bọn họ theo thứ tự tuổi tác mà sắp xếp vai vế lớn bé trong phòng.
– Mới nhìn cậu tôi còn tưởng học sinh trung học năm nhất sao lại chạy lạc vào đây đấy – Trương Lỗi là người lớn tuổi nhất nên nghiễm nhiên trở thành lão đại của phòng ngủ. Nhìn về phía lão tứ ngồi cạnh đang đỏ mặt cúi đầu, anh không nhịn được mà chọc cậu một câu.
– … – Trần Hâm cúi gằm mặt không dám nhìn thẳng vào mắt lão đại.
Hai người còn lại thấy Trần Hâm xấu hổi như vậy đành giúp cậu giải vậy. Cả bọn bàn nhau đi chỗ nào ăn một bữa mừng bốn người có duyên ở cùng phòng ký túc và trải qua bốn năm đại học với nhau.
Trần Hâm vẫn ngây ngẩn nhìn chăm chăm vào bóng lưng lão đại. Anh là người cực kì cởi mở, sáng sủa, anh còn nói là vì chơi bóng rổ mấy năm trời nên da cũng bị phơi thành rám nắng còn cơ bắp lại săn chắc. Mặc dù gương mặt anh không phải kiểu đẹp trai như mấy tiểu thịt tươi được săn đuổi nhưng cảm giác bộc trực thẳng thắn này lại làm cho cậu động lòng.
Đáng nói hơn nữa chính là cậu vừa cúi đầu thì có thể nhìn thấy vật ẩn bên dưới quần của lão đại. Rõ ràng Trương Lỗi mặc quần thể thao rộng thùng thình vậy mà cái chỗ to lớn gồ lên kia vẫn lắc lư từng cái một cách vô cùng chân thực theo từng bước chân anh đi.
Đáy lòng Trần Hâm thật muốn kêu gào bảy bảy bốn chín lần…
Đây chính là trái dưa leo to hoàn hảo chân thực đang ở trước mặt chờ cậu liếm đó, aaaaaaaaaaaaaa!!!
Đáng tiếc Trần Hâm làm gì có gan lớn như vậy…
Cậu vừa nhíu mày nhìn về phía lão đại đang giúp mình nướng mấy miếng thịt trâu nói cảm ơn vừa cố gắng kiềm chế ánh mắt mình không ngừng bị hấp dẫn bởi chỗ vô cùng nhạy cảm kia…
Ngày thứ nhất của cuộc sống 4 năm đại học cứ ngu ngơ mà trôi qua như vậy.
Buổi tối, nhận được tin nhắn chòng ghẹo của [Chồng JJ to], Trần Hâm trả lời lộn xộn đến mức chẳng nhớ rõ mình đã nói cái gì.
Có điều, ngày hôm sau thức giấc, không nhìn thấy bóng dáng lão đại, rốt cuộc cậu cũng lấy lại được tinh thần.
Nhận được tin nhắn của [Chồng JJ to] muốn abcxyz với mình, lại nghĩ đến bản thân sắp vào đợt tập quân sự dài hạn, Trần Hâm đồng ý ngay lập tức.
Nhưng mà Trần Hâm hiển nhiên không dám “thả ga” với [Chồng JJ to] ở phòng ngủ của mình. Cậu lấy cớ ra ngoài hóng gió mà ôm điện thoại đến nhà nghỉ nhỏ gần trường học, vô cùng nghiêm túc và đứng đắn thuê một phòng đơn…
Cứ như vậy, cuộc sống đại học của Trần Hâm mỗi ngày chính là âm thầm liếm JJ to của lão đại cùng phòng ở trong lòng 7 7 49 lần và cứ vài hôm lại đi nhà nghỉ ve vãn tán tỉnh [Chồng JJ to] trên mạng.
Ngày tháng trôi qua mau chóng…
Ở cùng một thời gian, Trần Hâm cùng từ từ quen với hormon mãnh liệt tỏa ra từ cơ thể cường tráng của lão đại.
Ngoại trừ tháng đầu tiên sống chung còn khá e dè, những năm sau đó, cậu đều được lão đại chăm sóc và giúp đỡ không ít.
Bởi vì Trương Lỗi là người bản địa, nhà lại không thiếu tiền nên dù có việc nhờ vả hay không thì anh vẫn thường xuyên mời bạn cùng phòng ra ngoài ăn uống vui vẻ một bữa. hơn thế nữa, ngoài việc hào sảng, anh lại còn rất tinh tế, sinh nhật của mỗi người anh đều nhớ rõ mồn một.
Sinh nhật năm ấy, Trần Hâm bị thầy Vu chèn ép khiến không thể về nhà, lão đại mua một cái bánh ngọt rồi tổ chức sinh nhật cho Trần Hâm cùng với hai người anh em cùng phòng. Hiển nhiên là nửa cái bánh sinh nhật còn dư lại đã bị Trần Hâm mang đến nhà nghỉ vào ngày hôm sau. Sau đó, trong lúc ứ ừ với [Chồng JJ to], cậu đã bôi hết vào trong bông cúc nhỏ của mình…
Trần Hâm rất cảm kích ba người cùng phòng với mình. Trừ lão đại Trương Lỗi, lão nhị và lão tam cũng rất quan tâm đến cậu bởi dù cậu đã lớn nhưng gương mặt vẫn còn rất trẻ con, cộng thêm tính cách trời sinh rất dễ xấu hổ nên mấy tên con trai trong phòng sẽ không tự chủ mà quan tâm cậu nhiều hơn một chút cứ như là quan tâm một đứa nhỏ.
Nhờ vậy mà cuộc sống đại học của Trần Hâm trôi qua thật êm đềm và dễ dàng.
Chỉ duy có một việc khiến cậu không thể nào chịu nổi. Đó chính là lão đại cứ thích để trần khi đi ngủ, Thậm chí, mỗi khi tắm xong, anh chỉ mặc độc một cái quần lót rồi cứ thế mà lượn qua lượn lại trong phòng. Đã vậy, giường của Trần Hâm lại nằm bên dưới giường của của lão đại mà cầu thang trèo lên giường vừa vặn ngang tầm gối đầu của cậu =_,=
Vì lẽ đó, đôi khi Trần Hâm giả vờ như đang ngủ nhưng thực ra là cậu đang híp mắt len lén quan sát vóc dáng mê người kia cùng với vật gồ lên và quần lót bọc lại. mỗi khi quan sát, bông cúc nhỏ đằng sau cậu lại không khống chế được mà cảm thấy ngứa ngáy.
Nhưng qua đến ngày hôm sau, cảm giác ngứa ngáy đó ngay lập tức đã được [Chồng JJ to] giúp cậu thỏa mãn.
Nói chung là dù Trần Hâm gặp được một người lúc nào cũng tỏa ra hormon mãnh liệt hấp dẫn ở hiện thực nhưng cậu vẫn giữ vững lập trường của mình đó là ngọt ngào cùng [Chồng JJ to] trên mạng trong bốn năm đại học đó nha.