Bố mẹ giàu có và anh trai lưu lượng hàng đầu cuối cùng cũng tìm thấy tôi

Chương 46


Đọc truyện Bố mẹ giàu có và anh trai lưu lượng hàng đầu cuối cùng cũng tìm thấy tôi – Chương 46:

 
Chương 46 
 
Lục Vãn cực kì chờ mong, cuối cùng đã đến ngày ghi hình cuối cùng cho chương trình của Lục Bất Du. 
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô đã chờ quá lâu rồi, cuối cùng cũng đợi được đến ngày hôm nay!
 
…Chẳng lẽ ông anh này không thể nhận việc khác à? Vì sao cứ nhất định phải tới trường học của cô?!
 
Bởi vì việc xé rách quần áo lần trước, mấy ngày cuối cùng này, Lục Vãn đổi giọng gọi anh là “anh trai”.
 
Nhưng mà thật sự không thiếu một lần trợn mắt khinh bỉ nào.
 
Lục Bất Du và Cao Dĩnh sắp kết thúc buổi ghi hình, lớp học còn tổ chức tiệc chia tay vui vẻ.
 
Dù gì thì cũng học chung với nhau một tuần. 
 
Vốn dĩ Haley cho rằng bạn ngồi cùng bàn của mình sẽ làm ra chuyện xấu gì đó, không ngờ đối phương chỉ vội vàng làm bài tập, động một tí là khóc, căn bản không có chỗ cho những tâm tư khác…
 
Ôi chao, nhìn cũng rất đáng thương.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Bạn học trong lớp chọn một vài đại diện để nói lời tạm biệt đối với các học sinh chuyển trường đặc biệt lần này.
 
Tiếp theo, chương trình này sẽ mời hai minh tinh khác đến một lớp học khác để trải nghiệm cuộc sống học tập ở cấp ba. 
 
Lục Vãn là bạn ngồi cùng bàn với đỉnh lưu, tất nhiên cũng có tên trong danh sách.
 
Cô thật sự không có gì để nói, chúc hai người có tiền đồ như gấm một cách rập khuôn.
 
Khi kết thúc tiết học cuối cùng của hôm nay, Lục Bất Du quay mặt sang hỏi: “Anh đi rồi, em sẽ thấy không quen chứ?”
 
Lục Vãn trả lời như chém đinh chặt sắt: “Không hề.”
 
Cô có thể đuổi thần thú đi, đương nhiên là vui vẻ còn không kịp ấy chứ.
 
Lục Bất Du thở dài, nói bằng giọng điệu trầm bổng: “Nhưng mà anh sẽ rất nhớ bạn học Lục Vãn đấy, cảm ơn em đã chăm sóc anh nhé, làm ảnh hưởng tới việc học tập của em rồi.”
 
“…”
 
Tại sao ông anh này lại đổi tính rồi? Đột nhiên có hứng thú đi lên con đường lừa tình ư?
 
Hay là bắt đầu nói tiếng người?
 
Lục Vãn nhìn anh đầy nghi ngờ, chuyện này… vô cùng không thích hợp.
 
Lục Bất Du: “Em nên ăn ít đồ ăn vặt thôi, một cô gái mà còn ăn nhiều hơn cả anh, đặc biệt là mấy thứ que cay, khoai tây chiên thì tốt nhất đừng chạm vào, dù sao em quá cao, cao gầy còn được, nếu cao mà còn béo thì hơi khó coi, mặc dù đã có xu thế này rồi.”
 
Lục Vãn trợn trắng mắt: “Ha hả, không cần anh quan tâm, cân nặng và lượng mỡ trên cơ thể em vẫn luôn ở mức bình thường.”
 
Lục Bất Du nhún vai, tận tình khuyên bảo: “Anh nói như vậy là vì muốn tốt cho em, cho dù em có béo, tính tình cũng xấu, không dịu dàng xinh đẹp nhưng tốt xấu gì cũng là em gái của anh. Lời thật thì khó nghe, các cô bé đều không muốn nghe, cho dù hiện tại em chưa béo nhưng mà em… đã bị sâu răng rồi.”
 
Lục Vãn kinh hãi: “Anh nói láo.”

 
Lục Bất Du: “Chẳng lẽ em không phát hiện sao? Em gái à, răng bên phải của em có cái lỗ màu đen kìa, nghĩ lại thì cũng bình thường thôi, ăn như em mà không có vấn đề gì thì thật xin lỗi những người ăn uống lành mạnh.”
 
Lục Vãn hơi chột dạ, gặp quỷ rồi, vậy mà cô lại cảm thấy những lời mà ông anh này nói cũng không phải là không có lý?
 
Cô mượn gương của Haley, há miệng muốn nhìn xem có phải mình thật sự bị sâu răng hay không.
 
Lục Vãn há mồm nhìn xung quanh, đang buồn bực vì hình như không có lỗ sâu mà, Lục Bất Du nhanh chóng ném mấy cục giấy vo viên giấu trong tay mình vào miệng cô.
 
Anh cười phá lên.
 
Lục Vãn “phì” viên giấy ra, trừng mắt nhìn người bày trò.
 
“Lục Bất Du! Hôm nay anh chết chắc rồi!”
 
Người đàn ông bị điểm danh cảm nhận được sự uy hiếp của cái chết, cất bước chạy ra bên ngoài ngay lập tức.
 
Anh rất có kinh nghiệm trong chuyện này, mỗi lần Lục Vãn gọi cả tên lẫn họ của anh thì không ổn chút nào.
 
Trợ lý nhỏ ở bên cạnh cạn lời lắm rồi.
 
Đây là một ngày cuối cùng rồi, vì sao ông chủ còn muốn bị lột da vậy?
 
Chẳng lẽ là vì tận hưởng cảm giác kích thích khi “cận kề cái chết” à?
 
Nếu bị đánh thật thì chẳng đáng được đồng tình chút nào.
 
Ôi, trợ lý nhỏ quyết định phải biểu đạt lòng biết ơn với Lục Vãn thật tốt mới được, dù sao thì mang theo cục cưng 300 tháng tuổi thật sự không dễ dàng chút nào.
 
Lục Vãn rất tức giận, vừa đuổi theo vừa hét lên: “Đồ đáng ghét, anh đứng lại cho em!”
 
Lục Bất Du vừa chạy vừa thanh minh: “…Anh cứ không đấy.”
 
Chân anh dài, thể lực tốt, sức bật cực kì tốt, còn tranh thủ cơ hội chạy trước bảy, tám mét.
 
Lúc này là giờ tan học nên có rất nhiều người, Lục Vãn phải cẩn thận né tránh để không va vào bạn học khác, độ khó càng lớn hơn khi đuổi bắt kẻ phạm tội.
 
Cô tức lắm rồi nhưng khi đuổi theo xuống tầng hai, người kia đã chạy ra ngoài khu nhà dạy học.
 
Ông anh quay phim vội vàng theo phía sau, tới tới, ratings và cảnh nóng lại tới rồi!
 
Lục Vãn biết mình không thể đuổi kịp nên cũng không đuổi theo nữa, cô ghé vào lan can rồi hét lên với bóng lưng của Lục Bất Du: “Mẹ nó chứ! Cục sạc công cộng kia, em sẽ không tha cho anh đâu! Anh cứ rửa sạch cổ chờ đi!”
 
Bây giờ anh chạy mất, chẳng lẽ buổi tối chúng ta không đụng mặt nhau sao?
 
Càng nghĩ càng tức, Lục Vãn thật sự muốn cởi giày ném qua đó nhưng lý trí bắt cô phải kiềm chế.
 
Bạn học xung quanh sôi nổi nhìn qua dựa vào hướng phát ra âm thanh.
 
Đây không phải là Lục Vãn à?
 
Lại nhìn bóng dáng đã chạy ra rất xa… Chẳng lẽ đây là Lục Bất Du?
 
Ồ, hai người kia lại chí chóe với nhau à?

 
Việc tương tự đã xảy ra rất nhiều lần trong tuần này rồi, tất cả các bạn học thấy nhiều đã thành quen.
 
Chỉ có thể nói tính tình của Lục tổng quả thật rất nóng nảy, khi cần ra tay thì tuyệt đối không nhân nhượng, mà người kia thì cũng quá mức hiếu động, điên cuồng thăm dò ranh giới của cái chết, hoàn toàn không có sự tự giác của đại minh tinh.
 
Kể từ lần trước xé rách quần áo thì toàn bộ bạn học của lớp số bốn, không cần biết là nam hay nữ, đều trở thành fans cơ thể của Lục Bất Du.
 
Chỉ hận hai người không thể liên tục cãi nhau, tốt nhất là lại xé rách quần áo, bọn họ đều cực kì sẵn lòng đứng ngắm nha.
 
Lục Bất Du chạy về xe bảo mẫu của mình đợi một lát, trợ lý nhỏ mới ung dung tới chậm.
 
Anh dựa vào ghế xe, thản nhiên hỏi: “Sao giờ cậu mới tới? Quá chậm.”
 
Trợ lý nhỏ: “Không phải là em chậm mà là anh quá nhanh, chỉ chớp mắt đã chạy trốn mất dạng, thật sự là… nếu sau này có đại hội thể dục thể thao cho minh tinh, anh, anh phải đăng ký tất cả các giải chạy, nhất định sẽ có thành tích tốt.”
 
“Nói sau đi.”
 
Trợ lý thở phào nhẹ nhõm: “Ngày mai chúng ta không tới trường học nữa, anh à, anh cũng không cần sợ bị đánh nữa đâu.”
 
Lục Bất Du: “Cậu đang nói cái gì thế? Tôi mà sợ nó hả? Tôi là đàn ông tốt không đánh con gái!”
 
Trợ lý gật đầu: “Đúng vậy, nếu đánh thật thì anh sẽ phát hiện là đánh không lại.”
 
“Cậu không cần tiền thưởng nữa à?”
 
Trợ lý nhỏ: “…”
 
Lục Bất Du suy nghĩ một chút, lại nói: “Ôi, thật ra cậu nói cũng đúng đấy, đừng nói cái gì mà đàn ông tốt không đánh con gái, nếu có thể đánh lại em gái thì phải cố gắng ra tay, không giống như tôi bây giờ, muộn rồi.”
 
Ra tay cũng đánh không lại.
 
Trợ lý nhỏ: “…”
 
―――
 
Lục Bất Du đắc tội quá nặng với Lục Vãn, buổi tối cũng không dám về nhà.
 
Người quản lý đã sắp xếp lịch trình của anh kín mít trong một tuần tiếp theo, bay lượn khắp nơi không thể trở về.
 
Lục Vãn không nhìn thấy người nhưng gameshow đã được phát sóng rồi.
 
Chương trình “cùng nhau đi học” vừa quay vừa phát sóng, sau khi vài vị khách mời đầu tiên ghi hình xong là bắt đầu phát sóng.
 
Cuối tuần này, chương trình tung ra ra đoạn cắt một tiếng đồng hồ để làm mồi nhử.
 
Lục Bất Du nhận thù lao cao nhất, hơn nữa phần ghi hình của anh là thú vị nhất nên chiếm sóng nhiều nhất.
 
Từ Đan Lôi là fan trung thành của Lục Bất Du, sau khi biết thần tượng tham gia ghi hình cho gameshow “cùng nhau đi học” thì cũng rất chờ mong.
 
Anh tôi nghỉ ngơi một tháng cuối cùng đã hoạt động rồi!
 
Thỉnh thoảng trên Weibo của tổ tiết mục sẽ nhắc tới “anh em họ Lục”, trong lòng cô cảm thấy hơi kháng cự lại.

 
Cái gì mà anh anh em em…… Không phải người thân thì thôi bỏ đi, nghe cứ cảm thấy kỳ quặc sao đó.
 
Không phải là muốn hút máu của anh nhà cô chứ, đứa con gái kia, muốn lấy danh nghĩa anh em để cọ lưu lượng của fans thì thôi dẹp đi!
 
Fan như cô rất nghiêm khắc đấy! Nếu quả thật rắp tâm xấu xa thì đừng trách cô ác.
 
Đương nhiên, không chỉ có một mình cô nghĩ như vậy, các cô gái cùng đu idol trên Weibo của cô đều có tâm lý mâu thuẫn với “anh em họ Lục”.
 
Bởi vì ấn tượng đầu tiên đã không tốt nên Từ Đan Lôi mở chương trình lên với thái độ săm soi.
 
Mười phút sau… bạn ngồi cùng bàn của Lục Bất Du xuất hiện lần đầu tiên, tầm mắt của cô lập tức bị người ấy hấp dẫn.
 
Học sinh nữ kia thật sự là nghiệp dư sao? Lớn lên vừa xinh vừa đẹp trai… đứng thứ ba toàn khối, đúng là hơi giỏi đó, không ngờ còn là học bá.
 
Hình như cũng không giống sẽ giở trò mèo.
 
Ấn tượng đầu tiên hoàn toàn trái ngược, cô quyết định xem thêm một chút nữa.
 
40 phút sau… cô cảm thấy học sinh nữ này có vẻ thú vị, bởi vì quá bình tĩnh nên trông có vẻ rất cơ trí?
 
Một giờ sau, Từ Đan Lôi xem xong gameshow, tâm huyết dâng trào.
 
Cô mở chương trình này là vì anh nhà cô mà, ai có thể ngờ được, cô lại bị dáng vẻ trợn trắng mắt của em nữ sinh kia gom fan!
 
Bạn ngồi cùng bàn của Lục Bất Du có vẻ quá đẹp trai rồi.
 
Bạn Từ là người đầu tiên đăng Weibo.
 
[Tụ tập người đẹp đi xem “cùng nhau đi học”, “anh em họ Lục” quả thực là quá thú vị! Nếu ở chung hằng ngày thì tui sẵn lòng trả phí để xem 100 kỳ! Cắn đường CP còn không bằng tới ship tình anh em thời đại xã hội chủ nghĩa! Má ơi, mặt nạ của tui sắp nứt vì cười rồi!]
 
Lục Bất Du tự mang lưu lượng, độ chú ý của chương trình kỳ thứ nhất này vô cùng cao. 
 
Hôm nay vừa khéo là cuối tuần, có rất nhiều người qua đường và fans hâm mộ xem gameshow này đều cảm thấy không tồi, sôi nổi đồng tình với người bên cạnh.
 
Mặc dù chương trình thực tế đều có kịch bản nhưng chương trình này vẫn rất chân thật.
 
Dù sao cũng có rất nhiều học sinh cấp ba, không thể làm trễ nải tiến độ học tập chỉ vì yêu cầu bọn họ phối hợp ghi hình cho chương trình.
 
Bài kiểm tra trên lớp vào tiết đầu tiên chính là một mồi nhử lớn, hấp dẫn ánh mắt của khán giả.
 
Dáng vẻ khóc lóc với bài thi của nữ khách mời cùng nhóm với Lục Bất Du quá chân thật, thực sự là vừa đáng thương lại vừa buồn cười.
 
Cuối cùng không còn hi vọng gì nữa, cậu bạn đẹp trai ngồi cùng bàn nhìn thấy thế thì vui vẻ an ủi rất thân thiết: “Buổi tối còn có kiểm tra từ đơn tiếng Anh, 100 từ.”
 
Nữ nghệ sĩ khóc càng thảm hơn.
 
Mặc dù chỉ có vài hình ảnh rải rác nhưng cậu bạn “nhiệt tình” này lại có giá trị nhan sắc khiến đôi mắt người xem phát sáng.
 
Lại nhìn về phía Lục Bất Du, mặc dù bạn học bá có hơi lạnh nhạt nhưng dáng vẻ làm bài thi cũng quá ăn ảnh rồi.
 
Mạnh miệng mềm lòng, cuối cùng cô vẫn viết các công thức cần dùng tới đưa cho Lục Bất Du.
 
Không được tính là giúp người gian lận nhưng cũng thật sự giúp được đối phương.
 
Một loạt thao tác mạnh như hổ, Lục Bất Du đã tốt nghiệp nhiều năm vui vẻ nhận được kết quả thi là 25 điểm.
 
Ngay cả fans hâm mộ đều rất bất ngờ, thần tượng ngày thường tỏa sáng mị lực vô hạn lại là một cậu chàng vô cùng lì lợm.
 
Thế mà không hiểu sao lại rất đáng yêu!
 
Khó trách tổ tiết mục lại dùng cái mác “anh em họ Lục”, không ít người qua đường sôi nổi công nhận cái này quá chân thật rồi, bản thân họ ở chung với anh trai cũng chính là như vậy, cãi nhau hằng ngày!

 
Nhưng Lục Bất Du còn làm quá hơn cả người bình thường, thôi, anh lớn lên quá đẹp trai nên vẫn có thể chịu đựng được.
 
Học bá ngồi cùng bàn sẽ trợn trắng mắt vì bất đắc dĩ cũng là điều quá bình thường luôn.
 
Đầu tiên, các fans bị buộc phải phản đối lúc đầu đi sang Weibo chính chủ để nói lời xin lỗi và cảm ơn.
 
Bọn họ hiểu lầm rồi, em gái này thật là một người em gái quý báu! 
 
[Anh tôi là cục cưng ba tuổi, làm phiền em gái Lục bồng cục cưng quá vất vả.]
 
[Anh Du là cục nợ, em gái học bá vị tha một chút, em đã trả giá quá nhiều vì tiết mục này.]
 
[Bạn học Lục Vãn vừa giỏi vừa đẹp trai, mặt còn ăn ảnh nữa, thật sự em không nghĩ tới việc sẽ ra mắt công chúng ư? Tôi chắc chắn sẽ theo em.]
 
[Tự nhiên lại thành fan của em gái học bá rồi! Bất lực với tình anh em thời xã hội chủ nghĩa quá tốt đẹp!]
 
[Lục Vãn thật là giỏi, vừa phải học tập vừa phải quản anh tôi, thật là vất vả, nếu quản không được thì đánh cũng đúng thôi.]
 
[Anh em họ Lục xông lên, ông trời nợ tôi một người anh trai, trời cao còn nợ tôi một người em gái o(i)o]
 
[Đây là kiểu anh em thần tiên gì thế, em gái nóng tính à, tôi yêu em! Sao anh Du bị đánh mà tôi lại cảm thấy vui thế này.]
 
Lục Bất Du biết hôm nay là ngày phát sóng của chương trình, anh không công khai mối quan hệ thật sự của mình và Lục Vãn với tổ tiết mục, không ngờ đạo diễn sẽ dùng cái mác anh em này?
 
Lục Bất Du hỏi trợ lý một cách lo lắng: “Người xem có thể không chấp nhận nổi hay không? Tôi có nên đăng Weibo nói giúp Lục Vãn một câu không? Tôi sợ fans của tôi sẽ làm khó em ấy.”
 
Với kiểu tính tình hỏng bét kia, cũng không biết kiềm chế một chút, ôi, còn không phải vẫn đến lượt anh nhọc lòng hay sao.
 
Trợ lý đã xem xong chương trình lắc đầu như trống bỏi.
 
“Không cần, không cần thiết.”
 
Lục Bất Du cười nói: “Sao lại không cần thiết? Mặc dù em ấy thật sự quá đáng nhưng ai bảo tôi quá lương thiện cơ chứ.”
 
Trợ lý nhỏ trả lời đúng sự thật: “Fans của anh không trách Lục Vãn đâu, bọn họ còn cảm thấy em ấy kéo theo anh quá vất vả, sôi nổi nói lời cảm ơn và xin lỗi đấy.”
 
Có khi phát sóng thêm mấy kỳ thì còn trèo tường* luôn ấy chứ.
 
*Trèo tường: trong câu “hồng hạnh vượt tường” chỉ sự phản bội, ngoại tình, dùng để chỉ các fans bỏ idol này đu idol khác.
 
Lục Bất Du: ???
 
Trợ lý nhỏ: “Bọn họ còn nói, kể cả đánh anh cũng không sao, tuyệt đối sẽ không ghét em gái đâu, còn bảo em ấy cứ thoải mái mà làm, không cần đánh vào đầu là được, dễ bị ngốc lắm.”
 
Lục Bất Du: !!!
 
Ai bảo bọn họ đi xin lỗi hả, cái gì gọi là “Không cần đánh vào đầu là được”?
 
Nghe đi, đây là tiếng người sao? Đúng là fans giả!
 
_________________
 
Tác giả có lời muốn nói:
 
Khán giả: Em gái quá đáng yêu quá xinh đẹp!
 
Lục Bất Du: Nhìn xem tôi đẹp trai thế này, chẳng lẽ không đáng được chú ý ư?

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.