Đọc truyện Bộ Bộ Kinh Tâm – Chương 44
Khang Hy năm năm mươi cố cung.Tết Nguyên Tiêu vừa qua đi, trong cung hoa đăng vẫn còn chưa hạ xuống, mỗi người trên chân mày khóe mắt vẫn còn xót lại loáng thoáng cái không khí ngày tết vui vẻ thanh nhàn. Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn”Cái đèn ngược này tìm được thật sự là công phu nha! Bộ phận tinh xảo, thu lại cũng thuận tiện, ngay cả bức tranh ở bên trên e là cũng được vẽ bởi bàn tay của bậc cao nhân.” Ta vừa tỉ mỉ xem xét cái đèn kéo quân trong tay, vừa cười nói với Thập a ka và Thập Tứ a ka .Thập a ka cười nói: “Biết chắc ngươi sẽ thích mà!”. Thập Tứ “hừ” một tiếng, nói: “Còn không mau đa tạ Thập a ka vài tiếng!. Đây chính là hắn cưỡng đoạt được từ tay của người ta đấy!”. Ta kinh ngạc nhìn Thập a ka. Hắn trừng mắt liếc Thập Tứ một cái: “Chỉ biết phá hỏng lời của ta! Đèn xếp là do chính ngươi trước tiên muốn có, cũng là ngươi nói mang về cho Nhược Hi chơi nhé”. Thập Tứ bĩu môi, cười nhạo nói: “Nhưng nghe chủ nhân nhà người ta nói vốn chỉ là bày ra để cao nhân thưởng thức, bao nhiêu tiền cũng không chịu bỏ đồ vật yêu thích, ta cũng đã dừng tay rồi! Nhưng là ngươi sau cùng ra oai thân phận, bê cái vẻ ngông nghênh, nói “gia thực ngắm thấy được rồi đó” bức cho đối phương vẫn cứ phải đem tặng nó cho ngươi! Ta cũng thấy xấu hổ dùm cho ngươi, lúc đó khẩn trương chuồn đi! Còn không biết ngượng mà ở chỗ này nói nữa!”Ta nghe ra cũng đã rõ chân tướng sự tình, đem đèn hoa kín đáo đưa cho Thập a ka, cười giận nói: ” Ở trong tay ta bất quá có hay không cũng chỉ là một thứ đồ vật để chơi đùa, nhưng đối với người ta nó lại là một bảo bối, mau mau đem trả về đi!” Thập a ka lại trừng mắt liếc Thập Tứ một cái nói: ” Cầm thì cũng đã cầm rồi! Trả lại là trả làm sao? Ngươi hãy nhận lại đi!”Ta vẫn còn chưa trả lời, Cửu a ka nãy giờ im lặng đi bên cạnh, thản nhiên nói: “Chẳng qua chỉ là một cái đèn lồng mà thôi, cầm thì đã sao, cũng không phải là chưa đưa tiền! Hà tất vì một chuyện như vậy mà nhiều chuyện!”. Ta làm như không nghe thấy, cười nói với Thập a ka: “Mau mau đem trả lại đi!”. Thập a ka thấy ta vẫn giữ thái độ cương quyết, cau mày bất đắc dĩ nhận lấy, thở dài một tiếng: “Trả thì trả ! Mất trắng bao nhiêu công sức như vậy!”Ta quở mắng Thập Tứ nói: “Ngươi ở bên cạnh mà cũng không biết khuyên hắn một chút!” Thập Tứ chỉ vào Thập a ka, nói: “Ngươi hỏi hắn dùm đi, xem ta có khuyên hay không khuyên? Muốn cho hắn chịu nghe mới lạ à nha! Ta xem trên đời này, khi hắn có thái độ lỗ mãng, trừ hoàng a mã ra, cũng chỉ có ba người nói, hắn còn nghe lọt tai. Riêng ta thì không nằm trong số đó đâu nha!”Ta và Thập a ka hai miệng đồng thanh mà nói: “Ba người nào?” Thập Tứ cười cười nhìn Thập a ka nói: “Bát a ka!” Thập a ka không nói gì, Thập Tứ lại chỉa vào người ta nói: “Nhược Hi!” Thập a ka nhìn ta cười hì hì, không nói lại. Ta cười trừng mắt nhìn Thập Tứ. Thập Tứ cố nén cười nói với ta: “Cuối cùng là người mà khi còn bé chính là oan gia đối đầu với ngươi, hiện nay là Thập phúc tấn!” . Sắc mặt thập a ka thoáng cái tỏ ra rất là ngượng nghịu, trừng mắt với Thập Tứ.Ta cười liếc mắt nhìn Thập a ka, chuyển hướng chủ đề câu chuyện, hỏi : “Năm nay, chợ đèn hoa có náo nhiệt không?” Thập Tứ nói : “Mỗi năm đều không có gì khác biệt , không có nhiều mới lạ lắm!” Thập a ka lại còn cười kể đến tết nguyên tiêu năm nay vui vẻ biết bao nhiêu. Cửu a ka đã sốt ruột mà thúc dục bọn hắn đi nhanh.