Biệt Thự Hoàng Tử

Chương 12


Đọc truyện Biệt Thự Hoàng Tử – Chương 12

Tới lớp….

-ách xì…ách xì…!!

Thấy nó như vậy , Châu liền hỏi :

– Sao zậy Thoại My…cậu bị cảm hả ??

Nó gật gù rồi gục đầu xuống bàn :

– Uh…ách xì….ách xì… hjx…mệt quá…. mệt quá…à…..

– Tối qua thấy còn khỏe mạnh , còn dí tớ được mà…sao giờ bệnh ròy …?? – Châu nhăn trán hỏi..

– Tất cả là tại bộ 3 đáng ghét đó…ách…ách xì…… *&(^%&!*”:>?>

Châu sửng sốt :

– Trời ạ…thật độc ác và tàn nhẫn…. May mà có anh Hoàng…ko thì…. Thôi , để tớ lấy khăn cho cậu nhá…

Nói rồi Châu lục cặp tìm khăn nhưng ..

– Hjx…Châu ko mang theo ròy…! Chán thiệt á….

Chợt… thấy có chiếc khăn trong túi , Châu liền hỏi :

– Cậu có mang theo khăn hả….sao ko thấy ra dùng đj…?!

Nó lắc đầu nguầy nguậy :

– Không được…ách xì…ách xì……cái này..tớ……tớ … ko muốn
dùng….ách xì….đây là…là…ách xì….đồ..tặng….hơ hơ…

– Xem cậu kìa…!! – Châu nói rồi quay xuống Linh Chi :

– Linh Chi , có khăn hay là khăn giấy gì đó ko ?? Thoại My bị sổ mũi…

– Nà…! – Nói rồi Chi chìa ra cho nó một bịch khăn giấy , nó chộp lấy cười toe toét :

– Thanks you…vinamilk…I …love….ách xì…you….!!

Châu chạy đi một hồi , một lát sau , trở về và chìa ra cho nó một viên kẹo :

– Nà , ngậm viên kẹo này đi , kẹo này trị cảm cúm đó….!! Ăn vào là đỡ liền hà….!!!

– Uh…thanks…. Thế mà không đưa sớm cho tớ….!!- Nó bóc viên kẹo ra rồi nói.

Châu lè lưỡi trông đến là dễ thương :

– Tớ mới mua chỗ phòng y tế đấy ..!!!!

– Xời…zậy là nãy giờ cậu chạy đj mua kẹo cảm cúm cho tớ đó hả??


Châu nghênh mặt lên :

– Chớ seo ! Hjhj ! Thấy bạn bè tốt bụng chưa…?? Hơi bị hiệu nghiệm đó !!

– Ừ…bjk òy…thanks nhóa….!!!!!!

__________________________

Ra về….

– Hey….đợi đã Thoại My….!!!

Thấy Châu vẫy vẫy gọi nó , nó liền hỏi :

– Có j ko zạ…?!

– Tới nhà tớ chơi đj !!!!

Nó nhún vai :

– Chắc là…ách xì….chắc là…không …không được rồi…hơ hơ….

– Sao zậy…?? – Châu nhăn trán hỏi .

– Tớ ngại lém….!!

– Sao lại ngại…?? Trưa nay chỉ có tớ , chị Cẩm Tú với mấy người giúp
việc ở nhà thoy… Buổi trưa , pa mẹ tớ ít về lắm…!! – Châu lắc lắc
tay nó rủ rê.

– Uhm….nhưng…. tớ phải về nhà mà nấu cơm cho bộ 3 đó đã….!! – Nó trề môi đáp ..

– Hjx….chán thế…… – Châu phụng phịu nhìn nó đến đáng yêu..

Rồi nó khẽ cười :

– Thôy…để tớ qua nhà cậu chơi…nhưng giờ phải chạy đj thông báo cho bộ 3 đó đã…đứng đây đợi tớ ná..

Vài phút sau nó đã tới được chỗ của bộ 3..

– Hey…!! Trưa nay tui .. qua nhà Ngọc Châu chơi … mấy anh tự nấu ăn nha !!

– Hết bị cảm rồi hả , cô pé ?? – Nhất Bảo quan tâm nhìn nó hỏi.

Nó gật gù :

– Cảm ơn anh…tui cũng đỡ đỡ hơn rùi !! Thế nhá … tui đj đây…

Nó vừa định chạy đj thì…. Hoàng nhẹ nhàng như cơn gió bước lại phía nó…

– Này…đợi đã Thoại My….

Nhẹ mỉm cười , nó đáp :

– Anh gọi tui có chuyện gì hok…??

Trong khung cảnh dường như rất lãng mạn thế này mà ….

– Này….cô định tính bài chuồn , không nói ra sự thực đấy hả…? – Hoàng đanh thép nói.

Nó nhún vai :

– Ngọc Châu rủ tuj tới nhà cô ấy chơi , thì tui đj…dù j thì anh cũng
cứ yên tâm đj….Trước sau gì tôi cũng nói….chứ đồ ăn ở Lucky Star
cũng đắt thấy mồ .. tui cũng chẳng có dư tiền mà mua cho mấy anh ăn đồ ở đó miết đâu !! è è…- Nó nói rồi lè lưỡi bỏ đj.

Vũ đứng quan sát…nghĩ thầm :” Minh Hoàng…phải chăng…cậu đã thích con nhỏ Thoại My đó rồi không…?”

___________________________

– Châu ơi…!! Châu… – Nó vẫy vẫy tay gọi Châu.

– ừ…Đi thuj !! – Châu nói rồi kéo nó ra cổng trường..

Nó liếc ngang liếc dọc rồi hỏi :

– Ủa…cậu ko đj xe hả…. hay là đj bộ zậy ??

Châu lắc đầu cười tươi :

– Hj…! Về bằng ô tô…tớ có tài xế riêng mờ lị…!!

– Ăx….ô tô à…?? – Nó tròn mắt lên sợ hãi..

Châu thản nhiên đáp :

– ừh…thì sao ..?? Có vấn đề gì à…?!

Nó cười…nhưng mà là cười méo mặt :

– Tớ bị say xe… hjx hjx…..!!


Châu vỗ vai nó an ủi :

– Thôi nào….lên xe đj….có 1 đoạn thôi à….nhà Châu cách đây cũng ko có xa lắm đâu…! Lên đj … đj…!!!

Nó cứ rụt rè , lùi người lại mấy bước :

– Thui….tớ ko lên đâu….cậu ghi cái địa chỉ…tớ đi bộ tới cũng được….!!!

Châu chớp chớp mắt :

– Cái cậu này , người ta đang bàn tới mà cậu cứ bàn lùi ko hà…!! Lên
xe đj , có 1 lát thui mà…! Không lên xe là tớ giận cậu á , Thoại My !!

Nó miễn cưỡng bước lên xe trong sự “cổ vũ , động viên” vô cùng nhiệt tình của Châu.

Lâu lâu , nó lại nhăn nhó nhìn Châu :

– Tớ…buồn ói quá …Châu à….!!!

Châu cầm lấy tay nó :

– Hok sao đâu…cậu cứ nghĩ đến thì càng muốn ói hơn đó….vì thế cậu đừng có nghĩ tới nó nữa là ok liền hà…!!

Nó gật gật rồi….

“Oẹ…ọe….”

– ặc..bác tài , cho tôi xin bao ni lông….

Nói rồi Châu đỡ cho nó nôn thốc nôn tháo ra….

– Hjx….cho tớ xuống đj….

– Được rồi …được rồi….tới nơi rồi….!!! – Châu gật gù nói rồi cả 2 đỗ lại trước một ngôi nhà khang trang , đẹp mộng mơ..

– Nhà…nhà cậu đây hả…Châu…? hjx… – Nó hổn hển hỏi.

– Uh….Mệt quá hả My ..? Vào nhà nghỉ một lát chắc là khỏe liền đó…!

Nói rồi nó và Châu cùng bước vào nhà….

……………

– Chà…đây là phòng của cậu đó hả Châu ?? Đẹp ghê ta….!!! – Nó thốt lên rồi nằm phịch xuống chiếc nệm ..

– Uh…tất nhiên là phải đẹp òy !! – Châu bụm miệng cười khúc khích.

Nó trề môi :

– ối ối…bắt đầu lên cơn “chảnh” rồi đấy…!! Ý ý ý….!!

– Cái cậu này…..cẩn thận tớ giết giờ…

– á á. á…..

Bỗng…..

…cạch….

Cẩm Tú bước vào :

– Ngọc Châu….ra ăn cơm….

Nó vội vàng ngồi dậy :

– Em chào chị…!!


Tú khẽ nghiêng đầu nhìn qua phía Châu :

– đây là….?

Châu cười toe toét phân bua :

– Đây là Thoại My – bạn của em ..!! Trưa nay sẽ cùng ăn trưa với chị em mình ^_~

– Ý chị là…. – Tú đang định nói thì Châu cũng liền nói luôn :

– Chị….chị cũng đã gặp Thoại My rồi đấy ạ..!!

Tú khẽ gật gù :

– À…là con bé đi cùng bộ 3…?? Thôi…. xuống ăn cơm đi…

Rồi Tú cất bước xuống nhà dưới…

Nó nhún vai nhìn Châu :

– Sợ thật đấy Châu ơi…!!!

Châu bật cười :

– Có gì mà sợ đâu chứ…?! Bộ cậu nghĩ chị Tú “ăn thịt” cậu chắc…Mà thôi…đj xuống dưới nhà ăn trưa đi ^_~

– Uhmm – Nó khẽ lẩm bẩm rồi cùng Châu xuống nhà ăn..

……………………

Nó mới bước vào bàn ăn thì Cẩm Tú đã liền hỏi…

– Cô sống ở Prince Villa à…?

Nó gật gật :

– Dạ vâng …!!

– Thế chưa bị đuổi à…?? – Tú nói bằng giọng khinh khi.

Nó lắc đầu :

– Chắc ko có chuyện đó xảy ra đâu ạ…!!

– Tự tin hén…?? – Tú nhìn nó bằng ánh mắt sắc lạnh đến rợn người.

Nó khẽ mỉm cười đáp :

– Không đủ tự tin nhưng cũng không quá tự ti…

Tú nhếch mép cười rồi từ lúc đó đến cuối bữa ăn…Tú không hỏi thêm gì từ nó nữa…..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.