Bạn đang đọc Bổn Cô Nương Ế Thì Sao Hả Con Quạ Hội Trưởng ?: Chương 20: Diện Kiến Long Tộc
-Nèm sẵn sàng chưa?- hắn hỏi, bàn tay siết chặt lấy tay cô
-Ừ, sẵn sàng rối Hãy cho bọn họ biết…- cô nói
-Thế nào là kẻ thừa kế!- Hàn Phong kết thúc, trên môi cả 2 là 1 nụ cười rất chi là “Độc Cô Cầu Bại”
2 người khoát tay nhau sóng bước đi vào cánh cổng to lợp ngói đỏ son phía trước mặt. Dập dập cái nắm cửa hình đầu rồng bằng đồng tinh xảo mấy tiếng rõ to, bên trong, 1 gia đinh mặc trên người bộ cổ phục Trung hoa xưa của những người hầu thường thấy trên phim ảnh, bước ra cùng vs 1 giọng điệu khinh khỉnh cáu gắt hỏi
-Các người là ai? Đến đây có việc gì?
-Cho chúng ta gặp Tư Đồ Thiêu Quy!- hắn k chút ngần ngại mà nói thẳn ra tên người đứng đầu Long tộc
-Cái gì?… Mọi người đâu, có kẻ giám mạo phạm bệ hạ!- tên gia đinh hét lớn
Ngay lập tức, 1 nhóm ít nhất cũng 20 người lính trang bị vũ khí tay cầm gậy gộc chạy ra, trên mặt hiện rõ sự ngạc nhiên khi ai giám xưng cả tên họ của đức vua chúng 1 cách láo xược như thế. Đứng trong vòng vây quân lính, cô và hắn vẫn giữ thái độ cao ngạo, kiêu kỳ mà k nửa nét hoảng sợ hoang mang! Từ phía trong cái cung điện đồ sộ kia, là 1 chàng trai k kém phần tuyệt sắc bước ra, trên tay là 1 chiếc quạt trắng và mặc cổ phục màu xanh lam sẫm xen lẫn xanh lục.
-Có chuyện gì thế?- Triệu Đình An lên tiếng hỏi bọn quân lính
-Bẩm Triệu Quốc sư, 2 người này cả gan gọi tên úy của bệ hạ ạ!- tên lúc đầu tâu, ngữ khí vạn phần kính phục người trước mặt
-Có chuyện gì thế Đình An?- bên phải khoảng sân, đang tiến tới trong bộ giáp phục nhẹ, tay vẫn còn cần thanh đại đao, gương mặt góc cạnh mạnh mẽ nhễ nhại mồ hôi
-Thưa Bảo Tướng quân, bọn họ đã mạo phạm đến bệ hạ!
-Ai? Kẻ nào cả gan mạo phạm ngài ấy?- Bảo Nghị Uy lên tiếng hỏi, ánh mắt nóng nảy
Cô bắt đầu cảm thấy bực bội khi bị đứng dưới trời nắng gắt mặc dù có hắn che chở bên cạnh. Liền giẫm gót chiếc giày phải của mình xuống cùng hắn giang chiếc cánh rộng mạnh mẽ của mình đc bao bọc bởi những cái xúc tu bằng bóng của cô mà hỏi
-Bây giờ, ta muốn đi gặp bệ hạ của các người!- giọng Hàn Phong lạnh lẽo đến đáng sợ, ánh mắt sáng quắc lên như hỏi “muốn chấp thuận hay là để bị hấp diêm 1001 tư thế?”
-…- k gian lặng yên như tờ
-Bây giờ chắc là các người muốn tên hái tử Tư Đồ Thuấn bị băm nhỏ rồi quẳng vào rừng cho hổ nhỉ?- cô khẽ khàng buông 1 câu làm mọi người tái mặt
-Cô ta, cô ta là…- tên ban đầu khinh khinh mặt mày xanh lét
-Người thừa kế gia tộc Fillbert, Fillbert Amber Catherine…- Nghị Uy mở đầu, ánh mắt tối sầm lại
-Và kẻ tiếp quản tộc Yêu quạ, Mộ Hàn Phong- trái ngược vs tên bạn nối khố của mình, Triệu Đình An cực kỳ hưng phấn khi thấy chính mặt 2 người thừa kế trong những dòng họ lớn nhất yêu giới
-Đủ rồi! Cho họ vào- Đình An nở nụ cười câu dẫn, đưa tay mời tay cô
-Cảm ơn và xin lỗi, tôi k có hứng thú vs anh, Đình An- cô mỉm cười nhỏ nhẹ, tay nắm chặt tay hắn
-Hài, mấy năm k gặp, em vẫn k thay đổi! Thật lạnh lùng, nhưng bọn anh k nhận ra em nữa, thay đổi nhiều quá- Nghị UY nhìn cô từ đầu xuống chân, cố gắng tìm lại hình ảnh cô bé có mái tóc nâu và sự dịu dàng trong cái nổi loạn trước mặt
-Rồi sao? Ý kiến à? Tôi bảo Hàn Phong chẹt nát anh đấy- cô bực bội liếc nhìn
-Này này! Đừng có ý đồ gì vs bạn gái tôi nhé- hắn mặt lạnh te nói
-Bạn gái á?- 2 anh chàng đồng thanh “mình hết cơ hội rồi sao?”
-Ờ, bây giờ nhanh đưa tôi và anh ấy đi, k thì biết thế nào là “Chúc Bé Ngủ Ngon” nhé- cô bực bội nhíu mày nhìn 2 tên đó
Ngay lập tức trở lại trạng thái bình thường, Đình An và Nghị Uy niềm nở cười dẫn 2 người đi vào bên trong cái thứ to chảng trước mặt! Đi dọc heo hành lang có điêu rồng khắc phượng, chạm hoa trổ lá tinh xảo cùng những lầu đỏ son, những gác tím tía, cuối cùng thì cả 4 người dừng trước cánh cửa lớn dát vàng nạm ngọc. Đẩy cánh cửa to sau khi đưa lệnh bài cho ngự lâm quân, 4 thân ảnh dần dần biến mất hút…
.
.
-Ái chà chà, chào con! Cô bé xinh đẹp của ta- trên ngai vàng cao chất ngất những kho báu lóa mắt là 1 người đàn ông dáng vẻ uy nghiêm mặc long bào, đội long mão và tay đang vuốt vuốt chòm râu của mình khoan thai
-Ồ, Lạc Anh đến chơi sao? Quý hóa quá đi!- bên cạnh, trên chiếc ngai vàng có buông màn, 1 bàn tay cùng bộ móng đỏ khẽ vén rèm châu để lộ khuôn mặt xinh đẹp trong bộ áo màu đỏ son
-Vâng ạ, Diệp Lạc Anh xin diện kiến bệ hạ, hoàng hậu
-Mộ Hàn Phong xin đc ra mắt bệ hạ, hoàng hậu!- hắn mỉm cười thi lễ
-Ồ, đây là ngươi yêu của con à Anh Anh?- hoàng hậu bước xuống, tay cầm quạt, tay xoa đầu cô hỏi
-Vâng ạ, đây là người con yêu! Nguời thừa kế tộc Yêu quạ- cô hãnh diện mỉm cười, tay nắm lấy tay hắn
-Ồ, vậy ra cậu là cháu của Qụa vương Mộ Ngụy Hy à?- Tư Đồ Long Quy lên tiếng hỏi
-Vâng ạ, chính là tôi- hắn nho nhã mỉm cười
-Ồ, quý hóa quá, quý hóa quá! Bệ hạ, sao hôm nay chúng ta k tổ chức yến tiệc để giới thiệu 2 đứa cháu cưng này ọi người?- hoàng hậu diễm lệ nói, ánh mắt sáng lạng
-Đc, đc lắm! Hoàng hậu quả nhiên có khác, vậy trẫm sẽ làm theo lời nàng!- hoàng thượng vẫy tay ra lệnh quân lính -Quân đâu, theo lời ta, hãy chuẩn bị 1 yến tiệc thật lớn và mới tất cả những vương tôn quý tộc đến dự cùng ta
-Vâng ạ!- quân lính nhánh chóng chạy đi phát thiệp mời và dặn dò nhà bếp
-Cho từ giớ đến lúc mở tiệc, các con có thể ở lại đây và làm những gì các con muốn! Dù sao thì mẹ con cũng là bạn ta mà- hoàng hậu nhân từ cười xoa đầu hắn
-Vâng ạ- hắn mỉm cười khiêm tốn làm hoàng hậu rất mực vừa lòng
Sau khi đc dưa đến phòng của khách, việc mà hắn và nó làm ngay lúc này là… lăn ra ngủ. Nhưng ai ngờ, đời éo như mơ và tình éo như thờ! Từ bên ngoài…
———
Hãy đón xem chương tiếp theo. Chương 21: Chuyện Đó Ếu Ai Ngờ!!!!!