Đọc truyện Bloody Contract – Máu Hiếm – Chương 12
Một tiếng nổ kinh hoàng phát ra từ nhà kho vang vọng khắp cả khu biệt thự. Renata và mọi người chạy ra ngoài, kinh hoàng.
Trước mắt họ là một đám cháy lớn bốc lên từ chỗ để củi, ngọn lửa lan dần ra khắp mọi nơi, cảm giác này khiến cho Renta nhớ lại lần đó, khi nhỏ thiêu rụi cả trạm xăng. Sự lo sợ trỗi dậy trong nhỏ. Ở đây có Himawari và Ryo, không thể sử dụng sức mạnh trước mặt họ được, nếu không họ sẽ hoàng loạn khi biết mình đang giao du với một lũ-không-phải-là-người. Renata kinh hoàng nhìn ngọn lửa cháy rực lên, như một đốm sáng chói lòa giữa màn đêm dày đặc. Edgar cau mày nhìn xung quanh, tìm kiếm nguyên nhân gây ra chuyện này.
“Khỉ thật!”_Cậu ấy nghiến răng.
“Sao thế?”_Renata quay lại.
“Bọn chúng không cho mình nghỉ ngơi hay sao ấy!”
“Ai cơ?”
Edgar quay lại nhìn nhỏ bằng con mắt u ám.
“OCCISOR.”
*****
Renata không biết nên nói sao nữa. Mấy ngàn năm nay Giáo hội luôn truy lùng những nòi giống ác quỷ và tiêu diệt chúng, nhưng với hoàng tộc Blackmon, họ dành ra một ngoại lệ. Chừng nào Blackmon không làm hại con người, Tòa thánh sẽ không đụng đến họ. Tuy nhiên, một số người trong Giáo hội không lấy làm vui về điều này, nên một tổ chức được lập ra. OCCISOR. Tiếng La tinh nghĩa là sát thủ. Họ tập trung những thợ săn giỏi nhất của Tòa thánh, săn lùng ác quỷ và không có một ngoại lệ nào. Vatican không thừa nhận mối quan hệ với hội này nhưng dóng tộc Blackmon vẫn biết Giáo hội đứng sau giật dây, tuy nhiên, tính đến thời điểm này OCCISOR vẫn chưa chạm được đến Blackmon.
“Đáng ghét! Lần này lại là tên đó.”_Edgar lầm bầm.
“Tên đó?”_Kaito nhướng mày.
Một bóng áo đen hiện ra giữa nền tuyết trắng xóa, Renata có thể nhận ra đó là một chàng trai qua vóc dáng, nhưng nhỏ không thể thấy mặt cậu ta được, nó bị che phủ bởi chiếc áo choàng đen bên ngoài.
“Lawrence.”_Edgar nghiến răng.
Bóng đen cởi mũ trùm đầu ra và nhỏ thấy anh ta đeo một cái mặt nạ đen che nửa mặt trông khá ngầu. Làn da không trắng lắm, mái tóc bạch kim hoàn hảo đối chọi với màu đen của áo choàng. Anh ta mặc toàn bộ đồ màu đen, trông như một ác quỷ hơn là một người đi diệt quỷ.
“Chào Edgar. OCCISOR cử ta đi tìm ngươi, nhưng có lẽ ta tìm được nhiều hơn thế.”_Lawrence liếc qua Kaito.
“Hắn ta là ai?”_Kaito nhướng mày.
“Eh….một thợ săn quỷ.”_Edgar đảo mắt.
“Great.”
“Chuyện gì thế? Cậu ta….”_Himawari bước ra.
“Hima, không sao đâu, cậu cùng Ryo và Arita vào trong đi.”_Kaito phẩy tay.
Arita có vẻ hiểu ý và đẩy Hima cùng Ryo vào trong, nơi lửa chưa lan tới. Ba người vừa đi khuất, Renata nhận ra vấn đề của họ không dừng lại ở đó. Từ trong rừng có tiếng tru và trong chớp mắt, hàng loạt con sói với bộ lông trắng muốt nhảy xổ ra. Một con ta hơn hẳn các con khác tiến về phía trước, gầm gừ. Renata có cảm tưởng như mình đang đối mặt với Lupa, nữ thần Sói trong thần thoại La Mã. Con sói đầu đàn có cao lớn với bộ lông mượt mà, chìm hẳn trong màu tuyết trắng, đôi mắt sắc lạnh và thèm muốn, Renata không thể nói đó chỉ là một đàn sói bình thường, chúng to hơn, đáng sợ hơn và tất nhiên cũng nguy hiểm hơn.
“Được rồi…..chúng ta có ba vấn đề….và có ba người.”_Edgar liếc lại.
“Em sẽ lo đám cháy.”
“Hay nhỉ. Phần dễ nhất!”_Kaito cau mày.
“Nếu anh có thể dập đám cháy khổng lồ đó nhanh chóng thì xin mời.”_Renata lầm bầm, lao về phía ngọn lửa. Edgar tấn công Lawrence còn Kaito lo đàn sói.
Ngọn lửa đã vượt quá tầm kiểm soát, nó lan nhanh hơn và sắp tới khu nhà chính, nhỏ nhìn quanh quất, cố tìm kiếm thứ gì đó có thể dập lửa, nhưng khắp mọi nơi chỉ là băng và tuyết. Những ngọn gió lớn càng làm cho lửa cháy to hơn, thậm chí những bông tuyết cũng bắt đầu tan chảy, không kìm hãm được ngọn lửa kỳ dị này. Sau một hồi quan sát, Renata đã thấy thứ mình cần.
“Để ta dạy ngươi một điều khi cháy ngay trên nhà kho nhé.”_Renata nói, cả thấy khá ngới ngẩn khi trò chuyện với một đám cháy.
“Ống dẫn nước rất hay bị bể vào mùa đông do áp suất đấy!”_Nhỏ hét lên và ống nước vỡ tung. Từng đợt nước trào ra, dâng lên phía trên đầu nhỏ. Renata giơ tay, cố giữ cho chúng không bị đóng băng trước khi phun vào đám cháy. Nước phun ra từ cái ống ngày càng nhiều, hàng trăn ga lông nước đang cuộn xoáy trên đầu nhỏ. Sau một tiếng hét, Renata thả cả tấn nước đó xuống đám cháy, khối nước dập tắt đám cháy trong nháy mắt, nhanh như khi ngọn lửa xuất hiện. Vai Renata khụy xuống, nhỏ thở dốc, cố gắng điều hòa cơ thể mình. Phía bên kia, Edgar và Lawrence đang đánh nhau ầm trời. Cả hai cứ thoát ẩn thoát hiện, khiến nhỏ khôn thể theo kịp được. Thậm chí cả Kaito cũng di chuyển nhanh chóng, mọi chuyện có vẻ không ổn lắm nhưng nói chung vẫn trong tầm kiểm soát, cho đến khi….
“Cậu không bao giờ thắng được tôi.”_Lawrence nhếch mép và đá một cú vào bụng Edgar, cậu ấy lăn ra xa và va người vào thân cây.
“Không!!!”_Renata hét và điều khiển dòng nước phun thẳng vào Lawrence.
Anh ta không hề tỏ vẻ sợ hãi hay nao núng, Lawrence chỉ đơn giản né qua một bên và lao thẳng về phía nhỏ. Renata cứ triệu hồi đợt nước này đến đợt nước khác nhưng không thể chạm đến vạt áo của anh ta. Lawrence phóng về phía nhỏ một hình chữ thập đen. Chữ thập to lên và dính chặt Renata vào tường, nhỏ vùng vẫy, nhưng không thể thoát ra được. Lawrence nâng cằm nhỏ lên.
“Nào nào cô bé xinh đẹp. Có lẽ chúng ta nên-…..”_Anh ta chứa kịp hoàn tất câu nói thì bị một con sói bay thẳng vào người, Lawrence lăn ra xa.
“Tránh xa người hiến máu của tôi ra.”_kaito lầm bầm.
“Hay nhỉ?”_Lawrence nhếch mép, anh ta lao về phía Kaito.
Renata nhận thấy rằng toàn bộ đàn sói đã bị tiêu diệt, Kaito đã làm trò quái gì với chúng vậy nhỉ? Tuy nhiên, không còn nhiều thời gian để suy nghĩ, nhỏ cố hết sức vùng vẫy, cố gắng thoát ra chữ thập đen này. Phía kia, Kaito tung một cú đá vào Lawrence, anh ta né được và túm lấy chân Kaito, quăng ra xa. Kaito vừa eh….văng đi thì Edgar lao tới, những nắm đấm được dùng đến, nhưng Lawrence như một bóng ma, anh ta thoắt ẩn thoắ thiện, Edgar cũng không thể làm được gì. Nhỏ cảm thấy Lawrence cũng khá là ngầu.
“Arhg!! Khỉ thật, mình nghĩ quái gì thế?”
Sau một hồi, Edgar kiệt sức, cậu ấy khụy xuống, Lawrence đưa tay lên đầu Edgar.
“KHÔNG!!!!”_Nhỏ hét.
“WITCHZARATH AUDIVI IMPERIO!!!!”_Một giọng nói hét lên và hàng loạt tảng đá văng vào người Lawrence, hất anh ta ra xa.
“Hự…..cô….”_Lawrence cau mày, nhìn vào người vừa tấn công anh ta.
“KHÔNG AI ĐƯỢC ĐỤNG VÀO BẠN TÔI!!!”
Renata kinh hoàng nhìn về phía người vừa hét câu đó.
Trong bóng đêm mù mịt, những lọn tóc của người đó bay bay trong gió, màu nâu đỏ ánh lên. Và đứng tại nơi đó, là Himawari.