Bọn Đàn Ông Này Có Độc

Chương 193: 3p 2


Đọc truyện Bọn Đàn Ông Này Có Độc – Chương 193: 3p 2


Cái ʍôиɠ đầy đặn không ngừng bị nam nhân va chạm về phía trước, từng tiếng “Bạch bạch bạch” vang vọng khắp cả phòng.Từng đợt mật dịch trong suốt cũng không ngừng nghỉ từ hoa huyệt lầy lội bất kham trào ra, làm vùng bụng gợi cảm của Cao Hạ ướt nhẹp, rồi lại theo hạ thể của hai người nhỏ giọt xuống khăn trải giường với trêи sàn nhà.Cao Hạ vẫn chưa nói một chữ nào, nhưng cũng đã sớm bị kɧօáϊ cảm ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử này kϊƈɦ thích đến huyết mạch phẫn trương, cho dù hắn cực lực khống chế được, nhưng bị đường đi chật hẹp bao vây côn thịt vẫn tới phun trào bên cạnh.Ngẩng đầu nhìn Tả Ninh vẫn cứ cúi người tận tâm dùng môi lưỡi lấy lòng Thu Dật Bạch, Cao Hạ tiếp tục căng thẳng thần kinh, phần hông đong đưa đã sớm bị mồ hôi cùng ɖâʍ dịch tẩm ướt, làm côn thịt lửa nóng hướng vào tận cùng đường đi bên trong thẳng tắp đâm vào.”Ngô……” đáy huyệt bí ẩn cất giấu ở trong hoa huyệt bị quy đầu cực nóng dùng sức đâm vào, Tả Ninh liền giác toàn thân đều bị cỗ cảm giác thư hoãn sung sướиɠ kia bao trùm, cô muốn lên tiếng ngâm nga, nhưng trong miệng đã bị công thịt của Thu Dật Bạch nhét căng đến gắt gao, căn bản phát không ra được bất kỳ thanh âm gì.Cảm giác được môi lưỡi của cô chợt dùng sức, Thu Dật Bạch đang ở miệng cô thong thả thọc vào rút ra nhịn không được ngẩng đầu trừng mắt liếc Cao Hạ một cái, cảnh cáo hắn đừng dùng sức như vậy, Tả Ninh sẽ không chịu nổi.Ai ngờ bốn mắt nhìn nhau, trong mắt của Cao Hạ đều là bất mãn cùng khiêu khích.Cái này cũng đồng dạng kϊƈɦ thích đến Thu Dật Bạch, khiến cho đôi tay hắn đang nâng gương mặt của Tả Ninh dần dần đi xuống, dừng lại ở hai luồng tuyết trắng đang rung động trước ngực cô vỗ về chơi đùa.Ngay tại lúc trước khi cùng hắn hoan ái, hai viên đầu иɦũ ɦσα của cô đã bị chà đạp đến sưng đỏ gắng gượng, hiện giờ lại bị hắn một lần nữa nắm ở trong tay niết xoa đè ép, Tả Ninh càng run rẩy, toàn bộ hạ bụng đều kịch liệt co rút lại, đường đi vốn đã hẹp hòi gắt gao đè ép ɖu͙ƈ vọng của Cao Hạ, ép hắn nhất thời hô hấp cứng lại.Tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng xuyên thấu qua lớp áo mưa hơi mỏng đánh vào sau bên trong hoa huyệt, Tả Ninh nhịn không được co rút một trận, cơ thể mềm mại run rẩy cùng Cao Hạ đồng thời đạt tới cao trào.Bụng nhỏ tê mỏi đến cực điểm, toàn thân đều giống như bị tách rời không lên nổi nửa điểm sức lực, thân mình cô mềm nhũn, nửa người trụi nửa liền trực tiếp trụy xuống, cái miệng nhỏ ngậm lấy côn thịt của Thu Dật Bạch cũng trượt theo ra bên ngoài chút, đầu lưỡi vừa vặn chạm cào quy đầu mẫn cảm, lập tức kϊƈɦ thích đến hắn tinh quan mở rộng, còn không kịp rút ra đã phun tất cả ở miệng cô.”Khụ……” Tả Ninh theo bản năng đem những cái bạch trọc tràn ngập hương vị ɖâʍ mĩ đó nuốt vào bụng, đáng tiếc tϊиɦ ɖϊƈh͙ của hắn thật sự quá nhiều, cô vừa lơ đãng ngược lại bị sặc đến nước mắt phun trào.Thu Dật Bạch còn chưa từ kɧօáϊ cảm bắn tinh phục hồi tinh thần, liền sợ tới mức nhanh chóng kéo tay áo ngủ giúp Tả Ninh lau miệng, còn Cao Hạ đặt tay lên lưng cô giúp cô thông khí.Vừa rồi ɖu͙ƈ vọng vào đầu, Tả Ninh cũng không rảnh lo rất nhiều, hiện giờ dần dần bình phục cảm xúc, nhìn Cao Hạ ở phía sau vẫn ôm cô, lại nhìn lại Thu Dật Bạch trước mặt mặc áo ngủ không khác gì tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, cô bỗng nhiên phát ngốc một trận, sau đó cường trang trấn định muốn từ giữa háng của Cao Hạ xuống.Nhưng nàng không chỉ có một chân què, toàn bộ cơ thể cũng vô lực bủn rủn, cho nên vừa động, không chỉ có không đạt tới hiệu quả mong muốn, ngược lại hai chân mở lớn ngã trêи thảm ở mép giường, thậm chí còn lôi ra một dấu vết chất lỏng thật dài trong hoa huyệt, nhìn qua ɖâʍ mĩ nói không nên lời.Cao Hạ với Thu Dật Bạch đối với phản ứng của cô đều không kịp phòng ngừa, nhanh chóng ngồi xổm xuống kiểm tra vết thương trêи mắt cá chân cô, nhưng khi ghé sát vào liền đối mặt rõ ràng với hoa huyệt không hề che lấp của cô.Thấy nơi đó vẫn lúc đóng lúc mở rung động, thậm chí mật dịch còn đang tiếp tục trào ra bên ngoài, cổ họng hai người lại bắt đầu căng thẳng.Lần này, Tả Ninh rốt cuộc cũng không biết mình có còn cảm thấy thẹn tâm hay không.Nhìn hai nam nhân ngồi xổm xuống trước mặt đều nhìn chằm chằm vào giữa hai chân mình, ánh mắt thâm trầm, yết hầu lăn lộn, khuôn mặt cô nháy mắt liền hồng đến không còn bộ dáng.”Các anh……!Đừng……!Đừng nhìn a……” Cô vừa thẹn lại vừa gấp, nhưng sức lực để khép chân lại cũng không có, chỉ có thể dùng tay nỗ lực che lại chỗ tư mật.Nhưng hai tay vừa đặt lên đều bị ɖâʍ thuỷ nhiễm ướt, cô cảm thấy bản thân mình giờ phút này thật sự ɖâʍ đãng tới cực điểm.”Bảo bối, đừng thẹn thùng, anh không phải người ngoài, không cần phải che.” Thu Dật Bạch duỗi tay đặt lên eo cô, đặt cô lên lại trêи giường, “Bị ngã có đau không? Có bị đụng đến chân không?”Tả Ninh lắc đầu, một bộ muốn khóc.

Cô vốn là mệt đến không mở được mắt, nhưng hiện tại lại bị chuyện đêm nay đánh sâu vào tâm trí đến không có nửa điểm buồn ngủ.Chỉ là lúc ôm cô lên trêи giường, bàn tay của Thu Dật Bạch đã bị chất lỏng làm ướt hơn phân nửa, nhìn đến chất lỏng trong suốt trêи tay, thanh âm của hắn càng thêm trầm thấp: “Đêm nay hình như em mẫn cảm hơn so với mọi ngày?””Anh còn nói!” Rõ ràng là phản ứng tức giận, nhưng giọng nói của cô bởi vì lên tiếng yêu kiều rêи rỉ mà khàn khàn, hiện giờ lại mang theo cả tiếng nức nở, nghe thế nào cũng không giống răn dạy, ngược lại càng như hờn dỗi ɖu͙ƈ cự còn nghênh.Hơn nữa theo động tác của cô, hai luồng tuyết trắng trước ngực nhịn không được loạng choạng, làm hai nam nhân nhìn đến ȶìиɦ ɖu͙ƈ dâng lên.Liếc nhau một cái, hai người giống như đạt thành ăn ý nào đó, âm thầm áp xuống địch ý cùng khiêu khích trong mắt.Thu Dật Bạch ôm chầm lấy cơ thể của Tả Ninh, làm cô nhếch cái ʍôиɠ lên quỳ bò trêи mép giường.”Bảo bối, vừa rồi còn chưa đủ, anh còn muốn đi vào phía dưới của em, cho anh được không? Em xem anh lại ngạnh.”Tả Ninh cảm thấy bản thân mình có thể là điên rồi, rõ ràng hổ thẹn hối hận tới cực điểm, nhưng khi Thu Dật Bạch chuyển cô thành tư thế đáng xấu hổ như vậy, cô lại không có một chút phản kháng, thậm chí còn ẩn ẩn chờ mong động tác tiếp theo của hắn.Rõ ràng đã mệt đến không thành bộ dáng, nhưng bị lời nói của hắn kϊƈɦ thích, cô lại cảm thấy trong thân thể hư không không thôi, còn muốn hắn tiếp tục an ủi mình.Thấy cô không phản kháng, Thu Dật Bạch từ tủ đầu giường lấy áo mưa nhanh chóng mở ra, mang lên côn thịt đã cương cứng của mình, ôm cô từ phía sau, đột nhiên đâm vào hoa huyệt ướt đẫm.”A……” Kịch liệt va chạm làm Tả Ninh cơ hồ không chịu nổi, toàn bộ nửa người trêи đều xơ lụi ở trêи giường, chỉ có cái ʍôиɠ vẫn nhếch lên cao cao, không ngừng đón nhận ý hùa của hắn.Giường ngủ rộng lớn bỗng chốc hãm xuống, cô vừa nhấc đầu lên liền nhìn thấy Cao Hạ đã kéo lỏng áo ngủ trêи người ra, cả người trần trụi ngồi quỳ trước mặt cô, vươn tay nâng nửa người trêи của cô lên.”Cao Hạ……”Thấy cô dùng đôi mắt ướt dầm dề kia nhìn hắn, ánh mắt mê ly lại mang chút khủng hoảng, Cao Hạ cúi người về phía trước, ở trêи cái trán cô in một nụ hôn: “Đừng sợ, em sẽ rất thoải mái.”Ôn nhu hôn dọc theo cái trán xuống phía dưới, trải qua đôi mắt, gương mặt, cổ, cuối cùng dừng trêи đầu иɦũ ɦσα trắng nõn, đầu lưỡi mỗi lần đi qua một chỗ liền khiến cô càng thêm run rẩy mãnh liệt.Khi một nụ hoa hồng nhạt được hắn ngậm trong miệng, một bên khác bị hắn kẹp ở đầu ngón tay dùng sức xoa nắn, Tả Ninh cuối cùng nhịn không được, ngửa đầu lớn tiếng rêи rỉ: “Ân a……!Nhẹ chút……”Bởi vì nửa người trêи của cô bị nâng lên, Thu Dật Bạch từ phía sau cắm vào liền trở nên khó khăn.


Nghe cô phóng đãng rêи rỉ, ánh mắt hắn trầm xuống, giọng nói khàn khàn: “Đổi tư thế đi.”Cao Hạ không cùng hắn khó xử, rất nhanh phối hợp với hắn, một người đỡ eo Tả Ninh, một người xem xét mắt cá chân cô, bảo đảm cô sẽ không bị lộng thương, mới lại chậm rãi buông cô nằm nghiêng xuống.Côn thịt thô dài của Dật Bạch một lần nữa từ sau lưng cắm vào hoa huyệt ướt át, Tả Ninh cũng theo bản năng nâng ʍôиɠ lên, khiến cho hắn càng dễ dàng thâm nhập.Nhìn ɖu͙ƈ vọng giữa háng Cao Hạ đã sưng to tới cực điểm, Tả Ninh do dự một chút, vẫn đem tay chống ở trêи giường vươn ra, khẽ vuốt ve côn thịt lửa nóng.”Ân a……!Chậm……!Thu Dật Bạch……!Chậm một chút……!Cao Hạ……!Cao Hạ anh lại đây……!Lại đây một chút, em dùng miệng……!Giúp anh……”.



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.