Đọc truyện Bí Mật Song Sinh – Chương 23
Tại cầu thang thoát hiểm.
– Đã điều tra được những gì?
Dương Triết đút hai tay vào túi quần nhìn người đàn ông trước mặt, cả thân người toát ra khí chất vương giả khiến nhiều người kiêng nể.
– Tôi đã tìm được cô gái mà ngài cần tìm. Nhưng mà….
Người đàn ông hơi ấp úng.
– Nhưng sao? Mau nói?
Anh thiếu kiên nhẫn gằn giọng.
– Tôi tìm được hai người có đặc điểm giống với người ngài cần.
– Hai? Tại sao lại là hai? Tôi chỉ cần tìm một thôi mà, có nhầm lẫn gì không?
Anh nhíu mày lạnh giọng nói.
– Họ là chị em song sinh, có ngoại hình khá giống nhau thưa tổng giám đốc.
Ông ta đưa tập hồ sơ thông tin cho anh.
Dương Triết nhận lấy và lật từng trang giấy, bên trong có đầy đủ thông tin, hình ảnh.
*Tên: Lâm Tuệ Hy
*Tuổi: 18
*Sinh ngày: 12/6/xxxx
*Nhóm máu: O
*Hiện đang là học sinh của trường THPT Star Light.
*Tên: Lâm Tuệ Nghi
*Tuổi: 18
*Sinh ngày: 12/6/xxxx
*Nhóm máu: O
*Từng là học sinh của trường THPT Star Light( Đã bị đuổi học)
” Rốt cuộc ai mới là người mà mình cần tìm?”
Anh gập hồ sơ lại, khuôn mặt chầm ngâm suy nghĩ. Bây giờ trong đầu anh xuất hiện một loạt câu hỏi, về người con gái mà anh từng gặp và người con gái đang ngồi ở phòng làm việc.
Liệu họ cùng là một người hay là hai người khác nhau?
Trong phòng làm, tiếng cười nói vang vọng khắp căn phòng.
– Ba của em bị dị ứng với tôm, mỗi lần ăn phải là môi lại bị sưng còn mặt thì bị nổi mẩn.
Thiên Minh hớn hở kể điểm yếu của ba mình.
– Thật vậy sao? Chà chị cũng muốn nhìn thấy hắn ta bị dị ứng một lần. Mà nè, chị vẫn thắc mắc không biết nhóc có phải con ruột của tên ác mà kia không nữa?
Cô xoa cằm nhìn thằng nhóc từ trên xuống dưới đánh giá.
– Em đúng là con của ba mà.
Thiện Minh phồng má giận dỗi quay đi, nhìn cử chỉ vô cùng đáng yêu khiên cô không nhịn được đứa tay véo đôi má phúng phính.
– Tại chị thấy em không có nét nào giống tên đó hết, chắc là em giống mẹ.
Hai người đang nói chuyện vui vẻ thì cánh cửa phòng mở, làm cô lầm tưởng rằng là tên ác ma kia đã trở lại, nhưng người bước vào lại là một người con trai khác. Hắn ta cũng khá đẹp trai, nhưng nhìn hơi ẻo lả, quần áo thì hơi màu mè với chiếc áo sơmi màu hường và chiếc quần tây màu trắng.
– Chà coi ai đây, tổng giám đốc tập đoàn H.K lại tuyển thư ký mới là nữ hả? Anh ta đổi gu rồi sao?
Người con trai đó bước tới gần, nhìn cô từ trên xuống dưới nói.
Mùi nước hoa nồng nặc từ người hắn ta toát ra khiến cô muốn ói những vì phép lịch sự nên đành nín nhịn.
– Xin cho hỏi anh là ai vậy?
– Tôi là ai á? À xin lỗi chưa giới thiệu, tên tôi là Herry mới từ bên mỹ về.
Hắn ta càng tiến lại gần về phía cô, chưa chịu dừng lại tên Herry đó còn cúi xuống tiến sát mặt của hắn gần với mặt cô.
– Chú là ai tôi không cần biết, nhưng mau tranh xa mẹ tôi ra. Nếu không ba tôi sẽ cho chú ra đảo chơi với khỉ đó.
Giọng nói của thằng bé đanh lại, khuôn mặt cũng khác hoàn toàn với vẻ đáng yêu vừa rồi.
Cô và tên kia khá bất ngờ vì câu nói đó lại được nói bởi một đứa trẻ.
” Chị xin lỗi vì đã nói em không giống tên ác ma, về mặt biểu cảm và khí chất y như bản sao vậy “
Đó chính là suy nghĩ của cô lúc này.
– Mẹ của nhóc hả?
Hắn ta đứng thẳng dậy bất ngờ nhìn cô nói.
– Không, không phải vậy.
Cô vội xua tay đính chính.
– Tôi cũng nghĩ là không phải, vì Dương Triết đâu thích con gái.
Hắn ta cươi cợt nói mà không biết có người đang đứng đằng sau tỏa sát khí ngào ngạt.