Đọc truyện Biên Niên Sử An Nam – Chương 131: Đại kết cục
Đại thế giới sau khi được kết hợp lại thành một mảnh, những mảng lục địa vô biên kéo dài. Từ đây không còn cái gì gọi là Ma giới, cái gì còn gọi là Tiên giới nữa. Tất cả chỉ có duy nhất một thế giới.
Triệu Kim Nam dùng Tín Ngưỡng và Thần cách nhào nặn lên một đại tinh cầu, thế giới vô biên đại lục giờ chỉ còn có năm đại lục chính. Vô tận Hỗn độn khí được hắn nuôi dưỡng diễn sinh ra vũ trụ rộng lớn.
Triệu Kim Nam dùng ánh mắt mơ màng nhìn xuống chúng sinh, thanh âm đ*o đạo giáng xuống:
– Từ nay không còn Tiên giới, không còn Ma giới, chúng sinh lại an ổn. Bổn chí tôn nhận thấy căn nguyên của tu luyện đạo thuật tuy giúp con người trường tồn, tránh được sinh lão bệnh tử nhưng lại cũng vô cùng nguy hại. Trăm vạn năm trôi đi các đạo nhân đại chiến khiến sinh linh lầm than, thế gian như bị tuyệt diệt. Nhân gian chúng sinh cực khổ ai oán trời đất, vậy từ nay bổn tôn thay trời mà tuyên. Nhân gian không còn tu luyện đạo thuật, tất cả tu luyện đạo thuật đều theo bổn tôn về Huyễn Không giới. Từ nay thu lại Thiên địa linh khí, thế gian cũng sẽ bị xóa bỏ kí ức và công pháp tu tiên.
Triệu Kim Nam lại vung tay, âm thanh kêu lên đạo đạo quang mang.
Lạp lạp!
Một dải ánh sáng nhu hòa phủ xuống nhân gian, nhân gian chúng sinh mừng vui vì chiến thắng. Nhưng nghe thấy lời tuyên của Triệu Kim Nam lại như sấm nổ bên tai mà sợ hãi, liền than:
– Xin chí tôn thu lại ý chỉ!
– Thỉnh chí tôn thu lại ý chỉ!
Đối với quyết định của Triệu Kim Nam, nhân gian giới chúng sinh đều không muốn buông bỏ chấp niệm trường sinh. Nếu không thể tu tiên, từ nay nhân gian giới đều tràn ngập sinh lão bệnh tử. Mặc dù tu tiên có thể trường sinh, nhưng để một người có thể đứng trên đỉnh cao, vạn người phải chết. Đổi lại hy sinh đạo thuật, có thể cứu vô số chúng sinh, công đức vô lượng. Triệu Kim Nam vẫn vô cùng lạnh lùng trước sự cầu khẩn của chúng sinh nhân gian, đã đưa ra quyết định thì phải nắm chắc và không thể rút lại cho được.
Từ đại tinh cầu ngàn vạn người tu đạo bị hút vào một vệt sáng mà biến mất. Nhân gian chỉ còn toàn là phàm nhân đang kêu gào thỉnh Triệu Kim Nam thu lại ý chỉ, nhưng một vệt sáng tiếp theo quét xuống toàn đại tinh cầu, tiếng kêu gào liền trở nên im bặt. Trong ý thức mơ màng mỗi người đều cảm thấy dường như họ đã mất đi một phần ký ức nào đó rất quan trong nhưng không nhớ rõ.
Triệu Kim Nam mỉm cười, từ tinh không vũ trụ nhìn xuống với ánh mắt hòa ái.
Thời gian chậm rãi trôi đi, đại tinh cầu lại phát triển vào quỹ tích của nó. Nhân gian không còn tiên thuật, thảm cảnh nhân mạng vô cớ chết đi cũng giảm bớt. Triệu Kim Nam thầm thỏa mãn trong lòng, mặc dù nhân gian vẫn còn có những cuộc chinh phạt giữa các đế vương, cũng có người chết. Nhưng so với giới tu tiên đại chiến khi xưa thì thảm cảnh còn được giảm đi nhiều lắm.
Triệu Kim Nam lặng lẽ biến mất trên bầu trời tinh không, trở lại Huyễn Không giới. Triệu Kim Nam nhào nặn lên Huyễn Không giới, toàn bộ các tu luyện đạo nhân đều thu thập vào đó. Triệu Kim Nam lại nhìn chúng tu luyện đạo nhân mà tuyên:
– Huyễn Không giới từ nay cách biệt thế gian, ta ban cho tên là thế giới của chúng thần. Sau đại chiến của tam giới, ba giới thống nhất, Nhân Tiên Ma đều một cõi, vậy thời đại chiến ta gọi là Chiến Kỷ phân giới. Chúng tu luyện đạo nhân phải nhớ rõ, từ nay lấy Chiến Kỷ phân giới làm gương, không người nào còn được nhắc đến thời đại này, nếu có nhắc đến y luật sẽ bị xử phạt. Nhẹ thì tước đi tấm thân bất tử, đầy vào nhân sinh. Nặng thì khép cho tội bị câu diệt, biến mất khỏi thế gian…
– CHÚNG THẦN NHỚ RÕ, XIN NGHE THEO HIỆU LỆNH CỦA “ĐỘC TÔN!”
Toàn bộ tu luyện đạo nhân cung kính chắp lạy.
Triệu Kim Nam ngự trên không lại nói:
– Bổn tôn còn lệnh cho chư thần Cửu lệnh, Cửu lệnh đời đời truyền xuống, vi phạm Cửu lệnh lập tức bị Huyễn Không Giới tru sát, cho dù là bổn tôn cũng không ngoại lệ. Kẻ nào vi phạm Cửu lệnh, chúng thần liền phải hợp lực tru diệt, đây là sát lệnh nên đời đời nhớ kỹ…
Triệu Kim Nam nói xong liền có một đạo cấm chế sáng lóe lần lượt bay vào mi tâm mỗi một tu luyện đạo nhân, ấn ký cấm chế Cửu lệnh, tuy không nói rõ Cửu lệnh có những gì nhưng chúng thần đều đã biết rõ qua đạo cấm chế. Chỉ có duy nhất những người trong Huyễn Không giới mới có thể biết rõ được Cửu lệnh, phàm là thế giới bên ngoài, đối với Cửu lệnh sau này đều là mơ hồ.
– CHÚNG THẦN NHỚ RÕ!
Những tu luyện đạo nhân lại hô lên cung kính nói.
Triệu Kim Nam nói xong tay trái lại xuất hiện chín kiện Nhân Khí Hỗn Độn Chi bảo. Triệu Kim Nam dùng chín kiện chí bảo ném xuống Huyễn Không Giới lần lượt tuyên đọc nói:
– Bổn tôn lại phong cho chín đại thần trấn giữ Huyễn Không Giới, mỗi người nắm giữ một kiện chí bảo chấp pháp Huyễn Không giới lần lượt ban cho tu vị Chí tôn…
Triệu Kim Nam nói xong, vô số tu luyện đạo nhân kinh hãi mà rung động, sức mạnh của vị Duy Ngã Độc Tôn cảnh giới này thật khủng khiếp, không ngờ ngay cả tu vi Chí tôn cũng có thể ban xuống, đủ thấy sức mạnh của vị Duy Ngã Độc Tôn Triệu Kim Nam này ghê gớm đến bực nào.
Triệu Kim Nam quét ánh mắt lạnh lùng xuống, âm thanh đầy uy quyền nói:
– Đông thống quân đoàn Tín Ngưỡng binh chủng Tạ Đình!
– Có thần!
Tạ Đình mừng rỡ bay lên bầu trời, khẽ khàng quỳ gối dưới trướng Triệu Kim Nam kính cẩn chờ đợi. Triệu Kim Nam khẽ phất tay một cái một kiện chí bảo lập tức bay xuống trước mắt Tạ Đình. Chí bảo hình rắn có chuôi nạm bạc, đầu chí bảo thò ra một cái lưỡi đen đúa, nhìn qua vô cùng xấu xí nhưng cường lực sức mạnh từ bên trong nó tỏa ra lại lớn vô cùng. Triệu Kim Nam nhìn xuống Tạ Đình nói:
– Đông thống quân đoàn Tạ Đình tướng nay ban cho tu vị Chí tôn gọi là Thương Thần, lại ban cho Nhân Xà Chí Bảo thống nhất đạo Tín Ngưỡng, là một trong Cửu Đại Thần của Huyễn Không Giới!
Tạ Đình vội vã cúi đầu hưng phấn lạy tạ đáp:
– Tạ ơn Độc Tôn!
Tạ Đình vừa nói xong liền có một đợt ánh sáng nhu hòa tràn tới, một cỗ hưng phấn tràn ngập khắp thân thể Tạ Đình. Trong sát na, tu vi của Tạ Đình lập tức tăng lên vùn vụt, từ Tiên Đế trung kỳ dần dần tiến vào hậu kỳ đỉnh phong. Rồi đến oanh long một tiếng vang lên, Tạ Đình thân mình lập tức trở nên to lớn bệ vệ, thần thái uy nghi trấn nhiếp chúng sinh, đôi lông mày cũng tỏa ra khí tức khủng khiếp.
Bình!
Âm thanh to lớn vang lên, lập tức Tạ Đình đã sở hữu thân thể của Thần, tiến vào tu vị Chí tôn, hiệu là Thương Thần từ đây là một đại thần trong Cửu Đại Thần của Huyễn Không Giới.
Triệu Kim Nam con mắt lại lạnh lùng nhìn xuống lần lượt đọc những cái tên:
– Tây thống quân đoàn Tín Ngưỡng binh chủng Nghiêm Lam tướng!
– Có thần!
Nghiêm Lam lập tức xuất hiện, với tu vi tiên đế sơ kỳ của hắn, không khó gì cũng có thể ban cho tu vị trong Cửu đại thần…
– Tây thống quân đoàn Nghiêm Lam tướng, trong thời đại Chiến Kỷ có nhiều công lao. Bổn tôn phong cho tu vi chí tôn, ban cho tước hiệu là Bá Thần. Lại ban cho ngươi Hùng Bá Kiếm…
Triệu Kim Nam nói xong, tay lại ném xuống một kiện chí bảo. Nghiêm Lam tướng, nay là Bá Thần, lập tức tiếp nhận Hùng Bá Kiếm vào trong tay. Tu vi cũng lập tức được bổ khuyết tăng tiến vùn vụt, chẳng mấy chốc đã có dáng vẻ bệ vệ uy nghi y như Thương Thần.
– Cung chủ Cung Đàn Tông, Cung Kiếm Phi!
– Có thần!
Cung Kiếm Phi đối với thay đổi chóng mặt của Triệu Kim Nam cũng không khỏi không thể thích ứng nổi. Khi xưa chỉ là đồng đạo trợ chiến, nay đã là thần tử dưới trướng, mọi chuyện thật thay đổi quá nhanh. Nhưng mặc dù có chút không chấp nhận, Cung Kiếm Phi vẫn vui mừng vì mình lại là người được phong trong Cửu Đại Thần Huyễn Không Giới.
– Cung chủ Cung Đàn Tông theo bổn Chí tôn từ thành Thạch Thất, trải qua vô số trận chiến, so với Thương Thần và Bá Thần công lao cũng không hề kém cạnh. Nay bổn tôn ban cho ngươi tước vị Huyền Thần, sở hữu báu vật chí bảo Lai Thần Kiếm, lại coi như là vật quy nguyên chủ!
Cung Kiếm Phi mừng rỡ cung kính:
– Tạ ơn Độc tôn!
Lai Thần Kiếm bay vào trong tay Cung Kiếm Phi, Cung Kiếm Phi cảm nhận được rõ ràng. Lai Thần Kiếm này so với ngày xưa lột xác đã quá nhiều, sức mạnh bên trong nó khủng khiếp gấp trước đây gấp vạn lần. Cung Kiếm Phi lại vui mừng khi thấy cơ thể dần to lớn uy nghi, sánh cùng với Thương Thần và Bá Thần thì không khỏi ngẩng cao đầu.
Triệu Kim Nam lại tuyên:
– Sáu vị Đại Thần còn lại lần lượt là Phi Thiên Đồ – tước Yên Thần. Long Yến – tước Long Thần. Thái Tú – tước Thái Thần. Nguyễn Sư Phàn – tước Phàn Thần. Long Thiền Viên – tước Viên Thần. Và cuối cùng là… Đa Nhân Cổn – tước Diêm Thần.
Oanh!
Đối với năm vị đại thần trước đó chúng thần đều không dị nghị phản đối, nhưng đối với vị đại thần cuối cùng lại là vị chí tôn trước đây của Ma giới. Trong thời đại Chiến Kỷ là kẻ thù không đội trời chung với Duy Ngã Độc Tôn, vậy mà lại được Duy Ngã Độc Tôn đặt vào trong cửu thần khiến chúng thần xao động. Vô số âm thanh kêu lên phản đối:
– Xin Độc tôn thu lại ý chỉ, xin độc tôn thu lại ý chỉ…
Triệu Kim Nam đối với những lời cầu khẩn của chúng thần thì chỉ lắc đầu mà nhìn về phía Đa Nhân Cổn. Đa Nhân Cổn khẽ run rẩy kinh hãi, hắn lại bại binh, là bại thần. Lại có thể được Triệu Kim Nam coi trọng thì sao mà không kinh ngạc cho được, tuy nhiên hắn vẫn chờ đợi bằng cách dương ánh mắt lên nhìn Triệu Kim Nam chờ đợi lý giải.
Triệu Kim Nam đối với Đa Nhân Cổn vô cùng chán ghét nhưng suy đi tính lại, vị trí Diêm Thần này chỉ có Đa Nhân Cổn có thể đảm đương, bởi vì quyết định của hắn đều có mục đích.
Triệu Kim Nam nhìn xuống chúng thần Huyễn Không giới lại nói:
– Thương Thần, Huyền Thần, Bá Thần lệnh cho làm Tam Thần dẫn đầu Cửu thần xây dựng Tam đại thế giới mới, theo bổn thần vào Hỗn Độn không gian khai phá.
– Long Thần, Yên Thần, Thái Thần lệnh cho mở rộng Huyễn Không Giới chứa đựng chúng thần. Có thể khai mở Giới mới…
– Phàn Thần, Viên Thần, Diêm Thần. Lấy Diêm Thần làm đứng đầu xây dựng Tam điện âm ty, quản lý hồn phách thế gian, lệnh cho mỗi điện âm ty đều khai mở một giới. Từ nay về sau tinh không vũ trụ có mười đại thế giới khác biệt, xây dựng một thế giới chúng sinh phồn thịnh. Nhưng Cửu giới mới hình thành, vẫn phải nhớ rõ Cửu sát lệnh, không được phạm vào Nhân sinh giới…
Ùng ùng!!
Đến bây giờ thì chúng thần cuối cùng đã hiểu quyết định của Triệu Kim Nam, thì ra Đa Nhân Cổn được tước Diêm Thần là vì thế, quản lý tam điện âm ty, chính là ba vị đại thần lớn mạnh. Từ nay Nhân sinh giới được an ổn, vĩnh viễn không thể biết được đến không gian của Chúng thần. Nhân sinh giới lại thành một đại tinh cầu, sau này phát triển thành một thế giới không có tiên pháp, tự xưng là Địa Cầu. Đó cũng là lý do tại sao Địa Cầu trong truyền thuyết có vô số câu chuyện về tiên pháp, nhưng đến thời kỳ hiện đại thì lại không còn, câu chuyện này một phần giải thích cho lý do đó là tại sao.
Hết!