Bổn Cung Là Hoàng Hậu

Chương 66: Thái Hậu Lên Tiếng


Bạn đang đọc Bổn Cung Là Hoàng Hậu – Chương 66: Thái Hậu Lên Tiếng


“Đây,ngươi đi sai người nào uy tín một chút, trung thành một chút,kêu hắn ta đi làm cái này.

“Lý công công đưa cho anh ta một tờ giấy cùng một ít ngân lượng.

A Tranh nhận lấy,không nhiều lời mà rời đi.

Lý cônh công cũng không rảnh rỗi,anh ta quay vào bên trong,hầu hạ hoàng thượng.

Hoàng thượng từ nãy đến giờ giống như một quả bom nổ chậm,nguy hiểm vô cùng,khiến cho Lý công công cũng không dám thở mạnh,lúc nào cũng cận trọng từng li từng tí.

“Ngươi điều tra được gì chưa?
“Bẩm hoàng thượng,chuyện này quả thực là không dễ điều tra,chí ít những điều mà nô tài biết được chính là loại độc này không có trong cung,mà là từ bên ngoài truyền vào,cho nên nhất thời vẫn chưa tra ra được ngọn ngành.

Lý công công thành thật đáp.

Hoàng thượng không nói gì nữa.

***
Buổi sáng,thái hậu nghe được tin này đã vô cùng sửng sốt,liền nhất quyết phải đòi lại công đạo cho Yên Vi.


Bà không tin,đứa trẻ ngoan hay làm bánh mang tới lại có thể làm ra những chuyện kinh thiên động địa,độc ác như vậy.

Với lại,bây giờ chưa có bằng chứng,ai cũng có thể trở thành hung thủ,tại sao lại chỉ có mỗi hoàng hậu bị cấm túc,mà còn tới những một tháng.

Thái hậu đi tới tẩm điện,khí thế bất phàm không bị mai mòn theo thời gian.

Hoàng thượng mới sáng sớm chưa làm được gì thì đã nghe tin thái hậu đến,trong lòng cũng biết lí do thái hậu tới đây,không khỏi cảm thấy có chút phiền não.

“Không biết thái hậu tới đây có việc gì?”Hoàng thượng làm bộ như không biết.

“Đừng có mà nói dối,ta biết con biết lí do ta tới đây,chúng ta làm mẹ con ngần ấy năm,ta còn không hiểu con sao?”Thái hậu cười đầy ẩn ý nói.

Đứa trẻ này,biết rõ mọi chuyện nhưng cứ thích làm bộ là không biết,tính khí trước giờ đều như vậy,thật khiến cho người ta vừa thích vừa ghét.

“Đúng là không qua được mắt người,vậy người muốn làm gì cho nàng ấy?”Hoàng thượng rốt cuộc cũng cười,người nhìn thái hậu,không biết người sẽ bao che cho nàng ấy thế nào?
“Con sao lại cấm túc hoàng hậu?”Thái hậu ngồi xuống.

“Là do nàng ấy bướng bỉnh,trẫm đã vạch ra cho nàng ấy đường lui,nhưng là nàng ấy nhất quyết không muốn đường lui ấy,ngoan cố làm theo cách của mình,khiến cho trẫm rất phiền lòng.

“Tất nhiên rồi,con kêu hoàng hậu nhận lỗi,nếu không phải hoàng hậu làm thì làm sao kêu hoàng hậu nhận lỗi.

Hoàng hậu tính khí mạnh mẽ không bao giờ để bản thân chịu thiệt thòi, càng vì thế mà khiến cho biết bao nhiêu người ganh ghét hãm hại.

“Thái hậu giọng nói uy nghiêm.

“Nhưng mọi chuyện bây giờ đều đang chỉa hướng vào nàng ấy,trẫm cũng không còn cách nào khác.

“Hoàng thượng nhíu mày.

“Hoàng hậu,là vị trí mà mọi nữ nhân trong thế gian này đều muốn có,vậy con nghĩ như thế nào mà Vi Vi không bị hãm hại?Với lại,ta cũng từng là phi tần,cũng biết trong hậu cung có bao nhiêu là thủ đoạn tàn bạo độc ác.

Có biết bao phi tần mà không có ham muốn được làm hoàng hậu,chủ lục cung.

“Thái hậu giọng nói đã dịu lại,trải lòng với cương vị là người từng trải.

Bà cũng là một nữ nhân,cũng đã chống chọi trong hậu cung này,cũng biết những mánh khóe mà người ta dùng để hãm hại lẫn nhau.

Hoàng thượng nghe xong,cũng cảm thấy rất đúng,nhưng người vẫn một lòng kiên định với quyết định cấn túc Yên Vi.

“Thái hậu đã lên tiếng,trẫn xin tiếp thu,
nhưng trẫm tuyệt đối không thu hồi lại quyết định cấm túc hoàng hậu.


! ——–END——–!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.