Bồi Gả Tiểu Nha Hoàn

Chương 10: Chương kết


Đọc truyện Bồi Gả Tiểu Nha Hoàn – Chương 10: Chương kết

Trong một quán nhỏ Chẳng biết duyên cớ do đâu nhưng khí hậu toàn cầu đang dần nóng lên, Đài Loan cũng vậy, cho dù mùa đông đã đến vẫn rất khỏ cảm nhận được sự giá lạnh.

” Được rồi! Toàn bộ đều nói xong rồi.” Ti Khải Duẫn vui vẻ nâng ly, “Hô! Trong một lúc mà nói nhiều như vậy, mệt gì đâu không biết”.

” Em chắc chắn không còn dấu diếm điều gì nữa chứ?”.

Lan Mộ Thánh không tránh khỏi sự hoài nghi, trên mặt hiện rõ sự lo lắng “Thật sự đã nói hết rồi chứ?”.

” Đương nhiên !” Lan Mộ Thánh nghe Ti Khải Duẫn kể từ đầu tới cuối câu chuyện của Uẩn Đình vẫn thấy rất khó tin, còn Khải Duẫn thì cảm thấy câu chuyện thật kỳ diệu,” Uẩn Đình tiếp tục ở lại cổ đại làm Đại phu nhân của Lãnh gia.

Âu bá phụ và Âu bá mẫu là thiên sứ ở trên trời mỗi ngày đều dõi theo bọn họ.

Về phần em, trong những ngày bị ngăn cách với thế gian, chả có gì làm ngoài khổ luyện máy tính ….


Còn có…” Còn có cái gì nữa nhỉ? Nàng hẳn là đã kể rõ ràng toàn bộ câu chuyện rồi chứ? ” A! Đúng rồi, vốn Âu bá phụ, Âu bá mẫu tính toán sẽ tiêu trừ đoạn trí nhớ này của em, nhưng may mắn làm sao, chưa giây phút nào em quên Uẩn Đình cả”.

“Nhưng em lại lựa chọn quên anh” Lan Mộ Thánh bất mãn la lên, vì không muốn phá hỏng khí khái nam nhi của mình mà hắn đã lựa chọn rời xa nàng, hắn không nghĩ lúc quay trở lại nàng lại sống rất bình yên vui vẻ chả nhớ gì đến hắn hết.

“Đồ ngốc” Nàng quay đầu nhìn thẳng vào mặt hắn, dùng tay mạnh bạo kéo mặt hắn sát lại gần mặt nàng, nhẹ nhàng ôn nhu hôn lên môi hắn.

“Anh biết không?” nàng nhìn hắn nói tiếp “mất mát ở trong trái tim của em đến tận bây giờ vẫn không cách nào trở lại như cũ, không nhìn thấy anh, không được nghe giọng nói của anh, em tưởng như thế giới xung quanh em đã sụp đổ.

Nhưng bây giờ em rất hạnh phúc, tình yêu của em đối với anh không thay đổi, trên đời này vào giây phút này, em là người hành phúc nhất”.

Nàng cười ngọt ngào “Nếu thực sự có kiếp sau, em vẫn hy vọng được làm vợ anh, có được không?”.

“Em mới là đồ ngốc” Ôm chặt nàng vào lòng, Lan Mộ Thánh hảo hứng nói “ em nói với một diễn viên những lời này mà không nghĩ rằng anh đã từng được nghe nhiều lắm rồi sao? Nhưng thật sự anh rất hạnh phúc khi được nghe em nói những lời đó.

Vạn kiếp sau anh cũng cầu xin ông trời được ở bên cạnh em”.

“Đáng ghét” Ti Khải Duẫn ngồi ngoan trong lòng hắn khinh thường lắc đầu, “Những lời lẽ ghê tởm như vậy mà anh cũng nói ra được hả? em không ngờ nha”.

Bởi vì ngay cả nàng sau khi nói xong cũng vẫn cảm thấy một cảm giác ghê tởm gì đâu.


Nhưng cảm giác tốt đẹp trong lòng này, tình yêu tha thiết này nên biểu đạt ra mới tốt.

” Ghê tởm?” Lan Mộ Thánh vẻ mặt hiện rõ sự ủy khuất, “Người yêu mình yêu mình tha thiết như vậy mà lại kêu ghê tởm ư? Hay lắm, để anh cho em thấy cái gì mới là ghê tởm thật sự nha.

Thề có trời chứng dám, con Lan Mộ thánh xin thề rằng kiếp này con chỉ yêu một người….” .

” Oa! Không được nói nữa”.

Ti Khải Duẫn vội vàng bịt chặt lỗ tai, “ em sợ lắm, xin anh đừng nói nữa”.

Thoát ra khỏi vòng tay hắn, Ti Khải Duẫn thật muốn chạy biến ra ngoài.

” Sợ cái gì?” Đó là những lời hắn thật tâm nói với nàng mà, “ anh chính là muốn nói, tôi Lan Mộ Thánh yêu nhất….” ” Oa! Không được! em không cho anh nói”.

Nàng kiên quyết ngăn cản, không cho Lan Mộ Thánh cơ hội mở miệng “bởi vì so với anh yêu em, em vẫn yêu anh nhiều hơn, em nói với anh là được rồi, anh không cần nói đâu”.


So với những lời yêu thương đó quan trọng hơn vẫn là hạnh phúc cả đời bên nhau.

“Sao lại so sánh như vậy được chứ?”.

Lan Mộ Thánh không phục, nàng nói vậy chả khác gì không tin vào tình yêu của hắn, “Anh thực sự yêu em mà”.

Hắn lần nữa giơ tay lên, làm động tác xin thề, “tôi thề, tôi Lan Mộ Thánh đời này yêu nhất….” ” Oa! Không cần! Không được nói……” ” Mặc kệ! Dù sao tôi Lan Mộ……” Hai người họ cứ như trẻ con náo loạn, một người đuổi, một người chạy.

Thật ra trên đời này có ai không muốn tìm kiếm hạnh phúc đâu? Kỳ thực hạnh phúc luôn ở đâu đó bên cạnh mỗi người, đó là những điều thật giản dị.

HẾT


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.