Bộ tam tinh nghịch đụng độ tam thiếu gia sát gái

Chương 18


Bạn đang đọc Bộ tam tinh nghịch đụng độ tam thiếu gia sát gái – Chương 18

CHAP 18
Cả đám ngồi tán dóc mà không để ý gì tới bọn nó cả. Còn bọn nó đứa nào đứa nấy cũng vếch cái lỗ tai lên nghe ngóng [nhiều chuyện mà ]. Trong lớp lúc này 3 bạn nữ xinh gái bước lên chỗ ông thầy nhẹ giọng nói.
_Thưa thầy, em có chuyện muốn nói với thầy ạ…
_Được rồi, em muốn nói gì thì nói đi Sayla.
_Dạ, là chuyện của các bạn ngoài lớp đó thầy. Thật ra em thấy mấy bạn đó hông làm chuyện gì xấu nên thầy có thể bỏ qua cho các bạn ấy không ạ [cho pà nói lại không xấu à ].
_Tuyệt đối không được.
_Thầy ạ..Dù gì cũng là ngày đầu đến lớp coi như thầy ấy bạn ấy một cơ hội đi ạ. Em xin hứa các bạn ấy sẽ không làm như vậy nữa đâu ạ [xí..hứa cho cố vào rồi có làm được hông] – Sayla năn nỉ.
_Em…em… nhưng dù gì các em ấy đã không coi trọng tôi..quậy phá trong giờ học của tôi. Tôi không thể tha thứ được – ông thầy nghiêm khắc nói.
_Dù gì cũng là ngày đầu mà thầy. Thầy cho các bạn ấy vào lớp đi ạ – Sayla ương bướng năn nỉ [bị dụ dỗ gòi … mấy anh nhà ta pro thiệt ].

Vừa nói xong Sayla dùng ánh mắt nhìn xuống dưới lớp ” dụ dỗ “… chớp thoáng lời cầu khẩn của nhỏ cũng được mọi người đồng ý. Thế là từ 3 đứa mà bây giờ là đến cả lớp xin ông thầy tha thứ.
“Một sự kiện có 1 không 2 rồi. Cái lớp tinh nghịch quậy phá này đã chịu nhường bộ ta rồi. Thôi thì cứ thế mà tiến” – ông thầy thầm nghĩ rồi quay xuống lớp nói.
_Được rồi, thầy chiều ý các em…nhưng chỉ lần này thôi..Nhưng đổi lại thầy có 1 điều kiện cả lớp có đồng ý không??
_Dạ tụi em đồng ý mà thầy cứ nói tiếp đi ạ.
_Được, tui sẽ tha cho các em bên ngoài vào lớp với 1 điều kiện là từ lúc này trở đi các em phải chăm chỉ học tập không được quậy phá nữa. Đường đường là 1 lớp giành cho học sinh giỏi, học sinh ngoan mà bây giờ lại biến thành cái chợ trời rồi.
TỚI ĐÂY MỌI NGƯỜI CHO 5 PHÚT ĐỂ NÓI VỀ CÁI LỚP ” CHUYÊN ” NÀY…
Lớp này là lớp chuyên cũng là lớp có các học sinh có học lực giỏi nhất trường, học sinh chuyên cần chăm ngoan[của năm nhất thoai nha]. Nhưng… đó là chuyện của 1 năm trước. Kể từ khi “bé Tyn” của chúng ta chuyển vào lớp này thì … cho tới bây giờ lớp này đã nổi tiếng khắp trường với những trò quậy phá tinh nghịch và người ” bày đầu” + “đầu đảng” không ai khác là anh Tyn nhà ta …
TIẾP TỤC….!!!

Nghe xong điều kiện của ông thầy thì cả lớp chán nản, thở dài thường thượt nhưng vì đại ca nên đứa nào đứa nấy gật đầu cái rụp. Ông thầy thấy thế thì vui hẳn lên rồi dùng giọng nói “động lòng người” của ổng mà kêu réo cả đám vào lớp.
Bọn hắn đi trước bọn nó nên vừa vào lớp bọn hắn đã là tâm điểm ọi người chú ý tới. Các bạn nữ thì mắt rõ to hình trái tim chiếu đùng đùng vào bọn hắn. Còn bọn con trai thì mặt mày đứa nào cũng nghiêm trang thấy rõ đón chào các ” đại sư huynh ” vào lớp. Bọn hắn kiêu ngạo bước vào không đoái hoài gì tới người khác. Ngày một chầm chậm tiến tới mấy nhỏ kia cảm ơn 1 tiếng rồi đặt lên tay mỗi nhỏ 1 nụ hôn[haizzz, h này mà còn hun với hit chả biết mấy ổng nghĩ sao nữa ]. Sự việc diễn biến khá nhanh khiến ọi người trong lớp ai cũng “ồ” ra ngạc nhiên. Còn bọn nó đứa nào đứa nấy cũng bình thản đi vào lớp vì vỗn dĩ cũng đâu có ai đoái hoài gì đến tụi nó đâu. Tụi nó đi một mạch tới 1 góc lớp – nơi bàn của Jenny ngồi. Còn bọn hắn sau khi “hôn” 1 cái rồi quay đầu bỏ đi về chỗ ngồi của mình.
Thay vì bọn nó ngồi học chú ý bài giảng thì bọn hắn lại ngược lại ngồi gác chân lên bàn. Tay thì quàng ôm 1,2 nhỏ ngồi tán dóc[haizzz tội nghiệp ông thầy…hứa cũng như không ].
“RENG..RENG…RENG” – chuông báo tới giờ giải lao. Nguyên 1 đám học sinh trong lớp bắt đầu nổi loạn. Nhóm con zai thì bắt đầu giở thói tinh nghịch và “đầu đảng” hông ai khác vẫn là anh Tyn. Còn bọn con gái thì xúm xa xúm xít lại gần bọn hắn tán dóc này nọ rồi khoác vai,khoác tay nhau mà xếp hàng đi theo bọn hắn [haizzz 1 lũ mê zai =.=]. Bé Tyn chưa kịp mở màn cuộc quậy phá thì trong đầu như lóe ra 1 ý nghĩ gì đó rồi quay sang bọn hắn nói…
_Chết rồi….em quên mấy bà chị họ của em rùi…
Vừa nói xong, bọn hắn chưa kịp nói gì thì cu Tyn đã bỏ ngay ý định của mình mà “dzọt” đi tìm mấy bà chị iu dấu. Bọn nó tung ta tung tăng đi mua ” một đống ” đồ ăn về lớp – cái này chị Hanah đảm nhiệm nầy … Về lớp tụi nó cũng kím 1 xó mà ngồi tán dóc. Đảo mắt 1 vòng thì bọn hắn thấy tụi nó, miệng khẽ nhếch lên rồi từ từ tiến lại. John mở màn…
_Đã “chằn” mà còn ăn như heo…Thật chẳng biết mấy cô là loại con gái gì nữa, kiểu này cho dù là Chí Phèo cũng chẳng dám yêu … haizzz
_Hey… thì cứ mặc kệ chúng tôi… quan tâm à..hay thích tụi nầy rồi chứ gì – Sam mặt lạnh nhếch mép cười đểu nói.

_À à… muốn tụi này thích các cô à… tôi biết là tôi đẹp zai mà… nhưng xin lỗi “anh” đây hông “iu” mấy em được – John cười đáp trả.
_Ừh đúng rồi…anh thật thông minh đấy…biết “rút” sớm trước khi bị “phản công” à. Nhưng thật lòng tôi phải nói là… anh bị mắc chứng tự tin quá đáng rồi đó…đừng có mà leo cho cao vào nữa… làm vậy thì tất cả các bệnh viện trên cái đất Đài Loan này cũng không cứu nổi anh đâu – Sam bình thản đáp trả.
_Cảm ơn vì đã quan tâm…nhưng thật lòng mà nói..Cho dù tất cả các bệnh viện trên cái đât này không cứu nổi tôi đi chăng nữa thì cũng đâu phải là hết đâu nhỉ…Dù gì tôi vẫn còn đỡ hơn mấy cô đấy…Tôi đây thì lại không muốn “đấu võ miệng” gì với con gái mấy cô đâu[khiêu chiến trước mà còn la à ] – John tuôn 1 tràng nói lại.
Thấy tình hình không được ổn nên tụi nó cản Sam lại. Còn bọn hắn thấy tụi nó có vẻ im im thì lại lấn tới mà xỉa xói. Đúng lúc đó thì Tyn vào lớp khuôn mặt hầm hầm tức giận[vì ko kím đc tụi nó đó mà ]. Thì 1 con nhỏ mon men chạy lại “thông báo” với Tyn.
_Anh Tyn..có mấy con nhỏ kia nãy giờ xấc láo…xỉa xói móc méo anh John kìa anh.
Nghe con nhỏ nói xong Tyn từ nổi giận cho tới “gặp ai cũng muốn giết” hầm hầm đi kiếm mấy nhỏ xấc láo kia mà tính sổ. Tyn tới trước mặt tụi nó, khuôn mặt như muốn giết người làm ai cũng im bặt chỉ riêng bọn hắn và tụi nó thì vẫn bình thản nhìn đáp trả. Tyn bực bội quát to….
_Đứa nào nhỏ nào đụng vào mấy đại ca của thằng Tyn này thì bước ra đây.
Jenny bắt đầu lo lắng định bước ra thay tụi nó thì Alex với Sam cản lại rồi nói nhỏ với Jen: Đừng lo… cứ để cho Hanah ra ..không sao đâu… – rồi sau đó Jenny im bặt không nói gì. Hanah tự mình bước lên trước mặt Tyn, khuôn mặt đầy khí chất “anh hùng”…
_Mày có gan lắm… nói trước ..con gái tao cũng không nể nang gì đâu – Tyn mắt hòng học tức giận nhìn nó nói.

Tyn vừa dứt lời thì Hanah phóng nhanh lại gần và quật Tyn thẳng xuống sàn. Trong cái nháy mắt Tyn đã nằm chèm bẹt bên dưới, Hanah thì phủi phủi tay chân đặt lên lưng Tyn hùng hổ nói…
_Nhóc có gan đấy…nhưng xin lỗi… cho dù 100 năm đi nữa thì cưng cũng không đánh lại chị mày đâu…
Vừa nói xong Hanah tháo kính ném qua 1 bên, tóc thì thả dài xuống. Tyn từ bất ngờ cho tới “run sợ” mà nhìn người chị họ iu dấu trước mặt mình nói…
_Chị … chị Hanah…cho bé..bé Tyn xin lỗi chị – Tyn dứt lời xong nhảy chồm lên ôm Hanah mà khóc huhu rồi quay sang Sam và Alex nói: chị Sam chị Alex – dứt lời Tyn buông Hanah ra và chạy lại ôm 2 bà chị iu dấu còn lại.
Mọi người trong lớp ai cũng ngạc nhiên, mặt đứa nào đứa nấy cũng đơ như con ma-nơ-canh. Lần đầu tiên trông thấy đại ca Tyn cọc tính của tụi nó khóc sướt mướt như mưa thế này.
_Nghe tin mấy chị qua đây… em vui lắm…hix hix… em chạy kím mấy chị sáng giờ mà hông thấy…hix hix…em …em còn tưởng sẽ hông gặp lại mấy chị luôn – Tyn xúc động nói.
_Nhóc gan lắm đó nha…nãy còn hùng hổ tính “quánh” chị à – Hanah vừa cười nói lấy tay chọt cái nhẹ lên trán cậu em họ đáng yêu.
Bọn hắn lúc này như nhận ra người quen, miệng khẽ nhếch lên rồi cho tay vào túi bỏ đi…Còn Jenny lúc này vẫn chưa hiểu mấy nên lại gần hỏi Alex chuyện như thế nào… Alex vừa nhai bánh vừa chóp chép kể lại cho Jen nghe.. cả 2 đứa vừa ăn vừa nói, mà đảo mắt về phía 2 chị em đang “đoàn tụ” kia.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.