Đọc truyện Bình Tĩnh Anh Có Thể – Chương 15 tại website TruyenChu.Vip
Sự xuất hiện của Cố Hi ở đây không phải là một sự tình cờ, trước tien kéo về thời gian mấy tiếng trước.
Là một Omega thời đại mới, không thể chỉ dựa vào trực giác, mà còn phải sử dụng cơ sở khoa học cùng với lý trí đế đưa ra phán đoán.
Cậu không muốn bởi vì nhận lầm người mà gây ra danh tiếng không tốt, kỳ thực cậu chỉ muốn ngầm nhận ra người kia.
Sau khi kiết thúc phần quay chương trình tạp kỹ, cậu đã hỏi cụ thể người dẫn chương trình về nội dung của buổi quay hôm nay.
May mắn thay, quá trình quay phim đã hoàn thành, đội ngữ chương trình không từ chối yêu cầu của cậu vì thỏa thuận bảo mật, tất nhiên là vì người dẫn chương trình Beta rất yêu thích Cố Hi.
Cậu lấy được bản gốc, mở máy tính, gắn thẻ vào và nhanh chóng sang phân cảnh trên tàu điện ngầm.
Tuy nhiên, kết quả đã làm Cố Hi hơi thất vọng.
Người kia xuất hiện quá nhanh, cậu cứi đầu đội mũ, ống kính máy quay đều đi theo cậu, phần lớn đều đặt trên người cậu, chỉ bị đám người che khuất bóng dáng.
Tuy nhiên, khá giống cậu sinh viên điện ảnh kia.
Nhắc mới nhớ, tên của cậu sinh viên thần bí là gì nhỉ, à, Vinh Kinh.
Rất dễ nhớ.
Cố Hi gọi là cho các đạo diễn mà cậu biết và hỏi họ xem họ có video trước hoặc sau thời điểm mà Tuân Gia Thụy nổi tiếng hay không.
Có video cá nhân là tốt nhất
Cậu nhanh chóng xem video một chút, kết hợp với những gì cậu đã hỏi, cuối cùng đưa ra kết luận.
Trước đây Tuân Gia Thụy rất ít khi nói chuyện, thậm chí khi nói chuyện hắn ta luôn đeo khẩu trang nói rằng mình bị cảm, cuống họng bị nhiễm trùng, nếu có cảnh quanh thì hầu như hắn luôn tìm đến người lồng tiếng chuyên nghiệp.
Cố Hi nheo mắt một chút, có gì đó không ổn.
Như thể đang che giấu điều gì đó.
Bị mấy người quen cho rằng Cố Hi và Tuân Gia Thụy có quan hệ gì đó thì không phải đang yên đang lành, tự dưng Cố Hi muốn tìm video cá nhân của người ta làm gì.
Hơn nữa những bức ảnh và scandal liên quan đến họ sẽ được đám phóng viên đồn thổi trên internet, sau đó sớm lọt vào danh sách Weibo, một hồi nữa có thể lên top 20 trong mục tìm kiếm.
Nhìn vào xu hướng đang tăng thế này, nhất định là đã có người mua hot search.
Ở tại hành lang, Cố Hi cảm thấy kì lạ.
Trong bức ảnh, ánh sáng rạng rõ, thật gần quá.
Bóng dáng của Cố Hi chủ yếu bị chặn lại, nhưng có lẽ là do vấn đề về góc độ, toàn bộ bức ảnh dường như tỏa ra bầu không khí ám muội.
Nếu như không có người ra hiệu, paparazi cũng không biết cậu đang ở tầng mấy, đây là có người bày mưu.
Trong hình có hai người, đáp án quá rõ ràng.
Mặc dù đã quen với chiêu trò câu like kiểu này từ đâu, nhưng cậu vẫn cảm thấy khó chịu khi người ta làm mà không hỏi ý cậu
Cố Hy lấy ra cuốn sổ ghi chép nhỏ, gạch bỏ 40% ban sáng đi, đem Tuân Gia Thụy đổi thanh 29,9999%.
Đừng hỏi tại sao, ngay cả thời gian, địa điểm và giọng nói của Tuân Gia Thụy đều ổn, nhưng một kẻ cơ hội như vậy thậm chí không thể che giấu được dục vọng trong người, nếu ngửi thấy mùi pheromone của cậu có thể nhịn được mà đóng cửa để lại không gian cho cậu sao?
Cái này là phép màu từ thiên đường chăng?
Cậu nghĩ, nếu như đã nhận lầm, có lẽ là một sự xúc phạm với người kia.
Ảnh đã chụp như vậy, bây giờ nếu cậu muốn xóa loại ảnh này, thì phải cần rất nhiều tiền, hơn nữa loại scandal này căn bản là do người đằng sau giở trò.
Hiện tại hợp đồng của cậu sắp hết hạn, công ty hận không thể hủy hoại danh tiếng của cậu, căn bản sẽ không quan tâm.
“Tâm địa của từng người đều rất đen tối.” Cố Hi cười tự giễu.
Cố Hi chỉ có thể tạm gác scandal sang một bên, có người quen biết Tuân Gia Thụy thời điểm trước khi ra mắt, liền gửi cậu đoạn video ngắn.
Âm thanh bên trong giống như hiện trường tai nạn xe cộ, lúc đó không nói bị cảm, mà về sau giọng nói này lại bị hắn nói thành bị cảm.
Hầu hết hết mọi người đều không nghi ngờ điều đó, nhưng hiện tại nghe thử, khi cơn cảm lạnh qua đi, đột nhiên giọng lại thay đổi?
Điều này có thể sao? Đây cũng không phải chuyện thần kì gì.
Cố Hy không rành về phẫu thuật thẩm mỹ, liền tìm từ khóa trên thanh tìm kiếm: phẫu thuật tái tạo dây thanh quản.
Phẫu thuật thuy khó nhưng chắc chắn có tỷ lệ thành công, tỷ lệ thấp không có nghĩa là không có.
Cậu dường như đã vô tình biết được một bí mật nào đó.
Lại lấy cuốn sổ nhỏ ra, gạch bỏ 29.9999%, nét chữ cứng cáp hạ xuống, đổi thành 9.9999%
Lần thứ hai móc ra sách nhỏ, đem 29.
9999 hoa rơi, nét chữ cứng cáp cường độ, đổi thành 9.
9999%.
Cố Hi không nhận thấy mình có tiêu chuẩn kép, cậu dương như đang tìm kiếm bằng chứng để chứng minh rằng Tuân Gia Thụy là hàng giả.
Sau khi điều tra Tuân Gia Thụy, Cố Hi liền lên diễn đàn trường để tìm Vinh Kinh, đây là cái tên mà cậy đã nghe qua điện thoại trước đó, cũng giống như cậu đã suy đoán lúc đầu.
Đây quả nhiên là một người bị rất nhiều bạn học ghét, trên diễn đàn có rất nhiều bài về anh.
Những sinh viên khác đã bí mật chụp rất nhiều hình của anh.
Cậu xem thấy hai, ba bài đều nói về Vinh Kinh và bạn trai cũ, mỗi người nói một kiểu, có nhiều ý kiến khác nhau.
Nhưng có một điều chắc chắn là mọi người đều cảm thấy rằng Thích Ánh chỉ đang quen Vinh Kinh như một lốp xe dự phòng.
Cố Hi nhìn bức ảnh của Thích Ánh, toàn thân đều là hàng hiệu, nghe nói đều hút máu của Vinh Kinh.
Một số người ghen tị và có những người khác cho là phải, nói omega thì nên được chiều chuộng.
Nhưng không ai nghĩ rằng chuyện này là không công bằng với Vinh Kinh.
Cố Hi cũng ìm thấy một số tiêu đề thú vị:
#Kinh kình và Ánh Ánh hôm nay chia tay sao? Phì!#, #Nếu như Vinh Kinh còn có thể tiếp tục diễn xuất, tôi sẽ tiếp tục ăn bàn phím#, #muốn theo đuổi Vinh Kinh, mà tôi là Beta, các cậu có muốn vượt qua rào cản giới tính, để Alpha đẹp trai chọn Beta? Có bỏ phiếu không?#
Mấy điều này, nếu không lên diễn đàn xem, Cố Hi vẫn còn không biết rằng một sinh viên ít được biết đến như Vinh Kinh thực ra cũng là một nhân vật nổi tiếng.
Cố Hi dùng icon kèn????, bưởi???? để trả lời cho chủ đề #Nếu như Vinh Kinh còn có thể tiếp tục diễn xuất, tôi sẽ tiếp tục ăn bàn phím#, Cố Hi gõ một đoạn dài, xóa đi, và chỉ đáp lại một câu rất ngắn: Chờ cậu ăn, đừng xóa [ đốt thuốc???? ][ đốt thuốc???? ].
Người lập topic thấy có người đã vào bình luậ, trước tiên vào kiểm tra thông tin cơ bản của bên kia.
Diễn đàn này chỉ có sinh viên trong trường mới có thể truy cập được.
Mà tài khoản của Cố Hi đã có từ nhiều năm trước, hơn nữa giống như là tài khoản ẩn, từ khi Cố Hi nhảy lớp đến khi tốt nghiệp con số theo dõi không tăng lên nhiều.
Nếu đã là người trong cuộc, người tạo topic cũng trả lời lại: Buồn cười.
ở đây mà nói chuyện này, ai xóa người đó là chó
Cố Hi vốn tưởng người ta đã xoa, vừa xem lại topic thấy câu trả lời bên kia, cũng trả lời lại: Chó cũng có tôn nghiêm của chó, hãy tôn trọng chó [dog]
Bàn phím anh hùng nơi nào cũng có, loại chuyện buôn dưa này không hiếm gặp, Cố Hi không quan tâm đến thiệp mời của mình nữa, bây giờ cậu đang nghĩ đến cuộc điện thoại mà Vinh Kinh nhận được, lời nói trong đó đầy chế giếu.
Có chút không thoải mái, lập tức hóa thân thành tiểu thanh tú mỹ lệ.
Sau hơn mười phút, mới nhớ tới không còn thời gian, nhịn đau hóa trang.
Sau đó còn bữa tiếc tối tại Tạ gia, cậu biết rằng chỉ một số người trong làng giải trí mới nhận được thiệp mời.
Nếu như Cố Hi muốn, cậu cũng có thể dùng mối quan hệ để lấy được một cái.
Nhưng cậu sẽ không, cậu biết rằng có một vài kẻ lớn, giống như đi săn đang chờ cậu tự động sa lưới.
Cậu chỉ cần thay đổi thân phận, thay đổi ngoại hình, và sau đó tim một người, một người thân cậu chỉ thường lén lút gặp mặt.
Chỉ có ở một bữa tiếc lớn như vậy mới có có hội gặp mặt.
Cậu không muốn dùng chính khuôn mặt của mình đi gặo người, lại muốn bước vào đại tiếc như vậy đương nhiên phải có cách của mình.
Ở trong làng giải trí, cậu biết rõ ăn mặc giản dị không thể lừa được những người đó, cho nên cậu muốn trở nên xấu xí.
Không chỉ muốn trở nên xấu đi, mà còn muốn sử dụng một ít kĩ thuật trang điểm để tạo một vài lỗ rỗ
Khi Cố Hi đi du học ở Nghê Hồng, cậu đã cố tình học hiệu ứng trang điểm đặc biệt, cậu có thể trang điểm giả thây ma, và có thể nắm được một số kỹ năng hóa trang đơn giản.
Cậu thường ăn mặc kiểu trưởng thành và ổn định, nhưng ttreen thực tế cậu lại mang cho mọi người cảm giác thiếu niên, đóng vai bình thường và có cảm giác không được khỏe mạnh.
Ăn mặc trẻ hơn bình thường vài tuổi cũng khiến cậu dễ dàng che giấu thân phận của mình.
Sau gáy đắp một lớp da giả che tuyến mùi ở cổ, sau dùng dung dịch kết tủa để che các đặc điểm của Omega, thoạt nhìn trông giống như Beta, rồi vẽ lên trên mặt rất nhiều mụn xấu xí, sử dụng keo kết dinh không thấm nước, có thể đảm bảo rằng nó sẽ không dễ bị lộ ra mặt thật trong phần lớn trường hợp.
Hơn nữa cùng với cặp kính gọng đen đã đem sắc đẹp của cậu bị hủy hoại, thậm chí những người hâm mộ cuồng nhiệt cũng không thể nhận ra.
Chỉ là hắn không bao giờ ngờ tới mình còn chưa tìm được người mà mình muốn lại bị cái đám con ông cháu cha này cố ý đổ rượu lên người rồi nửa đường bị kéo đến đây.
Cậu muốn chỉnh lại hóa trang, nếu đám người này biết cậu là Cố Hy có khi sẽ càng điên cuồng hơn.
Đặc biệt là cái tên Ngô Phất Dục kia, là một Hỗn Thế Ma Vương có tiếng ở phía nam, năm ngoái mới đến Bắc Kinh.
Do danh tiếng của gia tộc họ Ngô càng ngày càng tăng theo năm tháng, tên này dường như đã trở thành nhân vật trung tâm trong giới nhà giàu, được xưng là thái tử.
Dựa trên kinh nghiệm trong quá khứ của Cố Hi, nếu cậu bị lộ thì không có lối thoát, mà có lẽ là tai họa lớn hơn.
Tóc bị tóm lấy, lần lượt bị nhúng nước nhiều lần.
Ý nghĩ đầu tiên của Cố Hi là phản công, nhưng đồ phòng thân của cậu chỉ đánh hạ được một người, hiện tại ở đây nhiều người, hoặc cái đám con ông cháu cha này có thể gọi thêm viện trợ ở ngoài.
Hô hấp trở thành một thứ xa xỉ.
Da đầu dường như bị nhổ bật gốc.
Mỗi lần trồi lên mặt nước, còn chưa kịp hít thở, liền lần nữa bị nhấn vào trong nước.
Cậu biệt rằng cho dù mình có cố gắng rèn luyện thân thể, luyện tập võ thuật như thế nào, thì so với Alpha thể chất vẫn có chênh lệch.
Cậu có thể ngăn chặn đối thủ là Alpha bình thường đang đánh giá thấp đối phương, nhưng nếu gặp phải một Alpha có thể lực đặc biệt tốt, thì giống như lấy trứng chọi đá.
Cậu có thể cảm thấy sức mạnh của Alpha đang ép anh có thể lực tốt vô cùng, đến mức xương của cậu sắp bị nghiền nát.
Một mình cậu căn bản không thể phá được vòng vây, cũng khôpng muốn khiêu khích đám con ông cháu cha này.
Cậu đã nếm trải hậu quả của việc không kiêng dè, dám khiêu khích đến đám con ông cháu cha này.
Miệng, phổi và mũi dường như chứa đầy nước
Cuộc đời phù du.
Cậu có phải sắp chết rồi không?
Sao có thể chết một cách buồn cười như vậy?
Trong mắt đám con ông cháu cha này thì một người phục không nên phản kháng.
Hẳn là nó nên ngoan ngoãn nghe lời, tùy ý để bọn họ đùa giỡn?
Bên tai là một đám nam nữ cười nói chơi bời, trong tầm mắt mơ hồ còn có một nhóm đang làm chuyện đồi trụy, lố lăng và xấu xa.
Cho đến khi một lực mạnh hơn, ấm áp và rộng rãi đem cậu vào trong lòng.
Cậu sặc, nước từ trong mũi miệng đều chảy ra đến mất hình tượng, sự xấu hổ đó khiến Cố Hi run rẩy nên lấy tay che kín mặt.
Hương vị lạnh lẽo lưu lại trên chóp mũi, bên tai vang lên một giọng nói lạnh lùng: “Cậu không sao chứ?”
Cố Hi ngẩng đầu nhìn, nước hồ làm cay tròng mắt.
Cậu cố hết sức mở to mắt nhìn người đến.
Những chùm ánh sáng bên bể bơi đan xem trong bóng tối, và những giọt nước nhỏ li ti trên sợi tóc, giống như những viên kim cương vỡ vụn, khuôn hàm góc cạn của người thanh niên, đường nét trên khuôn mặt thanh tú mang theo một chút thâm thúy.
Vẻ mặt anh căng thẳng, sắc bén nhìn thẳng vào Ngô Phất Dục, không hề né tránh.
Người xa lạ liền thành người quen thuộc.
Đến giờ phút này, cậu mới phát hiện rằng cơ sở khoa học, hay vóc dáng, ngoại hình, giọng nói đều không quan trọng
Quan trọng nhất một người sẽ làm gì trong hoàn cảnh tương ứng.
Hành vi của anh ta mới là dấu hiệu quan trọng nhất để phán đoán.
Củ cải trắng này bị vùi sâu trong đất và che giấu kiên cố đến vậy cuối cùng cũng bị cậu đào lên…!
Cố Hi nắm chặt góc áo vest của Vinh Kinh, sự yếu đuối của cậu trong thời kỳ phát tình khiến trong nháy mắt cậu muốn tìm một chỗ dựa tạm thời vào thời điểm đang tuyệt vọng.
Xin lỗi, chỉ một lúc thôi, hãy cho phép tôi dựa vào một chút.
Cố Hi từ từ nhắm mắt lại vì nước hồ bơi làm cay mắt.
Cố Hi vùi đầu vào lồng ngực của Vinh Kinh, điểu chỉnh thân thể của mình.
Tại thời điểm lên voi xuống chó, tạm thời tìm được một nơi trú ẩn an toàn tránh gió.
Vinh Kinh cảm nhận được sự lôi kéo, thấy áo của mình đang bị kéo, các đốt ngón tay kia trở nên trắng bệch bởi vì dùng sức quá độ.
Vinh nghĩ đến cậu bé trong lồng ngực mình mới vừa từ cõi chết trở về, trong lòng rất sợ hãi, nên tự nhiên không từ chối.
Anh vỗ nhẹ vào lưng cậu bé, hy vọng có thể an ủi cậu một chút.
Trong tình huống vừa rồi, cần phải tìm một bác sĩ tâm lý cho cậu.
Đám người kia đói quá ăn bậy à, lại không buông tha cho một Beta
Ể, ể?
Vinh Kinh khịt mũi ngửi không ra mùi pheromone, cậu nhớ tới trong chốc lát cúi đầu xuống, nhìn thấy đối phương vẻ mặt yếu ớt, hốc hác tái nhọt, có chút mềm lòng không chịu nổi, lỗ tai Vinh Kinh đỏ lên.
Đây, đây không phải là một omega nhỉ?
Nhưng hoàn cảnh không cho phép anh suy nhĩ nhiều, Ngô Phất Dục từ trên ghế tựa nhảy dựng lên, tức giận chỉ vào Vinh Kinh: “Trói hắn vào cho lão từ, hôm nay ai cũng đừng nghĩ trở về”
Tên tiểu quái thú này, lão từ chờ ngươi đã lâu!
Nơi sau gáy bị tấn công vẫn rất đau, nếu không uống thuốc giảm đau đã sớm không thể nhảy cao ba thước.
Từ nhỏ đến lớn không ai dám làm như vậy với Ngô Phất Dục hắn, mối thù này nhất định phải báo!
Vinh Kinh đem người trong ngực xoay mặt qua, không để cậu ta đối mặt trực tiếp với con thịnh nộ của Alpha, ánh mắt càng ngày càng lạnh nhìn chằm chằm Ngô Phất Dục, giống như ruôuj ủ men lần thứ hai, xuyên qua yết hầu thành rượu mạnh, sức lực kia ác liệt khiến người khác kinh sợ.
Mấy đám thanh niên nam nữ xung quanh vốn muốn tiến lên một bước nhưng ngừng lại, có chút sợ hãi người trước mắt đang bạo phát, nhìn thì ôn hòa nhưng lại phát ra loại sức mạnh không dễ chọc tức.
Ngô Phất Dục nhẫn nhịn muốn lùi về sau, thực tế sau khi nhìn thấy gương mặt của Vinh Kinh, vẫn còn cảm nhận một chút nỗi đau sau cổ.
Trong lúc vẽ mặt thì lại không thể nhớ ra được, thấy người đang đứng ở nơi đó, khí tức của người có khuôn mặt trắng lập tức hiện ra, hắn liền nhận ra.
Thấy không có ai động đậy, Ngô Phất Dục khó chịu, Tôi có lý do cho việc tôi đang sợ, còn các người có gì mà sợ, có còn là a không!
Liền hét lên:”Tại sao dừng lại, mấy người trói đi, có hậu quả gì tôi chịu trách nhiệm.”
“Ai dám trói em tôi?”.