Bạn đang đọc Bộ Ba Tiểu Thư Rắc Rối: Chương 15
Tính… tong
– thằng nào vậy!_ Tiểu San đứng lên ngó ra cổng
– á… chết… chết… tụi anh Kỳ tới…_ Tiểu San lính quýnh cả lên. Lắp ba lắp bắp nói
– WHAT THE FUCK!!!_ 2 người kia hét um lên
– cái gì mà các cô hét lên giũ vậy?_ bọn hắn bước ra hỏi.
– sao… dẹp… bậy… trốn, trốn…_ Tiểu An rối cả lên
– chuyện gì vậy? Nói gì hổng hiểu gì hết!_ Anh Kiệt cùng 2 người kia thắc mắc.
– không còn thời gian nữa, nhanh các anh trốn đi_ nói xong tụi kéo các anh lôi đi.
Tuấn Anh vinh dự được ở trong tủ quần áo phòng Tiểu An
Anh Kiệt thì ở trên sân thượng, thoải mái hơn còn Hàn Phong thì trốn trong bếp.
– sao mấy em lâu quá vậy?_ Kỳ, Khang và Minh bước vô nhà, cằn nhằn.
– Tại em bắt ti vi lớn quá không nghe hi hi sao mấy anh qua đây giờ này?_ Tiểu An nhanh nhảu trả lời.
– bộ qua giờ này không được hả?_ Khang lên tiếng nhìn Tiểu An ngờ vực
– à… không đâu tại thuận miệng hỏi vậy mà_ cô xua xua tay nói.
– khát nước quá, nhà còn bia không?_ Minh nói rồi thản nhiên bước xuống bếp về phía tủ lạnh.
– anh… anh để em lấy cho anh ngồi đây đi_ Tiểu Đan chạy lại kéo tay Minh.
– ờ…
– nè!_Tiểu Đan đặt lon bia xuống bàn.
– thanks!
– haizz anh mới từ công ti về nóng quá, anh đi tắm cái nha!_ Khang nói
– ừ… hả??? Khoan!!!_ Tiểu An chạy theo anh lên lầu.
Cộp…
– ủa có tiếng gì dưới bếp vậy?_ Kỳ hỏi khi nghe tiếng Động.
– à chắt chuột đó mà_ Tiểu Đan lên tiếng
– chuột hả, ôi mợ ơi!_ Kỳ co ro vào người San, ấy chà anh này sợ chuột kinh luôn nha.
– ha ha nhìn anh kìa_ Tiểu San cười chọc quê.
– nhỏ này… mà chậu hoa Ly anh tặng em tuần trước sao rồi, tốt hôn?
– ừ đẹp lắm anh, em để nó lên sân thượng hứng nắng á_ Tiểu San cười tươi.
– vậy để anh lên xem nó sao rồi!_ Kỳ chạy lên lầu.
– ê chờ em!
……
ở phòng Tiểu An
– anh qua phòng Tiểu San tắm đi nha!
– sao kì vậy?
– tại nhà tắm em bị hư vòi nước rồi!
Lộp… cộp…
– tiếng gì vậy ta?_ Khang đưa mắt tìm kiếm.
– đâu có đâu, em có nghe gì đâu
“Úi cái đầu của mình, tại sao mình lại có ngày này nhỉ” Tuấn Anh bị đụng đầu vào thành tủ
– vậy để anh lấy quần áo cái đã, anh còn để đồ ở đây phải không?_ Khang nói
“Hả, có cả quần áo nữa, rốt cuộc các người đã đến mức nào rồi”
– anh qua bển chuẩn bị nước đi, em đem qua cho_ Tiểu An giật mình nói.
– anh thấy tụi em hôm nay lạ lắm nha! – lạ hả, có lạ đâu bình thường mà, thôi anh qua bển đi_ Tiểu An đẩy Khang ra khỏi phòng. Sau đó thở phào nhẹ nhõm. Tay vuốt ngực bước lại tủ quần áo.
– anh ở yên đây, một chút nữa thôi.
– hừ, tên đó là ai hả
– tôi sẽ giải thích sau.
– Tiểu An!!!!_ Khang gọi lớn tiếng
– ờ.. em ra liền!, tôi đi nha!_ Tiểu An quơ vội bộ quần áo rồi bước đi
– đi luôn đi, đồ đáng ghét!_ Tuấn Anh lầm bầm
……
Trên sân thượng.
Phịch…. phịch… nghe tiếng bước chân Anh Kiệt nhanh chống núp sau cái thùng gỗ.
– đâu, ô nó nở hoa đẹp ghê nhỉ!_ Kỳ cầm chậu hoa lên xem xét. Tiểu San lia mắt xem Anh Kiệt đang ở đâu? đã thấy mục tiêu cô nháy mắt.
– Tiểu San!!! Em sao vậy? Sao đứng ngay ra đó thế.
– à không có gì? Mai anh mua cho em một chậu nữa nha, một mình nó sẽ buồn đó
– được thôi nếu em thích_ Kỳ xoa đầu cô
– Mình đi xuống đi! Ở đây nắng quá_ khi thấy Kỳ dòm ngó xung quanh Tiểu San nhanh chóng đứng chắn tầm nhìn của anh
“Lại là cái thằng này”
– ờ…._ họ cùng bước xuống, Tiểu San thở hắc ra, tình trạng này kéo dài chắc đau tim mà chết mất.
Rầm… thanh gỗ ngã xuống vì bị Anh Kiệt sơ ý chạm vào.
– gì vậy?_ Kỳ quay nhìn chỗ phát ra tiếng Động. Tim Tiểu San sắp nhảy ra ngoài luon.
– anh… khoan đã!_ muộn rồi Kỳ đã nhanh chóng bước đến, cây kim trong bọc cuối cùng cũng lộ ra.
– trộm… thằng này dám vô đây trộm hả, bước ra đây nhanh lên_ Kỳ kéo tay Anh Kiệt ra.
– tôi… tôi!_ Anh Kiệt không biết nói sao nhìn qua Tiểu San cầu cứu.
– tôi cái gì… nhìn cũng lịch sự đẹp trai mà đi ăn trộm hả?_ Kỳ nhìn từ trên xuống dưới đánh giá.
– anh à… không phải như anh nghĩ đâu_ Tiểu San lí nhí lên tiếng.
– không phải cái gì?_ Anh hỏi giọng bực bội.
– mình xuống dưới đi em sẽ giải thích_Tiểu San nói rồi kéo anh mình xuống dưới nhà.
– nhỏ hậu dậu này thiệt là, nó lấy áo ình mà lại lấy áo của nó_ Khang lầm bầm bước vào phòng Tiểu An. Anh đang cởi trần vì cô lấy nhầm áo.
K…e..t…
Khang suýt bật ngửa khi thấy có người trong tủ
– ngươi… ngươi là ai?_ Khang chỉ vào Tuấn Anh hỏi
Đến giờ thì không còn đường nào khác phải bước ra rồi. Tuấn Anh im lặng nhìn chàng trai trước mặt. Không phải lo sợ mình là xét xem người này có gì hơn mình
– tôi hỏi cậu là ai?_ Lặp lại câu hỏi, có chút khó chịu khi có người lạ trong phòng Tiểu An mà đối phương lại không trả lời mình.
– hỏi Tiểu An đi_ hướng cái nhìn thách thức về Khang Tuấn Anh thản nhiên trả lời.
– Cậu quen Tiểu An???
– hơn nữa kìa!_ nói xong Tuấn Anh bước ra khỏi phòng và xuống lầu.
……
Mọi người đã có mặt chỉ thiếu Hàn Phong.
– chuyện này là thế nào, giải thích, 5phút bắt đầu_ khang bắt chéo chân nhìn 3 nàng
– họ là bạn tụi em!_ Tiểu San nói, mắt nhìn Khang sợ sợ sệt.
– bạn?_ Kỳ lên tiếng
-… gật đầu
– sao lại trốn?_ Minh nhướng mài hỏi. Nhìn như tra khảo tội phạm.
– Tại em sợ tụi anh hiểu lầm_ Tiểu An lí nhí nói
– còn một người nữa!_ Minh nói
– em… được rồi_ Tiểu Đan thở dài rồi bước vào bếp lôi Hàn Phong ra.
– anh à, em xin lỗi, em không nên giấu anh_ Tụi nó bày vẻ mặt hối lỗi.
– giải quyết đi! tụi anh đi lên phòng nghỉ đây_ Khang cùng 2 người kia bước đi bỏ lại câu nói.
– hazzzz!!!_ tụi nó nhìn theo thở dài ngao ngán.
– về đây!!!_Hàn Phong đứng phắt dậy bước ra ngoài mặt hầm hầm.
Tụi nó nhìn họ không biết nói gì thôi thì để bọn hắn về lúc này là cách giải quyết tốt nhất.