Bloody Contract - Máu Hiếm

Chương 37


Đọc truyện Bloody Contract – Máu Hiếm – Chương 37

Hima hé mắt, ngồi bật dậy. Cô đang ở đâu thế này? Rồi trí nhớ dần quay trở lại, mọi thứ trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Khi vụ nổ diễn ra, phản ứng của Hima quá chậm nên cô chỉ kịp tạo một lá chắn bao bọc quanh mình và Ryo. Vậy nên, bây giờ hai người họ vẫn ở trong nhà tù dưới lòng đất. Ryo đang ngất đi bên cạnh Hima, mái tóc nâu của cậu ấy bám đầy bụi. Hima đỡ Ryo dậy, lay lay cậu ta.

“Ryo! Ryo! Cậu không sao chứ?”_Hima gọi và dùng tay đặt lên trán Ryo, lẩm nhẩm câu thần chú.

“Eh….ui da….Hima? Chuyện gì…?__Ryo lẩm bẩm, nhăn mặt vì đau.

“Mọi người đều lạc đâu mất rồi!”_Hima lo lắng.

“Chậc! Chuyện này không hay rồi. Có lẽ chúng ta nên đi tìm xung quanh xem sao.”

Hima trầm tư một lúc.

“Mình có ý này!”_Cô bé búng tay, khuôn mặt sáng rỡ lên.


Hima và Ryo bắt đầu đi lên cầu thang đã bị phá hủy gần nửa, trở lại hành lang phía trên tòa lâu đài. Tại đây, Hima làm một chút phép thuật để tên Death ngồi ở phòng ngai không thể nghe thấy được hai người. Hima dẫn Ryo qua các dãy hành lang ngoằn nghèo khác. Những lối đi lát đá đen hầu hết đều còn nguyên vẹn nhưng vẫn bị hư hại nghiêm trọng. Hima nghĩ cậu bé tên Ciel đó sẽ có lý do hoàn toàn chính đáng để xé tên Nero đó ra mà quẳng cho cá ăn. Hai người bắt đầu đi vào phần sâu nhất của lâu đài. Khi mới bước vào đây, Hima đã để ý đến một chỗ có biển không phận sự miễn vào. Cô bé biết họ sẽ có những thứ mình cần trong đó.

Nằm ẩn sau một cầu thang cổ lớn thời Victoria là một cánh cửa gỗ lớn. Có một cái ổ khóa to khủng hoảng bằng sắt trước cửa. Sau vụ nổ, Hima nghĩ đây là căn phòng kiên cố còn lại duy nhất, nội cái ổ khóa không bị sứt mẻ gì đúng là kỳ tích rồi. Hima đưa tay lên, cái ổ khóa nặng khiếp! Làm bằng gì thế nhỉ?

“Witchzarath Audivio Imperio!”_Hima thì thào, vung hai tay qua hai bên. Ổ khóa bung ra, và trước khi nó rơi đánh ầm xuống sàn, Hima đã di chuyển cho nó tiếp đất một cách nhẹ nhàng và im lặng hơn.

“Đây là đâu vậy? Sao cậu biết nơi này có thể giúp chúng ta?”_Ryo nhướng mày.

“Ưu điểm của việc có phép thuật….là cậu có thể nhìn xuyên qua mọi thứ.”_Hima nháy mắt.

Ryo có vẻ ngạc nhiên nhưng vẫn đi theo Hima vào trong căn phòng ấy. Vào đến nơi, cậu há hốc mồm. Đó là một thư viện với những giá sách cao và to khủng hoảng. Ryo nghi ngờ về việc trần phòng có phải là một kệ sách lớn luôn hay không. Những cầu thang cùng hành lang lớn được xếp dài, uốn lượn theo hình dạng bầu bầu của căn phòng. Một bộ ghế sofa đọc sách được đặt chính giữa, trên một tấm thảm Ba Tư đắt tiền. Ryo có cảm giác như Alice lạc vào xứ sở thần tiên. Ở đây chắc cũng phải có hơn mười mấy ngàn cuốn sách và Hima muốn tìm thứ gì trong đây vẫn còn là một điều bí ẩn.

“Hima? Nơi này giúp được gì cho chúng ta?”_Ryo lúng túng, vẫn còn choáng váng về cảnh tượng “hùng vĩ” trước mắt.

“Chắc chắn phải có một cuốn sách viết về tiểu sử của những tên tội phạm vampires, tìm nó.”_Hima lẩm bẩm, trông cậu ấy cũng khá bất ngờ.

“Tìm một cuốn sách trong gần mấy ngàn cuốn ở đây…à không có lẽ mấy triệu cuốn mới đúng! Cậu điên sao? Chúng ta có khi phải mất cả năm!!!”_Ryo hét lên.

“Vậy….”_Hima chợt nhỏ nhẹ. “…chúng ta sẽ tìm được mà nếu cậu…..THÔI KHÔNG HÉT LÊN NHƯ VẬY VÀ TÌM ĐI!!!!”

Trong tất cả những thứ đáng sợ trên đời, thứ đáng sợ nhất, theo Ryo là Himawari lúc tức giận. Khi Hima đã điên lên…….omg Ryo không dám tưởng tượng lại cảnh đó nữa. Tất cả những thứ trong vòng bán kính 100m sẽ bị tan biến hoàn toàn không một dấu vết gì. Cậu bắt đầu đi vòng vòng quanh, nhìn nhìn bìa các cuốn sách. Toàn là những ngôn ngữ bí hiểm, hoặc đó là tiếng nước ngoài nhưng Ryo không thể đôc được cái kiểu chữ Gothic ngoằn ngà ngoằn nghoèo ấy. Hima ngồi khoanh chân, nhắm mắt lại, những cuốn sách bay ra khỏi kệ và di chuyển xung quanh cậu ấy. Hay thật! Hima đã kiểm tra xong một kệ và đến kệ thứ hai trong khi Ryo chưa được một ngăn!


Cậu bắt đầu thấy nản và đứng dựa lưng vào một kệ. Eh? Khoan đã. Kệ này có gì không bình thường. Ryo quay lại và thấy những cuốn sách trong kệ này quay hết gáy vào trong. Sắp xếp kiểu quái gì thế này? Ryo lấy ra một cuốn xem thứ. Đó là một cuốn sách khá dày, bìa cứng màu xanh dương và còn khá mới nhưng không ghi tên gì cả. Ryo lật lật vài trang, thấy toàn hình và chữ sắp xếp như kiểu hồ sơ tội phạm của FBI ý. Ryo mừng rỡ khi lật đến một trang có dòng chữ Nero.

“Himawari! Mình tìm được rồi!”_Ryo hét lên, vẫy vẫy cuốn sách.

Hima có vẻ ngạc nhiên, những cuốn sách được cô điều khiển về chỗ cũ. Hima chạy vội lên chỗ Ryo, lật lật cuốn sách. Khiếp! Tên Nero này tiểu sử và thành tích của hắn cũng dài đến mấy chục trang! Tên này chắc là Napoleon của giới tội phạm vampires đây mà.

“Để xem…..3 lần hành thích chủ nhân hoàng tộc Bonatrate. Khiêu khích, lập một đội quân Death nổi loạn nhưng bị tiêu diệt. Ngoài ra còn một tá những hành động khủng bố, ám sát, hút máu bừa bãi nữa. Một tên Death vô nguyên tắc và bất trị hơn tất cả đồng loại của hắn. Cách tiêu diệt Nero là phải tiêu diệt nguồn gốc sức mạnh của hắn. Nguồn gốc sức mạnh của Nero…..không phải là Yuuki-san sao?”_Hima ngước lên. “Không lẽ….”

“Không! Chắc chắn phải có một cách nào khác. Chẳng phải vampires bị tiêu diệt khi bị thiêu cháy sao? Có lẽ nên nhờ Syrena….”_Ryo lúng túng.

“Không được! Bây giờ Nero là một phần cơ thể của Yuuki, nếu làm tổn thương hắn, mình không nghĩ Yuuki có thể sống sót được. Phải để anh ấy tự chiến thắng.”

“Nhưng không lẽ chúng ta không làm gì?”

Hima có vẻ nghĩ ngợi.


“Tạm thời thoát ra khỏi đây đã!”_Cô bé nói và giấu cuốn sách vào trong áo, đẩy Ryo ra ngoài. Tới cửa, Hima đọc thần chú và chiếc ổ khóa được gắn lại như mới, căn phòng trở lại nguyên trạng ban đầu. Hima ra hiệu cho Ryo đứng sát vào mình.

“Witchzarath Audivi Imperio!”_Hima thì thào và một cái bóng màu đỏ dâng lên, nuốt gọn hai người. Sau vài giây, cái bóng tan biến, Hima và Ryo thấy mình đang đứng ở một góc khuất nơi phòng ngai. Ryo có vẻ ngạc nhiên trong khi Hima đưa tay lên miệng, ra dấu im lặng. Ngồi trên chiếc ngai đen vốn của Ciel là một tên có mái tóc bạc trắng, nói đúng hơn là phiên bản trưởng thành của Yuuki. Tuy nhiên, hắn ta có cái nhìn hiểm ác và khuôn mặt hoàn toàn không có vẻ thân thiện cũng như đáng mến của Yuuki-san. Tên Nero đó đang cầm một quả cầu, Hima cố nhìn vào đó và nhận thấy hắn đang theo dõi mọi người từ xa. Khỉ thật! Vậy là mọi hành động đều bị hắn thấu tóm.

“Đến lúc cho các ngươi nếm mùi rồi!”_Nero chợt cười lớn và búng tay. Một làn khói tím hiện ra và Hima cùng Ryo chỉ biết đứng há hốc mồm mà nhìn.

12 hình người hiện ra. 12 bản sao. Mỗi bản là một người trong nhóm Hima. Tất cả bọn chúng đều giống y như bản gốc, nhưng có điều đều mang trên mình một màu đen từ quần áo, đầu tóc đến làn da. Cốt truyện về ngày tận thế điển hình. Hima kinh hoàng nhìn tên Nero phân chia chúng và bọn bản sao biến mất, Hima biết nếu không sớm rời khỏi đây, bản sao của cô và Ryo sẽ phát hiện được họ đang núp đằng sau cái cột nên cô bé lập tức teleport họ ra khỏi lâu đài. Tuy nhiên, vận may của họ không kéo dài được lâu. Vừa ra khỏi lâu đài, Hima đã bắt gặp hai bản sao đứng chặn trước ở đó.

“Xin chào Hima!”_Bản sao thốt lên và Hima nhận ra giọng nói đó.

Tên Nero không tạo ra bản sao để tiêu diệt bản chính, mà hắn tạo ra bàn sao để tiêu diệt những người bạn của bản chính đó!

Đứng trước mặt Hima và Ryo hiện giờ là bản sao của Rena và Kaito.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.