Review truyện Mình Cưới Nhau Đi

Review truyện Mình Cưới Nhau Đi

Chưa rõ

Nguồn: Internet

83

Review truyện Mình Cưới Nhau Đi

GIỚI THIỆU

Thông tin truyện


Tên truyện: Mình Cưới Nhau Đi

Tác giả: Giảo Xuân Bính

Editor: An Tĩnh

Thể loại: Cưới trước yêu sau, Nghiệp giới tinh anh, Ngọt ngào, Thời đại tân phong.

Link truyện: https://ngontinhplus.com/minh-cuoi-nhau-di.html

[caption id="attachment_3363361" align="aligncenter" width="700"]

Nội dung truyện

Thông tin truyện


Tên truyện: Mình Cưới Nhau Đi

Tác giả: Giảo Xuân Bính

Editor: An Tĩnh

Thể loại: Cưới trước yêu sau, Nghiệp giới tinh anh, Ngọt ngào, Thời đại tân phong.

Link truyện: https://ngontinhplus.com/minh-cuoi-nhau-di.html

[caption id="attachment_3363361" align="aligncenter" width="700"]Review truyện mình cưới nhau đi Truyện Mình cưới nhau đi - Giảo Xuân Bính[/caption]

Trích đoạn truyện Mình Cưới Nhau Đi


Trác Dụ gặp Khương Uyển Phồn lúc ghé tiệm may thêu lấy sườn xám giúp bạn thân, nhờ vậy mà anh ta lỡ va vào tình yêu một cách cuồng nhiệt. Một tình yêu phải vất vả lắm mới có thể đưa tên người thương vào sổ hộ khẩu, vất vả đến mức ‘gắn bó sống chết’ với nhau.
Một số lời đối đáp giữa hai người mà mình rất thích:

Trác Dụ thấp giọng cười: “Có thể không chọn thời gian nhưng tôi sợ em đuổi tôi ra ngoài.” Anh hỏi: "Em có thể không đuổi tôi đi không?”

“Nhà tôi buôn bán kinh doanh, không bao giờ đuổi khách.”

“Tôi không làm ăn với em, là thích Em.”

“Không phải thuận đường, không phải tình cờ gặp, không phải trùng hợp. Tôi cố ý lái xe từ thành phố C về vì muốn gặp em, rất muốn rất muốn nhìn thấy em để nói với em một câu sinh nhật vui vẻ.”

“Khó khăn lắm mới thích một cô gái, tôi phải bảo bọc cô ấy cho tốt.”

“Tôi có cái gì, sẽ cho em cái đó. Chỉ cần em bằng lòng, chỉ cần em bằng lòng thôi…” Trác Dụ nhẹ nhàng kề sát hõm cổ ấm áp của cô, khàn giọng nói: “Khương Uyển Phồn, mình kết hôn đi em.”

Anh ta mượn việc giúp em gái học tập làm cái cớ đến gặp gỡ, ra vẻ mình muốn may đồ ở tiệm để tiếp xúc gần, lấy xe anh bạn thân để làm tài xế taxi trực tuyến, nhưng không chịu nhận đơn để cục quản lý giao thông gọi bạn mình đi cải tạo. Mua chuộc học trò và người làm trong tiệm để làm quân sư, để thăm dò sở thích, thói quen và rồi nội ứng ngoại hợp, sớm ngày đổi từ khách hàng thành người mẫu miễn phí rồi nhanh chóng được công nhận hai tiếng “anh rể”.

Biết cô bị đau xương cổ, tìm tòi học cách xoa bóp trên mạng, và suýt nữa thì ai đó bị tổn thương thần kinh ở cổ phải nằm xe cấp cứu. Bạn đoán xem ai đó là ai?

Trác Dụ khẽ thở dài: “Không muốn ép em, cũng không đành lòng từ bỏ, tôi rất muốn có một câu trả lời rõ ràng. Nhỡ là thật thì dù sao cũng cần bày tỏ điều này với em, những gì em thấy và đang cầm chính là tất cả những gì tôi có thể cho em ở hiện tại. Nếu chỉ là đùa giỡn, chỉ là đùa giỡn…”

Anh dừng lại giây lát mới tiếp tục: “Vậy thì tôi thấy tiếc lắm. Nhưng ngoài tiếc nuối ra thì còn có biết ơn nữa.”
Khương Uyển Phồn nghiêm túc lại: “Biết ơn cái gì?”

“Em xuất hiện, tôi rung động.”

Nhận xét truyện Mình Cưới Nhau Đi


Truyện nhẹ nhàng nhưng ngôn từ của tác giả khơi gợi rất nhiều, tỉ mỉ từng chi tiết, cảm giác mình đang ở trong bầu không khí ấy luôn.

Điểm khiến mình ấn tượng ở truyện là những câu chuyện trong cuộc sống của hai nhân vật chính, nữ chính sinh ra trong gia đình có điều kiện, sống trong tình yêu của bố mẹ, nên cô ấy cũng muốn lan toả tình yêu đến thế giới này, giúp người già và người khuyết tật mưu sinh, giúp họ quảng bá và bán thành phẩm khỏi bị gian thương ép giá. Một cô gái có tài ,có sắc, có lý tưởng, à vậy nên ban đầu cô ấy không muốn yêu đương lắm đâu, và có cả lòng dũng cảm đối mặt với sự phản đối của mẹ để duy trì nghề thủ công truyền thống. Gia đình nữ chính là điểm sáng của câu chuyện này.

Có điểm sáng thì tất có điểm tối rồi. Nói dễ nghe, Dụ tổng là giám đốc của tập đoàn, nói thẳng ra thì chỉ là người làm công cao cấp cho người ta thôi. Cô ruột của Trác Dụ coi anh như công cụ, lợi dùng sự áy náy, tình cảm để ép hai anh em họ phải sống mà cúi đầu, nhẫn chịu, làm người đi thu dọn cho sự ngu dốt của con trai mình. Sớm thôi, bà chủ Khương sẽ đến và giúp anh thôi. Chồng mình thì chỉ có mình được ức hiếp, còn người khác muốn làm gì thì phải xem vợ anh ta có đồng ý không đã. khà khà.

Truyện kết hợp rất tuyệt vời, vừa cảm động lại vừa hài hước. Cảm động vì chứng quáng gà của nữ chính, vì tình yêu của ba mẹ dành cho con cái, vì Dụ tổng sẵn sàng hy sinh, vì bà chủ Khương luôn động viên, tin tưởng chồng mình đi thực hiện đam mê, lý tưởng của anh ấy. Hài hước vì anh bạn thân của Dụ tổng, hay cô học trò hoặc hai cô bạn thân của bà chủ Khương (hai chi bạn này cũng hay ho lắm, hêhe). Cộng thêm sự đáng yêu của em trai nhà họ Khương và em gái của anh Trác, sự đáng ghét kinh khủng của nhà cô ruột nam chính và anh bạn ngày xưa của nữ chính.

 Bình luận

Theo dõi
Thông báo của
0 Bình luận
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận