Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu

Chương 50


Đọc truyện Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu – Chương 50


Yến Thu Xu luôn mỉm cười đột nhiên nghiêm túc, ánh mắt trở nên sắc bén, rõ ràng dung nhan xinh đẹp đáng yêu không hề đáng sợ nhưng lại khiến Đông Đông chấn động.

Bỗng nhiên cậu bé không dám ầm ĩ nữa, mau ngậm miệng đi lấy miếng thịt thuộc về mình.Vừa ra lò còn rất nóng, cậu bé tìm ma ma muốn khăn tay, cầm hai đầu nhe răng: “Ưm…” Miệng vừa hạ xuống, một miếng thịt dê mềm mại ngập nước rơi vào miệng.Mùi thì là nồng đậm phủ lên mùi thịt dê, vừa cho vào miệng đã tỏa mùi hương.Trái lại, Uyển Nhi không quen ăn hương vị này, nàng chỉ nếm thử một miếng nhỏ đã không ăn nữa, lúc này quýt và hạt dẻ đã lột xong.Nàng ăn một quả hạt dẻ, hạt dẻ nướng có cảm giác càng thêm bột, mềm mại, chỉ là hơi khô họng.Quýt nướng có vỏ ngoài màu đen nhưng lại dễ lột vỏ hơn.


Sau khi lột vỏ, từng múi quýt căng đầy như muốn tràn nước, nàng phồng má thổi một phen, khi nguội đi mới cắn một miếng.Nước chảy ra, Uyển Nhi mút, chép miệng nhỏ, vui vẻ nói: “Ngọt quá.”Yến Thu Xu ăn một miếng thịt dê, một múi quýt chỉ lo gật đầu.Ngon quá!Mùi vị bị đè ép, mùi thơm thì là làm nồng lên vị mặn tê cay, thịt dê nương vô cùng mềm, chỉ nhai mấy lần chất thịt đã tan ra trong miệng, trong miệng tràn đầy mùi thịt.Cắn một miếng thịt to cảm giác rất tuyệt, ăn mấy miếng Yến Thu Xu cảm thấy ngán, lại ăn một múi quýt ngọt ngào nóng bỏng, lập tức hóa giải sự ngấy trong miệng, ê ẩm ngọt ngào càng khai vị hơn, còn có thể ăn nhiều thịt hơn!Yến Thu Xu say mê trong mỹ thực, Đông Đông ăn xong một miếng sườn dê nhỏ, ánh mắt chuyển hướng nhân lúc nàng không để ý chuẩn bị ăn miếng thứ hai.Ai ngờ cho dù như thế, Yến Thu Xu vẫn nhìn thấy, đè tay nhỏ của cậu bé lại: “Không thể!”Đông Đông nước mắt đầm đìa, lừa gạt khóc sướt mướt nói: “A Xu tỷ tỷ! Đệ muốn ăn! Huhu…!Ngày mai đệ phải đi học rồi, không ăn được nữa…”Yến Thu Xu vô cùng nghiêm túc: “Ta biết đệ muốn ăn, nhưng thịt dê có tính nóng, trước đó đệ đạp chăn bây giờ đau họng, có thể cho đệ ăn một miếng là may rồi.

Nếu như đệ ngoan ngoãn, chờ đệ khỏi bệnh ta sẽ làm thêm cho đệ, nhưng nếu đệ không ngoan thì sau này không cho ăn nữa!”Trên mặt nàng vô cùng ngây thơ, xinh đẹp không giống sẽ dạy dỗ người khác.


Song, ánh mắt của nàng lại kiên định, nghiêm túc, Đông Đông vẫn bị hù dọa.Cậu bé đỏ mắt nhìn nàng giống như đang xem nàng nói thật không.Yến Thu Xu không hề nhượng bộ.Đông Đông hiểu, ấm ức cúi đầu.Yến Thu Xu đau lòng xoa đầu cậu bé, cho ăn quýt.

Đúng là sai sót, nàng thèm thịt nướng quá nên mới làm lò xong đã lập tức nướng ngay, không ngờ đúng lúc đứa nhỏ này bị bệnh không thể ăn thứ này, chỉ có thể tạm thời để cậu bé chịu ấm ức thôi.”Quýt cũng ngon nữa, đừng tức giận được không? Sau khi đệ khỏi bệnh, nhất định tỷ tỷ sẽ làm rất nhiều thức ăn ngon cho đệ!” Yến Thu Xu cam kết.Đông Đông lại mím môi, muốn tỏ ra ấm ức để giành được nhiều lợi ích hơn.Ai ngờ vừa mím môi, múi quýt càng tràn tan ra trong miệng, nước chua ngọt tràn đầy khoang miệng, vị thịt bị vị chua ngọt này đè xuống, hắn vô thức nuốt nước bọt, bỗng nhiên tâm trạng khá hơn nhiều.Vị ngọt có thể khiến người ta vui vẻ, chuyện này là thật.Đông Đông ăn quýt, đột nhiên cảm thấy thì ra không tệ lắm, cậu bé ngoan ngoãn gật đầu: “Được rồi, A Xu tỷ tỷ, tỷ tỷ nhất định không được quên đấy!”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.