Biên Niên Sử An Nam

Chương 37: Diệt Sát Kha Vũ


Đọc truyện Biên Niên Sử An Nam – Chương 37: Diệt Sát Kha Vũ

Kim Nam lần này đi đến chỗ binh đoàn Đế Quốc Nhật Minh kia thực sự là có
nguyên do, cái binh đoàn kia mới tuyệt đối tin tưởng hắn tuyệt đối sùng
kính hắn. Thời gian hắn ở với cái binh đoàn kia là lâu nhất, hắn tuyệt
đối hiểu rõ họ, hiện giờ Kim Nam hắn tu luyện công pháp Tín Ngưỡng chỉ
có lợi dụng sự sùng kính kia mà gia tăng lực lượng, mà lực lượng Tín
Ngưỡng sùng kính kiếm không đâu khác nhiều nhất chính là ở cái Đế Quốc
NHật Minh binh đoàn kia.

Đế Quốc Nhật Minh binh đoàn kể từ sau khi Nam Thiên Quốc nhất thống
triều đại mới thành lập thì họ chính là một cái binh đoàn thừa không có
ai cai quản cả, người Nam Thiên Quốc thì cũng luôn luôn không tin tưởng
họ chút nào, bởi vì họ là một cái binh đoàn ngoại quốc vẫn chân chính
không phải người Nam Thiên Quốc.

Cái binh đoàn này người người chán nản cực độ, thời kì huy hoàng cực
thịnh cùng Kim Nam thống lĩnh kia đã qua lâu rồi, có lẽ lần này trở về
Đế Quốc Nhật Minh sẽ không bao giờ gặp lại cái vị thống lĩnh đó nữa, dù
sao thì chắc người ta cũng quên họ rồi.

“ Crạp crạp” Những tiếng vó ngựa ầm ĩ vang lên khiên doanh trại binh
đoàn tất cả binh sĩ đều chú ý, đã lâu rồi kể từ khi chiến tranh kết thúc vẫn chưa có một ai ngó ngàng gì đến họ, chỉ duy nhất có một tên tiểu
quan đến thông báo cho họ là họ sắp được trở về, thì bây giờ lại xuất
hiện một tiếng vó ngựa, xem chừng cũng phải đến vài chục người.

Những người này vận trang phục kị binh của triều đại mới Nam Thiên quốc, phía trước họ là một người lấm lem luộm thuộm có dáng dấp rất quen
thuộc. Ngu Á võ tướng hiện giờ được phân phó chỉ huy cái binh đoàn này,
thấy có binh sĩ đến báo có nhóm người lạ đang tiến tới ông ta lập tức
cầm binh khí mặc giáp phục ra nghênh đón, rất có thể lại là một đoàn
thông báo nữa của Nam Thiên Quốc.

“ Triệu thống lĩnh” Một binh sĩ trên đài cao của doanh trại hô lớn, nhất thời khiến sự chú ý của tất cả binh sĩ trong quân doanh quay về phía
cái đám người đang tới kia. Ngu Á sắc mặt kinh hỉ, ông ta rất vui mừng,
chắc có lẽ lần này vị thống lĩnh kia đến đây để tiễn biệt họ, thống lĩnh này cũng thật sự là một người nghĩa khí a, trong lòng ông ta thầm nghĩ
như vậy.

Kim Nam dẫn đầu hơn ba mươi người ngựa tiến nhập nhanh chóng doanh trại
Đế Quốc Nhật Minh binh đoàn, binh sĩ quân doanh sắc mặt vui vẻ nhất loạt quỳ xuống hô vang “Triệu thống lĩnh”. Kim Nam gật đầu hài lòng nói “Các vị anh em đứng lên hết cả đi” ánh mắt của hắn vẫn không dấu khỏi sự
phẫn nộ mặc dù hắn đã áp chế nó.

Ngu Á kia thấy vậy liền bước lên nói, thống lĩnh hình như ngài có chuyện gì đó, có thể cho chúng ta biết được hay không.

“Cũng không có chuyện gì cả, chỉ là lâu ngày không gặp mọi người khiến
ta có chút nhớ mong, nào, hôm nay chúng ta mở một cái đại tiệc, cũng coi như là ta tiễn biệt các ngươi trước khi trở về đại quốc”. Nhanh chóng
dấu đi vẻ mặt buồn bã Kim Nam vui vẻ nói.

“Thống lĩnh, chắc chắn là ngài xảy ra chuyện, trên khóe miệng ngài có
phải hay không vẫn còn vương một chút máu” Ngu Á nhìn Kim Nam như vậy đã đoán biết được phần nào sự tình liền nghi hoặc hỏi, vị thống lĩnh này
chắc chắn vừa mới bị đả thương hoặc gặp chuyện gì đó cực kì bi thương
đau khổ đến nỗi phun máu.

“Ài, lại là vẫn lau chưa kĩ sao, không sao, không có chuyện gì cả đâu,
nào, ta đi giúp mọi người chuẩn bị tiệc” Kim Nam vẫn vui vẻ cười nói.
Ngu Á kia bộ dạng khó hiểu cúi đầu không nói gì.

“ Ngươi mau dò hỏi mấy cái kị binh kia xem thống lĩnh là gặp phải chuyện gì, nhất định là có sự tình” Ngu Á sau khi thấy Kim Nam tiến vào chủ
trướng liền bí mật căn dặn một cái binh sĩ rồi lập tức đi theo Kim Nam.
Cái binh sĩ kia lập tức chấp hành tiến tới đám kị binh đang tụ tập ở một góc nhỏ của doanh trại “ Các ngươi mau cho bọn ta biết rõ sự tình, rốt

cục là thống lĩnh đã gặp phải chuyện gì, nói không được dấu giếm bằng
không sẽ là một cái táng mạng dành cho các ngươi”.

Một kị binh thấy vậy liền bước lên bộ dáng buồn bã nói “Là quốc sư gặp
đại nạn, một cái lão hán tử áo xám không biết từ đâu tới giết sạch gia
quyến quốc sư, xóa sổ phủ quốc sư khiến cho ngài ấy căm phẫn, nghe nói
phu nhân cũng là bị cái lão hán tử kia vì không dò hỏi được mà cũng tức
mình giết chết”.

“Xóa sổ phủ đệ, diệt sát toàn bộ tông môn, phu nhân cũng là đã bị giết
chết” Cái binh sĩ kia nghe thấy vậy liền kinh hãi thét lớn, các binh sĩ
trong doanh trại nghe được lời này cũng nhất thời kinh dị, lát sau họ
không còn cái sự kinh dị ấy nữa mà lập tức chuyển sang phẫn nộ.

Một đoàn các binh sĩ cùng võ tướng tự giác hội nhập lại với nhau, phẫn
nộ tiến đến chủ trướng. “Thống lĩnh, có phải gia môn ngài lại bị diệt
sát, vết máu trên khóe miệng ngài có phải cũng là vì quá tức giận nên
mới thành ra như vậy hay không, ngài nói đi, chúng tôi sẽ tìm cái lão
già đó mà quyết liều mạng”.

Ngu Á đang nói chuyện uống trà với Kim Nam thấy đám võ tướng và binh sĩ
kia tiến vào nói như vậy thì cũng nhất thời kinh dị lát sau chuyển sang
phẫn nộ giống y như cái đám người kia, lập tức bóp nát ly trà còn đang
nóng bỏng trong tay gằn giọng nói “ dốt cục là lão già nào, khốn khiếp,
ta sẽ đi giết lão ta” Nói rồi không cần biết quyết định của Kim Nam, Ngu Á rút cây đao bên hông định lao ra khỏi chủ trướng lên ngựa đến Nam
Uyển thành.

Kim Nam thấy vậy liền dụng lực đập nát cái bàn trà quát lớn “Ngươi đứng
lại cho ta, ai cho phép ngươi đi, ngươi đến đó chỉ là một cái liều
mạng”.

Ngu Á thấy vậy thân mình liền đứng khựng lại, cánh tay cầm thanh đao lớn kia vẫn không ngừng run run vì phẫn nộ.

“Ha ha ha… tên tiểu tử cũng thật là biết suy xét a, nếu ngươi không phải là một cái đại họa thì ta nghĩ ngươi làm một đệ tử của ta sẽ rất là phù hợp”. Một lão hán tử áo xám không biết từ đâu đột nhiên xuất hiện cười
lớn ngay giữa đại chiến, khuôn mặt lão đầy vẻ vui mừng kích động.

Vô cùng bình tĩnh, Kim Nam vẫn tiếp tục nhấp một ngụm trà trên tay bình
tĩnh mỉm cười mỉa mai nói “Nhận ta làm đệ tử, ta thấy ngươi không có đủ
cái tư cách ấy đâu, ta thấy ngược lại thì mới đúng”. Thực ra trong thâm
tâm hắn đang rất phẫn nộ, hắn hận không thể lập tức giết chết cái lão
già Kha Vũ khốn nạn này.

Lão già Kha Vũ này đúng như hắn dự đoán, khi hắn đến đây ông ta cũng sẽ
nhận được cái tin tức của hắn mà tức khắc tiến tới. Lão già này đến rồi, thế nhưng Kim Nam tuyệt đối không dám vọng động, chỉ hết sức bình tĩnh
tìm kế sách, hắn bây giờ cần lợi dụng sùng kính của đạo quân này và Kha
Vũ đến đây không khác gì rơi vào sào huyệt của hắn, hắn sẽ khiến cho cái lão già này phải táng mạng tại đây.

“ Hừ, tên tiểu tử ngông cuồng, cái họ Triệu nhà ngươi từ tên già đến cái tên bé tên nào cũng như nhau, cũng chỉ giỏi nói mồm, cuỗi cùng vẫn là
bị lão phu một tay bóp chết” Kha Vũ lão giả cũng hơi bực mình nói lớn,
nhưng một lát sau lão lại xuất hiện bộ mặt thưởng thức chăm chú nhìn Kim Nam. “Ha ha.. một tuyệt đỉnh thiên tài, cuối cùng cũng bị lão phu bóp
chết xem ra Thiên rất là yêu thích ta mới cho ta được một cái cơ hội tốt như vậy”.

Kim Nam mặc kệ cái lão già Kha Vũ kia đang lảm nhảm quay về phía đám võ
tướng kia nói “Các ngươi có tin ta không”. Đám võ tướng và binh lính khó hiểu nhưng vẫn quỳ xuống kiên định nói “ Thống lĩnh là người dẫn dắt
chúng tôi, là người chúng tối tuyệt đối tin cẩn, là người chúng tôi
tuyệt đối sùng kính”.


Thỏa mãn Kim Nam lại nói tiếp “ Anh em binh sĩ kiếp sau ta nếu lại được
làm người sẽ lại giúp mọi người cống hiến, ta sẽ vì mọi người làm tất cả mọi chuyện, dù là thân trâu ngựa cũng không từ” Kim Nam nói lời này
chính là muốn lợi dụng lòng binh lính kích phát họ tỏa ra Tín Ngưỡng lực lượng từ sự sùng kính.

CÁc binh sĩ võ tướng kia sau khi nghe lời này liền nhất mực thét gào,
các binh sĩ phía ngoài chủ trướng cũng thét gào theo, họ tuyệt đối tin
tưởng và ngưỡng mộ đức độ của vị thống lĩnh này, đối với họ sau khi cái
vị thống lĩnh này nói ra câu nói kia, ngay cả Thiên cũng không thể bằng
ngài ấy.

Một luồng lực lượng vàng kim nhàn nhạt khổng lồ tới tấp lao về phía Kim
Nam, luồng nội lực này người thường không thể nhìn thấy, chỉ có người tu luyện Tín Ngưỡng công pháp mới có thể nhìn thấy được.

Thời cơ đến rồi, Kim Nam đâu có thể chậm trễ liền lập tức tung một quyền nội lực về phía Kha Vũ, quyền kia vừa tung ra vô cùng yếu ớt, Kim Nam
bắt đầu hấp thu Tín Ngưỡng lực lượng vào cơ thể bàn tay hắn linh hoạt
bắn ra Tín Ngưỡng lực lượng mới đã được chuyển hóa bởi cơ thể hắn tiến
nhập quyền phong yếu ớt kia.

Kha Vũ lão giả thấy Kim Nam tung ra một quyền, lão căn bản chỉ là nhếch
mép lên cười coi thường, nội lực bắn ra cản phá cái quyền phong kia lão
cũng tức khắc kiềm chế nó lại, lão là muốn dùng chính cái thân thể cường hãn của mình mà đơn giản phá vỡ cái quyền phong kia để lập uy.

Kim Nam liên tục điều chỉnh luồng Tín Ngưỡng lực xâm nhập quyền phong tu luyện nó. Việc xâm nhập bổ xung lực lượng mới đầu là vô cùng khó khăn,
quyền phong kia dung hợp Tín Ngưỡng lực lượng liền lập tức bị tan vỡ,
chưa tiến đến gần Kha Vũ lão giả đã lập tức tiêu tan không còn chút tung tích.

“ Ha ha.. đúng là sắp chết rồi vẫn còn dãy dụa, một cái nội khí tầng một sơ kì mà cũng dám vọng động, tiểu tử, ta cho ngươi đánh thêm mười nhát
nữa đó, ta tuyệt đối sẽ không chống trả”.

“ Ông sẽ không chống trả chút nào” Kim Nam giả bộ nghi hoặc hỏi.

“ Đúng vậy, sẽ không chống trả, ha ha” Kha Vũ lão giả cười lớn khinh thường nói.

Kim Nam lòng mừng thầm không thôi, Kha Vũ lão giả này thật quá khinh
suất, khinh thường hắn hậu quả sẽ là một cái táng mạng. Quyền phong của
hắn tiếp tục được tung ra, lần này hắn không dám vọng động, lần trước có lẽ vì hắn di chuyển quá nhiều Tín Ngưỡng lực vào quyền phong khiến nó
không chịu nổi mới bị tiêu tán. Lần này Kim Nam dồn Tín Ngưỡng lực hết
sức cẩn thận, chỉ dồn từ từ từng tia Tín Ngưỡng lực vào quyền phong kia, khiến nó từ từ biến dạng, quyền phong kia sau khi được truyền thêm Tín
Ngưỡng lực liền mạnh mẽ hơn, tuy mới đầu nó còn có chút vặn vẹo, có xu
thế tan vỡ, nhưng sau cùng Kim Nam đã quen thuộc một chút với cách vận
nội lực này nên quyền phong kia mới không bị tan vỡ, nó từ từ được Tín
Ngưỡng lực gia cố.

“Ù ù” Quyền phong không mạnh lắm khi mới đầu tung ra của Kim Nam có màu
sắc xanh hơi nhạt, sau khi nó được gia cố Tín Ngưỡng lực thì cái màu
xanh nhạt kia dường như bị pha tạp đi thành có màu trong suốt, nếu bình
thường nhìn vào thì nó cũng không khác gì cái tình trạng quyền phong kia bị tiêu tán.

Đã biết được cách tu luyện pháp kĩ, Kim Nam liền dồn mạnh Tín Ngưỡng lực khiến cho cái quyền phong kia của hắn lập tức tiêu tán, hắn biết chắc
rằng nếu cứ đánh quyền này vào người Kha Vũ kia thì chưa chắc lão ta đã bị làm sao, bởi vì hắn mới biết cách tu luyện pháp kĩ, chưa đến mức
thuần thục, quyền phong kia tuy được gia cố mạnh mẽ hơn nhưng nó dù sao
vẫn là một quyền hỏng, để quyền này tiếp tục đánh ra nhất định sẽ kinh
động cái Kha Vũ kia, thế cho nên Kim Nam liền tương kế tựu kế, lần này

mượn cơ hội mười quyền kia của Kha Vũ mà tu luyện cái pháp kĩ.

“Ùng ùng ùng” Liên tiếp những quyền phong của Kim Nam tung ra vang động
không gian, nhưng chưa đến gần Kha Vũ lão giả đã lập tức tiêu tán, trên
thực tế Kim Nam chính là đang tu luyện pháp kĩ, Kha Vũ nhìn thấy vậy
chính là cười nhạt thếch khinh thường, nhưng chính hành động này của lão lại khiến Kim Nam quyết tâm hơn, hắn dốc hết tâm tư vào tu luyện quyền
phong khiến cho nó thuần thục hơn.

Đến quyền thư tám, quyền phong của Kim Nam đã được gia cố Tín Ngưỡng lực hết sức chắt chẽ, quyền phong trở lên hùng hậu, Kha Vũ lão giả lúc này
vẫn đang vuốt vuốt bộ râu dài của mình khinh khỉnh nói “ Ta thấy tên
tiểu tử ngươi đừng có phí sức nữa, cái quyền phong ngươi đánh ra còn
không bằng một cái binh sĩ thường nhân, ha ha, không ngờ lại kém cỏi như vậy, còn cái tên Tần Hoài Công kia nữa, hắn nói ngươi đã tu luyện đến
mức cường đại làm ta thất sắc, bây giờ mục kích sở thị rồi hóa ra vẫn là tên ngu như lợn kia nhìn lầm, ha ha…”.

“Hừ, lão thất phu, hôm nay đến giờ chết của ngươi rồi, lại còn lớn lối,
thích to mồm hả, chết đi..” Kim Nam thét vang điên cuồng, quyền phong
đánh ra, lập tức hắn điên cuồng hấp thu luồng Tín Ngưỡng lực xung quanh
vào thân thể tiếp đó chuyển hóa dần vào quyền phong kia, quyền phong kia lập tức được gia cố, lần này Kim Nam đã là đánh liều, hắn định dồn hết
luồng Tín Ngưỡng lực khủng bố kia vào một quyền coi như là đánh cược,
nếu quyền phong kia không thể giết chết được Kha Vũ lão giả thì coi như
cái mạng của hắn đã mất, nhưng Kim Nam cũng chắc chắn một điều, cái
quyền phong kia của hắn tuyệt đối không thể vì chứa quá nhiều Tín Ngưỡng lực mà có thể tan vỡ được, bởi vì hắn đã tu luyện đến mức đảm bảo chắc
chắn hết sức thuần thục mới dám đánh liều đánh ra cái quyền phong này.

Kha Vũ thấy Kim Nam lại tiếp tục tung quyền, căn bản không thèm để ý,
lão chỉ đứng yên. Quyền phong kia sau khi đi được một thước đã được Kim
Nam lập tức gia cố từ từ, hai thước hắn bắt đầu bơm một luồng lớn Tín
Ngưỡng lực và tiếp tục gia cố, ba thước hắn dồn toàn bộ luồng Tín Ngưỡng lực xung quanh dồn ép quyền phong, Kha Vũ kia đang đắc ý bỗng có chút
bất an, lão bất chợt cảm nhận một cỗ uy áp khủng bố đang tiến tới, chính là từ cái quyền phong kia.

“Không xong” Kha Vũ kinh hãi sắc mặt đại biến, lão vội tế xuất phi kiếm
ra nhưng chính là không kịp, quyền phong kia khi cách lão còn xa thì di
chuyển rất chậm, nhưng khi nó tiến lại gần thì bỗng tốc độ nhanh đến mức đột phát, luồng quyền phong kia như bị tan biến nhưng trên thực tế
không phải vậy, mà nó lại chuyển hóa thành vô thanh vô tức không màu
sắc, uy áp khủng bố cường đại, quyền này khẳng định không thể dùng nội
lực mà có thể phát ra được.

Luồng lực lượng khủng bố từ quyền phong kia lao tới Kha Vũ không kịp
hành động, liền lập tức bị quyền phong này đánh trúng. Quyền phong sau
khi lao vào Kha Vũ liền lập tức chế trụ lão ta, Kha Vũ thân thể bất động sắc mặt chuyển sang thâm tím, cơ thể lão chao đảo.

Lão hiện giờ không thể điều khiển được cái cơ thể mình nữa, luồng nội
lực trong cơ thể lão đang xung khắc với luồng lực lượng khủng bố kia,
“Rắc rắc” kinh mạch Kha Vũ liên tục bị công kích, luồng lực lượng đánh
trúng ngực Kha Vũ lão giả khiến lão bay ra khỏi chủ trướng phụt một búng máu, không dừng lại luồng lực lượng kia tiếp tục xâm nhập kinh mạch của lão tiếp tục tấn công nội lực trong cơ thể lão.

Nội lực gặp Tín Ngưỡng lực lập tức xung khắc, kinh mach Kha Vũ phồng rộp có xu hướng vỡ tan. Cơ thể lão vang lên những tiếng tạch tạch do kinh
mạch bị phá vỡ nát, lông mi Kha Vũ giật giật, luồng lực lượng kia lại
tiếp tục tấn công “Tấn công đan điền phá hủy nội đan” Kha Vũ hét lên sợ
hãi.

“Ùng” luồng lực lượng kia đúng như vậy, sau khi nó phá hủy kinh mạch của cái Kha Vũ lão giả kia liền tiếp tục tiến đến đan điền, có xu hướng phá hủy nội đan của Kha Vũ lão giả. “Tiểu tử, ngươi trêu chọc lão phu,
người là ẩn dấu tu vi, ha ha ha… Chỉ hận lão phu một đời oanh liệt mà
lại mắc lừa một tên tiểu tử” Kha Vũ kia tức giận như hóa điên, điên
cuồng cười nói.

“Hừ, chỉ trách cái lão thất phu ngươi quá độc ác, còn giết thêm cả thể
tử của ta nữa nếu không ta vẫn còn sẽ để ngươi còn sống vài ngày” Kim
Nam lúc này mới phẫn nộ, mắt hắn gằn lên những tia đỏ máu, những đường
mạch máu trong mắt hắn vì quá tức giận mà đã có một số bị dồn ép đến bục vỡ, khiến mắt hắn chảy ra những dòng máu đỏ tươi, hắn không khóc, nhưng nhìn hắn cứ như là khóc bằng máu thật sự vậy, chỉ là vì hắn quá tức
giận.

“Ha ha, con tiện nữ đó hả, ài, ta vẫn còn chưa có giết nó mà, vốn lão
phu định vung một kiếm lên chém chết nó, nhưng nghĩ lại nếu chém chết nó thì cái tên tiểu tử ngươi sẽ trốn biệt mà không quay trở về, khiến lão
phu còn phải nhọc sức, vì vậy ta đã cho người đem nó về đại phái làm con tin rồi, nhưng không sao, lão phu mà chết không có tung tích, thì con

tiện nữ đó cũng là phải táng mạng cùng, nhất định sẽ bị đệ tử bổn phái
giết chết” Kha Vũ lại cười lớn nói.

Kim Nam kinh ngạc vô cùng mắt hắn liền hòa hoãn lại, sự căm phẫn dịu
xuống run run giọng hỏi “Tuyết Mai là vẫn chưa có chết, lão già lão mau
nói rõ ràng, ta sẽ cho lão một cái toàn thây” Kim Nam lao về phía Kha Vũ xách cổ áo lão lên gằn giọng hỏi lớn.

Kha Vũ kia chỉ khục khục vài tiếng đang định nói tiếp thì cái luồng nội
lực của lão đã không còn chống cự được lực lượng quyền phong công kích
kia của Kim Nam nữa rồi, luồng nội lực cuối cùng của lão cũng bị đánh
tan, lão xem ra cũng là đã chống cự hết sức mới có thể nói được vài câu, nếu không phải cái thân thể lão cường hãn đã lập tức bị quyền phong kia của Kim Nam chế trụ sau đó thúc ép nội đan tự bao vỡ tan rồi ý chứ,
thật sự là cái quyền phong được tu luyện bởi Tín Ngưỡng lực này hết sức
bá đạo, nếu như trước đây Kim Nam chỉ là vượt cấp giết những đối thủ
cường hãn hơn trong vài cái cấp nhỏ thì bây giờ hắn còn thậm chí bá đạo
hơn, cảnh giới Nhập lượng đánh chết một cường giả tầng bốn sơ kì, nói ra thì kể cả thời đại Thái Cổ cũng không ai tin được chuyện này, đúng là
hết sức biến thái.

Nhập Lượng sơ kì cảnh giới như hắn trên cơ bản chỉ có thể hấp thu tối đa Tín Ngưỡng lực của một trăm người, nếu hấp thu hơn căn bản chính là sẽ
không chịu nổi mà vỡ tung. Vậy mà hắn lại có thể hấp thu Tín Ngưỡng lực
của một vạn người, là một vạn người a, gấp cái một trăm kia không biết
bao nhiêu lần, Kim Nam thầm đánh giá việc này có thể một phần liên quan
đến thân thể cường hãn của hắn, hai là vì trước đây hắn đã là nội khí
tầng ba hậu kì đỉnh phong kinh mạch rộng mở nên mới có thể chịu được một cái đại lực lượng lớn như vậy mà không nổ tung thân xác.

Đan điền Kha Vũ kia bắt đầu trở lên sáng rực, Kim Nam vội hét lớn “Tất
cả mọi người mau lui ra cho ta, cái lão thất phu này sắp tự bạo rồi, lui xa mười dặm tuyệt đối không được chậm trễ, cường giả tầng bốn tự bạo
không phải là trò đùa”.

CÁc cái binh sĩ và võ tướng kia thấy Kim Nam dùng mấy quyền đã lập tức
khiến cho cái lão già man rợ kia phải tự bạo thì liền hét vang vui sướng vô cùng, thấy Kim Nam hạ lệnh họ liền không chậm trễ chút nào liền
nhanh chóng cầm những đồ cần thiết tức tốc lui ra khỏi cái doanh trại
kia.

Kim Nam trước khi dời đi vẫn là cười nham hiểm một cái, lão già Kha Vũ
này dù sao cũng là cường giả tầng bốn nên chắc chắn có không ít đồ tốt,
hắn đâu có thể bỏ qua được, liền nhanh tay dò soát khắp thân thể Kha Vũ
có cái gì lạ lẫm là thu sạch sẽ, kể cả thanh phi kiếm kia hắn cũng không bỏ qua, phi kiếm là đồ hiếm của nhân gian đâu có thể phí phạm như vậy.

Cho dù lão Kha Vũ này có tự bạo cũng chưa chắc có thể làm cho phi kiếm
có một cái tổn hao, nhưng mà Kim Nam vẫn là muốn tiện tay mà cuỗm nó đi
luôn. Hắn vui mừng nhất không phải là những thứ đồ tốt mà hắn chiếm được của Kha Vũ lão giả, mà cái chính là hắn biết Tuyết Mai không có chết mà vẫn còn sống.

Kha Vũ kia đang ngây dại cười chờ tự bạo, thấy Kim Nam hành động như vậy liền méo xệch miệng chính là tức đến hộc máu, “Vô.. vô sỉ” trong vô
thức nhưng Kha Vũ vẫn nói được hai câu. Kim Nam căn bản không thèm để ý, lập tức đắc ý rời đi ngay.

Các binh sĩ quân đoàn Đế Quốc Nhật Minh được lệnh của Kim Nam lúc này đã rời khỏi cái doanh trại kia cách xa mười dặm rồi, Kim Nam tuy rời sau
họ nhưng dù sao cũng là tu luyện giả nên vẫn có thể đuổi theo kịp, ngay
khi họ vừa kịp dời khỏi cái phạm vi ảnh hưởng kia thì một tiếng nổ trầm
đục vang lên rung động không gian, cái doanh trại kia lập tức bị xóa sổ.

Một số đồ vật thậm chí còn bay sát đến chỗ đám người Kim Nam, thật đúng
là cường giả tầng bốn nổ nội đan, uy lực hết sức khủng bố, xa đến mười
dặm mà vẫn còn cảm nhận được sức ảnh hưởng của nó, thật không biết nếu
loại này cường giả đánh nhau mà di chuyển lung tung thì sẽ có bao nhiêu
cái thiệt hại.

Kim Nam tặc lưỡi một cái nói “Cũng may, mọi người không sao cả chứ”.

Đám binh lính kia vẫn đang sửng sốt vì cái vụ nổ khủng khiếp kia thấy
Kim Nam hỏi vậy bọn họ liền bắt đầu xôn xao nhao nhao lên quên ngay tức
khắc đi cái sự kiện vụ nổ vừa rồi hướng về phía Kim Nam tới tấp hỏi
“Thống lĩnh, ngài thật uy vũ, dùng vài quyền đã có thể ép cái lão biến
thái kia tự bạo, thống lĩnh, phong độ của ngài so với khi xưa không giảm chút nào, lão già kia chính là đến tự tìm chết”.

“Bớt vỗ mông ngựa đi”, Kim Nam đập bốp một cái vào một cái binh lính vừa nói kia cười lớn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.