Đọc truyện Biến Thành Nhân Ngư Bị Dưỡng – Chương 7: Tìm Thấy Wc
Norman nghe được âm thanh, quay đầu lại, trong mắt hiện lên kinh ngạc.
An Cẩn phát hiện thân hình của người đàn ông cực kỳ có sức hút, các khối cơ bắp rắn chắc, cảm thán trong lòng dáng người của chủ nhân thật tốt.
Mắt y đảo qua các loại máy vận động, tầm mắt dừng ở phía bên trái phòng nhỏ.
Bất chấp phản ứng của người đàn ông, y nhanh chóng bò đến cái phòng nhỏ kia, đẩy cửa ra, đôi mắt nháy mắt sáng lên.
Là nhà vệ sinh!
Đang lúc y muốn bò vào trong, đột nhiên vây đuôi truyền đến một cổ lực túm, y quay đầu lại xem.
Người đàn ông cong eo, tay phải bắt lấy vây đuôi của y, mặt không biểu tình nhìn y.
An Cẩn cảm thấy khí thế của hắn quá cường hãn, khẩn trương mà nuốt nuốt nước miếng, nhếch vây đuôi lên hơi hơi dùng sức: Buông ta ra.
Người đàn ông nghe không hiểu, nhưng nhận thấy được trong giọng nói mềm mại của tiểu nhân ngư có ý tứ khẩn cầu.
Hắn tự hỏi một cái chớp mắt, buông tay ra.
Trong nhà vệ sinh cũng không có đồ vật gì quý giá, tiểu nhân ngư muốn làm cái gì vậy?
An Cẩn vội vàng bò vào nhà vệ sinh, quay đầu lại nhìn Norman trước cửa một cái, xoay cái đuôi đến bên cửa, phanh đóng cửa lại.
Nghĩ nghĩ một lúc, vẫn là không yên tâm, y xoay người bò đến bên cạnh cửa, khóa trái cửa lại.
Nhẹ nhàng thở ra, nhanh chóng quan sát thiết bị trong nhà vệ sinh, bồn cầu, giấy vệ sinh, hoàn hảo!
Một phen phịch, cái mông của y rốt cuộc ngồi xuống trên bồn cầu, cùng tư thế của người giống nhau như đúc, chỉ là cái đuôi hơi nhếch lên trên, chiếm mất tầm mắt.
Duy trì tư thế như này rất là hao lực, tay vẫn luôn phải chống.
Bằng không vẩy cá rất trơn, sẽ trực tiếp trượt về phía trước.
An Cẩn nghĩ thầm, nếu là có tay vịn hai bên thì tốt rồi
Giải quyết xong, bồn cầu tự động bơm nước, thanh lọc không khí cũng được tự động mở lên, An Cẩn duỗi tay phải lấy giấy, tay trái chống thân thể, run run rẩy rẩy.
Đột nhiên, cái mông chợt lạnh, y kinh ngạc, thân thể run lên, vội vàng chống đỡ chính mình.
Sau khi hệ thống trí năng làm sạch dừng phun nước, An Cẩn vẫn không quá yên tâm, lấy giấy vệ sinh lau, lại chỉ đụng phải vẩy cá.
Y tò mò quay người nhìn nhìn chỗ vẩy cá kia, nhớ lại cảm giác lúc trước, chỗ đó hơi hơi dùng sức, vài miếng vẩy cá mở ra, lộ ra miệng huyệt màu phấn hồng bên trong.
An Cẩn sắc mặt thoáng chốc đỏ lên, tuy rằng xem chính là thân thể của chính mình, nhưng y vẫn là không hiểu sao cảm thấy xấu hổ, vội vàng khép vẩy cá lại.
Y xoay người, ngây người một cái chớp mắt, yên lặng nhìn về phía dưới bụng.
Y vẫn luôn không có uống nước, không có ý muốn đi tiểu.
Nhưng mà! Tới được đến nhà vệ sinh thật sự không dễ dàng.
Nhất định phải giải quyết luôn!
Y còn không biết nơi đó cụ thể là bộ dáng gì, tự hỏi trong chớp mắt, quyết định vẫn là đứng lên được đã rồi nói sau.
Tay của y dùng sức khởi động thân trên, tay cùng đuôi chậm rãi di về phía trước, dịch đến trên mặt đất.
Tay vẫn luôn phải dùng sức, lúc này vừa mệt vừa tê, y nghỉ ngơi một lát, nhìn cái đuôi suy tư.
Một đường bò lại đây, y phát hiện cái đuôi rất có lực.
Y uốn lượn cái đuôi phía dưới, căng thẳng cái đuôi, muốn nhìn thử xem, có thể làm cái đuôi hỗ trợ cánh tay chống đỡ thân thể hay không.
Hai tay y đỡ cạnh bồn cầu, chậm rãi ngồi dậy, cái đuôi đang muốn dùng sức, cửa phòng phía sau truyền đến thanh âm mở cửa.
Y vội vàng quay đầu lại, liền thấy chủ nhân đứng ở cửa, nhìn chằm chằm mình.
Norman sau khi nghe được thanh âm cửa khóa lại, càng thêm xác định, chỉ số thông minh của nhân ngư thuần sắc rất cao.
Nhưng mà một lúc lâu qua đi, nhân ngư vẫn là không đi ra.
Hắn không khỏi nghi ngờ, nhân ngư không biết đi ra như thế nào hay sao.
Vì thế hắn trực tiếp dùng quyền hạn của chủ nhà mở cửa.
Vừa vào cửa, liền thấy tiểu nhân ngư đỡ cạnh bồn cầu, thân trên nâng lên, cằm vừa lúc lướt qua cạnh bồn cầu.
Nhìn đến tư thế của tiểu nhân ngư, mày hắn nhíu xuống, sau đó bước đến trước mặt tiểu nhân ngư, nghiêm túc nói: Nước chỗ này không thể uống!
An Cẩn rụt rụt cổ, y nghe không hiểu người đàn ông nói gì, nhưng giọng điệu người đàn ông ngiêm túc, y suy đoán người đàn ông đang giáo huấn y.
Norman đối mặt với người máy hạ lệnh: Mang chén nước đến đây.
Hắn cúi người ôm lấy An Cẩn.
An Cẩn vội vàng bắt lấy cạnh bồn cầu, Norman động tác đứng dậy bị ngăn lại.
Norman nhíu mày: Viện nghiên cứu khoa học dạy người làm như vậy sao?
An Cẩn vô tội mà chớp chớp mắt, y sợ sau khi trải qua việc lần này, người đàn ông sẽ không muốn cho y ra khỏi phòng.
Y nhanh chóng tự hỏi, làm thế nào để người đàn ông xây nhà vệ sinh trong phòng của y nhỉ?
Người máy đem nước đưa tới, tay phải Norman tiếp nhận, đưa đến bên miệng An Cẩn: Uống.
An Cẩn ngẩng đầu nhìn khuôn mặt nghiêm túc của người đàn ông, ngoan ngoãn uống.
Uống lên hơn nửa ly y liền lắc lắc đầu, tỏ vẻ không uống.
Norman lại lần nữa đối với trí thông minh cao của tiểu nhân ngư có thêm nhận thứ mới, hắn đem ly pha lê đưa cho người máy, chỉ chỉ bồn cầu: Nước chỗ này, không thể uống!
An Cẩn theo ngón tay của hắn nhìn nhìn, mờ mịt mà chớp chớp mắt.
Norman cằm nhăn thật chặt, thực nhanh lại buông lỏng ra.
Nhịn xuống, này không phải binh lính của hắn, chỉ là một cái nhân ngư mà thôi!
Hắn trầm mặc trong chớp mắt, lấy lại ly nước trên tay người máy, uống một ngụm, sau đó không quá tự nhiên mà hướng An Cẩn lộ ra một cái mỉm cười.
An Cẩn trừng lớn đôi mắt, đây là ý tứ gì nha?
Uống nước mà y đã uống qua, cao hứng như vậy sao?
Y nhìn Norman đã khôi phục khuôn mặt không biểu tình, lâm vào trầm tư.
Ngay sau đó, y liền thấy Norman ấn xuống nút xả nước trên bồn cầu, sau đó đem ly pha lê hứng một chút nước.
Norman đem ly nước tới gần trước miệng, giả bộ uống, sau đó mày nhăn lại, nghiêng đầu phì phì, vẻ mặt ghét bỏ.
Hắn nghiêm túc mà nhìn An Cẩn: Đã hiểu chưa?
An Cẩn thật đúng là đã hiểu, trong lòng hơi 囧.
Y không nghĩ tới uống nước bồn cầu mà!
Y nhìn khuôn mặt anh tuấn của người đàn ông, nhịn không được cong cong đôi mắt.
Tuy rằng thoạt nhìn là người này nghiêm túc không dễ tính, nhưng lại là một cái chủ nhân có trách nhiệm!
Y nghiêng đầu, đối với bồn cầu làm vài tiếng phi phi phi, sau đó quan sát biểu tình của Norman.
Norman thực vừa lòng, đem ly pha lê cho người máy tiêu độc, ôm tiểu nhân ngư đứng dậy.
An Cẩn thấy người đàn ông đối với hành động bắt chước của y không cảm thấy kinh ngạc, suy đoán nhân ngư nơi này có lẽ cũng là có chỉ số thông minh cao, rốt cuộc thì giống với nhân loại như vậy cơ mà.
Y yên tâm chút, lôi kéo cánh tay của Norman, chỉ chỉ bồn cầu, lại chỉ chỉ bụng mình.
Norman lập tức hiểu ý tứ của y: Này không phải dành cho ngươi dùng.
Norman ôm tiểu nhân ngư một đường trở lại phòng nhân ngư, đem tiểu nhân ngư thả xuống hồ nước nhỏ.
Sau đó trước mặt An Cẩn, mở ra trí não, thuần thục mà tìm được văn kiện Honad giao cho hắn, click mở một cái video ngắn trong đó.
An Cẩn còn tưởng rằng người đàn ông xem không hiểu ý tứ của y, còn đang tự hỏi nên làm động tác như thế nào để thuyết minh rõ ràng.
Nhìn đến động tác của người đàn ông, lực chú ý của y bị phân tán, đôi mắt tỏa sáng mà nhìn màn hình ảo.
Trong màn hình là một gian phòng, cùng phòng của y giống nhau, có hai cái hồ nước một lớn một nhỏ, ở giữa hồ nước lớn có một cái đuôi nhân ngư màu xanh sẫm.
Nhân ngư từ sườn dốc hồ nước lớn bò lên trên, nhảy đến hồ nước nhỏ, giải quyết nhu cầu sinh lý.
Sau đó theo sườn dốc của hồ nước nhỏ bò lên trên trở lại hồ nước lớn, biểu cảm thích ý mà nổi trên mặt nước.
Hồ nước nhỏ sau khi hắn lên bờ, trong nước hình thành lốc xoáy, nước trong hồ nhanh chóng giảm dần đến khi không còn, sau khi cánh tay máy móc quét tước xong, nước sạch lại lần nữa chảy vào.
An Cẩn: Y biết hồ nước nhỏ là dùng để đang làm gì rồi!
Đây là buồng vệ sinh của nhân ngư!
An Cẩn nhìn chằm chằm hồ nước hai giây, quyết đoán bò lên trên, lại hướng phía cửa bò qua.
Nhà vệ sinh rất sạch sẽ, nhưng mà An Cẩn tưởng tượng đến việc cái đuôi sẽ ngâm ở trong hồ, mặc dù thực nhanh liền có thể bò lên trên bờ, y vẫn là cảm thấy không quá ổn.
Vẫn là buồng vệ sinh của nhân loại tốt hơn.
Norman nhíu mày, tay đè lại bả vai của An Cẩn: Không phải muốn dùng WC sao?
An Cẩn nghe không hiểu, ngón tay lại hướng về phía buồng vệ sinh, vẽ cái hình tròn, đơn giản hình dung hình dạng của bồn cầu, biểu đạt ý tưởng của y.
Norman nhìn chằm chằm y hai giây, thao tác ngón tay ở trí não vài cái, tiếp theo đem màn hình cho y xem.
Hai cái hình ảnh, bên trái là buồng vệ sinh của nhân loại, bên phải là buồng vệ sinh của nhân ngư.
An Cẩn lập tức dùng tay chỉ bên trái, nghĩ nghĩ, để biểu đạt rõ ràng hơn, y quay đầu lại đối với hồ nước nhỏ làm âm thanh phi phi.
Sau đó ngẩng đầu nhỏ, tràn ngập chờ mong mà nhìn Norman.
Norman có chút kinh ngạc, nhân ngư chỉ số thông minh so với hắn tưởng tượng còn muốn cao hơn.
Vì thế hắn cũng không coi tiểu nhân ngư giống như sủng vật, sắc mặt nghiêm túc mà nói: Ngươi xác định chọn cái này sao, chọn xong rồi liền không được hối hận.
Hắn đổi vị trí hai bức ảnh.
An Cẩn vị trí ngón tay tùy theo biến hóa, kiên định lựa chọn buồng vệ sinh của nhân loại.
Norman: Tốt.
Hắn cúi người, bế tiểu nhân ngư lên, trở lại nhà vệ sinh trong phòng huấn luyện, thả tiểu nhân ngư xuống.
An Cẩn vui sướng hơn rất nhiều, nhìn người đàn ông đứng bất động, y bò đến bên cạnh cửa, đỡ cửa, nhìn mắt của Norman, lại nhìn nhìn ngoài cửa.
Norman xem hiểu ý muốn để hắn ở ngoài của tiểu nhân ngư, nghĩ đến hành động đóng cửa lúc trước của tiểu nhân ngư, trong lòng thầm nghĩ.
Nhân ngư thuần sắc không chỉ có chỉ số thông minh cao, tựa hồ còn có cảm giác xấu hổ.
Hắn tự hỏi trong chớp mắt, đi ra ngoài.
Cửa lập tức bị đóng lại, lần này không khóa trái.
Tay An Cẩn chống bồn cầu, tư thế ngại ngùng mà nhân cơ hội tìm hiểu rõ thân thể mới của y, cũng học xong cách khống chế bảo hộ bộ phận vảy cá quan trọng.
Sắc mặt y ửng đỏ mà rời mắt khỏi đuôi cá, bò đến bên cạnh cửa mở cửa ra.
Norman bế y lên, đi vào bên trong.
Hả???? An Cẩn sửng sốt, y đã giải quyết xong rồi nha.
chủ nhân không phải cho rằng y thích buồng vệ sinh đấy chứ!
Norman đem tiểu nhân ngư đến chỗ phòng tắm vòi sen bên trong, mở ra chốt tắm vòi hoa sen.
An Cẩn bất ngờ bị xối một thân toàn nước, y cũng không cảm thấy khó chịu, ngược lại cảm thấy thoải mái, y thích nước.
Norman ra lệnh người máy nhìn tiểu nhân ngư, rời đi nhà vệ sinh.
An Cẩn cảm thán, y về sau sẽ không phải là sống trong nhà vệ sinh chứ!
Không có hồ nước, không thể ngâm nước, chỉ có thể xối nước sinh hoạt sao?
Như vậy không được!
Y ý đồ bò ra ngoài, nhưng mà cửa chỗ tắm vòi sen rất hẹp, người máy đã chắn cửa kín mít, y căn bản ra không được.
An Cẩn thử vài lần nhưng không thể đột phá phòng tuyến của người máy, tạm thời từ bỏ.
Y dựa vào vách tường, cái đuôi đặt ở dưới vòi nước, tư thế phi thường nhàn rỗi.
Y nhìn ánh sáng ngoài cửa sổ, nghĩ thầm chờ thời điểm chủ nhân đưa cơm sáng, nhất định phải nghĩ cách giải thích rõ ràng, y không nghĩ sống ở nhà vệ sinh!
Tốc độ học tập ngôn ngữ còn phải nhanh hơn, ngôn ngữ không thông thật dễ dàng sinh ra hiểu lầm.
Ước chừng qua một giờ, Norman lại xuất hiện lần nữa, đôi mắt An Cẩn lập tức sáng lên, đầu dán tường pha lê nhìn hắn.
Norman đối mặt với ánh mắt sáng lấp lánh của y.
Dính người như vậy sao?
Ngày thường gặp qua nhân ngư vừa dữ vừa kiêu ngạo, Norman có chút kinh ngạc.
Người máy tránh khỏi cửa, Norman đi vào phòng tắm vòi sen, đem nước tắt đi, bế tiểu nhân ngư lên.
An Cẩn nhìn quần áo bị ướt nhẹp của hắn, có hơi ngượng ngùng, lại bởi vì rời đi nhà vệ sinh mà cảm thấy cao hứng.
Sau khi trở lại phòng nhân ngư, y lại càng cao hứng.
Nguyên bản hồ nước nhỏ đã không thấy, tại chỗ đó đã xây buồng vệ sinh dành cho nhân loại!
Cửa buồng vệ sinh nối cùng hồ nước lớn, chỗ tiếp giáp như cũ là sườn dốc, nhưng không phải là xây lên.
Có lẽ là có ít thời gian, phương pháp chính là gắn miếng kim loại lên.
An Cẩn cực kỳ cao hứng, y không phải đến nhà vệ sinh ở, cũng không cần vì giải quyết nhu cầu sinh lý mà khó xử.
Y hướng Norman làm một cái tươi cười xán lạn: Cảm ơn.
Ngôn ngữ tuy rằng không thông, Norman lại có thể từ biểu tình nhỏ của nhân ngư, cùng với thanh âm mềm mại, hiểu biết cảm xúc của tiểu nhân ngư.
Hắn nhìn chằm chằm tiểu nhân ngư, vẻ mặt trầm tư.
Vui vẻ, như thế nào còn không ca hát vậy?
Tác giả có lời muốn nói: Cảm ơn đã duy trì (づ3)づ╭?
Norman 【 thở dài: Công cụ cá này không chuyên nghiệp, làm sao bây giờ!.