Bộ Đôi Lạnh Lùng

Chương háp 7


Bạn đang đọc Bộ Đôi Lạnh Lùng: Chương háp 7

hắn đang ngồi trong phòng suy nghĩ về việc lúc sáng hắn cùng DL(…)chợt nhớ lại tấm bưu thiếp mà DL đưa vẩn còn trong cặp.hắn mở ra xem và khẽ cười khi nhìn thấy tấm ảnh của hắn và DL đang chụp chung.giờ hắn đã biết tại s lúc sáng hắn k có ý định đẩy DL ra mà vẩn để cô ngủ trong lòng mình.lật ra phía s hắn thấy có dòng chữ”e thật sự rất yêu a.nếu a hiểu hãy gọi cho e nhé!0917196151″(số của e đấy cả nhà)
ngay lập tức hắn gọi cho DL rồi bảo cô ra Phương Thảo (chết cha đụng độ)
15 s cả 2 đã đến.ai cũng cười tươi và còn choàng tay nhau mà đi nữa.tiến vào bar DL chợt thấy nó và Thắng tâm hồn xấu xa kia liền kéo hắn đến đó.
-chào a Thắng cả Trang nữa.2 bạn cặp bồ khi nào vậy?
-ôh.DL ngồi đi e!bạn trai e àk_Thắng và DL người tung người hứng liếc liếc xem nó và hắn thế nào
-e cũng đến đây àk_hắn hỏi nó-tôi là Phú_quay sang Thắng

-đương nhiên.bạn trai e rủ k lẽ e từ chối_nó lườm hắn phát
-tôi là Thắng!_Thắng đưa tay bắt tay với hắn
-haizz mình ra nhảy đi a Phú.2 bạn nữa cùng nhảy đi.._DL kéo Phú ôm choàng lấy a rồi nháy mắt với nó
nó cũng k chịu thua kéo tay Thắng theo nhảy cạnh hắn.lâu lâu nó còn giả vờ té rồi đẩy DL ngã.DL tức giận làm lại nhưng lại bị nó né nên té phát nữa!
-ơ.DL s tự nhiên muốn ngủ ở đây vậy?k có nhà s_nó hấy cô
DL quê cứng họng khi mọi người bị cũng nhìn mình.hắn đưa tay kéo cô lên làm nó tức đến muốn khóc nhưng nó cố kìm lại chỉ để cho DL 1 vố nữa
-thôi mình vào bàn đi mọi người.trong DL mệt lắm rồi đấy_nó cười khúc khích.Thắng thấy vậy hiểu ra nên cười theo
vào bàn nó giả bộ rót rượu mời mọi người nhưng đến lượt DL thì nó thay vì rót vào ly lại rót vào ngực cô
-aizz..xin xin lỗi bạn.mình sơ ý quá_”chết m chưa chơi với t hả”nó nghĩ
DL biết nó đang định chơi mình nên nhanh trí nói”-k s đâu._rồi cô kêu hắn Lau cho cô nhưng làm s mà lau chỗ đó được.hắn cứ hả hả mà tay thì run run.chưa kịp làm gì thì DL nhét cho hắn miếng khăn giấy rồi cầm lấy tay hắn lau ngực mình.cảnh tượng trên làm hắn đơ ra và nó thì tức điên lên chạy thẳng ra ngoài và k quên lầm bầm chửi hắn.

o0o:Tại bãi biển gần Phương Anh bar
-tên Hoàng Phú chết tiệt!Vì ai tôi phải khóc vì ai tôi phải đau đớn thế này.là a giả vờ k biết hay cố tình k biết được nổi đau của tôi(híhí)A.A.A._nó hét thật to như trút hết đau buồn cho biển cả mong biển cả sẽ vang rộng tay với nó
-Biển cả ơi!Tôi yêu Trang!_Thắng thừa cơ hội tỏ tình trắng trợn luôn
Nó như chết lặng khi nghe câu nói đó của Thắng chỉ biết nhìn từng cơn sóng nhẹ tràn vào bờ.khẽ đánh trống lãng.nó gượng cười
-mình về thôi a!
-e đừng trốn tránh a nữa!A cho e 1 tháng để suy nghĩ nhưng e phải nhanh lên vì 1 tháng dài quá_Thắng nở nụ cười trẻ con nhìn nó
Nó k trả lời chỉ chạy ra xe rồi ngồi yên vị k nhút nhít.cả đường về nó và Thắng chẳng nói gì lâu lâu nhìn nhau khẽ rồi lại quay đi.k gian lạnh lẻo đó kết thúc khi nó về đến nhà.nơi có người làm nó đau làm nó khóc
-E về rồi àk.lúc nãy sao vậy?_hắn từ đâu bước ra trước sự ngạc nhiên của Thắng

-k có gì!_nó phán 1 câu làm Thắng tỉnh lại sau lúc ngơ ngát
-chuyện này là s?S Phú lại ở đây_Thắng hỏi với vẻ mặt ngu
-àk..tôi ở nhờ đây vài tháng!
-Thôi a về đi.tạm biệt mai gặp nhá!_nó hôn nhẹ lên má Thắng chỉ để xem thái độ của hắn nhưng nó lại phải thất vọng rất nhiều khi hắn cười nhẹ rồi đến bắt tay với Thắng.còn Thắng thì đơ vì k biết gì?Nó bước vào nhà trong vẻ tức tói nó bật tung cánh cửa rồi chạy thẳng vào phòng.hiện nó đang điên nhẹ nên trong nhà k ai dám nói gì.vậy là mọi đồ đặc trong phòng được nó dã nhuyễn bằng chiêu phan lon.
hắn tuy rất bình thản nhưng vẩn có gì đó đau đau trong tim.dù gì nó là người mà hắn hôn đầu tiên giờ thấy nó với Thắng thế có gì đó k thích”chắc là mình ganh tị với Thắng thôi”hắn tự nhủ rồi từ từ những con cừu được bay lượn quanh đầu hắn và nó.cả 2 đều đã ngủ.ai cũng giống nhau nhưng tại s nó lại ngủ trong cái đau đớn của tình yêu còn hắn thì lại ngủ trong cái khó hiểu của mình.liệu nó và hắn có còn đập chung 1 nhịp tim nữa k hay lúc đó chỉ là trùng hợp.và ngày mai cả 2 sẽ đối mặt nhau thể nào mời đọc chạp 8


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.