Đọc truyện Bởi Vì Yêu Em Nên Muốn Có Em – Chương 24
7 năm sau anh là một minh tinh nổi tiếng khắp châu Á và châu Âu còn là chủ tịch của hai tập đoàn nhất nhì Trung Quốc và cũng là một tên sát thủ máu lạnh nổi tiếng thế giới ai ai đều nghe tên anh mà hoảng sợ. Anh được đính hôn với chị của cô không biết lý do còn cô là một minh tinh nhỏ mới vào ngành trong công ty giải trí SJ của anh.
Vào ngày cưới của chị cô và hắn chị cô gặp tai nạn vì cô khá giống chị cô nên gia đình bắt cô đóng giả chị cô cưới anh.
Lúc hai người đám cưới cô đã có một chút rung động vì từng mơ ước được cưới anh như thế này nhưng lại có chút lo lắng vì sợ bị anh phát hiện thì gia đình mình sẽ phá sản ngay lập tức đúng vậy cô thay chị cưới anh là vì tiền.
Đêm đó khi đám cưới xong tại nhà anh anh đã không tức giận mà còn rất vui vẻ vì cưới cô.
« Lâu rồi không gặp mà bây giờ em lại trở thành vợ của tôi chắc em cảm thấy khó chịu lắm nhỉ? »
«…»
« Năm đó em bỏ tôi rồi chạy về nước không biết em có nghĩ đến cảm xúc của tôi khi làm chuyện đó không? »
« Có » cô lạnh lùng trả lời
« Vậy tại sao em còn bỏ tôi? »
« Không phải tôi chỉ học ở đó một tháng thôi sao? Tôi về trước một tuần thì có sao đâu? »
« Nhưng ít nhất em phải nói cho tôi một tiếng rồi hẵng đi chứ? » anh đập bàn quát lớn
« Không phải tôi có để lại một mẫu giấy nhỏ rồi sao? »
« Một mẫu giấy thì nói được gì có phải Trần Nhã cô ta lại làm gì phải không? »
«…»
« Sao em không nói nữa? Cô ta rốt cuộc đã nói những gì? »
«…»
« Nói » anh tức giận đi đến nắm chặt tay cô đè xuống giường
«…»
« Nói » quát lớn xé quần áo của cô quẳng cô vào giữa giường kẹp chặt cô khiến cô đau đớn
« Bỏ tôi ra…cô ta không nói gì hết » cô cự quậy đẩy anh ra
« Em không nói phải không? Vậy thì xem đây… »
Anh tức giận chà đạp chút giận lên cơ thể nhỏ bé trắng nõn nà của cô khí cô đau đớn vô cùng.
« Đừng…đừng mà…bỏ tôi ra… Áhh… »
Cô khóc lóc van xin anh nhưng anh không nghe càng chà đạp thân thể cô mạnh hơn mạnh hơn đến khi nào cô nói ra thì anh mới buông tha cho cô còn cô thì vẫn ngoan cố không chịu nói ra nên bị anh chà đạp đến nỗi ngất lịm đi lúc nào không hay.