Bình Nước Của Leo

Chương 10


Bạn đang đọc Bình Nước Của Leo: Chương 10


Sau khi nghe cái tin động trời từ miệngVũ thốt ra,ngày ngày nhìn mặt hắn mà cô hận k thể cào banh mặt hắn ra (ng ta là mĩ nam đó cj ).Một tuần sau cô cắm cúi viết kịch bản nhưng hạn chế hết sức để cô đỡ khổ nhưng lần nào cũng nhận đk cái lắc đầu ngây ngẩy của Vũ.Lần nào cô cũng hậm hực mang về,đến lần thứ 10 vẫn kết quả cũ cô tức giận đập tờ kịch bản xuống bàn quát cậu ta
– Cậu 1 vừa 2 phải thôi nhớ.Cậu đang tìm cách trả thù tôi chuyện đầu năm đấy à???? Cái này là cái thứ 10 rồi đấy!!!!!!Sao cậu k viết luôn đi
Nhìn cô xù lông thôi vẫn chưa hả lòng cậu,Vũ k thèm nhìn cô lấy 1 cái,lười nhác phun ra 2 chữ
– Viết lại
Ngân giận đến run người,cảm tưởng cô như cái núi lửa sắp phun chào,không ai dám động vào riêng chỉ có 1 ng vẫn ung dung nắm lửa vào thêm mà không hề biết mọi người xung quanh chịu áp lực đến như thế nào.Cô nắm chặt 2 bàn tay,làn da trắng nõn đã nổi lên đầy đường gân ẩn nấp.Cô ném quyển sách lại pjias cậu ta,không ngờ nó yên vị ngay trên đầu cậu ta,bụng cô vui như mở hội nhưng mặt ai làm bộ k cố ý,xin lỗi nhưng chẳng có tí thành ý nào.Mái tóc của cậu bị làm cho hơi rối,ném cái điện thoại xuống bàn,đạp đổ cái bàn cậu đứng trước mặt cô dùng ngón trỏ chỉ vào trán cô,gầm nhẹ lên

– Cô muốn gây sự à?
-Tôi không cố ý
Đáp lại chỉ là cái nhún vai,tỏ vẻ thờ ơ cùng câu nói vô trách nhiệm của cô.Cậu giân mặt xám xịt lại,ngẩng mặt lên trời nói nhỏ- Không được rồi
Nói xong anh xách cổ áo cô lôi lên sân thượng,nhìn không khác gì anh đang xách 1 thứ đò chơi,cô cũng chẳng thèm la hét,vùng vẫy nữa vì cô biết nó không có tác dụng.Lần trước cũng vậy!Lên đến sân thượng anh thả cô xuống,chưa kịp để cô cảm nhận đk mk đã tơi nơi an toàn anh đã nói- Cô hứa rồi tai sao còn tỏ thái đọ như vậy hả? Cô muốn chết à?
– Vậy rốt cuộc anh muốn cái gì??????Không phải tôi k giữ lời hứa mà là do anh thôi.Tôi đã viết 10 lần rồi đấy.Cô ngước lên cãi lại,anh dúi nhẹ cái vào trán cô- Cô đó.Làm không đúng rồi còn kêu ca cái gì.Tôi nói rồi trong màn biểu diễn phải có cả nhảy hiện đại,dance spost,hát và có thể cả dân gian cũng đk.tại sao cái nào cũng chỉ có nhảy không hoặc hát.Vậy gọi là kịch bản à????????????
Cô thừa nhận cô làm không đúng nhưng làm đúng thì cô cũng chết luôn chứ nhảy nhót gì.Vẫn không chịu thua cô vẫn gân cổ lên cãi- Làm đúng như anh nói thì tôi nhảy sao đk.Tôi k biết nhảy,cũng không biết hát.
Cô nói xong mà trong bụng mưng thầm ” lí do quá thuyết phục ha ha “.Ai dè anh ta phán 1 cậu làm mặt cô hiện lên rõ 3 vạch đen xì- Tôi biết cô có tham gia 1 nhóm nhảy,đã học qua 1 khóa thanh nhạc.Tôi nói rồi,cô nhất định làm theo.Khoonh những vậy,lớp ta phải thắng
Nói xong để cô hậm hực 1 mình a cho 2 tay vào túi quần ung dung về lớp.Nhìn hazwns đi mà cô chỉ muốn nhảy lên dứt hết tóc trên đầu hắn xuống.Người gì đâu mà ngang tàn,độc đoán vậy chứ.Cô ngồi đó mà than thở với trời nhưng chỉ đk ít phút lại quay về lớp vì thành tích cô có đk k phải vì cô quá thông minh mà tất cả dựa vào sự chăm chỉ của cô,khhong thể để mấy việc như vậy làm ảnh hưởng đk.Trở về lớp cô ngồi học bài như không có gì xảy ra.Đến giờ ra chơi lại cắm cúi viết kịch bản,thật ra cô đã sơm nghĩ ra từ lâu rồi nhưng không muốn tự àm khổ mk nên k đưa cho hắn ai dè bây giờ bắt buộc rồi đành hi sinh chất xám thôi.Cuối cùng đến cái kịch ban thứ 11 cũng nhận đk 2 chữ ” tạm đk ” của tên đại ma đầu.Cô thầm thở dài,kịch bản đã xong nhưng lấy đâu ra người nhaỷ với cô.Không phải ai cũng có thời gian rảnh dỗi 2 năm chơi bời lượn lờ như cô ( trừ hắn nhá ).Cô lại ngồi làm cái mặt bánh bao dính nước nằm gục trên bàn-Mang cái bộ mặt đưa đám của cô đi chỗ khác.
Cô nhìn sang tấy hắn đang chơi game mà miệng vẫn chỉ trích cô đk,cô chán nản nói- Cậu có cần tiêu chuẩn cao vậy không?Lấy đâu ra người nhay với tôi chứ

– Đó không phải vấn đề của tôiTrả lời vô trách nhiệm vậy đấy cô chẳng thèm nói chuyện với anh,quay mặt đi chỗ khác.Đúng lúc này anh đứng dậy đi ra ngoài.Bên ngoài hành lang mọi nguoif không ngưng bàn tán về cuộc thi này.Một học sinh nói- Cậu đoán năm nay ai sẽ là ng thắng cuộc?
– Chắc chắn là cặp đôi tiên đồng ngọc nữ trường mình Nguyễn Hoàng Phúc Anh và Diệp Xuyên Chi chứ ai nữa.
Một học sinh trả lời,ngay tưc khắc một học sinh khác xen vào- Nhưng năm nay nghe nói có Hoàng Khánh Ngân lớp a1 tham gia nữa mà.Cô bé đó xinh như búp bê vậy đó
– Nhưng chỉ 1 ng đẹp thôi k đủ.Phải đẹp cả đôi cơ.Hoàng Thiên Vũ chắc chắn không tham gia vì cậu ta và Ngân như nhước vs lửa vậy.Chắc chắn không thành rồi
Cả đám bàn tán sôi nổi mà khong hề để ý Vũ ở gần đấy.Cậu nở nụ cười nửa miệng đầy cuốn hút thầm nhủ “lần này thau cô chết chắc rồi Hoàng Khánh Ngân “.Bỗng một đám học sinh bâu đen lại 1 chỗ VUx
vốn không có nhã hứng nhưng nghe thấy 1 học snh nói

– Dán poster như vậy khác gì chắc chắn Phúc Anh và Xuyên Chi vào vòng trung kết rồi
– Thế cậu nghĩ ai có thể vượt qua họ? Hoang Khánh Ngân 1 mk k thể làm nên kì tích đk
– Cũng phải
Cậu nghe họ nói mà thương thầm cho Ngân,” cô ta chết chắc rồi “.Nhưng bỗng nhiên tấm poster dán trên bản tin của trường đập vào mắt cậu,khuôn mặt của người con tai đó cùng cô bạn nhảy cười tươi bên cạnh làm mặt cậu lạnh băng,toát ra 1 làn khí buốt giá ai cũng phải sợ,hai tay nắm chặt thành quyền lộ rõ vẻ căm phẫn..Đi về lớp đứng trước mặt Ngân và nói- Tôi sẽ nhay cùng cậu.Nhất định phải thắng…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.