Blood X Blood

Chương 59: Lấy máu lần thứ năm lăm: Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn, đằng sau chim sẻ, còn có túi lưới


Đọc truyện Blood X Blood – Chương 59: Lấy máu lần thứ năm lăm: Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn, đằng sau chim sẻ, còn có túi lưới

Tiểu Tiểu ngồi trên ghế, vô thức vuốt ve chiếc nhẫn màu bạc trên ngón tay.

Sau lần đưa nhẫn bị cự tuyệt hôm trước, Brujah cũng không nổi giận, nhanh
chóng tạo ra một chiếc khác, ép cô đeo vào. Lần này vật liệu làm nhẫn là một nửa đồng bạc mở cửa thánh địa, cao cấp hơn cả chìa khóa mở cửa hầm
mộ của Ventrue. Công nghệ tinh tế, thủ công tinh xảo, hoa mỹ vô song
vượt xa chiếc nhẫn chữ thập Ventrue tiện tay chế tạo…… Cao Đại Bàn không rõ một người đàn ông trưởng thành như Brujah tạo sao lại chấp nhất mấy
chuyện vặt vãnh này đến vậy.

“Xem kìa! Cô ấy đang vuốt ve ngón
tay mình…..”.“Động tác tỉ mỉ như vậy cũng làm được, đúng là con người,
gần như giống hệt Huyết tộc …..”.“Lần đầu tôi nhìn thấy người gây giống
đó, không giống trong truyền thuyết lắm nhỉ…..”.“Nhưng hình như thực sự
có thể sinh con, cậu xem bụng của cô ấy kìa…..”.“Tôi nghe nói con
người rất thơm, tại sao chẳng ngửi thấy mùi gì hết?”“Chắc là đã mang
loại thuốc khử mùi gì đó? Nếu thơm vậy, chỉ huy sao dám để cổ ngồi đây?”

Ánh mắt mọi người chung quanh càng ngày càng mãnh liệt, Cao Đại Bàn không
được tự nhiên xoay qua xoay lại trên ghế, đầu càng cúi thấp.

Trong đại sảnh tàu vũ trụ quân dụng, những toán quân xa lạ không ngừng lui
tới, khi đi qua đều ngó chằm chằm vào cô gái loài người thanh danh vang
xa, đang lặng lẽ nhắm mắt ngồi một mình trước tiền sảnh. Đồng thời đều
nghi hoặc trong lòng, vì sao cô ta lại ở đây?

“Này! Các người đứng tụ tập ở đây làm chi, không có việc gì làm sao?”

“Á? Phó tướng Grey!”“Dạ! Xin lỗi ngài!”“Chúng tôi lập tức về đơn vị!”

Đám người vây xem bị đuổi đi, Grey vẫn nở nụ cười ngại ngùng không đứng đắn đi đến ghế salon Cao Đại Bàn đang ngồi, khẽ hạ thấp người hành lễ:“Thất lễ rồi, phu nhân, đã để ngài đợi lâu, tiếp quản tàu tuần tra cần một
chút thủ tục, cho nên tối nay ngài Nosferatu sẽ đến”.

Cao Đại Bàn ngoan ngoãn lắc đầu,“Không sao. Nhưng mà sao mọi người lại ở đây?”

Đúng vậy, Cao Đại Bàn bị chặn lại ở cửa khẩu đăng ký, vốn tưởng rằng cuộc
đào thoát đã thất bại, không ngờ đụng phải người quen cũ là Nosferatu lẽ ra đang tiền tuyến chỉ huy chiến dịch! Càng kỳ quái là, anh ta chưa hỏi han gì đã lôi cô lên tàu!

Nghe Tiểu Tiểu thắc mắc, Grey hơi kinh ngạc:“Sao cơ? Ngài chưa nghe nói à? Chiến dịch tại tiền phương đã đại
thắng, tinh hệ xoắn ốc đã bị chiếm lĩnh hoàn toàn. Kế hoạch thực dân đã
hoàn thành thuận lợi, hiện tại chỉ còn nghi thức tiếp nhận và tiệc mừng
công“.

Cao Đại Bàn sững sờ:“Đánh thắng rồi?”

Grey mỉm
cười:“Đúng vậy, đánh thắng rồi. Vì thế tất cả chiến hạm vận tải đường
dài đều bị tạm thời trưng dụng để vận chuyển binh lính từ tiền tuyến trở về tổng bộ. Cho nên tàu chiến này sẽ không đến hành tinh Mail theo kế
hoạch của ngài, mà thẳng hướng tiền tuyến”.

Cao Đại Bàn thay đổi sắc mặt……

“Kế hoạch ban đầu là vậy, nhưng ~” Grey liếc cô,“Không ngờ lại gặp ngài ở
đây, có lẽ tướng quân sẽ thay đổi kế hoạch không biết chừng”.

Ý anh là sao?

Đồng chí Đại Bàn lòng đầy nghi hoặc bị dẫn đến khoang thuyền chỉ huy. Cửa khoang thuyền vừa mở ra, Cao Đại Bàn liền trợn to mắt!

Trong gian phòng chỉ huy rộng rãi màu bạc được bài trí đơn giản, ngoài vách
tường trong suốt là tinh không vũ trụ mênh mông bát ngát, đứng trong
không gian này, giống như đang lơ lửng giữa vũ trụ, khiến người ta rung
động mê say……

Thị giác Cao Đại Bàn bị chấn động theo bản năng ngã ngồi ra phía sau, vội vàng níu chặt cánh tay người đàn ông vừa bước
đến! Anh ta nhẹ ôm eo cô kéo vào lòng…..”.Người đang mang thai không thể tùy tiện ngã ~”

“Oái, Nosferatu?”


Thiếu niên nóng nảy đã
lâu không gặp lúc này mặc quân trang tổng chỉ huy, lưng thẳng, mặt lạnh. Dưới khung cảnh màn đêm thăm thẳm, hoàn toàn trút bỏ sự ngây ngô, thoạt nhìn như một người đàn ông trưởng thành. Có lẽ là ánh mắt, có lẽ là nụ
cười, có lẽ là tác dụng của bối cảnh khiến Cao Đại Bàn cảm thấy đối
phương còn bí hiểm hơn lúc gặp lại tại trạm kiểm soát……

“Đã lâu
không gặp, hình như cô hơi gầy đi”. Nosferatu nhíu mày,“Tôi nghe nói phụ nữ có thai sẽ béo ra vì tích trữ dinh dưỡng cho thai nhi mà. Sao lại
thế này? Vội vàng lên kế hoạch chạy trốn nên ăn uống không ngon miệng
sao?”

Cao Đại Bàn im lặng. Rõ ràng đối phương đã biết là cô muốn
chạy trốn. Anh ta sẽ xử sự ra sao? Áp giải cô về về trả lại cho Brujah,
hay là thuận tay chiếm lấy cô, hoặc im lặng rút lui, để cô chạy trốn?

Nosferatu quay đầu ra lệnh cho các sĩ quan đang điều khiển phi thuyền trong phòng chỉ huy:“Tất cả mọi người ra ngoài hết đi. Grey, anh cũng vậy”.

Grey :“Tướng quân, tôi là phụ tá của ngài…..”.

Nosferatu:“Tôi nói đi ra ngoài”.

Grey :“Tướng quân, có một số việc không nên tùy tiện…..”.

Nosferatu:“Grey “.

Grey :“Dạ”.

Nosferatu:“Mau cút đi”.

……………………

“Vì sao lại đứng xa vậy?” Nosferatu chắp tay sau lưng đứng cạnh vách tường trong suốt, nhìn ra bầu trời đêm lấp lánh bên ngoài, giọng nói quanh
quẩn trong phòng chỉ huy không một bóng người…..”.Tới gần đây một chút,
tôi đâu có ăn thịt cô”.

Cao Đại Bàn vẫn không nhúc nhích. Sói xám cũng nói với thỏ trắng như vậy, nhưng không phải muốn ăn là ăn ngay đó sao?

Quay đầu ngó Cao Đại Bàn đang cảnh giác trốn trong góc, Nosferatu cười
nhạo:“Hiện tại cô đang có thai, tôi có thể làm gì cô? Chỉ muốn nói
chuyện với cô thôi, lại đây đi”. Nâng tay vỗ nhẹ bàn điều khiển bên
người,“Ngồi lên đây đi”.

Cao Đại Bàn nhìn nhìn anh ta, sau đó quay đầu đánh giá bàn điều khiển, xem xét độ cao một chút, uể oải nói:“Tôi leo không tới”.

Nosferatu sửng sốt, sau đó bật cười ha hả, cúi người ôm lấy Đại Bàn trực tiếp đặt lên bàn điều khiển. Đầu chôn ở gáy cô, không ngừng cười lớn,“Cô vẫn vô
dụng như trước đây…… Thân thể con người vẫn nhỏ nhắn như vậy, thật đáng
yêu…..”. Bàn tay lướt qua eo cô, người đàn ông nhẹ giọng nói:“Ha ha……
Nếu tôi là con người, chắc là được hoan nghênh lắm nhỉ?”

Cao Đại
Bàn rất muốn phản bác anh ta, cho dù có thành con người được hoan nghênh hay không cũng phải xem tính cách. Nhưng mà lập tức nhớ ra hình như
hiện tại đàn ông chỉ cần bản mặt đẹp là có thể tung hoành thiên hạ được
rồi! Nhìn nhìn gương mặt thiếu niên anh tuấn có thể thoải mái tàn sát
phụ nữ từ sáu đến sáu mươi tuổi của Nosferatu, cô quyết định im lặng
không lên tiếng ……

Bàn tay anh ta tiếp tục đi xuống phía dưới,
thử thăm dò sờ sờ cái bụng lồi lên của Cao Đại Bàn,“Nơi này đang chứa
đựng một sinh mệnh sao? Thật không thể tin nổi…… A?!” Nosferatu kinh
ngạc ngẩng đầu, nhìn Tiểu Tiểu, không chắc chắn lắm:“Vừa mới nãy hình
như nó giật mình…..”.

Mà Cao Đại Bàn, càng kinh ngạc hơn anh ta!

Phải biết rằng, từ khi mang thai đến bây giờ, cô vẫn chưa thấy thai đạp lần
nào. Trước đây cô đều tự an ủi mình rằng con của quỷ hút máu ấy mà, cũng coi như nửa cương thi, không động đậy cũng là chuyện bình thường ……
Không nghĩ tới, hôm nay đột nhiên bé lại cử động!


“Tôi cũng không chắc…… Anh, anh sờ một chút nữa đi!”

Nosferatu rất phối hợp lại vuốt ve một chút, thai nhi bé bỏng trong bụng Cao Đại
Bàn không phụ sự mong đợi của mọi người lại tiếp tục phản ứng. Phản ứng
mới mẻ này khiến hai người vô cùng phấn khởi, nhất là Nosferatu chưa bao giờ thấy phụ nữ có thai, khẩu khí vốn hơi lạnh lùng cũng dịu xuống,
nhịn không được hỏi thêm vài vấn đề về sinh mệnh bé bỏng này:

“Khi nào nó mới được sinh ra?”

“Ngày sinh dự tính là tuần sau, sắp đến rồi “. Cao Đại Bàn hạnh phúc vuốt ve
bụng. Đây là lần đầu tiên, cô có cảm giác chân thật rằng mình sắp sửa
mang đến thế giới này một sinh mạng mới, loại cảm xúc này khiến lòng cô
bỗng dâng lên niềm tự hào khó hiểu.

“Ừm…..”. Nosferatu hơi đăm chiêu,“Nó là con của Ventrue, vậy nó sẽ giống Ventrue sao? Hay là giống cô?”

Cao Đại Bàn:“= = Làm sao tôi biết được…..”.

“Như vậy, tên nó là gì?”

Cao Đại Bàn:“Con trai thì đặt là Adam, con gái thì gọi Lilith”.

Nosferatu sửng sốt.

Cao Đại Bàn tiếp tục nói:“Lúc đầu tôi định đặt con gái là Eve, nhưng nghe
xong thuyết tiến hóa từ kinh thánh của Lanka, tôi quyết định sẽ không
đặt cho nó tên của một người nhân bản “.

Nosferatu trầm mặc trong chốc lát, nhẹ giọng hỏi:“Cô vẫn chưa biết giới tính của nó sao?”

Cao Đại Bàn lắc đầu,“Viện nghiên cứu sợ tia laser xuyên thấu sẽ tạo ra biến dị đáng sợ gì đó cho con lai giữa người và Huyết tộc, mà y thuật của
AmmonRah thì chủ trương hòa hợp với tự nhiên, không dò xét giới tính của thai nhi trước khi sinh”.

Nosferatu:“Cô không nghĩ tới khả năng nó lưỡng tính sao?”

Cao Đại Bàn:“Đừng nói mấy cái giả thuyết kinh khủng như vậy = =“.

Nosferatu bật cười,“Chỉ đùa một chút thôi mà. Nhưng đã gần đến ngày sinh, chạy trốn vào lúc này cô không thấy quá nguy hiểm à?”

“Chính là vì sắp sinh nên không thể chần chừ được nữa phải lập tức đào tẩu”.
Cao Đại Bàn quay đầu, nhìn bầu trời đêm mênh mông khôn cùng bên ngoài
màng bảo vệ,“Tôi có dự cảm, con của tôi sẽ kế thừa máu hoặc năng lực
sinh dục của tôi, dù là cái nào cũng đủ để nó bị nhốt trong thành Huyết tộc cả đời. Cho dù nó không có năng lực gì, tôi cũng dám khẳng định,
chỉ cần nó vừa sinh ra, sẽ bị viện nghiên cứu của hội trưởng lão mang
đi, sau đó bị nhốt phòng thí nghiệm một thời gian dài, thậm chí có thể
là cả đời…… Là một người mẹ, tôi không thể cho phép chuyện như vậy phát
sinh. Tôi hi vọng con tôi có tuổi thơ bình thường, có thể sống một cuộc
đời tự do theo ý mình…… Tôi muốn dùng hết khả năng bảo vệ nó”.

Nosferatu nhìn cô thật lâu, sau đó cúi đầu khẽ hôn lên trán cô, thấp giọng nói:“Được, tôi giúp cô”.

Cao Đại Bàn ôm trán kinh ngạc ngẩng đầu:“Anh giúp tôi? Vì sao?”

Nosferatu:“Cô muốn hỏi lý do hay muốn nhận sự giúp đỡ của tôi?”

Cao Đại Bàn trầm mặc, lập tức nghiêm túc nói:“Anh muốn giúp như thế nào?”

Nosferatu:“Tôi sẽ không đưa cô về AmmonRah, điểm đến của phi thuyền này là tiền tuyến. Tại sân bay quân dụng có không ít chiến hạm cỡ nhỏ tịch thu của địch,
nếu một con thuyền trong số đó mất tích, tôi tin là sẽ không ai chú ý
tới. Mà dù cho có người chú ý tới, vì nó là chiến hạm của quân địch,
chúng tôi không ghi vào danh sách, không có thiết bị theo dõi nên cũng
chẳng biết cô đi đâu. Về phần không làm tròn bổn phận, với công lao

thắng trận lần này hẳn là tôi không phải chịu trách nhiệm gì. Chưa kể
người đầu tiên để cô chạy thoát là chính bản thân Brujah ”.

Cao Đại Bàn gật đầu:“Không hổ là thuộc hạ do Ventrue dạy dỗ, quả nhiên đủ vô sỉ”.

Nosferatu:“Đâu có đâu có”.

……………………

Khi Brujah kết nối được với phòng chỉ huy mẫu hạm, Cao Đại Bàn đang cầm một quyển sổ tay điều khiển chiến hạm tốc hành ngủ gà ngủ gật nghiên cứu.

Cô rất kinh ngạc vì ban ngày mà mình mệt mỏi thế này. Chuyện này cũng làm
cho cô ý thức được, có lẽ cảm giác choáng váng khi cô bước vào phòng chỉ huy không phải vì thị giác chấn động…… Cẩn thận ngẫm lại, cô bắt đầu
choáng đầu hoa mắt từ trong quán bar. Loại cảm giác trước mắt mờ sương,
tứ chi chậm chạp này…… Chẳng lẽ là do say rượu?

“Chỉ huy Brujah, đã lâu không gặp ~”

Trong phòng chỉ huy đột nhiên vang lên giọng nói của Nosferatu, khiến Cao Đại Bàn đang mơ mơ màng màng giật nảy mình!

Theo tiếng rẹt rẹt liên tiếp của tín hiệu, gương mặt xanh mét của Brujah xuất hiện trên màn hình.

“Nosferatu, Tiểu Tiểu đang ở chỗ cậu phải không?”

“A ~ chưa gì đã tra được rồi, anh đúng là dốc sức ~” Nosferatu lười biếng
chống cằm, ngồi trên ghế chỉ huy,“Đúng vậy, tôi tình cờ gặp được cô ấy
trước quầy đăng ký. Đoán rằng cô ấy muốn chạy trốn, nên mới bắt lại mang đi. Chỉ huy nên tưởng thưởng cho tôi đấy ~”

Brujah hừ lạnh:“Đừng có làm bộ làm tịch, cậu nghĩ tôi là kẻ ngốc sau? Nếu thật sự sợ cô ấy
chạy trốn, thì phải lập tức trục xuất Tiểu Tiểu về tổng bộ liên quân chứ không phải là mang đi!”

“Ai da ~ tổng bộ liên quân mà để một con người chuồn ra được, năng lực trông coi đúng là không thể tin tưởng
nổi. Tôi làm sao có thể yên tâm đưa người gây giống quý báu của Huyết
tộc về cái nơi trăm ngàn sơ hở như vậy chứ?”

“Cậu…..”.

“Đừng lo
lắng, ngài Brujah. Tôi sẽ dẫn Tiểu Tiểu đến tổng bộ chỉ huy tiền tuyến,
vừa vặn tiệc mừng công cũng cử hành ở đó. Ngài chỉ cần đến đó là gặp
được cô ấy, không phải sao?”

Hả……? Cao Đại Bàn kinh ngạc ngẩng đầu, không phải anh ta nói sẽ giúp mình chạy trốn sao……

Brujah khẽ nhíu mày, xuyên qua màn hình nhìn gương mặt đang cười lạnh của Nosferatu,“Tôi không tin cậu, Nosferatu”.

“Ngài không cần tin tôi”. Nosferatu cười khẽ, vươn tay lôi Tiểu Tiểu đang uể
oải qua, ôm vào lòng, cố ý triển lãm cho Brujah xem,“Ngài chỉ cần biết
rằng, người ngài muốn đang ở chỗ tôi, muốn mang về cứ tới đây là đủ rồi. Đương nhiên, nếu không có năng lực đoạt lại, vậy thì dựa theo quy tắc
của Huyết tộc, cô gái này nên thuộc về người có năng lực coi giữ, đúng
không?”

Hình như có gì đó…… không ổn. Cao Đại Bàn khẽ ngọ ngoạy……

Tầm mắt Brujah đảo qua cánh tay người đàn ông đang ôm cô, lạnh lùng mở
miệng:“Không cần đợi đến dạ tiệc. Những thứ thuộc về tôi, tôi sẽ lập tức mang về!”

Phụt một tiếng màn hình tối đen! Chỉ còn lại những bông tuyết chớp động lộn xộn trên màn hình……

Cao Đại Bàn cúi đầu thì thào:“Rõ ràng ngay từ đầu anh đã không tính giúp tôi chạy trốn, đúng không?”

Nosferatu cũng không phủ nhận, cúi đầu hôn cô, ôm cô lên nhẹ nhàng đặt xuống cái ghế mềm duy nhất trong phòng chỉ huy.

Cao Đại Bàn tức giận túm áo anh ta,“Anh gạt tôi…..”.

Nosferatu cười khẽ:“À…… Tôi gạt nhiều người rồi~”

Cảm giác mệt mỏi càng ngày càng mãnh liệt, cô không chống đỡ nổi nữa, chậm
rãi nhắm mắt ngủ, bàn tay túm áo kẻ lừa đảo cũng từ từ buông lỏng ……

……………………

Cao Đại Bàn giống như bị nhốt trong một giấc mơ vừa chân thật vừa giả dối.
Rất nhiều cảnh tượng nặng nề di động trước mắt, cô thấy được nhiều gương mặt quen thuộc, có người còn sống, có kẻ đã chết. Trong bụng thỉnh
thoảng lại truyền đến từng cơn đau nhói, không ngừng kéo cô trong trạng
thái nửa mê nửa tỉnh trở về hiện thực……


Lần bị kéo cuối cùng, cô nghe được tiếng hai người đàn ông đang tranh chấp kịch liệt.

“…… Lúc trước tôi đã cảm thấy không ổn. Rốt cuộc ngài có ý gì? Khi phân đội thứ bảy phát hiện người gây giống, ngài lại bảo tôi thông báo cho tướng quân Brujah đầu tiên! Nói cái gì mà đây là nghĩa vụ của mỗi tộc nhân
Huyết tộc. Toàn Tinh cầu Sange đều biết ngài và tướng quân Brujah không
hợp nhau! Lúc ấy ngài làm như vậy, hẳn là chỉ để dụ anh ta tới đây? Bởi
vì ngài biết thân vương Ventrue sẽ không dễ dàng buông tay, cho nên nhất định sẽ có một trận ác chiến. Chính là ngài không nghĩ tới tam trưởng
lão cũng đến, kết quả là mọi chuyện hoàn toàn mất khống chế biến thành
một cuộc truy bắt đúng không?”

“Grey, trí tưởng tượng của cậu thật phong phú”.

“Vậy sao? Thế lần này là vì cái gì? Cố ý khiêu khích tướng quân Brujah để
anh ta chạy đến tiền tuyến, tranh đoạt người gây giốngsao? Tôi không
biết ngài lại chấp nhất mãnh liệt với người gây giống đến vậy, bởi vì vị trí số một trong lòng ngài luôn là…..”.

“Grey, cậu nói nhảm nhiều quá rồi đấy!”

“…… Tướng quân, ngài bị tôi trúng tim đen mới tức giận phải không? Thân là
phụ tá, tôi có nghĩa vụ nhắc nhở, uốn nắn hành động và lời nói của ngài. Dù là tranh đoạt người gây giống hay đối nghịch với tướng quân Brujah,
tôi cũng không muốn can thiệp. Nhưng nếu ngài tốn quá nhiều tinh lực vào những chuyện vặt vãnh linh tinh này, tôi nhất định phải đưa ra lời
khuyên đúng lúc. Dù sao, là một tướng quân, nghĩa vụ hàng đầu của ngài
vẫn là hoàn thành quân vụ”.

“Cậu muốn ám chỉ cái gì?”

“Ngài hiểu ý của tôi mà. Lần này đám người hành tinh Sonata chưa gì đã tan
tác như vậy thật sự hơi đáng ngờ. Chúng đã chinh chiến với Huyết tộc
nhiều năm, thực lực mạnh mẽ, không phải chủng tộc dễ dàng bại trận.
Nhưng mà sau khi dành thắng lợi ngài lại không chuyên tâm xử lý những
điểm đáng ngờ, tăng cường đề phòng, mới vừa nhận được thông báo nội
tuyến từ tổng bộ gửi đến đã bỏ lại công việc ở tiền tuyến trực tiếp về
bắt người! Trên sân bay chất đầy máy bay chiến đấu của quân địch, ngài
không lo thực hiện công tác hợp nhất, lại mang tất cả đội trưởng
về theo, buông tay mặc kệ một đống công tác chưa hoàn thành mà chuyên
tâm chuẩn bị tiệc mừng công gì gì đó…… Ý của tôi là gì sao? Ý của tôi
chính là, ngài đã bỏ bê nhiệm vụ quá mức rồi!”

“Grey “.

“Vâng”.

“Cậu ấy, đúng là một phụ tá vĩ đại, tận tâm với cương vị công tác, quan sát cẩn thận, suy nghĩ linh hoạt…..”.

“Cái gì……? Cám, cám ơn…..”.

“Đáng tiếc, cậu không biết rằng từ xưa đến nay những người quá thông minh luôn chết sớm sao?”

Tiếng móng tay sắc bén đột ngột xuyên qua làn da đâm sâu vào cơ bắp lướt qua tai Cao Đại Bàn đang nhắm tịt mắt!

Trong giây phút đó, sát khí đáng sợ này khiến cơ bắp cô căng cứng, hoàn toàn tỉnh hẳn!

“Tướng… Quân……? Khụ…… Cô…..”.

Tiếng máu nghẹn trong cổ họng, từng giọt từng giọt rơi trên sàn nhà bằng kim
loại, có lẽ còn có tiếng máu bắn lên màng phòng hộ trong suốt, nhưng Cao Đại Bàn đã không thể phân biệt rõ nữa……

“Grey à, cậu chăm sóc
tôi lâu như vậy, cũng coi như có tình có nghĩa, tôi sẽ không hủy hạch
của cậu….”. Giọng nói của Nosferatu nhẹ nhàng phiêu đãng trong phòng chỉ huy nồng nặc mùi máu, dịu dàng mà tà ác như bóng đêm khiến người ta run rẩy!“…… Những mà kiếp này vẫn là…… vĩnh biệt ~”

Có tiếng vật nặng rớt xuống đất, tiếng thở mỏng manh rồi dần dần tắt hẳn, tiếng hóa bụi ào ào……

Hơi thở tử vong gần trong gang tấc khiến Cao Đại Bàn sợ hãi lại không thể
nhịn nổi hé mắt, hoảng sợ nhìn trộm qua khe hở giữa hai hàng mi……

Trước ngực Grey thủng một lỗ, cả người đầy máu, đang dần dần hóa tro trong không khí……

Nosferatu mặt không thay đổi đứng bên cạnh anh ta, mái tóc màu bạc dưới ánh sao
có vẻ cực kỳ lạnh lùng, bàn tay phải nhuộm đẫm máu xanh, móng tay sắc
bén còn chưa thu lại. Giống như đang thưởng thức nhẹ nhàng xoay chuyển
một hạt hạch, đồng tử màu máu mang theo ý cười liếc về phía Cao Đại Bàn
đang hí mắt nhìn lén……

“Đã thức dậy rồi à? Tỉnh lại không đúng lúc lắm đâu ~”

Mẹ ơi, cứu mạng!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.