Đọc truyện Bố Em Sẽ Nuôi Anh – Chương 90: Đám cưới
Truyền thông đưa tin về đám cưới của Hoa Kỳ Tâm và Vũ Dĩ Phàm.
Trước đó Kỳ Tâm đăng một status mang tính chất “cà khịa” ông xã tương lai nhà mình:
“Nàng dâu nhỏ quá nóng lòng, không nhịn được, suốt ngày đòi cưới.”
Giới thời trang và giới IT được một phen cười không nhặt được miệng.
Đám cưới của hai người được các trang báo đăng tin liên tùng tục, ai bảo người ta tuổi trẻ tài cao, khách mời toàn minh tinh nổi tiếng, nhân vật tầm cỡ.
Chỉ có điều vốn là ngày trọng đại mà cô dâu chú rể cứ như đang diễn hài cho mọi người xem.
Hoa Kỳ Tâm cứ như không biết cái mình đang mặc trên người là váy cưới, tung tăng bay nhảy, quậy hết sức quẩy hết mình, không để ý cái gì gọi là thướt tha duyên dáng.
Hình tượng ngọc nữ của giới thời trang tan thành mây khói.
Vũ Dĩ Phàm đen mặt chạy theo canh chừng cô dâu tăng động nhà mình.
Rất ra dáng một ông bố bỉm sữa chạy theo trông con.
Từ khóa “ngọc nữ tăng động” và “nam thần bảo mẫu” trở thành hot search ngày hôm đó.
Cộng đồng mạng cười rụng răng, sau chuyện này Vũ Dĩ Phàm và Hoa Kỳ Tâm đều nhận được rất nhiều lời mời quảng cáo bỉm, sữa, bột trẻ em, đồ chơi, thời trang mẹ và bé, vân vân và mây mây.
Hoa Kỳ Tâm xem tin tức, ăn năn hối lỗi nhìn ông xã nhà mình, giọng nhỏ như muỗi kêu:
“Ông xã đừng giận mà, mấy lời mời quảng cáo này không tồi đâu.”
Vũ Dĩ Phàm lạnh mặt không nói chuyện.
Kỳ Tâm nhìn anh, quá sợ hãi, chồng ngoan ấm áp offline, thầy giáo ôn thần online rồi.
Cô vội tránh anh càng xa càng tốt, ngày xưa đi học anh làm thế nào trị cô, cô chưa bao giờ quên.
Vũ Dĩ Phàm rất muốn đem cô ra đánh mông, ngày nào không gây chuyện gà bay chó sủa thì ngày đó không chịu được.
Cô đang mặc bộ đồ ngủ con thỏ, Vũ Dĩ Phàm nhìn cái đuôi thỏ ngắn ngắn xù xù đang quay về phía mình, thở dài mấy tiếng, vẫn là không nỡ đánh mông.
Kỳ Tâm thấy anh không nói gì, trong lòng xoắn xuýt không biết làm sao cho anh hết giận.
Anh ghét nhất là bị người ta so sánh tuổi với cô đấy, lần này căng rồi.
Cô còn muốn thuyết phục anh nhận mấy lời mời quảng cáo kia cùng cô cơ.
Vũ Dĩ Phàm lạnh mặt ngồi lên giường, tay vỗ vỗ chỗ bên cạnh:
“Qua đây.”
Kỳ Tâm: “…”
Không qua, đứa nào ngu mới qua.
Lông mày anh nhăn tít, mất kiên nhẫn lặp lại:
“Qua đây.”
Kỳ Tâm: “…”
Dạ em qua liền.