Bộ Ba Siêu Quậy

Chương 4: Quay về quê hương


Đọc truyện Bộ Ba Siêu Quậy – Chương 4: Quay về quê hương

Hai ngày sau.
“Reng… Reng… Reng…”
– Oáp…!!! Haizzz…!!! Mấy giờ rồi nhỉ?
– 5 giờ 30….
– Còn sớm mà… ngủ tiếp… hôm nay có đi học đâu…
Z Z Z Z
5 phút sau…
– Á á á… hôm nay bay về Việt Nam rồi… Chết! Giờ còn kịp không ta… – tôi gào lên khi nhận ra hôm nay phải bay về Việt Nam – Hên, hên mới ngủ thêm có 5 phút… lẹ lẹ!!
15 phút sau.
– Ok! Đánh răng súc miệng tắm rửa xong!
Tôi đi ra ngoài và tiến đến cái tủ, trên người tôi bây giờ là có một chiếc khăn trắng quấn quanh người nên hơi lạnh a~
– Lấy đồ lẹ thôi, lạnh quá!!
10 phút trôi qua
– Mặc vậy đẹp rồi!
Đứng trước gương ngắm nhìn style hôm nay của tôi. Tôi mặc một chiếc áo tay dài, màu đen huyền, trên áo có vẽ hình một chú chó bông màu trắng dễ thương vô cùng với một chiếc quần jean trắng dài. Và một đôi giày bata đen mà tôi dùng để đi bar hôm trước.

Tôi chạy xuống nhà, ra trước cổng. Tài xế của nhà tôi đã đợi sẵn trước cổng nhà với chiếc limo.
Tôu vội ăn sáng và chia tay người mẹ thân yêu vài ngày bằng một câu nói:
– Chào mẹ con đi đây! Mẹ ở nhà giữ gìn sức khỏe nhé!
– Ừm, con yêu, đi vui vẻ! – mẹ trả lời tôi và trên môi nở một nụ cười tươi tắn.
Tôi ra cổng và nói với chú tài xế. Nhân tiện giới thiệu với mọi người chú tài xế này luôn. Chú ấy là người làm cho công ty ba tôi, chú là tài xế cho nhà tôi từ khi tôi nới lên 4 tuổi, chú tài ế này tên là Trương.
– Chú Trương, ta đi thôi!
– Vâng, thưa tiểu thư.
Xe đi thoáng chốc đã tới nơi. Tôi vừa đi tới cổng đã thấy hai nhỏ bạn thân của tôi chạy ùa tới.
– Ê, tao nè! Ngân, Ngân lại đây! – Nhi gọi với theo tôi với giọng điệu dễ thương cùng với style của nó hôm nay.
– Sao lâu vậy, tụi tao đợi mày lâu rồi đấy! – còn Mai thì vô cùng nữ tính.
– Thôi, cho tao xin lỗi mà! – tôi cười với tụi nó. – Vào thôi, sắp tới giờ bay rồi!
15 phút sau.
Bây giờ đã đến giờ chúng tôi cất cánh, cả ba đứa chúng tôi lên máy bay và tới hàng ghế vip ngồi, ngồi ở hàng ghế vip rất thoải mái cơ. Chúng tôi lên máy bay cứ liên tục tám với nhau, tám mệt rồi nghỉ. Cứ như vậy đã đến nơi lúc nào không hay.
Xuống máy bay.

– Đi oải thật chứ! – tôi than vãn với hai nhỏ.
– Ừm! – hai nhỏ đồng thanh.
– Đi bắt taxi thôi. – tôi nói thêm.
Chúng tôi vừa đi và vừa bắt chuyện vui vẻ thì có một cái gì đó vừa chạy ngang qua và làm trúng tôi thì phải.
– A…. Ui da…!! – đó là giọng của một người con trai.
Tôi theo phản xạ quay xuống thì.
– Này, anh không sao chứ?
– Tôi không sao, cám ơn cô! – người con trai ấy nhìn tôi và mỉm cười.
– Anh làm rơi hết mấy thứ trên tay anh rồi kìa! Để tôi lượm lên giúp cho! – tôi nói rồi ngồi xuống nhặt những thứ bị rớt ra trên tay anh ta.
Bỗng có một tiếng nói lạ:
– Cô cứ để cho anh ta và chúng tôu nhặt đi, không làm phiền đến cô đâu.
Đó là một giọng nam khác.
– Ừm, anh ta hậu đậu lắm! – một giọng nam khác cất tiếng nói.
Tôi quay lại và cười khì. Sau đó đứng dậy quay lại chỗ của hai đứa bạn.
– Bây giờ tôi bận rồi, nếu có dịp hẹn hôm khác nhé! – tôi nói và nở một nụ cười thật tươi. – Đi thôi! Nhi, Mai!
________________________
– Mấy bạn này, tuy mình mới viết truyện nhưng mà mấy bạn có thể vote dùm mình được không? ^^ mình xin cám ơn trước nhé! ^^
– À, mấy bạn nếu thấy không hay chỗ nào mấy bạn cứ cmt nhận xét đi, mình luôn tiếp nhận ý kiến của mấy bạn! ^^


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.