Đọc truyện Biển Trăng Sâu Thẳm (Hải Nguyệt Thâm Thâm) – Chương 17
-“Đúng vậy ! Nhưng chân tướng sự tình rốt cuộc là như thế nào thì không có người biết.” Xã hội thượng lưu cũng không có ai biết.“Đúng rồi! Địch Áo Tư, người đàn ông trên bức ảnh ấy rốt cuộc là ai?” Lôi Ân tổng cảm thấy sự tình cùng người đàn ông này không thoát được có can hệ.
-“Hắn chính là chồng của tiểu thư Sa Lâm , từng là hải tặc oai phong một cõi Bắc Âu mười năm liền, Phất Lôi Đức · Hán Khắc. Người này dã tâm rất lớn, lợi dụng việc Sa Lâm điên cuồng yêu hắn , đã cùng làm đám cưới với quý tộc Anh quốc để hắn ta có được thân phận quý tộc .” Địch Áo Tư hồi tưởng nói.
-“Cái này tôi cũng nghe nói qua, lúc ấy bá tước Mạch Đặc không đồng ý,lão ta là người không thể chấp nhận những thứ không sạch sẽ . Nhưng bởi vì La Sa Lâm lấy cái chết ra để cầu xin , thương con gái nên chỉ có thể đồng ý. Nhưng cuối cùng cái chết ly kì kia thì không ai biết nguyên do ” La Y nghiêng đầu nghĩ nghĩ nói.
-“Tôi như thế nào lại không biết những chuyện này nhỉ ?” Lôi Ân khó hiểu.
-“Cái thời điểm đó không phải là khi cậu đang điên cuồng mê luyến Quang Y sao? nơi nơi tìm tin tức của cậu ấy , nào có tâm tư quan tâm đến chuyện khác a!” La Y thừa cơ chế giễu hắn .
-“Ha ha……” Địch Áo Tư cũng cười trêu Lôi Ân . Kỳ thật hắn thực kính nể Lôi Ân bởi tính kiên trì trong tình yêu .
-“Cười cái gì mà cười hả ! Đây mới là tâm huyết chân chính của một người đàn ông , hiểu chưa” Lôi Ân tuyệt không có xấu hổ, mặt dày đến cùng .“La Y, cậu có nhớ hay không, chúng ta không tìm được tin tức của Quang trong bốn năm ?” Lôi Ân có chút đăm chiêu nói.
-“Có phải là từ lúc cậu ấy 18 tuổi đến 22 tuổi?” Hắn nhớ vô cùng rõ ràng, bốn năm đó , Quang Y giống như biến mất một cách bí ẩn .
-“Không sai. Cùng chuyện này là có liên quan chăng ?”
-“ Rất có thể!” La Y gật gật đầu.“Chúng ta có thể hỏi những người có liên quan khi ấy .”
-“Nhưng vấn đề là Phất Lôi Đức · Hán Khắc, sau sự kiện đó thì người của hắn tất cả đều phân tán đến các nơi trên thế giới , điều tra không dễ a .” Địch Áo Tư nhíu nhíu mày nhìn La Y.
-“Khó cũng phải tìm mọi cách tra ra bằng được ! Tôi cuối cùng vẫn cảm thấy người này là nhân vật mấu chốt.” Lôi Ân kiên định nói.
-“Được ! Chúng ta sẽ phải cố gắng nhiều đây. Anh yêu ! Anh sẽ hỗ trợ , phải không ?” La Y nhìn người yêu , lộ ra nụ cười mê người.
-“Đương nhiên! Chuyện của các cậu cũng là chuyện của tôi!” Địch Áo Tư mê muội nhìn La Y, đang muốn hôn lên đôi môi đỏ mọng đang hé mở kia thì La Y lại quay đầu,“Tốt ! Chúng ta liền phân công nhau tiến hành đi.”
Thật là! Tình nhân của chính mình gần đây lực chú ý không còn đặt trên người hắn nữa . Địch Áo Tư có chút bốc mùi giấm chua !
Nhìn Lôi Ân lên lầu, La Y quay đầu nhìn người đàn ông lớn đầu mà có tính cách như trẻ con hờn dỗi này, lắc đầu cười cười. Ghé vào lỗ tai Áo Tư khẽ nói:“Em luôn yêu anh!” Nhìn khuôn mặt người yêu thỏa mãn tươi cười hớn hở lại tiếp tục thủ thỉ :“Cho nên em hy vọng Lôi Ân cũng có thể giống như chúng ta vậy. Anh có biết…… cậu ấy đang rất đau khổ ! Em không đành lòng……”
-“Anh hiểu được mà !” Địch Áo Tư đánh gãy lời nói của La Y .“Anh chỉ là……” Lời nói chưa xong đã biến mất ở hai cánh môi giao hòa lẫn nhau……
Thụy Sĩ , Lô Tắc Ân
….Lại gần một tháng trôi qua ……
Từ sau ngày đó , Lăng Tước lại khôi phục bộ dạng tự tin tiêu sái trước kia . Hắn lại tiếp tục quan tâm đến Quang Y . Nhưng Lôi Ân…… chưa đi tìm cậu . Hắn nhất định rất hận cậu đi! Cũng tốt, cứ như vậy đi. Nhưng là tâm của cậu…… Vì sao…… lại đau như vậy chứ ? Nhìn Biển lớn mờ mịt , hy vọng tiếng sóng biển cuồn cuộn có thể rửa được tâm linh của cậu .
-“Quang Y! Quang Y!”
-“Ừ?” Lấy lại tinh thần, cậu bất đắc dĩ nhìn người đàn ông trước mắt này .
-“Cậu có biết hay không, cậu thường thường sẽ nhìn những người có mái tóc đen dài đến xuất thần a!” Lăng Tước vẫn luôn theo dõi cậu , không có buông tha một tia cảm xúc nào trên mặt cậu.
Có sao?! Nhạc Quang Y vô cùng kinh ngạc! Chính mình cũng không biết bất giác cứ …..
-‘’ Một tháng đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Hắn thật sự không cam lòng, nếu lúc trước liều lĩnh không rời đi, cứ thế ở bên cạnh cậu ấy thì có thể xảy ra chuyện như vậy hay không ?
-“Tôi……” Cậu thật sự không biết bắt đầu từ đâu .
-“Tôi vốn nghĩ rằng…… chỉ cần luôn ở bên cạnh cậu, một ngày nào đó trong mắt cậu sẽ chỉ có tôi. Nhưng là tôi sai lầm rồi, chỉ cần có người cậu để ý , cho dù là trong nháy mắt, từ nay về sau trong mắt của cậu cũng chỉ có hắn .” Hắn thật sự là đã quá sai lầm rồi …
Thật sâu hít vào một hơi,“Mặc kệ như thế nào, tôi thật sự rất ghen tị với cái người có thể khiến cậu thay đổi kia!”
Chạm lên mái tóc ngắn mềm mại bị gió thổi loạn của Nhạc Quang Y, hắn trầm mặc nói tiếp .“Cũng cực kì hận vì sao người đó không phải là tôi ……” Hắn là thật sự yêu cậu a! Nhưng thật bất đắc dĩ khi người mở được trái tim cậu lại không phải là hắn…… Nhẹ nhàng hạ xuống nụ hôn cuối cùng.
-“Anh nhất định sẽ tìm được người tốt hơn tôi.” Đối mặt với người này, cậu thật sự không biết nên nói những gì.
Bên môi nổi lên cười khổ,“Có lẽ.” Nhưng là chỉ có tự mình biết, kiếp này ai cũng không thể thay thế được vị trí của cậu trong lòng hắn, thay thế được người mà hắn đã yêu , đã đau lòng đến tận xương tủy này .
-“Nhưng cậu phải luôn nhớ kĩ rằng vô luận phát sinh chuyện gì, đừng quên phía sau còn có tôi , còn có Lăng Tước luôn gánh vác giúp cậu, cái ôm của tôi luôn rộng mở ” Nhạc Quang Y nhìn người đàn ông trước mặt đang cười rất ôn nhu này, không tự chủ được gật gật đầu.
-“Tốt lắm, nhanh đi tìm anh ta đi!” Nói xong nhìn Nhạc Quang Y liếc mắt một cái, liền xoay người trở về. Nhạc Quang Y nhìn bóng dáng cao lớn dần dần đi xa, ở giữa gió biển càng toát lên vẻ cô đơn hơn .
Chỉ có gió biển thấy , người đàn ông ấy phải khó khăn lắm mới nói ra được những lời này ….. trong nháy mắt vừa xoay người …… những giọt nước mắt trong suốt chợt rơi xuống …rơi xuống còn có tình yêu cùng đau thương của hắn .