Biên Niên Sử An Nam

Chương 115: Thánh chiến môn


Đọc truyện Biên Niên Sử An Nam – Chương 115: Thánh chiến môn

Lúc này trận chiến giữa Lý Bí cùng Nguyên Thừa Vũ cũng đã nổ ra. Lý Bí đem ba vạn trọng binh vây kín Nguyên Thừa Vũ phát động công kích, trong đó lá bài bí ẩn là Thánh Chiến quân đoàn.

Nguyên Thừa Vũ đắc chí khinh thường Lý Bí dùng ba ngàn tinh binh thiết kị muốn kháng cự lại. Nhưng không ngờ Lý Bí còn ẩn giấu trong tay con bài là Thánh Chiến Quân đoàn, Nguyên Thừa Vũ vừa đánh đã bại. Ba ngàn thiết kị bị Lý Bí một tay hốt gọn nắm giữ.

Sau đó vài ngày, Nguyên Thừa Vũ bị đem lên pháp đài xử trảm. Trước khi đầu lâu rơi xuống, Nguyên Thừa Vũ kìm nén sợ hãi mà phát điên cười :

« Trời không muốn Vũ này nắm giữ thiên hạ, kẻ khác cũng đừng hòng nắm giữ Nam Thiên, ha ha ha… »

Sau đó đầu lâu Nguyên Thừa Vũ rơi xuống, ba ngàn thiết kị của hắn liền bị Lý Bí dùng sức mạnh thu phục. Phiên trung phủ của Đông Quận Kinh gia liền tan ra, lần lượt quan thần hướng Lý Bí thần phục sức mạnh không dám chống cự.

Khâm Thiên Sử Cơ sau một phen chạy dạt, cuối cùng lại sợ hãi khúm núm đầu nhập dưới trướng Lý Bí, nguyện từ bỏ hết gia phong ,trở thành thường nhân mong giữ mạng.

Nam Thiên sau đó lập tức oanh động, trong năm phản thần, đã có hai người một mất mạng, một trở thành dân đen. Ba kẻ còn lại gồm Tiết Sứ Thượng Đại Thần, Hùng Sư Thượng Đại Thần cùng, Bình Nguyên Thượng Đại Thần lo sợ không yên. Hai người Bình Gia Liệt Quân và Tư Đồ Biên Hưng lúc này rục rịch chuẩn bị lực lượng, cũng không muốn hướng Lý Bí thần phục mà là lập tức công khai tạo phản. Duy chỉ có Phi Mạnh An là vẫn còn chưa có tin tức…

Lý Bí lúc này trong tay nắm hai trăm vạn binh, đối với thực lực ba phương thực không có chút e sợ.

Bình Gia Liệt Quân xua trăm vạn binh từ Miên Thành đánh thẳng vào Tứ Đô. Lý Bí cử Trọng Nguyên đại tướng lãnh trăm vạn binh đi cự giặc.

Tư Đồ Biên Hưng hướng Kỳ Dương thủ phủ, muốn chiếm lấy thế lực tàn dư Phiên Trung Phủ, lập tức Lý Bí cử đại tướng Phàn Ô Trọng dẫn bảy mươi vạn binh thủ phủ ra cự địch.

Thế giặc đông đảo hung hãn, nhưng lúc này không ngờ lại có một thế lực mới xuất hiện tương trợ.

Đế Quốc Nhật Minh ẩn bóng bấy lâu, không ngờ lại đem trăm vạn binh xua từ Đông bắc đánh xuống, Tư Đồ Biên Hưng một tay trở không kịp. Hùng Sư Phủ tại Lạc Đô bị giáp sĩ Đế Quốc Nhật Minh vây hãm, nội trong mười ngày Hùng Sư Phủ thất thủ. Tư Đồ Biên Hưng sau đó hướng phía Nam ý tạ tội mà tự sát…

Trăm vạn binh của Hùng Sư Thượng Đại Thần Tư Đồ Biên Hưng như rắn mất đầu, lập tức hướng Nam Thiên Đế quốc đầu hàng.

Về phần Tứ Đô chiến sự ác liệt, Trọng Nguyên đại tướng tử thủ binh lính. Bình Gia Liệt Quân có hai đạo trọng binh Hắc Mã Bạch Tượng hung hãn tấn công, thế công mạnh mẽ, Trọng Nguyên biết khó giữ thành, bèn lui binh khỏi Tứ Đô, Tứ Đô không ngờ như vậy mà lại thất thủ.


Thế công mạnh mẽ, Bình Gia Liệt Quân cho rằng thời thế đã tới, lại nhanh chóng Bắc chinh hướng Ô Diên thành như vũ bão xua binh đánh tới.

Ô Diên thành sớm triều nguy ngập. Lý Bí nghe tin trong lòng đại chấn động.

Nhưng mà một nửa ý tứ cũng không hề sợ hãi, lại hướng Trọng Nguyên Đại tướng lui binh không cần cự địch, một mình thân chinh thiết kị ba ngàn của Nguyên Thừa Vũ, lại ẩn ẩn vũ khí bí mật Thánh Chiến Quân đoàn lao tới cự địch.

Quần chiến nổ ra, ba ngàn thiết kị chiến đấu bình thủ với Hắc Mã Bạch Tượng hai đạo trọng binh của Bình Gia Liệt Quân, lúc này Lý Bí lại theo mưu kế của Lâm Chí Liệt, triệu hồi hai trăm vạn binh từ Trung Nguyên vây lấy chiếm cứ Bình Nguyên Phủ.

Bình Gia Liệt Quân biết mất đi thủ phủ, như bị mất đi thân thể. Vừa sợ hãi vừa tức giận lai càng điên cuồng phát động công kích đánh vào Ô Diên. Thế nhưng ngày qua ngày Nam Thiên binh lính số lượng lại càng đại tăng. Bình Gia Liệt Quân liên tiếp bị ép lui quân, thân cô thế cô, Nam Thiên Quân đông đến ba vạn lần, Hắc Mã Bạch Tượng lại bị ba ngàn thiết kị cầm chân khó phát ra sức mạnh.

Bình Gia Liệt Quân biết đại thế đã mất, qua mấy mươi ngày Bình Gia Liệt Quân lại bị vậy tại ngọn Đô Sơn, bên trên là Nam Thiên Quân, bên dưới là biển cả trùng trùng sóng gầm.

Bình Gia Liệt Quân cười lớn một tiếng, sau đó từ Đô Sơn nhảy xuống biển cả, tự tuyệt tính mệnh.

Nam Thiên đế quốc phân tranh đã hơn mười năm, Lý Bí bất lực vô năng, cuối cùng lại có thể thống nhất lại vương triều.

Sau đó Lý Bí thân thể già cỗi mỏi mệt, biết tâm nguyện đã thành. Trở về Ô Diên không đầy mấy hôm, liền cứ thế mà thác…

Con trai cả Lý Thần Quân liền lập tức kế nghiệp đế chế Nam Thiên, hướng phát Nhân Vương Thánh Chiến đạo thề thốt tận tâm, hết mực tận chung với Thánh Chiến Đạo.

Nam Thiên một mực thống nhất, không ngờ Đế Quốc Nhật Minh cũng hướng Thánh Chiến đạo tuyên bố thần phục Thánh Chiến đạo…

Cả Đông Châu Đại Lục oanh động tin tức nhao nhao, thế lực Thánh Chiến đạo không ngờ lại mạnh mẽ như vậy, lại có thể hướng hai con rồng long đầu lớn nhất Đông Châu thần phục.

Trong hai đại đế quốc, lần lượt vài tháng tiếp theo vô số Thánh Chiến Môn được xây dựng lên, thu thập Tín Đồ tu dưỡng. Được đế triều khuyến khích, người người bắt đầu tham ngộ Nhân đạo ban phát xuống. Truyền đạo giả liên tục được cử tới từ Việt Dương. Tín đồ Thánh Chiến đạo bạo tăng…


Sau khi sự tình Nam Thiên liên tục biến đổi, nắm giữ Nam Thiên hiện tại cũng không còn là Lý Bí nữa, mà đã là Lý Thần Quân.

Phi Mạnh An bất động tin tức bấy lâu, lúc này cũng không còn ai quan tâm, Tiết Sứ Phủ của Phi Mạnh An. Tuy chưa bị Nam Thiên công chiếm, thế nhưng cũng chỉ là sớm chiều. Lý Thần Quân mới tiếp nhận đế vị, còn phải an định dân chúng, xây dựng lại quốc lực còn hư hao, cho nên vẫn còn chưa vội hướng Tiết Sứ Phủ mà đánh tới.

Tại Ô Diên thành, trời đêm yên ả, trăng thanh gió mát.

Bỗng có một đạo lưu tiễn rực lửa bắn xuống, vệ phủ quân lập tức náo loạn, hàng trăm người trào ra ngoài điều tra. Tiếp một lúc sau lại có vô số đạo lưu tiễn nữa bắn tới.

« A ! »

« Cứu mạng ! »

« Vụt vụt vụt !!! »

Lưu tiễn như mưa rơi trút xuống, mấy chục nhân mạng toàn bộ thảm liệt mất mạng.

« Phi tiểu tử, tên Lý Bí kia hôm nay đã chết, thế nhưng vẫn hướng Lý Thần Quân con trai hắn ta giết hắn cho ngươi, Lý Bí kia tuyệt sẽ phải tuyệt tử tuyệt tôn. Ngay cả mộ phần của hắn ngươi cũng có thể quật lên mà xả thống hận… »

« Mạnh An đa tạ Cung chủ, chỉ cần Lý Thần Quân chết, ta nắm chắc có thể chiếm lấy Nam Thiên, đến lúc đó nhân mạch đệ tử của Phần Nguyên Kiếm Phái cũng lập tức dồi dào, chẳng mấy chốc Phần Nguyên Kiếm Phái có thể phát triển, lại hướng Thái Quân Trưởng Tiên nộp lên tu luyện giả, lại được ban thưởng hậu hĩnh ! »

« Ha ha, đúng vậy, nếu không phải Ngọc Đế tu luyện pháp môn cần nhiều tu luyện giả như vậy trợ trận. Không chừng Nhân Giới vẫn có thể tiếp tục có Tiên Nhân phi thăng nha ! »


« Bất quá không quan trọng, trước hết để ta giải quyết cái Lý Thần Quân kia cho ngươi !! »

Giọng nói lanh lảnh cao vút vang lên, ánh mắt xinh đẹp không ngừng chớp động nhấp nháy.

Nhìn xuống, chính là Phi Mạnh An, Tiết Sứ Thượng Đại Thần bặt vô âm tín đã lâu, cùng một nữ tử bịt khăn che mặt vô cùng xinh đẹp, hương thơm ngào ngạt bốc ra bát ngát, khiến Phi Mạnh An dục tính bốc lên giữ dội, khuôn mặt bừng bừng kiềm chế lại. Phi Mạnh An mặc dù theo bản năng cực kì thèm muốn. Thế nhưng lại quyết không có ý dám tiếp cận nữ nhân này giở trò đồi bại, lại còn hướng nữ nhân này vô cùng cung kính.

Phía sau nữ nhân lại xuất hiện vô số thân ảnh yểu điệu, đích xác chính là Tam Thập Tam Thiên Tướng.

Phi Mạnh An mắt híp lại nhìn tỏ ra khoan khoái, ba mươi ba nữ tử đều là cực phẩm, cho nên cho dù không thể hướng nữ nhân kia có ý đồ, thế nhưng đối với ba mươi ba nữ tử này hắn đã cảm thấy tuyệt đối thỏa mãn.

Ba mươi ba nữ nhân hướng nữ nhân yểu điệu kia cung kính. Nữ nhân kia chỉ cười cười vài cái rồi tung lên mấy khỏa đan dược nói :

« Các ngươi tuy là đệ tử của Phần Nguyên Kiếm Phái, thế nhưng lại được phục vụ Phi tiểu tử xem như cũng không phải là có gì xấu, chỉ cần có thể tiếp nhận được Nam Thiên, ta sẽ hướng Phi tiểu tử nói với hắn giúp các ngươi giải Huyết Chú. Đến lúc đó đi hay ở là tùy các ngươi, trước hết vẫn nên hướng Đông Chính Cung kia mà hướng Lý Thần Quân tiểu tử gia tay !! »

Nữ tử yểu điệu nói đến đây đã trực tiếp có ý hạ mệnh lệnh. Ba mươi ba nữ tử kia tiếp lấy đan dược, nuốt vào, lại như có hưng phấn. Thân hình rạo rực, liền hướng không trung mà ngự không lập tức bay đi, hận không thể lập tức có mặt tại Đông Chính Cung thưởng thức mỹ vị Thiên Tử.

Phi Mạnh An lại híp mắt cười liếm mép :

« Có Xuân Dục Đan trợ giúp, đám nữ nhân này sẽ ra tay càng điên cuồng hơn, Lý Thần Quân kia thân thể nhất định sẽ khô kiệt trong chốc lát. Bất quá ta thực sự lo lắng, dưới chướng Lý Thần Quân có lực lượng rất mạnh, e rằng đám nữ đồ của Cung chủ ra tay vẫn không thể đắc thủ ! »

« Hắc hắc, Phi Mạnh An tiểu tử, chỉ cần cái lực lượng kia ra tay uy hiếp, với thực lực của ta ngươi còn lo lắng hay sao. Yên tâm, đám cực đồ đó một phần cũng không tổn hại, sau này vẫn có thể phục vụ cho ngươi khoan khoái ! »

« Khà khà, là ta lo lắng có thừa, Cung chủ đã là Tiên Nhân, Nhân Giới còn có kẻ nào có thể địch lại, Phi Mạnh An ta được phục vụ dưới chướng Cung Chủ vẫn là may mắn ! »

« Nhưng mà nếu như Nam Thiên về tay, lại phải buông tha các nàng quả thật đáng tiếc a ! »

« Ai nói bọn chúng có thể buông tha ngươi, tuy ta nói là buông tha Huyết chú cho bọn chúng, nhưng nếu như bọn tiểu nữ đó dám rời bỏ khỏi ngươi. Ta lập tức luyện chúng thành Dục Vật, đến lúc đó mọi chuyện cũng không muốn làm, chỉ thèm muốn dục vọng không thể dứt ra, mãi mãi bị nô dịch ! »

« A, như vậy thật quá tàn nhẫn ! »


« Phi tiểu tử, ngươi quả thật quá non kém, bất quá có Thiên Quân bảo trợ, Nhân Gian đều sẽ là của ngươi, có điều sau này vẫn phải tàn bạo hơn một chút, làm đế vương không thể mềm lòng như vậy ! »

Nữ tử kia khanh khách cười nói, bỗng chân mày lại khẽ nhíu lại :

« Không ổn, đám cực đồ của ta gặp chuyện ! »

Nữ tử nói đến đây liền khoát tay, bao một khỏa lực lượng quanh Phi Mạnh An đem theo, hướng Đông Chính Cung mà lao tới.

« A !!! »

« Quỷ nữ, cứu mạng a !! »

Từng cái thân xác nam nhân binh lính cường tráng dần rút khô héo kêu gào ngã xuống. Lúc này ba mươi ba nữ nhân xuân ý cực thịnh, binh lính cũng không tha, trực tiếp hút gọn vào hoan lạc. Chỉ cần xuân lực nơi lỏng là lại đứng lên hướng Chính Điện lao tới, muốn tìm lấy Lý Thần Quân ra tay.

« Ai, là kẻ nào dám náo loạn cấm cung ? »

Giọng nói đanh thép lanh lảnh vang lên, không ít thân ảnh từ không trung trực tiếp xuất hiện.

Thánh Chiến binh, Thánh Chiến Quân Đoàn.

Ba mươi ba thân ảnh bị vây kín, xuân ý dạt dào, muốn lao tới mấy thân ảnh kia hành động, lập tức bị lực lượng vô hình gạt bay.

Lý Thần Quân vốn không rõ tung tích lúc này trực tiếp xuất hiện, dẫn đầu mấy trăm thân ảnh hướng ba mươi ba nữ nhân hét lớn :

« Cuồng nữ to gan, dám làm loạn như vậy còn hướng binh lính cấm triều hút lấy tinh khí, rõ là quỷ đội nốt, thỉnh Thánh Chiến quân đoàn hướng đám cuồng nữ này trừ nạn cho đại triều ta ! »

Lý Thần Quân giơ tay hướng ba mươi ba nữ nhân kia trỏ xuống, Thánh Chiến quân đoàn liền người người hô vang :

« Tuân mệnh Tín Sử Thánh Quân… »


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.