Biên Niên Sử An Nam

Chương 126: Tam giới chiến (3)


Đọc truyện Biên Niên Sử An Nam – Chương 126: Tam giới chiến (3)

– Vậy theo người chúng ta nên lựa chọn bên nào? Ma giới? Hay Tiên giới?

Phần Tịch lắc đầu cười nói:

– Đều không phải!

Nữ tử ngạc nhiên hỏi:

– Còn có giới thứ ba nữa sao?

Phần Tịch cười lạnh:

– Ngươi quên mất Nhân giới rồi sao?

Nữ tử vẫn chú mục lắng nghe, tuy nhiên lộ vẻ coi thường nói:

– Nhân giới vạn năm trước các thế lực cường đại đều đã sụp đổ, ngay cả mấy môn phái tu tiên trong Nhân giới cũng đều bị Ngọc đế thu về Tiên giới, Nhân giới bây giờ vẫn còn đáng sợ nữa sao?

– Hừ, Nhân giới tuy không còn Tiên môn, nhưng sao ngươi dám chắc rằng không có biến số?

– Chẳng lẽ ý người là bốn vị Long Vương của Nhân giới? Hay là thế lực của bảy tên Ma đầu ở Hải Vực Hỗn Loạn. Bọn chúng so với Ngọc đế và Đa Nhân Cổn chẳng đủ nhét kẽ răng kia.

Phần Tịch tiếp tục cười lạnh, bàn tay chợt vung lên một cái huyễn ảnh hình cầu, nói:

– Ngươi xem đi!

Huyễn ảnh hình cầu kia chợt hiện ra hình ảnh cuộc đại chiến ở Nhân giới. Nữ tử kia khẽ thốt lên:


– Chưởng môn, người dám trộm Thiên nhãn của Giao Trì cung hay sao?

-Hừ, người bớt nói nhiều đi, Giao Trì cung bây giờ thân bất do kỷ, ta có thứ này cũng chỉ trách gã Kê Thần quá ngu ngốc mà thôi…

– Kê Thần, hắn bị người giết để chiếm đoạt thứ này?

– Ha ha, đúng thế, kể từ khi tiểu sư muội của ngươi mất tích tại Nhân giới đại địa ta vô cùng hứng thú với chuyện này. Vì vậy đã nhiều lần thăm dò gã Kê Thần rồi dụ dỗ hắn cho ta xem Thiên Nhãn, cuối cùng mới phát hiện ra một bí mật kinh người mà ngàn Tiên môn của Tiên giới ngoài ta ra đều bị Ngọc đế lừa phỉnh.

Nữ tử kia nghe thấy chữ tiểu sư muội liền nghiến răng cay đắng nói:

– Chưởng môn người biết tung tích của tiểu sư muội tại sao không nói cho ta biết?

– Ngươi lại nhìn đi!

Phần Tịch chỉ vào quả cầu huyễn ảnh diễn sinh ra trận chiến ở Nhân giới rồi nói:

– Ngươi có thấy kẻ đang một mình đối chiến với tất cả các thế lực hải để kia không?

Nữ tử nghe thấy Phần Tịch nói như vậy mới khẽ khàng kinh ngạc nói:

– Thực kẻ này vô cùng mạnh, từ khi nào Nhân giới âm thầm xuất hiện nhân vật như vậy? E rằng với thực lực của hắn thì cũng có thể chiến một trận với Ngọc đế!

Phần Tịch cười cười:

– Tiểu sư muội của ngươi là đang nằm trong tay của người này!

Nữ tử liền phẫn nộ nói:


– Kẻ này thực láo xược! Chưởng môn, mong ngài ban cho ta Phần Tịch kiếm xuống Nhân giới trừng trị hắn!

– Ngu ngốc!

Phần Tịch quát lớn, lại nói:

– Tứ đại Long Vương với Thất hùng chiến với hắn một trận ngươi còn có đủ tư cách để đánh với hắn hay sao?

– Nhưng chưởng môn, chẳng lẽ ngài lại để mặc tiểu sư muội của ta trong tay hắn ư?

– Ha ha ha, không hề, ngươi cứ chờ đi. Chẳng phải hắn có thân thể của Thần hay sao? Ngươi lại tiếp tục nhìn!

Phần Tịch lại vung tay lần nữa, huyễn ảnh hình cầu lại diễn sinh ra một chiến trường khác đầy máu tanh. Quang cảnh bên trong là vô số Tiên Nhân đang đại chiến với một lực lượng có sức mạnh kì lạ.

– Chưởng môn, kia chẳng phải là công pháp thất truyền của Nhân giới hay sao?

– Tín Ngưỡng công pháp Thái Cổ thời đại! Đến bây giờ người đã biết tại sao chúng ta nên chọn phe nào chưa? Ngươi lại nhìn kĩ…

Phần Tịch tiếp tục chỉ vào huyễn cầu, huyễn cầu lại diễn sinh ra một lão giả đạo mạo, dùng một thanh kiếm tỏa ra khí tức cổ lão tang thương đại chiến với Thái Thượng Lão Quân. Nữ tử lập tức kêu lên:

– Chưởng môn… Đó… đó không phải là Lai Thần kiếm hay sao?

Phần Tịch gật đầu đầy mưu mô nói:

– Đúng vậy, bây giờ ngươi đã biết chúng ta phải làm gì rồi chứ!


– Hi hi hi, chưởng môn, ta hiểu rồi, người chỉ cần ban cho ta Phần Tịch kiếm, chỉ cần Phần Tịch Kiếm kết hợp với Lai Thần Kiếm là chúng ta đã có thể khám phá ra bí mật của chín kiện Nhân khí hỗn độn chi bảo!

Phần Tịch gật đầu vui sướng nói:

– Không uổng cho ngươi là truyền nhân của sư tổ, Phần Tịch Kiếm Phái chúng ta là đại phái lánh đời đã vạn năm, cốt chỉ mong tìm kiếm được bí mật của Nhân khí hỗn độn chi bảo, qua bao đời mới phát hiện ra một thanh Phần Tịch Kiếm, lại từ Phần Tịch Kiếm phát hiện ra bí mật còn có một thanh Lai Thần Kiếm nữa. Một khi hai thanh kiếm này kết hợp, chúng ta có thể có được một kiện Nhân khí hỗn độn chi bảo, có cơ hội hiệu lệnh một chi đại thần thú thượng cổ, mở ra lối câu thông với hỗn độn không gian, lấy lại thời đại huy hoàng. Cuối cùng qua vạn năm chờ đợi, ta lại từ Thiên Nhãn có thể vô tình phát hiện ra tung tích của Lai Thần Kiếm, ha ha…

– Chưởng môn, chúng ta chỉ cần có được Nhân khí hỗn độn chi bảo, hiệu lệnh được thần thú thượng cổ. Phá vào hỗn độn không gian, như vậy Phần Tịch Kiếm Phái chính là có thể đứng trên đỉnh cao của Tam giới rồi!

Phần Tịch đắc ý gật đầu tỏ vẻ đồng thuận, nữ tử lại nói:

– Chưởng môn, thời gian không thể chậm trễ nữa, mong người ban cho ta Phần Tịch Kiếm cùng mười vị đại trưởng lão hộ pháp, phủ xuống Nhân giới cướp lấy Lai Thần Kiếm!

– Không, vẫn chưa phải lúc! Người kia rất mạnh, ta ban cho ngươi Phần Tịch Kiếm phủ xuống Nhân giới, nhưng không phải là trực tiếp dùng sức mạnh đi cướp đoạt Lai Thần Kiếm. Ngươi nhìn xem, kẻ đang cầm Lai Thần Kiếm kia cũng rất mạnh, ngay cả Thái Thượng lão quân mà cũng không làm gì được hắn. Vậy với thực lực của ngươi cho dù có dùng Phần Tịch kiếm cũng không có khả năng làm được chuyện gì. Tạm thời mưu kế của chúng ta là nên ẩn nấp nương nhờ thế lực này, chờ có một ngày có cơ hội đánh lén mà cướp đoạt, như vậy mới là cao mưu!

– Chưởng môn nói phải lắm!

– Nhưng mà ngươi vẫn phải phủ xuống Nhân giới một chuyến, chờ thời mà hành động. Đây là Phần Tịch Kiếm, mau đi đi…

Phần Tịch ném Phần Tịch Kiếm xuống, nữ tử liền vội đáp lấy, cung kính tạ đáp một cái, sau đó mới thuấn di mà biến mất.

Tại Nhân giới, lúc này Triệu Kim Nam chiến với các thế lực hải để đã đưa trận chiến gần đến hồi kết. Tứ đại Long Vương y phục tan nát, miệng trào máu tươi gồng mình mà chiến. Thất hùng hải vực hỗn loạn kẻ nào cũng nháo nhác, trong khi đó Triệu Kim Nam lại vô cùng bình tĩnh thong dong. Mỗi đòn đánh ra đều chính xác sắc bén, khiến cho bọn thế lực các hải để đều phải cực lực.

Đông Hải Long Vương Long Ngạo đuối sức là người buông vũ khí đầu tiên nói:

– Cường nhân, đúng là cường nhân a!

Đối với sức mạnh khủng khiếp của người này, đám Long Vương sớm đã kinh sợ, nhưng lúc này vắt kiệt tu vị mấy người vẫn không thể mảy may rung chuyển một cọng lông người ta, còn đánh gì nữa. Trong khi đó Tây hải Long Vương là kẻ có tính bốc đồng, sớm đã thương tích đầy mình ngã vật sang một bên muốn hôn mê.


Thấy tứ đại Long Vương đã buông tay. Thất hùng hải vực hỗn loạn mặc dù có chút không cam tâm nhưng bất đắc dĩ đành phải lui lại không chiến. Nếu tiếp tục chiến đấu, người chết, không phải là cường nhân kia mà lại chính là bọn họ.

Triệu Kim Nam khuôn mặt khẽ mỉm cười nói:

– Các vị, như vậy chúng ta có cần tiếp tục đánh nữa hay không?

Lại nói:

– Thần phục đạo của ta… Hay là chết?

Lời Triệu Kim Nam nói ra tuy vô cùng nhẹ nhàng nhưng lại như ngọn giáo đâm thẳng vào tim mỗi người. Bọn họ đều là những cường giả cao cao tại, cuối cùng lại bị người khác bảo phải cúi đầu thần phục, tâm tình này trước nay chưa hề có. Long Thiền Viên là người đầu tiên phản đối nói:

– Các vị, ngay cả Ngọc đế trước đây cũng không dám làm gì chúng ta, sao phải e sợ. Chỉ cần chúng ta hợp lực hắn còn có thể làm được gì?

– Ha ha ha, đúng vậy. Hắc Long gia tộc nói đúng lắm!

Thông Thiên Ngư Bào cũng gật đầu phụ họa, nhưng mà, hắn chưa nói xong đến nửa câu. Một cỗ lực lượng cường bạo đã ép đến:

– Có phải bổn tôn vừa nghe thấy ngươi không phục!

Triệu Kim Nam mỉm cười hòa ái nói, nhưng trong câu nói này lại có vẻ gì đó lạnh buốt. Thông Thiên Ngư Bào giật mình, phát hiện toàn bộ cơ thể không ngờ lại bị người ta không chế. Không những vậy còn có cảm giác đang nằm trong tay người ta, bị người ta nhào bóp, tùy thời đều có thể bóp nát. Thông Thiên Ngư Bào trợn mắt, trong mắt gằn lên những tia máu đỏ kêu gào thảm thiết nói:

– Đau a!

A a a!!

Bộp!!

Thông Thiên Ngư Bào vừa nói xong một tiếng, lập tức trong không trung đã thành một màn huyết tinh lan tràn. Thông Thiên Ngư Bào, một trong thất hùng hải vực hỗn loạn, một cường giả đại thành như vậy mà vẫn lạc, chết vẫn không cam lòng.

Đối với thủ đoạn này của Triệu Kim Nam, lúc trước có tứ đại Long Vương hợp lực, có thất hung, hai bên âm thầm đánh ngang tầm, nhưng Triệu Kim Nam lại có tín ngưỡng công pháp cuồn cuộn bổ sung, thắng bại tất đã phân, huống hồ thất hùng cùng tứ đại Long Vương đã không còn hợp lực. Không còn là một bó đũa liên kết chặt chẽ nữa, mà chỉ là từng cái đũa rời rạc, đơn giản sẽ bị Triệu Kim Nam hắn bẻ gãy dễ dàng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.