Bạn đang đọc Binh Vương Triệu Đông – Chương 127
Từ Tam vẫn chờ ở bên ngoài, tuy rằng không biết hai người ở bên trong nói chuyện gì, nhưng nhìn sắc mặt Triệu Đông, chuyện này hẳn là phiền toái không nhỏ.
Trên đường trở về, Triệu Đông cũng không gạt anh ta, đem tình hình nói đơn giản một chút.
Từ Tam nghe xong tức giận mắng to: “Tôn mập này thật đúng là đặc biệt âm hiểm, đây là đùa tuyệt hộ kế á, để cho hai đầu chúng ta không phải là người, trên dưới không được lòng!”
Triệu Đông cũng cười khổ theo: “Nếu là việc tốt, dự đoán cũng rơi không tới anh em chúng ta.
”
Từ Tam hiển nhiên đã bỏ đi, oán hận nói: “Mẹ nó, cho dù thật sự bị đuổi, lão tử cũng không thể để cho Tôn mập dễ chịu!”
“Tam Nhi, nghe qua một câu chưa?” Triệu
Đông châm một điếu thuốc.
Khi khói bị gió thổi bay, anh nhẹ nhàng nói: “Rủi ro càng cao, càng cỏ nhiều phần thưởng!” ”
Từ Tam hoảng sợ, phanh mạnh một cái, thiếu chút nữa làm Triệu Đông ngã xuống.
Anh ta cũng không để ý đến lời xin lỗi, kinh ngạc hỏi: “Đông ca, việc này anh vẫn thật sự muốn quản?”
Triệu Đông bị sặc thuốc ho khan một trận, trợn trắng mắt mới quay lại với anh ta:
“Nếu không thì sao? Chẳng lẽ cậu muốn cả đời làm tên bảo vệ nhỏ!”
Từ Tam vội vàng nói: “Đông ca, trước không nói trả thù, chuyện này nguy hiểm quá lớn! Anh nghĩ lại một chút, chúng ta phải khuấy động vào lợi ích của bao nhiêu người á?”
“Đoạn nhân tài lộ giống như giết cha giết mẹ người, việc này nếu chúng ta thật sự làm, vậy còn không thể phơi thây đầu đường á?”
Sợ Triệu Đông hiểu lầm, anh ta lại vội vàng giải thích một câu: “Đương nhiên, Từ Tam tôi không phải sợ chết, nhưng vì chút chỗ tốt trong tay Tôn mập, liều mạng cũng không đáng giá á!”
Triệu Đông híp mắt nói: “Đúng vậy, vì một phần hợp đồng chính thức cùng mấy ngàn đồng tiền thưởng, đương nhiên không có lời!”
“Nhưng nếu đem Tôn mập đẩy ra khỏi khoa bảo vệ thì sao? Đến lúc đó chúng ta có quyền có người, chỉ riêng Đế Uyển nhất kỳ béo bở liền ăn uống không lo!”
Từ Tam nghe trước mắt sáng ngời, anh ta tuy rằng mới tới không được mấy ngày, nhưng cũng biết một ít nội tình.
Không nói đến những quảng cáo thang máy và miệng cống, chỉ riêng việc cung cấp nước cho nghiệp chủ, mỗi tháng đã có rất nhiều béo bở.
Trước kia anh ta không dám nghĩ, hiện giờ cơ hội bày ra trước mắt đâu còn lo được nhiều như vậy?
Nghĩ đén đây, anh ta nhẫn tâm nói: “Đông ca, nếu không phải bởi vì tôi, anh cũng không đến mức cuốn vào trong phiền toái này, việc này tôi làm rồi! Đến lúc đó thật sự làm hỏng, tôi một mình chống đỡ, tuyệt đối không để anh chịu một chút liên lụy!”
Triệu Đông đưa tay vỗ vỗ bả vai anh ta: “Cũng không phức tạp như cậu nghĩ, quân tử yêu tiền lấy chi có câu, bọn họ nói toạc thiên cũng là trộm, việc này chúng ta chiếm lý, bọn họ không dám quá kiêu ngạo!”
Nói xong, anh có chút cảm thán, không ngờ hoạn nạn thấy chân tình, lại còn kết giao một tiểu huynh đệ rất giảng nghĩa khí.
“Đông ca, anh nói làm sao bây giờ? Tôi đều nghe lời anh!”
“Không vội, chờ một chút, tôi bảo Vương thúc giúp tôi hẹn một người!”
Vương thúc trong miệng Triệu Đông chính là lão đầu trong trạm bảo vệ kia.
Từ Tam có chút tò mò, lão đầu kia tham rượu háo sắc, một cái khêu gợi cũng có thể làm cho ông ta chảy nước miếng, loại
lặo gia hỏa này có thể giúp gì? Không gây rối cũng coi như không tệ rồi.
Triệu Đông nhìn ra nghi ngờ của anh ta:
“Là quản lý dự án Tam Kỳ.
”.