Bộ Ba Tiểu Thư Rắc Rối

Chương 10


Bạn đang đọc Bộ Ba Tiểu Thư Rắc Rối: Chương 10


Ngày hôm sau, tức là ngày thứ 5 .
8h tối tại nhà tụi nó.
3 nàng đang chuẩn bị đợi bọn hắn đến đón.
– Mấy thằng cha này không biết tính dẫn mình đi đâu nữa?_ Tiểu An từ trên cầu thang bước xuống nói.
– chắc lại muốn hù dọa mình gì nữa đây ?_Tiểu San dự đoán, tay lật từng trang của cuốn tiểu thuyết dày cộm.
– kệ dù gì cũng nghỉ một buổi làm, khoẻ._Tiểu Đan trả lời
Tụi nó hôm nay mặc đồ giống nhau. Quần ngắn nữa đùi, mặc áo sơ mi sọc trắng đen ngắn tay, vạt áo buộc lên. Cả ba đều thả tóc tự nhiên. Ặc! cái này phong cách giống những nhóm nhạc nữ ở Hàn Quốc nhỉ.
Ting… ting…
Tiếng kèn xe in ỏi ngoài cổng, chắc hẳn là 3 chàng nhà ta đã đến. Hình như bọn hắn muốn hàng xóm vác cuốc, xẻng, dao, kéo ra để làm thịt mình hay sao mà cứ bóp còi mãi không thôi.
– nè 3 tên té giếng thôi giùm cái đi_ Tiểu An cùng 2 người kia bước ra.

– Trời ơi, dừng lại!_ Tiểu San bịt 2 tay lại quát lên. Kiểu này chắt phải đi khám tai mũi họng quá.
– Mấy tên này điên rồi_ Tiểu Đan cũng ôm đầu nói. Mặc cho tụi nó cằn nhằn la hét bọn hắn coi như không có gì vẫn tiếp tục làm “ô nhiễm âm thanh”.
Tụi nó nhìn nhau vài giây hỏi ý, sau đó gật đầu cái rụp như đã quyết định gì đó. Tiếng kèn của 3 chiếc mui trần kia đang “hót” say mê.
– Á Á Á Á Á_ tụi nó cùng nhau hợp xướng một bài dàn đồng ca. Tiếng hét lấn áp cả tiếng kèn. bỗng nhiên mặt đất rung chuyển. Tụi hắn giật mình vịn chắt ghế, sợ rằng sẽ bị vùi mình xuống lòng đất mất.
– thôiiiiiiii!_ Tiểu Đan giơ tay ra hiệu bảo dừng lại.
– các người đúng là dã man rợ_ Tuấn Anh chới với cùng 2 thằng bạn từ xe bước ra nói.
– hứ_ 3 nàng khoanh tay nghênh mặt tạo dáng oai hùng
– giờ đi được chưa?_ Hàn Phong lên tiếng hỏi
– đi đâu?_ đồng thanh tập 1
– đi rồi biết!_ Anh Kiệt trả lời.
– xí!_ 3 cô hất tóc kiêu ngạo mở cửa xe bước vào. Tụi hắn cũng leo lên nổ máy và chạy vun vút trên đường.
15″ sau họ dừng xe lại trước một quán bar rất lớn. Toàn bộ tòa nhà được làm bằng kính cao cấp, cách âm, nhưng đứng bên ngoài cũng còn nghe sự run Động của tiếng nhạc xập xình ở trong.
– sao lại đến đây?_ Tụi nó bất ngờ khi thấy nơi này.
Tụi hắn không trả lời, nở nụ cười ranh mãnh sải chân bước vào.
Tụi nó nhìn nhau rồi cũng nối gót theo sau.
Vào trong, khung cảnh là hàng ngàn con người ở từng tầng của tòa nhà đang lắc lư nhảy nhót theo những địu nhạc dance cực mạnh. Mỗi tên con trai đều một tay ôm ấp vài em ăn mặc vô cùng thiếu vải, tay kia nhấm nháp rượu.
Mọi người đều dừng lại để theo dõi 3 cặp đôi hoàn hảo vừa xuất hiện. Bọn con trai nhìn tụi nó muốn lòi con mắt, cằm sắp đụng xuống gạch nhưng khi liếc qua thấy bọn hắn đi bên cạnh thì tiếc hùi hụi quay đi, ai dám đụng vào người của 3 thiếu gia lừng lẫy tiếng tâm kia, có nước vào quan tài sớm.
Chọn một bàn và ngồi xuống, tụi hắn thích thú nhìn biểu hiện trên khuôn mặt tụi nó. Nhưng thật tiếc các nàng chẳng có gì là sợ sệt hay rụt rè mà hình như là chán ngấy cái nơi này.
– các cô thường đến đây à?_ Hàn Phong lên tiếng hỏi, phải hỏi là thường chứ đến 1 2 lần thì không thể nào có thái Độ nhởn nhơ như vậy được.

– không!_ Tiểu Đan giọng băng lãnh trả lời.
– cô thấy nơi này thế nào?_cố ý thâm dò vì bộ ba còn rất nhiều điều bí ẩn mà bọn hắn không sao hiểu được.
– boring!_ thản nhiên trả lời nhưng người nghe thì đứng hình
– haizz!_ Hàn Phong thỏ dài, ké hoạch trả thù thất bại.
– uống gì nào?_ Anh Kiệt lên tiếng.
– tùy anh thôi!_ Tiểu San đang căng mắt nhìn một thằng con trai, có lẽ kết anh ấy rồi đây.
– cô nhìn gì vậy?_ Anh Kiệt gọi đồ uống xong quay sang thấy thế liền hỏi
– nhìn cái anh kia kìa, nhìn đáng yêu kinh_ Tiểu San cười trả lời, nụ cười làm bao anh ngất ngây con gà tây. Mắt vẫn hướng về mục tiêu không hề xê dịch
– hừ, không nhìn nữa_ Anh Kiệt gắt lên. Tiểu San quay sang nhìn anh khó hiểu sau đó lại tiếp tục chiêm ngưỡng trai đẹp. Anh Kiệt tức nổ đom đóm mắt. Định bụng cho đàn em xử đẹp cái thằng đó. Đẹp trai cũng khổ.
– nè uống đi!_ Tuấn Anh đẩy ly cocktail về phía Tiểu An anh tin chắt rằng cô sẽ không dám uống.
– thôi, không uống cái này_ đúng như mình nghĩ, anh cười khoái chí
– tôi muốn uống ly của anh_ câu tiếp theo làm Tuấn Anh muốn bất tỉnh, không uống cocktail mà đòi uống ly vodka diva rượu mạnh của anh. Có phải anh nên đi khám lại tai.
– cô có biết đây là cái gì không?_ Anh hỏi lại
– “tất nhiên là biết sở thích của tôi mà” không nhưng muốn uống nó_ Tiểu An lắc đầu.

– mợ ơi! không biết mà đòi uống, thôi không cho, nó là rượu mạnh cô sẽ không chịu nổi đâu
đó là loại rượu biệt và đắt nhất thế giới, trông giống như một lọ nước hoa. Mỗi chai vodka diva có chứa các loại đá quý. Trong đó vodka diva diamond, vỏ chai được nạm ráp kim cương và đá quý dạng cát long lanh và huyền ảo.
Tuấn Anh say sưa nói khi nhìn lại thì há hốc mồm vì Tiểu An đã nốc cạn ly của anh rồi.
– cô… cô_ Tuấn Anh trở nên cà lâm, anh chăm chú quan sát gương mặt của cô, nó sẽ đỏ lự lên trong vài giây.
-“Oh my chúa! cô ta vẫn tỉnh bơ” anh dụi mắt nhìn lại.
– làm gì nhìn tôi như thú lạ vậy?_ Tiểu An đưa mắt hỏi
Thật ra Tiểu An rất thích loại rượu đó đến nỗi ghiền luôn ấy chứ, chỉ vì lúc nhỏ lén uống một lần nên bị miễn dịch, ba mẹ cô sợ cơ thể một đứa bé 4 tuổi không chịu nổi nên rất lo. Thế mà cô vẫn khoẻ nhăn răng ra đó.
– cô cảm thấy thế nào rồi?_ Ánh mắt trông chờ sự trả lời từ người con gái trước mặt.
– bình thường!_ quái thai à không quái vật, Tiểu An trả lời hồn nhiên, Vâng rất thành thật.
Tuấn Anh chỉ biết lắc đầu, không nói gì nữa.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.